Mất đi nguồn nước, Úc Tử Duyệt không vui, cau mày, chu cái miệng nhỏ tinh nghịch kháng nghị, đôi tay thon dài trắng noãn như dây leo lại quấn lấy cổ của anh, thân thể cũng chủ động tựa sát vào anh.
"Đừng nóng vội......" Lăng Bắc Hàn yêu chết sự nhiệt tình giờ phút này của cô, cảm giác cô giống như một đốm lửa, đang thiêu đốt anh, không do dự nữa, bàn tay anh dùng sức xé ra, tàn phá toàn bộ nút cài của sườn xám, trên người cô hiện ra áo lót chỉ che được một nữa khuôn ngực.
Khuôn ngực đầy đặn được bao bọc bởi một cái áo lót chỉ che được một nữa, mặc dù không quá phong phú, nhưng lại hiện ra rãnh sâu thanh tú mê người, đủ làm anh ngập chìm trong đó......
Đây là lần thứ hai anh chân chính nhìn thấy vóc người của cô, nhưng mỗi lần anh lại cảm giác khả năng kiềm chế của mình có thể dễ dàng rối loạn. Lăng Bắc Hàn không tự chủ nuốt nước miếng một cái, bàn tay không ngừng cởi ra, cởi phăng chiếc sườn xám của cô ra.
Thân thể trẻ con trắng noãn, chỉ mặc một bộ đồ lót, thân thể hoàn toàn hiện ra trong tầm mắt của anh, luôn giữ sự tỉnh táo nhưng giờ phút này trên mặt anh lại nhuộm đầy thú tính.
"Ưmh......Không......" Cảm giác rất khó chịu, toàn thân chợt run lên một cái, Úc Tử Duyệt uốn éo người ngâm ra tiếng. Chỉ cảm thấy toàn thân nóng bỏng, giống như sắp hòa tan thành sô cô la......
Ngoài miệng mặc dù nói không, nhưng anh rõ ràng cảm thấy thân thể cô đang nghênh hợp cùng mình, Lăng Bắc Hàn không nén được, cởi thắt lưng ra......
Nóng quá, ai đó đang hôn mình? Cảm giác nóng bỏng dưới chân rất tốt, giống như có một trận điện chạy qua, nơi đó lại truyền tới cảm giác tê tê dại dại, Úc Tử Duyệt cảm giác nóng hơn, miệng khô lưỡi nóng không ngường liếm liếm môi......
Nghe tiếng cô nỉ non, Lăng Bắc Hàn cảm thấy đất trời như bùng nổ sập xuống, toàn thân cứng ngắc, bởi vì lúc này cô đang gọi cái tên Lệ Mộ Phàm kia…..