Mục lục
Cố thiếu gia đừng giả vờ nữa - Hoắc Vi Vũ (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoắc Vi Vũ nhìn đến anh, nóng nảy lên, đem hành lý nện ở trên người anh, “Làm gì nhốt em?”

sắc mặt Cố Cảo Đình bất biến lạnh băng, lại đóng cửa lần nữa.

Cô chạy nhanh tới cầm tay anh, ngữ khí mềm nhẹ rất nhiều, “Đừng nhốt em.”

“Đi bên người Duật Nghị sao?” Cố Cảo Đình lạnh giọng hỏi, nhìn kỹ cô.

“Không đi.” Hoắc Vi Vũ không cần suy nghĩ nói.

“Thiếu thảo.” Cố Cảo Đình nói lời thô tục.

Hoắc Vi Vũ: “……”


Cô thật khó tưởng tượng, lời thô lỗ như vậy nói ra từ trong miệng của anh.

Cố tình, làm cho người ta cảm thấy cực kỳ MAN.

Còn chưa có phản ứng, anh hôn lên môi cô.

Hoắc Vi Vũ lui về sau một bước.

trong mắt Cố Cảo Đình sắc nhọn như dã thú cuồng mãnh, đem tức giận hôm nay, lệ khí, đều phát tiết ở cái hôn này.

Anh đè nén ót cô, khi thì cắn môi cô, khi thì dùng sức đem đầu lưỡi cô hút vào trong miệng.

Như vậy, vẫn chưa thỏa mãn được cô.

Anh đem cô áp đảo ở trên giường, môi hướng tới cổ cô hôn tới, hút ra một đóa dâu tây yêu diễm xinh đẹp.

Hoắc Vi Vũ cảm nhận được anh tức giận, đối diện đôi mắt anh đỏ như máu.

“Hoắc Vi Vũ, không có lần sau.” Anh ý vị thâm trường nói.

Cô biết thâm ý anh ở những lời này.

Không nghĩ, tâm sẽ đau.

Trong đầu nhớ tới hình ảnh hôm nay nhìn thấy ở trong phòng Duật Nghị.

Cô cảm thấy là đàn ông hẳn là sẽ thích như vậy.

Nếu đêm nay là một ngàycuối cùng của bọn họ, cô muốn hóa thành người phụ nữ quyến rũ, nhu tình, chỉ vì anh mở ra.

Hoắc Vi Vũ hôn lại anh, lúc anh lơi lỏng, xoay người, ghé vào thân thể anh cường tráng.

“em muốn cùng anh ở bên nhau, thiệt tình.” Hoắc Vi Vũ ôn nhu nói.

lòng anh lạnh băng, hòa tan rất nhiều, hứa hẹn nói: “Chúng ta sẽ ở cùng nhau, để cho anh giải quyết.”

“em muốn anh cao cao tại thượng, vạn dân kính ngưỡng, có thể chứ?” Hoắc Vi Vũ hỏi.

“anh chỉ cần em.” Cố Cảo Đình trầm giọng nói.

ý nghĩa những lời này, trọng lượng đối với cô nặng hơn hết thảy.

trong lòng Hoắc Vi Vũ không có khả năng bất động.

“em cũng muốn anh.” vành mắt Hoắc Vi Vũ đỏ hồng nói, không muốn để anh nhìn thấy cô khác thường, cong lưng lên, môi cách quần anh dừng ở chỗ kia.

cả người Cố Cảo Đình run lên.

Cô lưu loát cởi váy, BRA, cúi đầu, hôn lên bờ môi của anh.

Cố Cảo Đình xoay người, nắm giữ quyền chủ động, môi dừng ở ngực cô, cởi ra bên trong cô, cũng cởi đi quần áo chính mình.

Cô xoay người lần nữa, hai người lăn đến chân giường.

Cô chậm rãi ngồi trên, cơ bắp căng chặt.

Nước mắt đều mau chảy ra.

Đi!

Ban ngày không thôi cái kia sao?

Như thế nào còn đau như vậy.

Cô cảm thấy, người nữ trong TV kia, tuyệt đối là làm bộ.

Cố Cảo Đình cầm eo cô, nhìn mặt cô tái nhợt, không cần cô đi xuống, “Đừng ngang ngược như vậy, bị thương chính là mình.”

Cô cũng không tin, cầm hai tay của anh, mười ngón bấu chặt, quyết tâm…… ( não bổ)

Cố Cảo Đình kêu rên một tiếng.

“Trước khổ sau ngọt, không trải qua phần thống khổ, cũng không cảm giác được ngọt ngào phía sau, không phải sao, Cố Cảo Đình.” Hoắc Vi Vũ động lên, khóa chặt đôi mắt anh tuấn.

Cố Cảo Đình nhíu mày, trong mắt mê mang biến hóa.


Anh căn bản chịu không nổi cô chủ động.


hiện tại cô chân chính hóa thân thành yêu nghiệt, tóc dài khoác ở trên da thịt tuyết trắng, dáng người vừa đúng là tốt, không quá đầy đặn, nơi đó rất nhỏ, đặc biệt là cảm giác ở bên trongcô.


“em chỉ có thể là của anh.” Cố Cảo Đình bá đạo nói.


<!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK