• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người Trần Phong đi tới phía trước. Bốn người thức tỉnh bao gồm cả tên Thanh khi thấy Trần Phong xuất hiện ở phía sau Dũng thì nét mặt liền thay đổi, có thêm một phần e dè. Phải biết nếu như Trần Phong cũng là người thức tỉnh, vậy có nghĩa là hắn đã nắm rõ năng lực của hắn từ lâu lắm rồi, nhưng nếu hắn không phải là người thức tỉnh, vậy làm thế nào có thể tự tay giết chết ba con quái vật? Dù là cái đầu tiên hay thứ hai thì người thanh niên này cũng không đơn giản.



Có điều nghĩ đến bản thân cũng có năng lực, hơn nữa chưa biết được ai mạnh ai yếu. Tên Thanh liền nở một nụ cười gằn lấy lại tự tin. Đầu hắn đưa cao, ánh mắt có phần coi thường nhìn ba người Trần Phong đang đi tới.



_Nhóm trưởng à? Anh làm vậy có nghĩa là gì? Tại sao lại đánh bị thương người khác? Không phải anh nói sẽ duy trì trật tự và bảo vệ mọi người sao? Tôi thấy hình như anh đang làm điều ngược lại?



Lê Thành cướp lời nói trước, khéo léo đưa tên Thanh lên làm bia ngắm.



_Tất nhiên là tôi đang làm công việc của mình, rất tốt là đằng khác. Có điều cậu xem, có người không đồng ý với việc tốt này, lại có ý đồ muốn chống đối. Tôi cũng chỉ vì tập thể, muốn mời cậu ta chịu quản thúc thì cậu ta liền lập tức phản ứng lại, cũng may người bên tôi tay chân nhanh nhẹn, nếu không…



Thanh mỉm cười, nhẹ nhàng đổi trắng thành đen.



_Việc tốt? Là gì vậy nhóm trưởng?



_Đây cậu xem, tôi muốn tất cả mọi người trong tòa nhà góp thực phẩm họ đang cất giữ vào một kho công. Sau đó tôi sẽ tính toán rồi chia đều ra cho tất cả mọi người. Hơn nữa tôi muốn những người thức tỉnh tạo thành một nhóm, chịu trách nhiệm bảo vệ tất cả mọi người. Cậu xem, về tình về lí thì đây đều là những việc nên làm. Có đúng không mọi người?



Thanh quay đầu hỏi, ba người thức tỉnh khác lập tức phụ họa. Đám người bình thường ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, bất đắc dĩ gật đầu theo.



“Hiện giờ tình hình là bốn đối ba, Huy đang nằm trong tay đối phương, Trần Phong trọng thương không tiện ra tay, mình thì lại không có năng lực gì, Dũng cùng lắm chỉ có thể đấu với một người nhưng lúc nãy đã rơi vào hạ phong.



_Nếu chúng tôi không đồng ý?



Một giọng nữ lạnh lẽo vang lên, theo sau đó là nhiệt độ cả khu hành lang bỗng dưng hạ xuống. Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn, thì ra Nguyễn My đã đến. Cô nàng đeo một chiếc balo nhỏ, trên người mặc một bộ quần áo màu trắng, mái tóc thả dài. Khuôn mặt thì lộ vẻ lạnh lùng nhìn vào bốn người thức tỉnh phe đối phương.



Năng lực của Nguyễn My rất mạnh, điều này ai cũng biết. Dù sao nàng đã tự tay biến một người thức tỉnh khác thành băng. Cô nàng vừa xuất hiện liền giảm áp lực không nhỏ cho bên Trần Phong. Lê Thành thầm thở phào. Nguyễn My ở đây, hắn cũng có thêm tiền vốn để đàm phán với đối phương.



_Vậy mời các ngươi rời khỏi, chúng ta không hoan nghênh những người không hợp tác.



Một giọng nam cũng không kém phần lạnh lùng vang lên. Một người phía sau tên Thanh bước ra. Lê Thành nhanh chóng lục lại trí nhớ, nhận ra được tên này chính là một trong ba người thức tỉnh mà không có biểu hiện năng lực.



Người này chắp tay sau lưng, có vẻ như rất tự phụ vào năng lực của mình. Ánh mắt hắn nhìn Nguyễn My mặc dù có chút e ngại nhưng cũng chỉ vậy mà thôi. Lê Thành thu hết biểu hiện của đối phương vào mắt, chỉ thấy hắn lên tiếng:



_Kìa My, đừng…



Lời vừa dứt, Nguyễn My bỗng dưng ra tay. Quần áo cô nàng tỏa ra sương khói, không khí dường như bị đông lại. Bàn tay Nguyễn My đưa về phía trước, bằng mắt thường có thể thấy từng mảng băng màu trắng đua nhau xuất hiện, bao lấy cơ thể người đàn ông kia.



“Đùng…”



Chỉ thấy người kia đưa bàn tay lên cánh tay đang bị hóa băng, một tiếng nổ khẽ vang lên, lớp băng trên đó lập tức bị vỡ thành mảnh vụn. Mọi người kinh ngạc ồ lên, Lê Thành và Trần Phong đồng thời đưa mắt nhìn nhau.



“Năng lực nổ?”



Nguyễn My có vẻ không chịu thua kém. Từ lúc năng lực thức tỉnh đến giờ, cô nàng không ngừng liên tục tìm hiểu để nắm giữ nó thành thạo hơn. Chỉ thấy Nguyễn My đưa tay ra phía sau, lấy ra hai bình nước nhỏ đổ ra trước mặt.



Hai dòng nước được đổ ra nửa đường liền bốc hơi biến mất giữa không trung. Hơi nước như sương khói trôi tới chỗ người đàn ông kia. Không thấy Nguyễn My làm ra hành động gì khác, đám hơi nước kia từ từ cô động lại hình dáng, thành rất nhiều mũi châm bằng băng thon dài, nhọn hoắt.



Tất cả mọi người có mặt ở đây đều bị cô nàng làm cho kinh ngạc, phải biết năng lực của tất cả chỉ vừa mới thức tỉnh ngày hôm trước, vậy mà Nguyễn My đã biết làm cách nào để lợi dụng nó thật hiệu quả. Thật ra điều này cũng giống như chúng ta đi học, trong lớp luôn có người tiếp thu nhanh, người tiếp thu chậm. Nếu ngươi đưa cuốn sách nâng cao cho người ngu dốt đọc thì tất nhiên không thể bằng đưa cho người thông minh rồi.



Châm băng lơ lửng trong không trung, sau đó ào một tiếng bắn tới người kia như mưa rào. Gã hú lên một tiếng, lộ vẻ lúng túng, bàn tay không ngừng vung lên khuơ khoắng trước mặt để chặn lại. Bàn tay người này giống như có một thứ sức mạnh thần kì, băng châm hễ bị chạm vào liền lập tức nổ tung thành nhiều mảnh vụn.



Thế nhưng băng châm rất nhiều, hai tay của người kia chỉ đủ để che đi chỗ yếu hại là tim và khuôn mặt. Tốc độ của băng châm rất nhanh, “phập… phập…” liên tiếp vài tiếng, bả vai trái, bụng và đùi của người kia đã bị băng châm đâm lỗ chỗ, máu chảy ròng ròng.



Đột nhiên, Nguyễn My trong nháy mắt cảm thấy có thứ sức mạnh nào đó đánh úp tới. Lực đẩy rất mạnh, hất cô nàng bay ngược ra sau, ngã xõng xoài dưới đất đến xây xẩm mặt mày. Dũng phản ứng nhanh nhẹn, ngay lập tức như một cơn gióxuất hiện chắn trước mặt Nguyễn My.



Không biết là ai vừa ra tay, Trần Phong và Lê Thành nhìn nhau. Năng lực này là gì? Không một tiếng động liền đánh ngã được người khác?



Trần Phong âm thầm kích hoạt năng lực cảm nhận. Hắn bỗng dưng có cảm giác như mình đang dùng con mắt thứ ba quan sát hiện trường nơi đây. Ánh mắt hắn đảo qua từng người một bên Lê Thành, tập trung để ye từng cử chỉ nhỏ của họ.



Đúng lúc này lực đẩy vô hình kia lại xuất hiện, muốn đẩy ngã Dũng về phía sau. Thế nhưng sức mạnh và tốc độ của cậu ta sau khi biến thân là rất lớn. Chỉ thấy Dũng thuận thế lộn một vòng, móng vuốt cắm ngập xuống sàn nhà để giữ bản thân đứng lại. Cậu ta nhìn chằm chằm về phía trước, răng nanh sắc nhọn nhe ra, lộ vẻ hoang dã dữ tợn của loài sói.



“Thấy rồi!”



Trần Phong thầm hô trong đầu, vừa rồi người thần bí tấn công Dũng đã để lộ ra sơ hở rất nhỏ bị hắn nắm được. Trần Phong thấy rõ người con gái đứng sau lưng tên Thanh khẽ nhắm hai mắt lại trong khoảng một hai giây. Sau đó ngay lập tức lực đẩy vô hình kia xuất hiện. Vị trí cô gái đứng được tên Thanh khéo léo che khuất, vậy nên vừa rồi không ai biết được chuyện gì xảy ra.



"Đây không phải là cô gái có năng lực bay ư? Lẽ nào năng lực của cô ta không chỉ đơn giản là vậy? Hoặc là ngay từ ban đầu chúng ta đã phán đoán sai lầm?”



_Hừm…



Trong lúc Trần Phong còn đang chìm trong suy nghĩ. Người đàn ông bên nhóm tên Thanh mà nãy giờ chưa ra tay đã gầm lên một tiếng. Từng tiếng “rắc… rắc…” vang lên. Cả cơ thể ông ta bỗng dưng trở nên cứng rắn như đá, thậm chí làn da cũng biến thành gồ ghề góc cạnh. Ông ta bước lên chắn trước mặt tên đồng đội có năng lực nổ, chỉ đợi hiệu lệnh của bên mình để ra tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK