• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Được! Được! Đôi cẩu nam nữ các người chờ đấy! Hãy chờ đấy!"  

 

Triệu Toàn nghẹn đến đỏ cả mặt, hung hăng vứt bó hoa hồng trên tay xuống, đạp mạnh mấy cái, thẹn quá hóa giận chui vào trong xe, đạp chân ga phóng đi.  

 

Chờ Triệu Toàn đi rồi, Triệu Nhã Nhã mới mím môi, buông tay Lâm Trạch ra: "Anh Lâm, vừa nãy... mạo phạm rồi, xin lỗi anh".  

 

"Không sao".  

 

Lâm Trạch không hề để ý, chỉ là một con chó điên sủa bậy mà thôi: "Cô cẩn thận chút, loại chó điên như này, không biết khi nào sẽ cắn người đâu".  

 

"Ừ", Triệu Nhã Nhã khẽ gật đầu đi vào trong nhà trẻ.  

 

Nhìn bóng dáng thon thả của Triệu Nhã Nhã, Lâm Trạch xoa mặt, có hơi bất lực.  

 

Thế này có được coi là bị Triệu Nhã Nhã “dê” không?  

 

"Nếu như anh trẻ tuổi, có triển vọng, không tự ti..."  

 

Chuông điện thoại của Lâm Trạch vang lên, là Lâm Thanh Tuyết gọi tới.  

 

"Tiểu Trạch, chú rảnh không, mau tới công ty, chị có việc gấp muốn nói với chú", giọng Lâm Thanh Tuyết hơi hốt hoảng.  

 

"Em tới ngay đây", Lâm Trạch nhíu mày, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?  

 

Anh đi thẳng đến văn phòng của Lâm Thanh Tuyết, vừa mới đẩy cửa ra, một cơ thể mềm mại liền nhào vào lòng anh.  

 

Lâm Trạch đỡ Lâm Thanh Tuyết: "Đã xảy ra chuyện gì, sao lại gấp như vậy?"  

 

"Vừa hay chị muốn đến nhà vợ chồng chú để nói chuyện với hai người".  

 

Lâm Thanh Tuyết chỉnh lại tóc, trong tay cầm hai tập hồ sơ: "Chị vừa hỏi thăm được, nhân viên kỳ cựu cuối cùng của công ty của Khinh Nguyên đã bị cách chức đuổi khỏi công ty”.  

 

Vừa nói cô vừa đưa tài liệu cho Lâm Trạch, bên trong ghi chép tình hình cắt giảm nhân sự trong công ty của Nhan Khinh Nguyên trong thời gian gần đây.  

 

Chỉ trong mấy ngày, mấy nhân viên có địa vị cao cuối cùng trong công ty của Nhan Khinh Nguyên đã bị đổi hết.  

 

Nói cách khác bây giờ bên trong công ty trừ Tống Nhã, không có ai là người của cô.  

 

"Đây là chuyện nhà họ Nhan làm, chị sẽ nghĩ cách giúp Khinh Nguyên lấy lại công ty", Lâm Thanh Tuyết bình tĩnh nói.  

 

Cô vẫn luôn coi Nhan Khinh Nguyên như em gái mình, cô nhất định phải xử lý chuyện này, công ty mà mình dốc biết bao tâm huyết trong nhiều năm mà lại bị người khác đoạt lấy như vậy, chắc Nhan Khinh Nguyên khó chịu lắm.  

 

“Chuyện này không cần chị nhúng tay vào", Lâm Trạch đóng tập hồ sơ lại, cười khẩy.  



"Chuyện của vợ em, để em lo!" 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK