• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quyển 1 – Chương 49: Làm cho cô khó chịu

Tả Tình Duyệt nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, sớm muộn cũng phải đối mặt, cô không thể lùi bước!

Tả Tình Duyệt hạ quyết tâm, mở ra hai mắt, trong con ngươi lóe lên mấy phần kiên định, dứt khoát đẩy cửa ra, nhưng khi cô nhìn thấy cảnh tượng bên trong thì trong lòng vẫn thấy đau đớn.

Quả nhiên là phụ nữ!

“Cô rốt cuộc đã trở lại!” môi Cố Thịnh tuy ở trên cổ Tôn Tuệ San, nhưng tầm mắt lại không chớp lấy một cái nhìn Tả Tình Duyệt, mấy ngày không gặp, hình như cô gầy đi!

Trong lòng đột nhiên sinh ra chút quan tâm làm cho anh không vui, ánh mắt càng thêm bén nhọn cùng lãnh tình, động tác trên tay cũng càng thêm mập mờ.

“Thịnh, là em họ tới sao?” Tôn Tuệ San cũng không tị hiềm, ngược lại có chút cố ý khiêu khích. Mình mới vừa rồi dụ dỗ bao lâu anh cũng không hợp tác, mà Tả Tình Duyệt vừa tới anh liền chủ động với mình. Cô không phải ngu ngốc, sao lại không biết Cố Thịnh chính là dùng cô trêu tức Tả Tình Duyệt!

Trong lòng mặc dù ghen tỵ, nhưng cũng có mấy phần may mắn, xem ra Cố Thịnh đối với chuyện Duyệt Duyệt trốn đi lần này rất tức giận! Vừa có thể làm cho Tả Tình Duyệt bi thương, đồng thời lại có thể hiến thân cho người đàn ông này, cô sao không thuận nước đẩy thuyền!

Bây giờ nếu có lên giường cùng Cố Thịnh ở trước mặt Tả Tình Duyệt, cô cũng sẽ không một chút áy náy cùng xấu hổ.

Lúc trước hoan ái trên giường của Tả Tình Duyệt cũng là lần cho cô hưng phấn nhất từ trước đến giờ, lần này nếu là ngay trước mặt Tả Tình Duyệt, vậy nhất định sẽ càng thêm kích thích!

Cái thanh âm này khiến thân thể Tả Tình Duyệt muốn lảo đảo, quay ngược lại một bước, không thể tưởng tượng nổi, người phụ nữ kia là chị họ!

Nhớ tới chuyện bọn họ ở trên giường cô làm loạn, Tả Tình Duyệt muốn chạy trốn đi ra ngoài, nhưng khi cô đụng đến tay nắm cửa, còn chưa kịp mở cửa, chỉ nghe thấy tiếng Cố Thịnh truyền đến.

“Nghe nói cha vợ bệnh nặng, tập đoàn Tả thị lại gặp phải nguy cơ tài chính lớn như vậy, nếu cô không tới, tôi e Tả thị cùng cha cô cũng sẽ lên đường!” Cố Thịnh tà ác nhếch miệng, quả nhiên thấy cả người Tả Tình Duyệt dừng lại, cuối cùng đóng cửa, trong mắt có chút được như ý.

Tả Tình Duyệt sắc mặt tái nhợt, cả người giống như bị hàn băng bao vây, xoay thân thể lại, nhưng không có ý định xem bọn họ, “Tôi có việc muốn tìm anh!”

Cô vẫn không thể đi, nếu cô đi, Cố Thịnh sẽ càng không bỏ qua Tả thị cùng ba!

Cố Thịnh chỉ cười không nói, nâng lên áo lót màu đỏ của Tôn Tuệ San, nhẹ nhàng ném đi, một giây kế tiếp, đồ lót kia liền rơi vào bên chân của Tả Tình Duyệt.

Màu đỏ kia giống như đầu của một con thú dữ, làm đau nhói đôi mắt của Tả Tình Duyệt, lòng của cô cũng đang rỉ máu.

“A. . . . . . Thịnh, anh đáng ghét. . . . . .” Tôn Tuệ San yêu kiều mềm yếu đến tận xương, bộ ngực cao thẳng mềm mại, phát hiện Cố Thịnh mặc dù đang trêu chọc cô, nhưng toàn bộ lực chú ý đều tập trung trên người của Tả Tình Duyệt. Trong lòng nổi lên ghen tỵ, quyết tâm muốn Tả Tình Duyệt càng thêm khó chịu, vì vậy thân ngâm càng thêm ra sức.

Tả Tình Duyệt cúi đầu, nắm tay thật chặt, “Cố Thịnh, tôi muốn nói chuyện với anh một chút!”

Cô muốn nhanh chóng kết thúc, như vậy Cố Thịnh làm nhục cô có thể ít đi một chút!

“Nói chuyện gì? Chẳng lẽ là nói chuyện trên giường?”

“Không, không phải!” Tả Tình Duyệt không nghĩ tới anh lại nói như vậy.

“Không đúng? Vậy cô muốn gì? Tôi là chồng của cô, cô muốn nói gì có thể tùy tiện nói! Cô nói đi! Tôi nghe !” Cố Thịnh nhìn thân thể mảnh khảnh của cô, thân thể nơi nào đó đột nhiên nóng ran, lông mày anh nhíu chặt lại.

Anh biết thân thể mình phản ứng không phải bởi vì Tôn Tuệ San trong ngực, mà là người phụ nữ điềm đạm đáng yêu trước mắt này!

Trong lòng không khỏi khẽ nguyền rủa, người phụ nữ đáng chết này! Cô lại có thể dễ dàng khơi lên dục vọng của anh!

 

Quyển 1 – Chương 50: Xem cô biểu hiện

Chồng? Tay anh ôm người phụ nữ khác, mà miệng còn nói anh là chồng của cô!

Lớn như vậy rồi, cô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy chuyện nực cười này!

Cảm tính nói cho cô biết, cô muốn thét lên ủy khuất cùng phản kháng của mình, nhưng lý trí lại làm cho cô trầm mặc. Cô không thể chọc giận người đàn ông này, nếu không Tả thị cùng ba thật sự bị phá hủy.

Cố Thịnh làm tất cả mọi việc, đơn giản cũng là muốn ép cô trở lại, ép cô ở trước mặt anh dâng lên hết tôn nghiêm!

Thấy Thịnh không có ý muốn cho Tôn Tuệ San rời đi, Tả Tình Duyệt nhìn thẳng vào mắt Cố Thịnh, nói ra mục đích lần này, “Xin anh giúp Tả thị cùng ba tôi!”

Cố Thịnh nhìn từ trên xuống dưới Tả Tình Duyệt, ánh mắt nóng rực kia, mang theo dục vọng, tựa hồ muốn đả thương cô, nhíu mày, “Cố phu nhân đi ra ngoài lâu như vậy, bây giờ trở lại tìm chồng là tôi đây giúp một tay, cô nói xem, sao tôi phải giúp cô?”

Cô có biết trong khoảng thời gian này anh đi tìm cô vất vả thế nào không? Người phụ nữ này lại dám trốn anh lâu như vậy, nếu không phải là anh khiến Tả thị gặp nguy cơ, có phải cô sẽ vĩnh viễn không xuất hiện không?

Tả Tình Duyệt ngơ ngẩn, nắm chặt ngón tay, “Anh muốn thế nào mới bằng lòng thu tay lại?”

Cố Thịnh đột nhiên đẩy Tôn Tuệ San đang ở trên người ra, thân hình cao lớn như con báo châu Mỹ, ưu nhã hướng Tả Tình Duyệt từng bước từng bước đến gần, đến cách cô một bước ngắn, đứng lại, ánh mắt khóa chặt gương mặt của cô, nâng lên cằm của cô, “Còn phải xem em biểu hiện ra sao đã! Vợ yêu của anh!”

Tả Tình Duyệt co rúm người lại, cô dĩ nhiên hiểu anh ám chỉ là cái gì, dục vọng trong mắt của anh sao mà mãnh liệt đến thế! Bị Tôn Tuệ San khơi lên dục vọng nên muốn ở trên người cô phát tiết sao?

Trong lòng đau xót, cô phát hiện muốn thuyết phục mình tiếp nhận sự thật này, là rất khó! Nhưng cô không có lựa chọn khác!

“Chị họ. . . . . .”

“Duyệt Duyệt, mặc dù Thịnh là chồng của em, nhưng mọi việc đều phải có thứ tự trước sau, Thịnh, anh nói có đúng không?” Tôn Tuệ San cũng muốn nổ tung rồi, cô thật vất vả mới có cơ hội câu dẫn Cố Thịnh, cũng không muốn cứ như vậy bị bỏ qua, lấy thân thể trần truồng, quyến rũ tựa vào người Cố Thịnh.

Tả Tình Duyệt sắc mặt càng thêm tái nhợt, chưa từng phát hiện qua chị họ của cô lại vô sỉ như vậy!

Cố Thịnh là vật phẩm giống đực dùng chung sao? Cái gì gọi là thứ tự trước sau?

Nắm chặt đôi tay, Tả Tình Duyệt không biết là dũng khí từ đâu tới, trên mặt nổi lên vẻ tươi cười, nhìn Tôn Tuệ San, “Chị họ, em cho là chị đối với chồng em là thật tâm, không nghĩ tới chị cư nhiên coi anh ấy như vật phẩm công cộng nha!”

Tả Tình Duyệt có điều ngụ ý, cả người Tôn Tuệ San đột nhiên cứng đờ, theo bản năng nhìn về phía Cố Thịnh, vội vàng giải thích, “Thịnh, em không phải có ý đó. . . . . .”

“Đi ra ngoài!” Cố Thịnh lạnh lùng nói, nhìn cũng không nhìn Tôn Tuệ San một cái, ngược lại ánh mắt trên người Tả Tình Duyệt không cách nào dời đi, mới vừa rồi trong lòng anh thế nhưng nổi lên chút kinh ngạc, Tả Tình Duyệt quả nhiên là thông minh!

“Thịnh, anh nghe em giải thích!” Tôn Tuệ San còn chưa chịu chết tâm, ngay cả cô cũng không nghĩ tới Tả Tình Duyệt ôn thuận thường ngày sẽ dùng chiêu này khích bác ly gián.

“Đừng để tôi nói lại lần nữa!” giọng Cố Thịnh mơ hồ hàm chứa tức giận, tựa hồ biểu thị nếu như Tôn Tuệ San còn tiếp tục dây dưa, kết quả sẽ rất thảm.

Tôn Tuệ San tuy rằng bỏ lỡ cơ hội tốt mà ảo nảo, nhưng lại không muốn hoàn toàn chọc giận Cố Thịnh. Như vậy cô về sau một chút cơ hội cũng sẽ không có, tức giận nhặt lên quần áo trên đất, mặc vào, hung hăng trợn mắt nhìn Tả Tình Duyệt một cái. Ánh mắt kia giống như là muốn giết cô.

Đợi Tôn Tuệ San đi khỏi, trong phòng làm việc chỉ còn lại Tả Tình Duyệt cùng Cố Thịnh, Tả Tình Duyệt nhất thời cảm giác được từ trên người anh tản ra cảm giác áp bức không ngừng lan tỏa, làm cho cô muốn hít thở không thông. . . . . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang