Mục lục
Kết hôn thay thế được chồng như ý - Ôn Lương Phó Ngự Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

ôn Lương suy sụp, cô hất tay ôn Như Mộ ra, đứng ở nơi đó muốn xé nát, đau lòng hét lên:” Đã là lúc nào rồi chú còn quan tâm nữa đến mặt mũi, chú nhìn kỹ lại đi, người ngất xỉu vừa rồi chính là cha ruột của chú, ông nội của cháu, chú biết mấy năm nay rồi, thân thể của ông không được như ý một năm, làm sao mà chịu được mà chú lại nỗi điên với ống như thế này, ông nuôi chú lớn như vậy!”

Ôn Như Mộ hai mắt đỏ hoe, cả người như muốn phun trào.:” Nếu chú nói là không được phép, không được phép! ôn Lương,

nếu hôm nay cháu dám gọi, chú sẽ không tha cho cháu!”

ôn Lương nghe lời, đột nhiên bình tĩnh lại, hít sâu một hơi, gắt gao nhìn chằm chằm ôn Như Mộ, lạnh giọng nói.

“Được, vậy cháu sẽ đợi đến khi chú tôi không thể tha cho tôi!”

Nói xong, cô cầm lấy điện thoại di động trong tay Vương Hâm, nhanh chóng mở khóa, đạp giày cao gót xuống chân, chạy về phía cửa nhanh chóng.

Ôn Như Mộ ánh mắt như chuông đồng, sau lưng vội vàng kêu lên.

“Mau, ngăn nó lại, đừng để nó

Tập đoàn của ôn thị nằm ờ trung tâm Đông Thành, chỉ cách bệnh viện gần nhất có mười phút, nhưng ôn Lương rất sợ mười phút sinh tử này sẽ mang đến không thể cứu vãn, thiệt hại do kết quả.

Ôn Lương bấm 120, nghe tiếng bíp liên hồi trên điện thoại, hoảng sự đến cực điểm, nhanh chóng chạy đến chỗ ôn Tranh Hữu đang ở.

Người bế ôn Tranh Hữu lúc này đã vào thang máy, nhưng ôn

Lương không đuổi kịp, nhìn con số rơi trên thang máy, hai mắt rưng rưng.

“Này, có phải là 120 không? Tôi

là …”

“Lương Lương, đừng gọi, bây giờ họ đã đi, chủ tịch cũ sẽ được đưa đến bệnh viện sớm. Cô gọi xe cấp cứu ngay bây giờ, và vẫn còn một số vấn đề trên đường đi. Nếu phải chậm thêm mười phút nữa, đó chính là sự chậm trễ thực sự về thời gian cứu hộ !”

Ôn Lương lo lắng lắc đầu, nói liên tục:

“Không được, Hâm Hâm, ông nội đã quá già để có thể chịu được va chạm mạnh như vậy. Nếu trên đường không có người chuyên nghiệp chăm sóc ông ấy, tôi sợ ông …”

Vương Hâm trong lòng cũng rất bối rối, cố gắng hết sức bình tĩnh, nắm lấy tay ôn Lương, dứt khoát nói: “Bây giờ chủ tịch cũ đã được đưa xuống lầu, thư ký Lưu cũng đã lái xe đi rồi, đừng nói như vậy.Bây giờ chúng ta đang diễn ra như thế này. Cô có thể bắt kịp không, Lương Lương , ngay cả khi cô gọi 120 bây giờ, chủ tịch cũ thì sao, cô đã bao giờ nghĩ về

điều đó chưa?”

Ôn Lương tỉnh táo quay lại, liền đụng phải ôn Như Mộ, đang chạy tới đến mứccạn hơi.

“Mày …mày làm loạn!”

Ôn Lương nhìn ôn Như Mộ bình tĩnh, không nói lời nào, hít sâu một hơi, nói với Vương Hâm đang ờ bên cạnh :

“Được rồi, tôi sẽ không gọi, đưa điện thoại trả lại cho tôi, tôi đi gặp ông nội. “Vương Hâm thờ phào nhẹ nhõm, giơ tay cất điện thoại di động của Ôn Lương vào túi,

đúng lúc này khi thang máy đi lên, Ôn Lương liền ấn, nghe thấy một tiếng “ding”, cô quay người lại không chút do dự bước vào thang máy, trực tiếp ấn nút đóng cửa .

Ôn Như Mộ ở bên cạnh thang máy, trên mặt lộ ra vẻ tức giận, nhìn thấy hành động của ôn Lương, ông ta hít sâu một hơi rồi chửi rủa cay đắng,

“Con nhỏ thối tha, không biết trời cao đất rộng này!”

Nói xong, ông ta nhìn Vương Hâm nóii. “Cô xem,, đây là đứa

em gái mà cô vẫn luôn cho rằng có quan hệ tốt. Tôi không nói tới các người còn trẻ tuổi. Lúc bình thường, đừng tưởng rằng người khác đối xử tốt với các cô có chút sủng ái. Để tôi nói cho cô biết, cháu gái này của tôi tâm tư sâu xa , đừng để bị nó lừa gạt! ”

Vương Hâm nhìn ôn Như Mộ, thu hết can đảm, lần đầu tiên trực tiếp trả lời câu hỏi này.

“Chủ tịch, tôi nhớ rồi. Nhưng thật sự khiến người ta tò mò. Chủ tịch, ông đối với tôi tốt như vậy, còn khuyên tôi mọi chuyện. Nếu không biết, còn tường tôi là cháu

gái của chính ông, còn ôn Lương thì là người ngoài! “

Cô!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK