Dáng vẻ của nó đã thay đổi rất lớn, hình thể cũng có những biến hóa. Thân thể dài hơn lúc trước một nửa, bốn móng vuốt cũng lớn thêm mấy lần, lớp vảy trên người càng thêm cứng cáp, hoàn toàn không thể liên tưởng tới con thú nhỏ mấy tháng trước.
“Ngao!"
Nó khẽ kêu lên một tiếng.
Cảm nhận được ý thức này truyền đến, Lý Phong bất đắc dĩ cười cười, hắn lại lấy ra mấy chục viên tinh thạch Ma Vực.
Nhìn thấy những viên tinh thạch Ma Vực này, ánh mắt Tiểu Lôi sáng lên, thân ảnh khẽ động, nhanh chóng tiếp xúc với những viên tính thạch này. Sau đó, tình thạch bắt đầu biến mất không dấu vết.
Móng vuốt nhỏ nắm lấy một viên, vui về ăn nó.
“Đi thôi!"
Lý Phong nhìn Tiểu Lôi vài lăn, sau đó ánh mắt nhìn về phía xa. Thân ảnh hẳn khẽ động, nhanh chóng bay về phía dãy núi Thiên Khiển.
“Lý Phong, phía xa có rất nhiều người đang tới đây.” Hắn còn chưa bay được xa thì Huyền Long bỗng lên tiếng.
“Rất nhiều người?”
Lý Phong nghe vậy thì nghỉ hoặc hỏi: “Có bao nhiêu người?"
Khu vực tra xét của Huyền Long lớn hơn Lý Phong, lúc này hắn còn chưa phát hiện ra có người nào.
“Khoảng chừng bốn mươi mấy người, có Tân Chỉ Lan của phủ Thần Văn, Tôn Hâm Võ của Huyền Đạo môn, Lý Mộng Tuyết của Kiếm tông, Chu Liệt của học viện Thiên Vũ... đại khái là có bảy thế lực” Huyền Long nói.
“Sao bọn họ lại tụ tập với nhau?” Lý Phong ngẩn người. Những thiên tài này không vào trong dãy núi Thiên Khiển tìm hoa Thiên Hồn mà tụ lại một chỗ làm gì?
Hãn còn đang suy nghĩ thì giọng nói của Huyền Long lại truyền đến: "Theo như lời nói của bọn họ thì lối vào của dãy núi Thiên Khiển có vấn đề, không thể tiến vào trong, có trận pháp, căn phải có mười mấy người đối phó với Trận nguyên thì mới có thể phá giải được trận pháp này. Nếu chỉ dựa vào một cá nhân thì không có cách nào tiến vào.”
“Thì ra là thế.” Lý Phong nghe Huyền Long nói thì lập tức hiểu rõ.
“Lý Phong, vực thắm Ma Vực dường như đã xây ra rất nhiều biến cố, hình như có liên quan đến chiếc lệnh bài thần bí của ngươi.” Huyền Long trầm mặc một chút, bỗng nhiên nói.
Sau khi lệnh bài này xuất hiện thì toàn bộ vực thẩm Ma Vực chợt gặp phải áp chế lớn, sau đó lại xảy ra những biến hóa không ngừng.
Lý Phong suy nghĩ một chút, sau đó bay thẳng về phía trước. Gương mặt của hân cũng trực tiếp xảy ra biến hóa, khôi phục lại gương mặt ban đầu
“Ngươi không định giấu diếm thân phận nữa à?” Huyền Long nhìn thấy biến hóa trên gương mặt của Lý Phong thì kinh ngạc nói.
Lý Phong lắc đầu: “Lúc trước che giấu thân phận chủ yếu là vì lo sợ nguy hiểm, bây giờ không cần nữa rồi.”
Bốn tháng trôi qua, thực lực của hẳn đã tiến bộ một mảng lớn! Lúc này, cho dù hắn có lộ ra gương mặt thật của mình thì cũng không cần phải sợ hãi bất cứ người nào.
Hơn nữa, xem tình hình hiện tại thì cần tất cả mọi người liên hợp lại mới có thể tiến vào trong dãy núi Thiên Khiển, hẳn không thể lại hành động đơn độc được, tất nhiên phải liên hợp với mọi người.
Ở trước mặt nhóm người Tân Chỉ Lan, hẳn cũng không cần thiết phải che giấu gương mặt.
“Cũng phải, hiện giờ thực lực của ngươi cường đại như vậy, không cần phải sợ hãi ai nữa” Nghe thấy Lý Phong nói như thế, Huyền Long gật đầu một cái.
Ông ta biết hiện giờ thực lực của Lý Phong đã đạt tới trình độ nào!
Trong lúc hai người nói chuyện, Lý Phong đã tới gần nhóm người Tần Chỉ Lan.
"Có người tới.”
“Đó là... Lý Phong! Lý Phong của phủ Thần Văn!”
“Trời ạ! Đã nửa năm trôi qua rồi mà hắn vẫn còn sống.”
Lúc này có rất nhiều người tản ra lĩnh vực dò xét, phát hiện thấy tung tích của Lý Phong thì sắc mặt đều hơi biến hóa.
Còn nhóm người Tân Chỉ Lan, Linh Hân thì lập tức lộ ra vẻ kinh hỉ.
Vút!
Bọn họ nhanh chóng bay về phía trước.
“Lý Phong, đệ không sao, thật tốt quá rồi!" Tần Chỉ Lan nắm tay Lý Phong, hưng phấn nói.
Sau khi vực thẩm Ma Vực xuất hiện áp chế, cô cứ. tưởng Lý Phong đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi.
Lý Phong cười cười, nói với cô vài câu, sau đó lại quay sang gật đầu với nhóm người Linh Hân.
Trong đội ngũ của học viện Thiên Vũ cách đó không xa, Chu Dao nhìn về phía này, vẻ mặt trăm mặc.
“Lý Phong đúng là mạng lớn, một thiên cảnh mà còn có thế sống được đến tận bây giờ.” Phùng Nguyên Kiệt ở bên cạnh cô ta, trầm giọng nói, trên mặt rõ ràng là vẻ lạnh lùng âm hiểm.
Không chỉ có bọn họ, mà cả nhóm người Tôn Hâm Võ của Huyền Đạo môn, Lý Mộng Tuyết, Lý Mộng Lan của Kiếm tông cũng đang nhìn về bên này. Bọn họ biết lúc trước Häc Cưu của Thiên Vu cốc vẫn luôn đối phó với Lý Phong, lúc trước bọn họ còn trực tiếp rời đi, tránh phát sinh xung đột với Thiên Vu cốc.
Sau đó, vực thẳm Ma Vực đột nhiên lại xuất hiện áp chế, bọn họ cảm thấy Lý Phong chắc chắn không thể sống sót được.
Dù sao thì ở nơi này không sử dụng được bất cứ con át chủ bài nào, toàn bộ phủ Thần Văn chỉ có một mình Tần Chỉ Lan đạt tới Đan Nguyên cảnh trung kỳ là có thực lực mạnh nhất mà thôi.
“Thiên Vu cốc treo giải thưởng, sau khi đánh chết Lý Phong, mang thi thể hắn tới Thiên Vu cốc là có thể nhận ngay năm ngàn vạn điểm cống hiến!"
“Mạng sống của Lý Phong còn đáng giá hơn mạng sống của một vị thiên tài Đan Nguyên cảnh đỉnh phong!"
Trong nhóm người, có rất nhiều người đang bàn tán. Trong mắt bọn họ, rõ ràng còn lộ ra một tia nóng rực.
“Ngao!"
Nó khẽ kêu lên một tiếng.
Cảm nhận được ý thức này truyền đến, Lý Phong bất đắc dĩ cười cười, hắn lại lấy ra mấy chục viên tinh thạch Ma Vực.
Nhìn thấy những viên tinh thạch Ma Vực này, ánh mắt Tiểu Lôi sáng lên, thân ảnh khẽ động, nhanh chóng tiếp xúc với những viên tính thạch này. Sau đó, tình thạch bắt đầu biến mất không dấu vết.
Móng vuốt nhỏ nắm lấy một viên, vui về ăn nó.
“Đi thôi!"
Lý Phong nhìn Tiểu Lôi vài lăn, sau đó ánh mắt nhìn về phía xa. Thân ảnh hẳn khẽ động, nhanh chóng bay về phía dãy núi Thiên Khiển.
“Lý Phong, phía xa có rất nhiều người đang tới đây.” Hắn còn chưa bay được xa thì Huyền Long bỗng lên tiếng.
“Rất nhiều người?”
Lý Phong nghe vậy thì nghỉ hoặc hỏi: “Có bao nhiêu người?"
Khu vực tra xét của Huyền Long lớn hơn Lý Phong, lúc này hắn còn chưa phát hiện ra có người nào.
“Khoảng chừng bốn mươi mấy người, có Tân Chỉ Lan của phủ Thần Văn, Tôn Hâm Võ của Huyền Đạo môn, Lý Mộng Tuyết của Kiếm tông, Chu Liệt của học viện Thiên Vũ... đại khái là có bảy thế lực” Huyền Long nói.
“Sao bọn họ lại tụ tập với nhau?” Lý Phong ngẩn người. Những thiên tài này không vào trong dãy núi Thiên Khiển tìm hoa Thiên Hồn mà tụ lại một chỗ làm gì?
Hãn còn đang suy nghĩ thì giọng nói của Huyền Long lại truyền đến: "Theo như lời nói của bọn họ thì lối vào của dãy núi Thiên Khiển có vấn đề, không thể tiến vào trong, có trận pháp, căn phải có mười mấy người đối phó với Trận nguyên thì mới có thể phá giải được trận pháp này. Nếu chỉ dựa vào một cá nhân thì không có cách nào tiến vào.”
“Thì ra là thế.” Lý Phong nghe Huyền Long nói thì lập tức hiểu rõ.
“Lý Phong, vực thắm Ma Vực dường như đã xây ra rất nhiều biến cố, hình như có liên quan đến chiếc lệnh bài thần bí của ngươi.” Huyền Long trầm mặc một chút, bỗng nhiên nói.
Sau khi lệnh bài này xuất hiện thì toàn bộ vực thẩm Ma Vực chợt gặp phải áp chế lớn, sau đó lại xảy ra những biến hóa không ngừng.
Lý Phong suy nghĩ một chút, sau đó bay thẳng về phía trước. Gương mặt của hân cũng trực tiếp xảy ra biến hóa, khôi phục lại gương mặt ban đầu
“Ngươi không định giấu diếm thân phận nữa à?” Huyền Long nhìn thấy biến hóa trên gương mặt của Lý Phong thì kinh ngạc nói.
Lý Phong lắc đầu: “Lúc trước che giấu thân phận chủ yếu là vì lo sợ nguy hiểm, bây giờ không cần nữa rồi.”
Bốn tháng trôi qua, thực lực của hẳn đã tiến bộ một mảng lớn! Lúc này, cho dù hắn có lộ ra gương mặt thật của mình thì cũng không cần phải sợ hãi bất cứ người nào.
Hơn nữa, xem tình hình hiện tại thì cần tất cả mọi người liên hợp lại mới có thể tiến vào trong dãy núi Thiên Khiển, hẳn không thể lại hành động đơn độc được, tất nhiên phải liên hợp với mọi người.
Ở trước mặt nhóm người Tân Chỉ Lan, hẳn cũng không cần thiết phải che giấu gương mặt.
“Cũng phải, hiện giờ thực lực của ngươi cường đại như vậy, không cần phải sợ hãi ai nữa” Nghe thấy Lý Phong nói như thế, Huyền Long gật đầu một cái.
Ông ta biết hiện giờ thực lực của Lý Phong đã đạt tới trình độ nào!
Trong lúc hai người nói chuyện, Lý Phong đã tới gần nhóm người Tần Chỉ Lan.
"Có người tới.”
“Đó là... Lý Phong! Lý Phong của phủ Thần Văn!”
“Trời ạ! Đã nửa năm trôi qua rồi mà hắn vẫn còn sống.”
Lúc này có rất nhiều người tản ra lĩnh vực dò xét, phát hiện thấy tung tích của Lý Phong thì sắc mặt đều hơi biến hóa.
Còn nhóm người Tân Chỉ Lan, Linh Hân thì lập tức lộ ra vẻ kinh hỉ.
Vút!
Bọn họ nhanh chóng bay về phía trước.
“Lý Phong, đệ không sao, thật tốt quá rồi!" Tần Chỉ Lan nắm tay Lý Phong, hưng phấn nói.
Sau khi vực thẩm Ma Vực xuất hiện áp chế, cô cứ. tưởng Lý Phong đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi.
Lý Phong cười cười, nói với cô vài câu, sau đó lại quay sang gật đầu với nhóm người Linh Hân.
Trong đội ngũ của học viện Thiên Vũ cách đó không xa, Chu Dao nhìn về phía này, vẻ mặt trăm mặc.
“Lý Phong đúng là mạng lớn, một thiên cảnh mà còn có thế sống được đến tận bây giờ.” Phùng Nguyên Kiệt ở bên cạnh cô ta, trầm giọng nói, trên mặt rõ ràng là vẻ lạnh lùng âm hiểm.
Không chỉ có bọn họ, mà cả nhóm người Tôn Hâm Võ của Huyền Đạo môn, Lý Mộng Tuyết, Lý Mộng Lan của Kiếm tông cũng đang nhìn về bên này. Bọn họ biết lúc trước Häc Cưu của Thiên Vu cốc vẫn luôn đối phó với Lý Phong, lúc trước bọn họ còn trực tiếp rời đi, tránh phát sinh xung đột với Thiên Vu cốc.
Sau đó, vực thẳm Ma Vực đột nhiên lại xuất hiện áp chế, bọn họ cảm thấy Lý Phong chắc chắn không thể sống sót được.
Dù sao thì ở nơi này không sử dụng được bất cứ con át chủ bài nào, toàn bộ phủ Thần Văn chỉ có một mình Tần Chỉ Lan đạt tới Đan Nguyên cảnh trung kỳ là có thực lực mạnh nhất mà thôi.
“Thiên Vu cốc treo giải thưởng, sau khi đánh chết Lý Phong, mang thi thể hắn tới Thiên Vu cốc là có thể nhận ngay năm ngàn vạn điểm cống hiến!"
“Mạng sống của Lý Phong còn đáng giá hơn mạng sống của một vị thiên tài Đan Nguyên cảnh đỉnh phong!"
Trong nhóm người, có rất nhiều người đang bàn tán. Trong mắt bọn họ, rõ ràng còn lộ ra một tia nóng rực.