• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Kỳ bị Lý Hiên nhìn chằm chăm đến mức cả người mất tự nhiên, vội vàng nói sang chuyện khác.

“Lý Hiên, chủ nhật này cha mẹ tôi muốn mời anh đến nhà làm khách, không biết anh có thời gian không?”

Nói đến đây, giọng nói của Lục Kỳ có vẻ thấp thỏm.

Dù sao Lý Hiên đã không còn là Lý Hiên lúc trước nữa, bây giờ ngay cả Hoàng Giang Thái cũng phải cung kính với Lý Hiên, lại có cả thân bản lĩnh ngút trời, chưa chắc đã muốn đến làm khách nhà họ Lục.

Nhưng Lý Hiên chữa khỏi bệnh cho Lục Kỳ nên nhà họ Lục rất biết ơn hắn.

“Được”

Ai ngờ Lý Hiên lại gật đầu mà không hề do dự.

“Không biết chú và dì thích cái gì, đến lúc đó tôi sẽ mang qua”

Nghe Lý Hiên nói vậy, Lục Kỳ vội vàng xua tay.

“Anh đã chữa khỏi cho Tiểu Vĩ nhà tôi thì đã là ân nhân của chúng tôi rồi, sao lại dám để anh phải tốn kém chứ.”

Lý Hiên không nói thêm gì, chỉ ngón tay về phía phòng vệ sinh.

“Lục Kỳ, tôi đề nghị cô bây giờ nên soi gương đi.” “Soi gương ư?”

Đầu óc Lục Kỳ mơ hồ, không rõ ý của Lý Hiên là gì, làm bầm nói: “Lẽ nào trên mặt mình có gì bẩn à?”

Nghĩ thế, Lục Kỳ nghe lời hắn đi vào phòng vệ sinh.

Chỉ là lúc nhìn thấy mình trong gương, Lục Kỳ đột nhiên bất động tại chỗ.

Trước kia mặc dù cô ấy rất xinh đẹp nhưng da dẻ lại không được đẹp như vậy.

Lúc này nhìn người xinh đẹp trong gương, Lục Kỳ cũng phải nghi ngờ chính mình.

Da dẻ rất mịn màng, giống như trứng gà bóc.

“Lễ nào là nhờ vào đan dược kia?”

Lần này Lục Kỳ đã hoàn toàn kinh ngạc.

Mấy phút sau, cô ấy đi vào phòng khách, thấy Lý Hiên đang ngồi trên sô pha đọc báo, không nhịn được hỏi: “Đan dược mà anh cho tôi chắc là quý giá lắm nhỉ?”

“Không quý, sau này còn có nhiều lắm” Lý Hiên nói.

Nhưng lời này vào tai Lục Kỳ thì lại thành Lý Hiên sợ cô ấy. nhận thứ gì đó quý giá thì không yên lòng nên mới cố ý nói như vậy, trong lòng cô ấy dâng lên một sự ấm ấp.

Không ngờ Lý Hiên này lại là một người đàn ông ấm áp.

“Đúng rồi, Lý Hiên, ngày mai Đóa Đóa sẽ khai giảng, ở nhà trẻ Thần Hi cách ba cây số, lát nữa tôi sẽ cho anh wechat của giáo viên.”

Nhắc đến đây, Lục Kỳ lại nghĩ đến một chuyện.

Chỉ là mở miệng ra nhưng cuối cùng lại không nói.

Mấy hôm nữa chính là ngày 15 tháng 7, cô ấy muốn nhắc nhở Lý Hiên cũng nên đi thắp hương cho cha mẹ của anh.

Chỉ là lo sẽ gợi lại hồi ức thương tâm cho Lý Hiên nên cuối cùng cũng không nói ra miệng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK