*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
[Dung nạp: Quỷ quái "Thần Lang Quan" không xác định cấp độ.]
***
"Vượt ải rồi?"
"Chúng ta an toàn rồi?"
Những âm thanh khó tin vang lên ở miền nam Phúc Kiến, trước khi mọi người có thời gian để suy nghĩ về lý do tại sao người vượt ải chỉ có một mình "Vệ Ách".
Một dòng chữ màu máu lại lóe lên trên màn hình phòng livestream:
[Hương hỏa Mân Nam]
[Dự Châu đại loạn, thế gia vì bảo vệ hương hỏa không dứt, thành ra phân nhánh dòng họ, dời đi nơi khác. Chi thứ họ Hồ, "Hồ Nhân Nghĩa" một chi nhánh buộc phải di dời đến Mân Nam dân dã, ôm mối hận hơn trăm năm... Đến khi tộc trưởng "Hồ Nho Sinh" nhậm chức, tiếp nối cừu hận của tổ tiên, định luyện "cống đan từ thịt tử mẫu" dâng cho quý nhân trong cung để lấy quyền áp chế nhà chính.]
[Kết quả đã gây ra một thảm họa đẫm máu.]
Các ký tự máu đỏ sẫm từ từ nổi lên.
Giống như kết thúc của một bộ phim.
Cảnh kết thúc của âm mưu trăm năm của chi nhánh họ Hồ hiện ra trên màn hình —— nhưng đó là cảnh "con cháu của nhà chính" từ xa đến đã bị mưu tính lấp đầy quan tài cổ.
Chi nhánh họ Hồ hy sinh hơn mười hai con cháu của nhà chính, nhưng cũng không thể luyện thành "cống đan từ thịt tử mẫu" như mong muốn, mà là "Tử Mẫu Liên Thần Quỷ" phá quan tài mà ra, giết chết bốn trăm bảy mươi tám người họ Hồ ăn sạch sẽ.
"Tử Mẫu Liên Thần Quỷ" ăn hơn trăm người họ Hồ trong thổ lâu, cũng không dừng lại ở đó.
Trái lại ra khỏi trấn Thất Ước, đi về phía Bắc để ăn.
Nơi đi qua, dù là nam hay nữ đều trở thành một bộ phận của đài sen.
Dường như muốn nuốt hết dân chúng trên đường đi, nuốt đến Dự Trung muốn diệt sạch huyết mạch của họ Hồ.
Nhìn đến đây, sắc mặt mọi người đều trắng bệch, đến lúc này mới hiểu được vì sao cảnh phó bản "hương hỏa Mân Nam" cố định không lớn, chỉ có "thổ lâu", "trấn Thất Ước" và "điện Tam Quan" lại là phó bản ba sao ——
Thì ra sau khi "Tử Mẫu Liên Thần Quỷ" ra khỏi Chấn Viễn Lâu, nó lại gây ra một thảm họa đẫm máu như vậy!
Không dám tưởng tượng một thảm kịch nào sẽ xảy ra nếu "Tử Mẫu Liên Thần Quỷ" đáng sợ hồi sinh ở Phúc Kiến đông dân như hiện giờ thì sẽ như thế nào. Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, chăm chú nhìn màn hình sau khi vượt ải phó bản.
Song "Quỷ Thoại" lại không cho thấy thảm họa đẫm máu ở Phúc Kiến năm xưa đã lắng xuống như thế nào.
Chỉ chiếu ra một cảnh tượng:
Đài sen từ đầu người tan rã trong dòng sông ở Phúc Kiến, đầu của thần thai "Tử Mẫu Liên Thần Quỷ" lăn lộn mang theo nụ cười quỷ quyệt.
Cứ như vậy vùi lấp dưới ba ngọn núi của Phúc Kiến.
"—— mẹ nó."
Cục kiểm soát phục hồi kỳ dị, chuyên viên phân tích bản đồ thốt ra một câu chửi thề.
"Mười hai thành viên của đội thăm dò lần trước đã biến mất ở đó, hóa ra nơi đó chôn đầu của 'quỷ thần' cấp lệ!"
Những thành viên còn lại của cục kiểm soát đều lộ ra vẻ hoảng sợ, lúc ấy tổ trưởng phái đội thăm dò đi điều tra lộ ra vẻ mặt buồn bã và áy náy. Lúc này, kết thúc của phó bản "Quỷ Thoại" đã hoàn toàn thông báo xong. Hệ thống chợt lóe, hiện ra chuyển hóa phó bản của lượt trò chơi này.
[Phó bản ba sao: Hương hỏa Mân Nam]
[Chuyển hóa quỷ quái: Mười ba tân nương, tân nương đẫm máu "A Tú"]
[Trấn giải quỷ quái: Tử Mẫu Liên Thần Quỷ, đứa bé ma đui mù]
[Xếp hạng vượt ải: A+!]
Ngay sau khi xếp hạng A+ vừa công bố, tất cả phòng livestream đều vang lên tiếng lanh lảnh giải trừ phó bản. Một giây sau, bức tường ánh sáng phong tỏa Phúc Kiến đột nhiên biến mất.
Chiếc xe bị dừng lại ở ranh giới giữa bức tường ánh sáng đã tiếp tục lái ngay lập tức.
Từng người chơi một bị mắc kẹt trong phó bản ba sao đột nhiên xuất hiện tại nơi bọn họ đã biến mất.
Ngay từ khi phó bản được tạo ra chuyên viên cục kiểm soát phục hồi kỳ dị đã bố trí sắp xếp xung quanh đường ranh giới. Ngay khi bức tường ánh sáng biến mất và giao thông trong và ngoài khôi phục lại, các ủy viên lập tức tiến vào khu vực phía nam của quận F để giải quyết một loạt tai nạn do việc tạo phó bản gây ra. Và cũng bắt tay vào điều tra xem "mười ba tân nương", "tân nương đẫm máu A Tú" đã hóa thành thần sẽ xuất hiện ở đâu.
Tuy dù vậy, không ai ngờ rằng sẽ có người chơi có thể kết thúc phó bản trước thời hạn, cũng thành công vượt ải.
Tất cả công việc chuẩn bị được chuẩn bị trước đều có vẻ hơi vội vàng phức tạp hóa, tiếng chuông điện thoại từ nhiều đường dây khác nhau trong cục kiểm soát phục hồi kỳ dị liên tiếp vang lên.
Không biết vì sao, lần này hệ thống phó bản lại chậm chạp không hiển thị trạng thái sống hay chết của người chơi, cũng chẳng thông báo trạng thái thăng cấp hay giáng cấp tổng thể của người chơi.
Ngay sau khi vượt ải phó bản kết thúc, toàn bộ khu vực app Trung Châu liền hoàn toàn tối sầm lại. Cục kiểm soát phục hồi kỳ dị đã phải triệu tập một đội đặc biệt và tăng ca liên lạc với tất cả những người mà mình biết đã tiến vào phó bản. Xác nhận tỉ lệ thương vong.
Có một cuộc điện thoại vượt qua đường dây nóng, trực tiếp gọi tới tổ phân tích của cục kiểm soát.
Đó là Giải Nguyên Chân, vừa lên tiếng đã lo lắng hỏi: "Có thể liên lạc với Vệ Ách không?"
"Tôi đã gửi một tin nhắn đến hệ thống của cậu ấy, nhưng không thể gửi được."
Nghe được lời này của Giải Nguyên Chân, sắc mặt người trong cục kiểm soát thay đổi.
Giải Nguyên Chân đã thêm bạn bè với Vệ Ách trong phó bản. Dù là ra phó bản, người chơi vẫn có thể liên lạc với nhau thông qua hệ thống [bạn bè] của Quỷ Thoại.
Cho dù đối phương không trả lời, tin nhắn vẫn có thể gửi đi.
—— —— —— ——
Rắc, tiếng thủy tinh vỡ vụn vang lên, khu dân cư phía nam Phúc Kiến, một phòng tắm trống đã lâu không ai trở về bỗng dưng xuất hiện một bóng người từ hư không. Bóng người vừa xuất hiện lập tức bị đẩy vào tường, đụng nát cả mặt kính sát đất. Mảnh kính vỡ rơi xuống, cắt qua da thịt thanh niên tóc bạc.
Máu đỏ tươi lập tức rỉ ra.
Từng giọt tô điểm trên xương quai xanh gầy gò lạnh lẽo như quả mận đỏ trong tuyết.
Thanh niên tóc bạc không quan tâm chút nào.
Thậm chí cậu còn chẳng quan tâm đến việc mình trở lại trái đất sau ba năm vắng bóng, trở về ngôi nhà quen thuộc lại xa lạ này. Dòng máu đỏ tươi chảy dọc theo xương vai, đôi môi mỏng mà đỏ au lại không tự chủ được cong lên trên khuôn mặt tái nhợt ốm yếu của Vệ Ách, sau đó hóa thành một tiếng cười cuồng loạn.
Tiếng cười khản đặc vang vọng trong phòng tắm đầy bụi bặm.
Một màu đen kịt đáng sợ cuộn lên và dâng trào trước mặt Vệ Ách, màn sương đen dày đặc nhuộm lấy cơ thể của thanh niên, ấn chặt cậu vào mặt gương lạnh lẽo.
Ngoài ra, còn có vô số xiềng xích máu khắc đầy mật chú bao quanh khuỷu tay, vai và chiếc eo thon của thanh niên, xiềng xích qua lại trong sương mù, hệt như đang cố gắng phong ấn thứ gì đó. Làn sương đen đáng sợ đột ngột phá vỡ phong tỏa của xiềng xích, cuối cùng ngưng tụ thành một quỷ quái tái nhợt và đẫm máu.
Rầm một tiếng, siết chặt cổ Vệ Ách.
Quỷ quái mặc hỷ phục có sống mũi cao thẳng và mái tóc dài, con ngươi màu bạc lạnh lùng ngưng tụ ra khí thế uy nghiêm đáng sợ.
"Sâu kiến, mày muốn chết?"
Khi Thần bóp lấy cổ Vệ Ách, xiềng xích khắc mật chú xuyên qua màn sương đen đột nhiên siết chặt lại —— trong tiếng xiềng xích lạch cạch, quỷ quái âm lãnh bị sợi xích sắt rỉ đỏ xuyên thủng, khói xanh cháy ra từ vết thương.
Ý cười cuồng loạn bên khóe môi Vệ Ách ngày càng lớn.
Lưng cậu bị đập vào mặt kính vỡ, mái tóc bạc phủ đầy những mảnh thủy tinh vỡ trên vai. Trước mặt cậu là quỷ quái đáng sợ đến tột độ. Một người một quỷ, gương mặt dán sát vào nhau. Quỷ quái phớt lờ xiềng xích đang cháy mà siết chặt ngón tay, móng tay rét lạnh đâm vào cổ Vệ Ách.
Hô hấp bị bóp nghẹt, máu chảy dọc theo xương ngón tay của quỷ quái.
Song cậu vẫn mỉm cười như cũ.
"Thế nào?" Vệ Ách đứt quãng hỏi, cậu ngẩng mặt lên, khuôn mặt lạnh lùng trước sau như một lúc này lộ ra vẻ điên loạn cùng cực: "Cảm giác bị đối xử như một con chó thế nào? Hả? Chủ Thần —— tôn quý."
Gằn ra hai chữ cuối cùng, cậu bật cười thành tiếng dưới lòng bàn tay của Chủ Thần.
Ba năm trong không gian vô hạn, cơn giận tích tụ ngày qua ngày phải vùng vẫy trên lằn ranh sinh tử, giờ phút này bật ra và méo mó thành khoái cảm vô biên.
Cậu bị hệ thống trò chơi mới điều khiển thì tính là gì, bán linh hồn cho hệ thống khác thì tính là gì?
Chủ Thần. Chúa tể của không gian vô hạn, nuôi dưỡng cả một khu săn mồi —— là một sự tồn tại ở chiều cao chăn nuôi bầy heo dê, bây giờ thành quỷ quái bị kiềm chế trong bãi săn, còn gì có thể làm cho người ta thỏa mãn hơn thế nữa?
Lúc đầu, Vệ Ách tiết lộ thân phận thực sự của "Thần Lang Quan" cho hệ thống Quỷ Thoại, nghĩ đến bên ngoài là trái đất thì cậu thà chết cũng tuyệt đối không để cho Chủ Thàn giáng thế xuống trung tâm đại lục của trái đất. Song lại chưa từng nghĩ tới, dù Chủ Thần bị trọng thương, nguồn gốc của không gian chiều cao quá khủng bố, thành ra hệ thống cũng không thể giết được Thần.
Cuối cùng hệ thống lại biến Vệ Ách từng bị Thần ăn mòn trở thành vật chứa, cưỡng ép phong ấn Chủ Thần trong cơ thể cậu.
Quá trình thu nhận vô cùng đau đớn và kinh khủng, nhưng so với kết quả thì chẳng là gì.
Dường như phán định công kích của Chủ Thần với "vật chứa" đã đạt đến giới hạn cảnh báo, xiềng xích khắc mật chú phát ra ánh sáng vàng, đốt cháy xương cổ tay trắng bệch của Chủ Thần thành một mảnh tro xanh vụn, những dòng máu chảy ra từ những vết nứt trên cổ tay bị cắt đứt.
Lực áp chế cổ họng biến mất.
Vệ Ách bị sặc ho khan vài tiếng.
"Chặn [lỗi giám sát à]?" Mí mắt mỏng của Vệ Ách đè lại con ngươi đỏ sậm, lông mày nhuốm đầy vẻ châm chọc: "Tao quên nói cho mày biết, cái chiêu này tao đã dùng chán ngấy từ lâu rồi."
Trong nhánh phụ "hồn đêm tân nương", "Thần Lang Quan" đã giáng thế hai lần. Cảnh báo của hệ thống, Thần lần thứ hai giáng thế, đột phá hạn chế của ấn Địa Quan, đòn tấn công duy nhất là "xâm nhiễm của quỷ quái có độ nguy hiểm cao" —— song hệ thống của "Quỷ Thoại" chẳng kiểm tra ra quỷ quái trong phó bản của nó đã bị một tồn tại không xác định thay thế, thì làm sao có thể hoàn toàn kiểm tra ra hậu chiêu của Thần?
Vệ Ách vừa ra khỏi cửa ải kiểm tra đánh giá, lập tức kiểm tra bản thân.
Nếu đối với người chơi thâm niên, chắc chắn sẽ không phát hiện ra điều gì.
Song Vệ Ách có thói quen, sau khi có được hệ thống, cậu sẽ kiểm tra bất cứ bảng điều khiển của hệ thống, chẳng bỏ sót bất cứ thông tin nào. Khả năng ghi nhớ hình ảnh, không gian trí nhớ của cậu dị thường đến cực điểm, dù phức tạp đến đâu, Vệ Ách vẫn nhớ rõ tất cả thông tin biểu tượng trên toàn bộ bảng điều khiển.
Trên bảng điều khiển, ban đầu là có icon dấu chấm hỏi nhỏ giống như phản hồi trò chơi.
Sau khi cậu bị ăn mòn thì icon nhỏ đã biến mất.
—— Chủ Thần đã chặn [lỗi giám sát] của cậu.
Đó mới là chuyện Chủ Thần thực sự muốn làm —— Vệ Ách đã nổ tung không gian vô hạn, tuy không giết được Thần, nhưng đến cùng vẫn thành công đả thương Thần. Thần cắt đứt liên lạc giữa hệ thống người chơi của Vệ Ách và trung tâm hệ thống "Quỷ Thoại" cao cấp hơn, còn hạn chế khả năng Vệ Ách và trò chơi chiều thấp hơn có thể vạch trần Thần.
Người bình thường hoàn toàn không nhận thấy những chi tiết như vậy, chứ đừng nói đến việc liên hệ bản thân với những trò chơi tự nó đã mang tính thù địch.
Nhưng bản thân Vệ Ách cũng từng chơi chiêu tương tự.
Hệ thống trò chơi chiều thấp chưa đủ thành thạo, khi xảy ra bất thường và trục trặc, đó là lúc duy nhất Vệ Ách có thể cảnh báo cho hệ thống "Quỷ Thoại".
Việc chủ động cung phụng cho "Tử Mẫu Liên Thần Quỷ" dẫn ra Chủ Thần hận cậu thấu xương cho tới bây giờ cũng không phải mục đích thực sự của cậu —— [lỗi giám sát] bị chặn, chỉ khi cậu gây ra sự thay đổi lớn trong cốt truyện của phó bản, mới có thể thu hút sự chú ý của trung tâm hệ thống, vạch trần thân phận của Chủ Thần để cả hai giết lẫn nhau.
—— cậu muốn Chủ Thần chết.
"Tiếc thật, còn chưa chết." Thanh niên tóc bạc rất chậm rãi cong môi: "Nhưng như bây giờ cũng được ——"
Cậu không hề báo trước, xoắn sợi xích rồi giật mạnh: "Nhìn mày thành thế này, tao thấy sướng rơn lên."
Rầm một tiếng, bàn tay còn lại của quỷ quái mặc hỷ phục áp vào gò má của thanh niên tóc bạc. Tư thế của cả hai có thể gọi là mập mờ, chỉ có điều —— có rất nhiều xiềng xích xoắn quanh cổ tay Vệ Ách, xiềng xích bị cậu siết chặt, cắm sâu vào cơ thể của quỷ quái, đốt ra từng làn khói xanh mật chú.
Cậu là vật chứa trói buộc "quỷ quái không xác định có độ nguy hiểm cao", bây giờ quỷ quái thoát khỏi phòng giam, tất nhiên cậu có quyền hạn nhất định để hạn chế.
Mật chú hừng hực thiêu đốt, Vệ Ách hoàn toàn không có ý định dừng lại.
Cậu trước sau như một lạnh lùng thờ ơ, duy chỉ có lúc này lại vui giận thất thường và tàn nhẫn. Đôi môi mỏng mà diễm lệ tựa như hai vết máu hằn trên trên khuôn mặt trắng bệch ốm yếu.
"Sâu kiến?" Vệ Ách giễu cợt: "Cảm giác bị sâu kiến trừng phạt thế nào?"
Chủ Thần âm lãnh nhìn cậu, sương đen dày đặc như máu tràn ra hỷ bào, sau một giây, Thần đột ngột biến mất, sợi xích máu chỉ còn lại một pho tượng thần bằng đá quỷ dị bị trói.
Một đầu của sợi xích khóa bức tượng Tà Thần quỷ dị, một đầu khác vậy mà lại không nằm trong cơ thể Vệ Ách.
Leng keng ——
Sợi xích máu áp chế tượng thần bằng đá quỷ dị, từng chút một kéo bức tượng đáng sợ đó vào cơ thể Vệ Ách —— Vệ Ách chợt ngẩng đầu lên, nét mặt lãnh đạm thường ngày hiện lên vẻ đau đớn mất kiếm soát, mái tóc bạc ướt sũng dính vào má và cổ.
[Người chơi Vệ Ách.]
[Dung nạp: Quỷ quái "Thần Lang Quan" không xác định cấp độ.]
Tác giả có lời muốn nói:
Hé hé hé đúng vậy! Chủ Thần và Vệ Ách bị trói chặt cứng ngắc luôn rồi. Kẻ thù không đội trời chung bị trói chặt với nhau, mày chết tao chết, tao chết mày chết.
Vệ Ách: Khó chịu không hở? Khó chịu thì tao vui lắm đấy
Chủ Thần::)
PS: OCD đã viết nhiều phiên bản khác nhau và tôi đã chọn một phiên bản thích nhất _(:з" ∠)_
"Sâu kiến? Cảm giác bị sâu kiến trừng phạt thế nào?"
Weibo: 洛夏葚
[Dung nạp: Quỷ quái "Thần Lang Quan" không xác định cấp độ.]
***
"Vượt ải rồi?"
"Chúng ta an toàn rồi?"
Những âm thanh khó tin vang lên ở miền nam Phúc Kiến, trước khi mọi người có thời gian để suy nghĩ về lý do tại sao người vượt ải chỉ có một mình "Vệ Ách".
Một dòng chữ màu máu lại lóe lên trên màn hình phòng livestream:
[Hương hỏa Mân Nam]
[Dự Châu đại loạn, thế gia vì bảo vệ hương hỏa không dứt, thành ra phân nhánh dòng họ, dời đi nơi khác. Chi thứ họ Hồ, "Hồ Nhân Nghĩa" một chi nhánh buộc phải di dời đến Mân Nam dân dã, ôm mối hận hơn trăm năm... Đến khi tộc trưởng "Hồ Nho Sinh" nhậm chức, tiếp nối cừu hận của tổ tiên, định luyện "cống đan từ thịt tử mẫu" dâng cho quý nhân trong cung để lấy quyền áp chế nhà chính.]
[Kết quả đã gây ra một thảm họa đẫm máu.]
Các ký tự máu đỏ sẫm từ từ nổi lên.
Giống như kết thúc của một bộ phim.
Cảnh kết thúc của âm mưu trăm năm của chi nhánh họ Hồ hiện ra trên màn hình —— nhưng đó là cảnh "con cháu của nhà chính" từ xa đến đã bị mưu tính lấp đầy quan tài cổ.
Chi nhánh họ Hồ hy sinh hơn mười hai con cháu của nhà chính, nhưng cũng không thể luyện thành "cống đan từ thịt tử mẫu" như mong muốn, mà là "Tử Mẫu Liên Thần Quỷ" phá quan tài mà ra, giết chết bốn trăm bảy mươi tám người họ Hồ ăn sạch sẽ.
"Tử Mẫu Liên Thần Quỷ" ăn hơn trăm người họ Hồ trong thổ lâu, cũng không dừng lại ở đó.
Trái lại ra khỏi trấn Thất Ước, đi về phía Bắc để ăn.
Nơi đi qua, dù là nam hay nữ đều trở thành một bộ phận của đài sen.
Dường như muốn nuốt hết dân chúng trên đường đi, nuốt đến Dự Trung muốn diệt sạch huyết mạch của họ Hồ.
Nhìn đến đây, sắc mặt mọi người đều trắng bệch, đến lúc này mới hiểu được vì sao cảnh phó bản "hương hỏa Mân Nam" cố định không lớn, chỉ có "thổ lâu", "trấn Thất Ước" và "điện Tam Quan" lại là phó bản ba sao ——
Thì ra sau khi "Tử Mẫu Liên Thần Quỷ" ra khỏi Chấn Viễn Lâu, nó lại gây ra một thảm họa đẫm máu như vậy!
Không dám tưởng tượng một thảm kịch nào sẽ xảy ra nếu "Tử Mẫu Liên Thần Quỷ" đáng sợ hồi sinh ở Phúc Kiến đông dân như hiện giờ thì sẽ như thế nào. Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, chăm chú nhìn màn hình sau khi vượt ải phó bản.
Song "Quỷ Thoại" lại không cho thấy thảm họa đẫm máu ở Phúc Kiến năm xưa đã lắng xuống như thế nào.
Chỉ chiếu ra một cảnh tượng:
Đài sen từ đầu người tan rã trong dòng sông ở Phúc Kiến, đầu của thần thai "Tử Mẫu Liên Thần Quỷ" lăn lộn mang theo nụ cười quỷ quyệt.
Cứ như vậy vùi lấp dưới ba ngọn núi của Phúc Kiến.
"—— mẹ nó."
Cục kiểm soát phục hồi kỳ dị, chuyên viên phân tích bản đồ thốt ra một câu chửi thề.
"Mười hai thành viên của đội thăm dò lần trước đã biến mất ở đó, hóa ra nơi đó chôn đầu của 'quỷ thần' cấp lệ!"
Những thành viên còn lại của cục kiểm soát đều lộ ra vẻ hoảng sợ, lúc ấy tổ trưởng phái đội thăm dò đi điều tra lộ ra vẻ mặt buồn bã và áy náy. Lúc này, kết thúc của phó bản "Quỷ Thoại" đã hoàn toàn thông báo xong. Hệ thống chợt lóe, hiện ra chuyển hóa phó bản của lượt trò chơi này.
[Phó bản ba sao: Hương hỏa Mân Nam]
[Chuyển hóa quỷ quái: Mười ba tân nương, tân nương đẫm máu "A Tú"]
[Trấn giải quỷ quái: Tử Mẫu Liên Thần Quỷ, đứa bé ma đui mù]
[Xếp hạng vượt ải: A+!]
Ngay sau khi xếp hạng A+ vừa công bố, tất cả phòng livestream đều vang lên tiếng lanh lảnh giải trừ phó bản. Một giây sau, bức tường ánh sáng phong tỏa Phúc Kiến đột nhiên biến mất.
Chiếc xe bị dừng lại ở ranh giới giữa bức tường ánh sáng đã tiếp tục lái ngay lập tức.
Từng người chơi một bị mắc kẹt trong phó bản ba sao đột nhiên xuất hiện tại nơi bọn họ đã biến mất.
Ngay từ khi phó bản được tạo ra chuyên viên cục kiểm soát phục hồi kỳ dị đã bố trí sắp xếp xung quanh đường ranh giới. Ngay khi bức tường ánh sáng biến mất và giao thông trong và ngoài khôi phục lại, các ủy viên lập tức tiến vào khu vực phía nam của quận F để giải quyết một loạt tai nạn do việc tạo phó bản gây ra. Và cũng bắt tay vào điều tra xem "mười ba tân nương", "tân nương đẫm máu A Tú" đã hóa thành thần sẽ xuất hiện ở đâu.
Tuy dù vậy, không ai ngờ rằng sẽ có người chơi có thể kết thúc phó bản trước thời hạn, cũng thành công vượt ải.
Tất cả công việc chuẩn bị được chuẩn bị trước đều có vẻ hơi vội vàng phức tạp hóa, tiếng chuông điện thoại từ nhiều đường dây khác nhau trong cục kiểm soát phục hồi kỳ dị liên tiếp vang lên.
Không biết vì sao, lần này hệ thống phó bản lại chậm chạp không hiển thị trạng thái sống hay chết của người chơi, cũng chẳng thông báo trạng thái thăng cấp hay giáng cấp tổng thể của người chơi.
Ngay sau khi vượt ải phó bản kết thúc, toàn bộ khu vực app Trung Châu liền hoàn toàn tối sầm lại. Cục kiểm soát phục hồi kỳ dị đã phải triệu tập một đội đặc biệt và tăng ca liên lạc với tất cả những người mà mình biết đã tiến vào phó bản. Xác nhận tỉ lệ thương vong.
Có một cuộc điện thoại vượt qua đường dây nóng, trực tiếp gọi tới tổ phân tích của cục kiểm soát.
Đó là Giải Nguyên Chân, vừa lên tiếng đã lo lắng hỏi: "Có thể liên lạc với Vệ Ách không?"
"Tôi đã gửi một tin nhắn đến hệ thống của cậu ấy, nhưng không thể gửi được."
Nghe được lời này của Giải Nguyên Chân, sắc mặt người trong cục kiểm soát thay đổi.
Giải Nguyên Chân đã thêm bạn bè với Vệ Ách trong phó bản. Dù là ra phó bản, người chơi vẫn có thể liên lạc với nhau thông qua hệ thống [bạn bè] của Quỷ Thoại.
Cho dù đối phương không trả lời, tin nhắn vẫn có thể gửi đi.
—— —— —— ——
Rắc, tiếng thủy tinh vỡ vụn vang lên, khu dân cư phía nam Phúc Kiến, một phòng tắm trống đã lâu không ai trở về bỗng dưng xuất hiện một bóng người từ hư không. Bóng người vừa xuất hiện lập tức bị đẩy vào tường, đụng nát cả mặt kính sát đất. Mảnh kính vỡ rơi xuống, cắt qua da thịt thanh niên tóc bạc.
Máu đỏ tươi lập tức rỉ ra.
Từng giọt tô điểm trên xương quai xanh gầy gò lạnh lẽo như quả mận đỏ trong tuyết.
Thanh niên tóc bạc không quan tâm chút nào.
Thậm chí cậu còn chẳng quan tâm đến việc mình trở lại trái đất sau ba năm vắng bóng, trở về ngôi nhà quen thuộc lại xa lạ này. Dòng máu đỏ tươi chảy dọc theo xương vai, đôi môi mỏng mà đỏ au lại không tự chủ được cong lên trên khuôn mặt tái nhợt ốm yếu của Vệ Ách, sau đó hóa thành một tiếng cười cuồng loạn.
Tiếng cười khản đặc vang vọng trong phòng tắm đầy bụi bặm.
Một màu đen kịt đáng sợ cuộn lên và dâng trào trước mặt Vệ Ách, màn sương đen dày đặc nhuộm lấy cơ thể của thanh niên, ấn chặt cậu vào mặt gương lạnh lẽo.
Ngoài ra, còn có vô số xiềng xích máu khắc đầy mật chú bao quanh khuỷu tay, vai và chiếc eo thon của thanh niên, xiềng xích qua lại trong sương mù, hệt như đang cố gắng phong ấn thứ gì đó. Làn sương đen đáng sợ đột ngột phá vỡ phong tỏa của xiềng xích, cuối cùng ngưng tụ thành một quỷ quái tái nhợt và đẫm máu.
Rầm một tiếng, siết chặt cổ Vệ Ách.
Quỷ quái mặc hỷ phục có sống mũi cao thẳng và mái tóc dài, con ngươi màu bạc lạnh lùng ngưng tụ ra khí thế uy nghiêm đáng sợ.
"Sâu kiến, mày muốn chết?"
Khi Thần bóp lấy cổ Vệ Ách, xiềng xích khắc mật chú xuyên qua màn sương đen đột nhiên siết chặt lại —— trong tiếng xiềng xích lạch cạch, quỷ quái âm lãnh bị sợi xích sắt rỉ đỏ xuyên thủng, khói xanh cháy ra từ vết thương.
Ý cười cuồng loạn bên khóe môi Vệ Ách ngày càng lớn.
Lưng cậu bị đập vào mặt kính vỡ, mái tóc bạc phủ đầy những mảnh thủy tinh vỡ trên vai. Trước mặt cậu là quỷ quái đáng sợ đến tột độ. Một người một quỷ, gương mặt dán sát vào nhau. Quỷ quái phớt lờ xiềng xích đang cháy mà siết chặt ngón tay, móng tay rét lạnh đâm vào cổ Vệ Ách.
Hô hấp bị bóp nghẹt, máu chảy dọc theo xương ngón tay của quỷ quái.
Song cậu vẫn mỉm cười như cũ.
"Thế nào?" Vệ Ách đứt quãng hỏi, cậu ngẩng mặt lên, khuôn mặt lạnh lùng trước sau như một lúc này lộ ra vẻ điên loạn cùng cực: "Cảm giác bị đối xử như một con chó thế nào? Hả? Chủ Thần —— tôn quý."
Gằn ra hai chữ cuối cùng, cậu bật cười thành tiếng dưới lòng bàn tay của Chủ Thần.
Ba năm trong không gian vô hạn, cơn giận tích tụ ngày qua ngày phải vùng vẫy trên lằn ranh sinh tử, giờ phút này bật ra và méo mó thành khoái cảm vô biên.
Cậu bị hệ thống trò chơi mới điều khiển thì tính là gì, bán linh hồn cho hệ thống khác thì tính là gì?
Chủ Thần. Chúa tể của không gian vô hạn, nuôi dưỡng cả một khu săn mồi —— là một sự tồn tại ở chiều cao chăn nuôi bầy heo dê, bây giờ thành quỷ quái bị kiềm chế trong bãi săn, còn gì có thể làm cho người ta thỏa mãn hơn thế nữa?
Lúc đầu, Vệ Ách tiết lộ thân phận thực sự của "Thần Lang Quan" cho hệ thống Quỷ Thoại, nghĩ đến bên ngoài là trái đất thì cậu thà chết cũng tuyệt đối không để cho Chủ Thàn giáng thế xuống trung tâm đại lục của trái đất. Song lại chưa từng nghĩ tới, dù Chủ Thần bị trọng thương, nguồn gốc của không gian chiều cao quá khủng bố, thành ra hệ thống cũng không thể giết được Thần.
Cuối cùng hệ thống lại biến Vệ Ách từng bị Thần ăn mòn trở thành vật chứa, cưỡng ép phong ấn Chủ Thần trong cơ thể cậu.
Quá trình thu nhận vô cùng đau đớn và kinh khủng, nhưng so với kết quả thì chẳng là gì.
Dường như phán định công kích của Chủ Thần với "vật chứa" đã đạt đến giới hạn cảnh báo, xiềng xích khắc mật chú phát ra ánh sáng vàng, đốt cháy xương cổ tay trắng bệch của Chủ Thần thành một mảnh tro xanh vụn, những dòng máu chảy ra từ những vết nứt trên cổ tay bị cắt đứt.
Lực áp chế cổ họng biến mất.
Vệ Ách bị sặc ho khan vài tiếng.
"Chặn [lỗi giám sát à]?" Mí mắt mỏng của Vệ Ách đè lại con ngươi đỏ sậm, lông mày nhuốm đầy vẻ châm chọc: "Tao quên nói cho mày biết, cái chiêu này tao đã dùng chán ngấy từ lâu rồi."
Trong nhánh phụ "hồn đêm tân nương", "Thần Lang Quan" đã giáng thế hai lần. Cảnh báo của hệ thống, Thần lần thứ hai giáng thế, đột phá hạn chế của ấn Địa Quan, đòn tấn công duy nhất là "xâm nhiễm của quỷ quái có độ nguy hiểm cao" —— song hệ thống của "Quỷ Thoại" chẳng kiểm tra ra quỷ quái trong phó bản của nó đã bị một tồn tại không xác định thay thế, thì làm sao có thể hoàn toàn kiểm tra ra hậu chiêu của Thần?
Vệ Ách vừa ra khỏi cửa ải kiểm tra đánh giá, lập tức kiểm tra bản thân.
Nếu đối với người chơi thâm niên, chắc chắn sẽ không phát hiện ra điều gì.
Song Vệ Ách có thói quen, sau khi có được hệ thống, cậu sẽ kiểm tra bất cứ bảng điều khiển của hệ thống, chẳng bỏ sót bất cứ thông tin nào. Khả năng ghi nhớ hình ảnh, không gian trí nhớ của cậu dị thường đến cực điểm, dù phức tạp đến đâu, Vệ Ách vẫn nhớ rõ tất cả thông tin biểu tượng trên toàn bộ bảng điều khiển.
Trên bảng điều khiển, ban đầu là có icon dấu chấm hỏi nhỏ giống như phản hồi trò chơi.
Sau khi cậu bị ăn mòn thì icon nhỏ đã biến mất.
—— Chủ Thần đã chặn [lỗi giám sát] của cậu.
Đó mới là chuyện Chủ Thần thực sự muốn làm —— Vệ Ách đã nổ tung không gian vô hạn, tuy không giết được Thần, nhưng đến cùng vẫn thành công đả thương Thần. Thần cắt đứt liên lạc giữa hệ thống người chơi của Vệ Ách và trung tâm hệ thống "Quỷ Thoại" cao cấp hơn, còn hạn chế khả năng Vệ Ách và trò chơi chiều thấp hơn có thể vạch trần Thần.
Người bình thường hoàn toàn không nhận thấy những chi tiết như vậy, chứ đừng nói đến việc liên hệ bản thân với những trò chơi tự nó đã mang tính thù địch.
Nhưng bản thân Vệ Ách cũng từng chơi chiêu tương tự.
Hệ thống trò chơi chiều thấp chưa đủ thành thạo, khi xảy ra bất thường và trục trặc, đó là lúc duy nhất Vệ Ách có thể cảnh báo cho hệ thống "Quỷ Thoại".
Việc chủ động cung phụng cho "Tử Mẫu Liên Thần Quỷ" dẫn ra Chủ Thần hận cậu thấu xương cho tới bây giờ cũng không phải mục đích thực sự của cậu —— [lỗi giám sát] bị chặn, chỉ khi cậu gây ra sự thay đổi lớn trong cốt truyện của phó bản, mới có thể thu hút sự chú ý của trung tâm hệ thống, vạch trần thân phận của Chủ Thần để cả hai giết lẫn nhau.
—— cậu muốn Chủ Thần chết.
"Tiếc thật, còn chưa chết." Thanh niên tóc bạc rất chậm rãi cong môi: "Nhưng như bây giờ cũng được ——"
Cậu không hề báo trước, xoắn sợi xích rồi giật mạnh: "Nhìn mày thành thế này, tao thấy sướng rơn lên."
Rầm một tiếng, bàn tay còn lại của quỷ quái mặc hỷ phục áp vào gò má của thanh niên tóc bạc. Tư thế của cả hai có thể gọi là mập mờ, chỉ có điều —— có rất nhiều xiềng xích xoắn quanh cổ tay Vệ Ách, xiềng xích bị cậu siết chặt, cắm sâu vào cơ thể của quỷ quái, đốt ra từng làn khói xanh mật chú.
Cậu là vật chứa trói buộc "quỷ quái không xác định có độ nguy hiểm cao", bây giờ quỷ quái thoát khỏi phòng giam, tất nhiên cậu có quyền hạn nhất định để hạn chế.
Mật chú hừng hực thiêu đốt, Vệ Ách hoàn toàn không có ý định dừng lại.
Cậu trước sau như một lạnh lùng thờ ơ, duy chỉ có lúc này lại vui giận thất thường và tàn nhẫn. Đôi môi mỏng mà diễm lệ tựa như hai vết máu hằn trên trên khuôn mặt trắng bệch ốm yếu.
"Sâu kiến?" Vệ Ách giễu cợt: "Cảm giác bị sâu kiến trừng phạt thế nào?"
Chủ Thần âm lãnh nhìn cậu, sương đen dày đặc như máu tràn ra hỷ bào, sau một giây, Thần đột ngột biến mất, sợi xích máu chỉ còn lại một pho tượng thần bằng đá quỷ dị bị trói.
Một đầu của sợi xích khóa bức tượng Tà Thần quỷ dị, một đầu khác vậy mà lại không nằm trong cơ thể Vệ Ách.
Leng keng ——
Sợi xích máu áp chế tượng thần bằng đá quỷ dị, từng chút một kéo bức tượng đáng sợ đó vào cơ thể Vệ Ách —— Vệ Ách chợt ngẩng đầu lên, nét mặt lãnh đạm thường ngày hiện lên vẻ đau đớn mất kiếm soát, mái tóc bạc ướt sũng dính vào má và cổ.
[Người chơi Vệ Ách.]
[Dung nạp: Quỷ quái "Thần Lang Quan" không xác định cấp độ.]
Tác giả có lời muốn nói:
Hé hé hé đúng vậy! Chủ Thần và Vệ Ách bị trói chặt cứng ngắc luôn rồi. Kẻ thù không đội trời chung bị trói chặt với nhau, mày chết tao chết, tao chết mày chết.
Vệ Ách: Khó chịu không hở? Khó chịu thì tao vui lắm đấy
Chủ Thần::)
PS: OCD đã viết nhiều phiên bản khác nhau và tôi đã chọn một phiên bản thích nhất _(:з" ∠)_
"Sâu kiến? Cảm giác bị sâu kiến trừng phạt thế nào?"
Weibo: 洛夏葚