• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyện Hoàng Bách dẫn theo một chàng trai trẻ cùng đi sự kiện đã gây chú ý đến cánh truyền thông, bọn họ bình thường cũng không quá chú ý đến nhân vật này do anh không thích trả lời phỏng vấn của bọn họ nên thường tránh mặt. Nhưng hôm nay vô tình trong lúc chụp ảnh, một tay phóng viên đã bắt được khoảng khắc tổng giám đốc điều hành công ty ADC đỡ eo một người con trai.

Chuyện đồng tính bây giờ đã được xem là chuyện bình thường ở Việt Nam, thậm chí pháp luật cũng đã hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới được hơn mười năm nên cũng chẳng có gì lạ nhưng cái làm người khác tò mò là nhan sắc của chàng trai kia.

Thế Nhất là người nhạy tin trên mạng, sáng sớm anh đã bắt sóng được chuyện động trời này, đọc xong cũng tỉnh luôn cả ngủ nhanh chóng gửi tin nóng hổi này lên group chung. Chàng trai trong ảnh không thấy rõ mặt nhưng mọi người cũng bắt đầu phăng luồng những mối quan hệ xung quanh sếp.

Tin sếp có người yêu nhanh chóng lan ra khắp công ty, mọi người chưa vào ca sáng nhưng ai cũng biết đến chuyện này. Từ lầu trên đến lầu dưới đều nháo nhào, sếp của bọn họ đó giờ chưa dính bất kì tin đồn hẹn hò nào cả mà cho dù có thì nó cũng nhanh chóng bị dè xuống không ngốc đầu lên nổi. Nhưng cái tin này…cái tin này là sao vậy ? Một tấm hình phải zoom khá xa nhưng lại lên trang đầu của các tờ báo mạng.

“Hoàng Bách” sáng sớm hắn còn chưa tỉnh ngủ đã bị mẹ mình đập cửa phòng liên tục

“Có chuyện gì vậy mẹ ?” Hắn đưa cái đầu như ổ quạ ra mở cửa, vì chưa thích nghi mới ánh sáng nên đưa tay lên dụi mắt.

“Con có người yêu rồi hả ?” mẹ hắn hai mắt sáng lên nhìn thằng con trai đã có hy vọng về tương lai

“Có đâu” nghe mẹ nói mà chưa hiểu chuyện gì, hắn có hả ?

Mẹ hắn đưa điện thoại, phóng to tấm ảnh được phóng viên zoom cận hai người đang đứng kế bên nhau, Hoàng Bách còn đưa tay đỡ eo người con trai đứng kế bên.

“Bằng chứng đây này, không báo cho mẹ biết trước mà để cho cánh truyền thông bắt được” mẹ Hoàng Bách đưa tay chỉ vào trán con trai, muốn kí đầu nó một phát quá đi mất.

“Không có mà mẹ, bọn họ nói bậy đấy để con thông báo một tiếng là bị gỡ xuống liền thôi” Hoàng Bách đưa tay xoa đầu, đưa tay che miệng ngáp một cái, giờ vẫn còn sớm mà.

Tối qua Thanh Phong đi sự kiện xong về vẫn live stream như bình thường nên sáng sớm cậu cũng không dậy nổi hơn nữa phòng live stream cũng được sắp lịch làm việc riêng nên không cần phải theo giờ hành chính giống các nhân viên khác.

Mãi tới tận trưa, khi cơn đói tìm tới cậu mới lọ mọ bò dậy đi tới nhà ăn căn tin.

“Thanh Phong, em có nghe tin gì chưa ?”



“Dạ, có chuyện gì hả chị” Thanh Phong quen tay quen chân mặc đồ xuống phòng bếp kiếm ăn, tiện thể cậu phụ được gì thì phụ luôn một thể.

“Sáng này có tin là sếp Bách có người yêu đấy còn có ảnh chụp nữa” đây có thể là tin đáng hóng nhất trong ngày luôn rồi.

“Sếp có người yêu thì sao ạ” tự dưng cậu nghĩ đến hôm qua mình đi chung với sếp, có bị người yêu sếp hiểu lầm không ta ? Nhưng cậu đi vì chị Thiên Hương mời mà, cũng đâu phải là dạng đi theo kia đâu.

“Là chuyện đáng mừng chứ sao ? Hoàng Bách đến giờ vẫn còn độc thân, tiền mừng cười ai cũng chuẩn bị đi bao nhiêu luôn rồi mà đợi mãi vẫn chưa có động tĩnh gì từ sếp cả” chị Thảo vui vẻ chiên hai cái trứng bỏ vào khay cơm cho Thanh Phong.

Vậy là cậu cũng nên chuẩn bị tiền mừng cưới nhỉ ?

Chị Thảo đã làm đồ ăn xong, đưa tay lau rửa sạch rồi mở điện thoại lên định đưa cho Thanh Phong xem tin tức mới vừa nổi rầm rộ vào sáng nay nhưng tìm mãi vẫn không thấy những tin ấy đâu nữa. Cảm giác giống như là sáng nay chị chưa tỉnh ngủ mà nhìn nhầm vậy.

“Ơ, mất hết trơn rồi” Chị Thảo vừa tìm vừa tỏ ra tiếc nuối, không cho thằng bé xem được rồi.

Thanh Phong cũng đang tò mò xem rốt cuộc là tin tức sốt dẻo nào thì thấy dường như mình hóng tin trễ quá rồi, cậu khẽ thở dài tiếc nuối.

Tiếng thở dài này vang lên không biết lần thứ bao nhiêu trong công ty, đến nỗi khi bị gỡ tin cũng chẳng ai bất ngờ, có người còn cap lại lưu vào nhật kí điện thoại đây là lần thứ 7 sếp tôi bị dính tin đồn hẹn hò và bài phốt ấy bị bay hơi không dấu vết.

Đã là chuyện quá bình thường rồi !

Bảo Ngọc sáng sớm cũng đã hay tin lòng cô vui như mở hội, rốt cuộc bộ áo vest cô đưa cho Tấn Lộc sắp xếp đã giúp hay người xích lại gần nhau hơn. Tinh thần cô cũng phấn chấn lên hẳn, đi làm cũng bỏ qua lỗi vặt của nhân viên, còn vui vẻ lấy hồ sơ quản lí khách sạn ra xem nên thăng chức cho nhân viên kì cựu nào đây.

Vậy mà thoáng chốc, tin tức ấy bốc hơi như chưa từng tồn lại làm cô tức đến xì khói đây không phải là lần đầu tiên nên dùng đầu gối nghĩ cũng biết là ai đứng sau chủ trì việc này. Cô đưa tay bóp trán, chắc cô cần phải dùng biện pháp mạnh hơn thế nữa.

Tin tức kia tuy được dẹp yên nhưng trong lòng Hoàng Bách lại nổi sóng, tự dưng hắn thấy người nọ cũng không tệ cho lắm ít ra gì hiện giờ hắn không sinh ra cảm giác đề phòng muốn tránh xa nữa. Mấy hôm nay lúc rảnh rỗi không biết làm gì hắn còn lên coi người nọ live stream, nhìn cũng không quá tệ tính tình cũng khá tốt.

Liệu hắn có thể thích được không ta ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK