Mục lục
Nô Lệ Bóng Tối
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sunny nhìn chằm chằm vào cánh tay bị cắt rời của một vị thần không rõ danh tính, rồi lại nhìn vào sự mục nát ghê tởm và bất kính lan ra từ nó.

Sau đó, cậu mệt mỏi xoa mặt.

'Tại sao không có gì bao giờ dễ dàng chứ?'

Cậu chắc chắn rằng số phận của mình bằng cách nào đó có liên quan đến cánh tay đó, điều này có nghĩa là cậu sẽ phải tìm cách tiếp cận nó. Nhưng Sunny cũng chắc chắn rằng không có phần thưởng nào trên toàn vũ trụ này có thể khiến cậu lại gần sự thối rữa đó, chứ đừng nói đến việc chạm vào thứ bị nhiễm độc bởi nó.

Cậu có cảm giác rằng thứ này hoàn toàn vượt xa tầm với của mình.

Thực tế, cậu nghi ngờ rằng một sinh vật thần thánh đã không ngần ngại cắt đứt chính cánh tay của mình vì thậm chí một người mạnh mẽ như vậy cũng không thể chống lại sự lây nhiễm đang lan rộng này.

Vậy thì Sunny phải làm gì?

Chà…

Cố gắng giữ khoảng cách xa nhất có thể với sự thối rữa, cậu quan sát nó một lúc trước khi đi đến một kết luận kỳ lạ… hoặc đúng hơn là một câu hỏi kỳ lạ.

Nếu sự lây nhiễm này kinh khủng đến vậy, thì tại sao nó không lan ra toàn bộ tòa tháp? Tại sao nó chỉ bò được vài mét ra khỏi lò đốt bạc, biến một phần nhỏ của tầng hai của tòa tháp thành thịt đen ghê tởm?

'Hãy để đó đã. Tại sao cả hòn đảo không trở thành một mảnh lớn thối rữa màu đen... bất kể cái thứ đó là gì?'

Câu trả lời không khó đoán. Đó là vì sự mục nát, giống như mọi thứ khác bên trong tòa tháp, đã bị phong ấn cách biệt với thời gian suốt hàng nghìn năm.

Và giờ khi Sunny đã phá vỡ phong ấn đó…

Cậu nhíu mày sâu hơn khi liếc nhìn lò đốt bạc đã bị thối rữa và trở thành một phần của sự mục nát đang lan rộng.

Giờ đây, chỉ còn hai khả năng. Thời gian sẽ đuổi kịp sự lây nhiễm đang ăn mòn, và nó sẽ từ từ nuốt chửng mọi thứ... hoặc chết đói mà lụi tàn.

Liệu thứ này có thể tồn tại trong hàng nghìn năm mà không có gì để nuôi dưỡng ngoài đá lạnh không? Nó có cần phải ăn thịt và linh hồn, hay bất cứ thứ gì cũng đủ?

'...Tôi nghĩ tôi sẽ sớm biết thôi.'

Vẫn quan sát mảnh thối rữa kinh hoàng đó, Sunny cố gắng kìm nén nỗi sợ và tiến một bước về phía trước.

Dường như sự mục nát không lan rộng. Ít nhất là chưa.

Dù sao, cậu cũng không định đến gần nó. Nhưng cậu cũng biết rằng nếu tình huống xấu nhất xảy ra, cậu không có công cụ nào trong tay có thể cứu cậu. Nếu thứ đó bắt đầu phát triển, từ từ lan rộng ra toàn bộ Obsidian Tower, và sau đó là cả hòn đảo, Sunny chỉ còn cách chết. Có lẽ cậu sẽ nhảy xuống vực thẳm để tránh trở thành một phần của thứ... quái dị đó.

Xét cho cùng, không còn nơi nào để rút lui ở Sky Below. Và cậu nghi ngờ rằng mình có thể tìm được một hòn đảo bí mật thứ hai ngoài kia trong hư không...

Vậy nên, hy vọng duy nhất của cậu là tìm thấy thứ gì đó bên trong tòa tháp có thể cứu mình. Cậu phải tiếp tục khám phá…

Thêm vào đó, cũng có khả năng sự mục nát sẽ nhanh chóng lụi tàn và chết đi. Mặc dù Sunny sẽ không dám cá cược vào điều đó.

Dán chặt lưng vào bức tường obsidian lạnh giá, Sunny triệu hồi Saint trở lại và vòng qua bức tường ngoài của đại sảnh cho đến khi cậu đến được cầu thang dẫn lên tầng ba. Tại đó, cậu lại triệu hồi con quỷ ít nói, chần chừ một lúc, rồi để lại một trong những cái bóng của mình để theo dõi sự mục nát.

Cảm thấy nỗi sợ vô lý khi nghĩ đến việc quay lưng lại với lò đốt bạc, Sunny nghiến răng và thận trọng leo lên cầu thang xoắn ốc.

Ngay khi thứ kinh hoàng đó biến mất khỏi tầm mắt, cậu thở phào nhẹ nhõm và nhận ra rằng toàn thân mình đang đẫm mồ hôi lạnh. Giơ một tay run rẩy lên, Sunny lau mặt, rồi tiếp tục leo cao hơn.

Có Saint ở bên cạnh mang lại cho cậu chút tự tin, ít nhất là vậy. Cái bóng dường như hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi cảnh tượng kinh hoàng mà họ vừa bỏ lại phía sau.

'...Tôi cá là sợ hãi không thể lọt vào cái đầu đá của cô ấy. Liệu các Shadows có khả năng sợ hãi không nhỉ?'

Cậu không biết liệu Saint có thể cảm thấy sợ hãi hay không, nhưng cái bóng của cậu chắc chắn có thể. Thực tế, đằng sau vẻ ngoài kiêu căng, nó thực sự khá hèn nhát. Cậu chắc chắn rằng tên khốn đó sẽ run rẩy khắp nơi nếu không vì việc nó đang quấn quanh cơ thể cậu.

Cố gắng phân tâm bằng những suy nghĩ này, Sunny bước vào tầng ba của Obsidian Tower... và đứng khựng lại, ngạc nhiên bởi những gì cậu nhìn thấy.

'Tôi... Tôi hiểu. Khoan đã, tôi đang nhìn cái quái gì thế?'

Căn phòng cậu đang đứng nhỏ hơn so với ba đại sảnh trước mà cậu đã khám phá — chủ yếu là vì tòa tháp thu hẹp dần khi lên cao, nhưng cũng vì tầng này được chia thành nhiều phòng nhỏ.

Và trong căn phòng đó, hàng chục cánh tay sứ đang lơ lửng trong không trung, mỗi cánh tay ở một mức độ bị tháo rời khác nhau thành những mảnh nhỏ.

Dường như ai đó đã lấy cắp chúng từ đống búp bê vỡ ở tầng hầm của Obsidian Tower và mang chúng lên đây để... để làm gì, chính xác thì là gì?

Sunny nhìn chằm chằm vào khu vườn kỳ quái của những cánh tay bị tháo rời, rồi bước lại gần hơn. Cậu có cảm giác như mình đang ở trong một bảo tàng giải phẫu kỳ quái...

Hóa ra, những con búp bê sứ phức tạp hơn cậu nghĩ nhiều. Trong trạng thái bị tháo rời, các chi của chúng cho thấy thiết kế phức tạp đến mức nào và có bao nhiêu bộ phận chuyển động đã được lắp ráp để khiến mỗi cánh tay hoạt động và linh hoạt như tay của con người. Các khớp nối, đặc biệt, giống như một kỳ quan của kỹ thuật... chưa kể đến hệ thống dây kim cương tuyệt đẹp và tinh tế bên trong.

Ngay cả các cỗ máy spelltech cũng không thể tự hào về mức độ tinh vi và phức tạp đó.

Nhưng tại sao những cánh tay này lại được mang lên đây và bị tháo rời? Ai đã làm điều đó? Là Prince of the Underworld (Hoàng Tử của Thế Giới Ngầm) chăng?

Có vẻ không phải vậy... tại sao hắn lại cần phải nghiên cứu những tạo vật bị bỏ rơi của mình?

Tất cả trở nên rõ ràng hơn khi Sunny đến gần một bệ đá ở cuối căn phòng và thấy một ánh sáng vàng yếu ớt tỏa ra từ một vật nhỏ nằm trên đó.

Trên bề mặt của chiếc bàn là nhiều bộ phận đã được thu thập từ những cánh tay sứ bị tháo rời, một vài cuộn dây kim cương tuyệt đẹp… và một cây kim dài và hẹp.

Chính cây kim đó đã phát ra ánh sáng vàng yếu ớt.

Sunny nhìn cây kim, rồi nhìn lướt qua những cánh tay sứ lơ lửng, lần đầu tiên nhận ra rằng mỗi cánh tay đều bị mất một hoặc hai bộ phận.

Cuối cùng, các mảnh thông tin khác nhau kết nối trong tâm trí cậu, và cậu cảm thấy rằng cậu đã hiểu được phần nào những gì đã xảy ra trong Obsidian Tower.

Một thời gian sau khi Prince of the Underworld rời khỏi hòn đảo ẩn giấu này — có thể là vài năm, hoặc có thể là hàng nghìn năm — một vị khách không mời đã lẻn vào tòa tháp đen như một tên trộm, bằng cách nào đó vượt qua được cánh cổng đóng kín mà không bao giờ mở chúng hoặc phá vỡ phong ấn đã bảo vệ nơi này khỏi sự tàn phá của thời gian.

Kẻ trộm đó là một sinh vật thần thánh… và cũng bị thương rất nặng. Một trong những cánh tay của họ đã bị rách toạc và bị lây nhiễm bởi sự mục nát lan rộng mà không ai, kể cả một vị thần như họ, có thể trục xuất.

Đó là lý do tại sao kẻ trộm đã cắt bỏ cánh tay bị nhiễm trùng của mình ở vai và ném nó vào ngọn lửa thần thánh đã cháy trong lò đốt bạc trên tầng hai, sau đó đi xuống tầng hầm để thu thập các chi từ những con búp bê sứ bị vỡ. Chính vị thần đó đã đi vòng quanh đống búp bê và để lại dấu chân trên bụi bặm để Sunny nhận ra.

Cuối cùng, kẻ trộm lên đến tầng ba và tạo ra một cánh tay mới cho mình từ các bộ phận của những hình nhân bị bỏ rơi của Prince... và sau đó khâu nó vào cơ thể của mình bằng dây kim cương xâu qua một cây kim sắc nhọn.

...Đó chính là cây kim mà Sunny hiện đang nhìn chằm chằm, và ánh sáng thần thánh phát ra từ nó là do những giọt máu còn sót lại của kẻ trộm vẫn còn trên bề mặt.

Nhưng kẻ trộm đó là ai? Và tại sao Sunny lại bị kết nối với cánh tay bị cắt rời của họ bởi một sợi dây định mệnh vàng?

Sunny ngập ngừng một lúc lâu, sau đó với tay lấy cây kim... nhưng đột nhiên cậu đứng khựng lại.

Cái bóng được để lại để giám sát sự mục nát ghê tởm đã nhận thấy điều gì đó.

Miếng thịt đen, mục nát... đang thay đổi...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Thanh Hưng
24 Tháng mười, 2024 17:29
Lại vụ xưng hô, ăn thêm cái đánh giá nữa. (À mọi người có rãnh thì đánh giá truyện giúp mình nha, mình cảm ơn ạ) ---- Mình kể câu chuyện: Có ba người, nhưng không rõ có là 3 không, mà cả ba đều để lại đánh giá giống nhau, đánh giá mới nhất, đọc nhanh quá nên ghi nhận đọc 0 chương luôn mà, nhìn vào tổng số chương đọc, tổng số truyện, bình luận là biết mà ta. Nói chuyện thì thiếu cân nhắc, trẻ con thật sự. Comment thì bị mọi người chỉ trích, đến mức chẳng dám lên tiếng nữa. Lúc trước bảo anh em cần chương dịch thì họ sẽ làm và sẽ đưa cho mọi người, mình cũng bảo là mình cần, mà mấy hôm nay chẳng thấy đâu. Biết là môi trường ẩn danh, nên thích nói gì cũng được, mọi người không để ý chứ bạn đó chịu khó từ facebook qua tới bên này luôn á, không biết bạn muốn chứng minh điều gì nữa. Không hiểu sao đã chịu khó lướt đủ chương để đánh giá rồi mà họ vẫn không thay đổi cách viết khác cho khỏi nhận ra nhỉ. Thật rảnh rỗi, chỉ lướt chương rồi đánh giá vớ vẩn. Chắc tại nghe mình bảo không cần sửa, nên giờ họ cứ bám vào lối suy nghĩ cũ mà không chịu nhìn kỹ mình đã làm gì, giải thích rồi mà cũng không nghe nên thôi. Thôi cố gắng để bộ truyện này càng thành công. À mọi người rãnh thì đánh giá truyện giúp mình nha, mình cảm ơn ạ. --- Tối nay lên tiếp 50-100 chương nha.
Thanh Hưng
24 Tháng mười, 2024 16:07
Nay ít nhất 50c, cố gắng 100c để hết arc luôn Cuối tuần này mình có lịch hẹn, nên nay cố gắng bù ạ
RHnGj78188
24 Tháng mười, 2024 15:55
đói chương quá có chương đăng dần đi ô hưng ơi
Thanh Hưng
24 Tháng mười, 2024 13:36
Mấy chương tối nay, mọi người đọc kĩ chút nha, vì có nhiều chi tiết ảnh hưởng đến quyển sau, sợ mọi người đọc lướt và quyển sau hơi khó hiểu, chứ mình cũng không muốn spoil gì ạ.
Thanh Hưng
24 Tháng mười, 2024 12:20
Mình tính post 1 ít, nhưng cũng chưa hết arc, nên để dành tối đọc 1 thể nha anh em, giờ mình làm thêm cho nó nốt arc, đang PK :)) Hẹn anh em tối nay
oOibR59760
24 Tháng mười, 2024 11:52
đỉnh thật, lên to rồi nè
Đỗ Khánh
24 Tháng mười, 2024 11:23
có khi nào con quỷ ăn xác nó lại quay lại thọc sunny nhát nữa k,dejavu :))
BtiQm08588
24 Tháng mười, 2024 10:50
nhân vật chính đen anh như con ***
Mân Tơ Nhít
24 Tháng mười, 2024 10:36
Ông nào hôm trước kêu làm 1k chương cuối chứ Host dịch kém, bla bla đâu, link tải đâu ông quăng lên cho ae đọc với nào, tôi đợi ông 4 ngày r ấy.
ThiênMãHànhKhông
24 Tháng mười, 2024 09:48
ủa c848 mảnh bóng tối của main đã là 1246/4000 rồi sao c870 lại thành 870/4000
Fxnzb98336
24 Tháng mười, 2024 09:43
não bổ cực mạnh :)))
ZTfVh86587
24 Tháng mười, 2024 08:57
Hết cứu :))
Fxnzb98336
24 Tháng mười, 2024 08:48
vãi main đặt tên giống t trong mấy tựa game luôn kkkk
Fxnzb98336
24 Tháng mười, 2024 08:46
kkk võng du luôn sao
Diệp Phàm S
24 Tháng mười, 2024 06:49
=]] nghĩ cảnh phải chờ từng chương sau này thấy hơi ngộp :)) truyện hay ghê
Thiên Bảoo
24 Tháng mười, 2024 03:58
Truyện hay , nên nhập hố.
AaakZ91164
24 Tháng mười, 2024 01:45
hayyyyuu quá iii
1Flower 1World
24 Tháng mười, 2024 01:08
Khúc đường hầm vs quả rush cao tốc map này công nhận đọc hấp dẫn nhìn main gánh muốn gãy cả lưng :))
predator
24 Tháng mười, 2024 00:51
vụ nhiều lõi thì cày lúc lv thấp dễ hơn thì lên cấp nhanh lại thành lỗ ?
NAMFROMAMẺICA
24 Tháng mười, 2024 00:35
bác Hưng có chiều dài của từng quyển khum á? cho tui xin vs
Fxnzb98336
23 Tháng mười, 2024 23:35
kkk vừa mới nói xong luôn chưa kịp mừng nx mà
Thanh Hưng
23 Tháng mười, 2024 22:33
Ngày mai cố gắng xong Arc này nha mọi người :(( Arc này còn 1 đoạn nữa, nay hổng kịp
Alexsander sam
23 Tháng mười, 2024 22:05
Tích Tích Tích, Tích chương, thèm quá mà chưa dám đọc
Wuu Fang
23 Tháng mười, 2024 21:24
Hm, tác giả viết về muư kế của nhân vật kiểu có thể giải thích cho người đọc hiểu được luôn là đang như này như kia khá hay, như bộ tu tiên thì toàn âm muư to đùng mà mưu trong mưu, đánh cờ tùm la tùm lum đọc đến cuối mới "à ra vậy" :v
Thanh Hưng
23 Tháng mười, 2024 20:46
Ae đọc nhanh vậy, mới check lượt đọc, thấy ae đọc tới chương 900 đông phết
BÌNH LUẬN FACEBOOK