Mộc Hạ bước vào nhà cả gia đình đã dùng bữa xong, cậu lễ phép chào hỏi mọi người.Sau đó thì lên lầu tắm rửa, ban nãy khi đi ăn cùng với Hàn Phong và Hàn Vũ cậu đã nhắn tin về cho mọi người trong nhà để họ không phải lo lắng. Và cũng không cần chừa cơm lại cho cậu.
Tắm xong Mộc Hạ xuống nhà ăn tráng miệng, quây quần trước tivi xem phỏng vấn mới của hôm nay. Mộc Hạ thấy công ty nhà mình đang được chiếu trên đó, bất ngờ hơn nữa là mọi thứ đều đnag rất thuận lợi. Cổ phiếu của công ty cũng không ngừng tăng lên, những người có bằng chứng chỉ loại giỏi không đầu quân cho họ liền thấy tiếc vô cùng.
Nhờ vụ việc cả nhà ba người của cậu được lên báo mà sóng gió từ đây cũng bắt đầu nổi lên không ít, phải nói mà biển muốn lặng mà gió não có để yên.
"Hạ Hạ dạo này học hành sao rồi con?"-Bắc Hải
"Có vất vả lắm không?"-Hải Đường
"Dạ, vẫn ổn ạ. Con vẫn dư thời gian để kiếm thêm tiền phụ giúp gia đình ạ"
"Em cũng thấy rồi đấy, bây giờ công ty nhà chúng ta đã có chỗ đứng rồi. Nên về tiền bạc em không cần phải lo đâu"-Thảo Anh
"Em biết là vậy, nhưng chúng ta vẫn nên đề phòng ạ. Thương trường rất khốc liệt đấy ạ"
"Em cứ làm những gì mà mình yêu thích đi, cả nhà luôn ủng hộ em"-Trí Khanh
"Vâng ạ"
Mộc Hạ cũng không ngồi lâu, vì hôm nay cậu đã vận động quá sức nên đành phải xin phép lên phòng đánh một giấc. Mọi người bên dưới vẫn ngồi đó.
"Thằng bé lo xa thật đấy"-Hải Đường
"Ừm"-Bắc Hải
"Con nghĩ em ấy không lo xa đâu ạ, đúng không anh hai"-Thảo Anh
"Em ấy nghĩ vậy cũng phải thôi ba mẹ, dù gì giờ chúng ta cũng chỉ như đám nhà giàu mới nổi chỉ khác là bọn họ nói chúng ta thành công vựt dậy sau khi thất bại của vụ việc phá sản năm nào. Nên hiện tại muốn Hạ Hạ an tâm thì kinh tế top 1 những người giàu nhất thế giới phải thuộc về nhà họ Lý chúng ta"-Trí Khanh
"Anh hai nói phải đấy ba mẹ, vậy nên con cũng sẽ cố gắng hơn nữa. Không thể thua em ấy được "-Thảo Anh
"Các con nói đúng, haha ta cũng phải ráng thôi"-Bắc Hải
"Ta phải công nhận có Hạ Hạ làm con là điều may mắn nhất trong cuộc đời ta. Thằng bé còn hơn những gì ta tưởng tượng, dù chỉ một sống với gia đình nhà ta tròn nửa năm nhưng mọi việc trong nhà đều góp sức làm nên. Ngay cả những việc khó nhất cũng bị Hạ Hạ biến thành có thể. Hạ Hạ nói con sẽ thủ khoa đầu vào Nhất Đại để được free học bổng một năm, và lời hứa đó thằng bé đã làm được. Ngay cả chúng ta cũng không ngờ, ta sợ sau khi nhà bên đó biết sẽ lấy mất Hạ Hạ đi, dù gì giờ nhà ta cũng không lớn mạnh như bọn họ"-Hải Đường
"Anh hiểu nỗi lo của em, nhưng em yên tâm không có bất kỳ ai có thể đem bảo bối của chúng ta rời xa chúng ta thêm một lần nào nữa. Nhà họ Mạc đó thì có gì cơ chứ, rồi chúng ta cũng sẽ vả mặt bọm chúng"-Bắc Hải
"Ba nói đúng đấy mẹ, với lại bên đó đối xử với Hạ Hạ còn thua cả một con súc vật thì cả đời em ấy cũng không lung lay mà nhượng bộ về lại nơi đó đâu"-Thảo Anh
"Chúng ta sẽ giống như em ấy, làm hết sức vì gia đình này. Và con sẽ cho em ấy được tất cả những gì em ấy muốn, kể cả việc sau này Hạ Hạ muốn làm gì và trở thành ai. Con sẽ không để bất kỳ ai ngán đường của em ấy dù chỉ một bước "-Trí Khanh
Mọi người trong nhà bừng lên ý trí bảo vệ mạnh mẽ, nguyên lai mà Thảo Anh nói như vậy là vì cô và cả nhà đã điều tra được cuộc sống trước đây khi ở Mạc gia của cậu.
.Cuộc sống còn khổ cực hơn cả ăn xin, bọn họ xem việc bị biến đổi gen của Mộc Hạ là tai ương, điềm báo xấu của gia đình. Nên mới để cậu sống trong cảnh tối như vậy, đọc xong tư liệu phải nói Hải Đường đã khóc rất nhiều. Và ba người Bắc Hải, Trí Khanh cùng Thảo Anh không lấy nổi một tư vị nào, họ chỉ biết rằng tim họ đang quặn thắt rất đau.
Nhưng bọn họ vẫn tỏ ra bình thường để Mộc Hạ không phải nặng lòng lo lắng thêm nữa.
Tắm xong Mộc Hạ xuống nhà ăn tráng miệng, quây quần trước tivi xem phỏng vấn mới của hôm nay. Mộc Hạ thấy công ty nhà mình đang được chiếu trên đó, bất ngờ hơn nữa là mọi thứ đều đnag rất thuận lợi. Cổ phiếu của công ty cũng không ngừng tăng lên, những người có bằng chứng chỉ loại giỏi không đầu quân cho họ liền thấy tiếc vô cùng.
Nhờ vụ việc cả nhà ba người của cậu được lên báo mà sóng gió từ đây cũng bắt đầu nổi lên không ít, phải nói mà biển muốn lặng mà gió não có để yên.
"Hạ Hạ dạo này học hành sao rồi con?"-Bắc Hải
"Có vất vả lắm không?"-Hải Đường
"Dạ, vẫn ổn ạ. Con vẫn dư thời gian để kiếm thêm tiền phụ giúp gia đình ạ"
"Em cũng thấy rồi đấy, bây giờ công ty nhà chúng ta đã có chỗ đứng rồi. Nên về tiền bạc em không cần phải lo đâu"-Thảo Anh
"Em biết là vậy, nhưng chúng ta vẫn nên đề phòng ạ. Thương trường rất khốc liệt đấy ạ"
"Em cứ làm những gì mà mình yêu thích đi, cả nhà luôn ủng hộ em"-Trí Khanh
"Vâng ạ"
Mộc Hạ cũng không ngồi lâu, vì hôm nay cậu đã vận động quá sức nên đành phải xin phép lên phòng đánh một giấc. Mọi người bên dưới vẫn ngồi đó.
"Thằng bé lo xa thật đấy"-Hải Đường
"Ừm"-Bắc Hải
"Con nghĩ em ấy không lo xa đâu ạ, đúng không anh hai"-Thảo Anh
"Em ấy nghĩ vậy cũng phải thôi ba mẹ, dù gì giờ chúng ta cũng chỉ như đám nhà giàu mới nổi chỉ khác là bọn họ nói chúng ta thành công vựt dậy sau khi thất bại của vụ việc phá sản năm nào. Nên hiện tại muốn Hạ Hạ an tâm thì kinh tế top 1 những người giàu nhất thế giới phải thuộc về nhà họ Lý chúng ta"-Trí Khanh
"Anh hai nói phải đấy ba mẹ, vậy nên con cũng sẽ cố gắng hơn nữa. Không thể thua em ấy được "-Thảo Anh
"Các con nói đúng, haha ta cũng phải ráng thôi"-Bắc Hải
"Ta phải công nhận có Hạ Hạ làm con là điều may mắn nhất trong cuộc đời ta. Thằng bé còn hơn những gì ta tưởng tượng, dù chỉ một sống với gia đình nhà ta tròn nửa năm nhưng mọi việc trong nhà đều góp sức làm nên. Ngay cả những việc khó nhất cũng bị Hạ Hạ biến thành có thể. Hạ Hạ nói con sẽ thủ khoa đầu vào Nhất Đại để được free học bổng một năm, và lời hứa đó thằng bé đã làm được. Ngay cả chúng ta cũng không ngờ, ta sợ sau khi nhà bên đó biết sẽ lấy mất Hạ Hạ đi, dù gì giờ nhà ta cũng không lớn mạnh như bọn họ"-Hải Đường
"Anh hiểu nỗi lo của em, nhưng em yên tâm không có bất kỳ ai có thể đem bảo bối của chúng ta rời xa chúng ta thêm một lần nào nữa. Nhà họ Mạc đó thì có gì cơ chứ, rồi chúng ta cũng sẽ vả mặt bọm chúng"-Bắc Hải
"Ba nói đúng đấy mẹ, với lại bên đó đối xử với Hạ Hạ còn thua cả một con súc vật thì cả đời em ấy cũng không lung lay mà nhượng bộ về lại nơi đó đâu"-Thảo Anh
"Chúng ta sẽ giống như em ấy, làm hết sức vì gia đình này. Và con sẽ cho em ấy được tất cả những gì em ấy muốn, kể cả việc sau này Hạ Hạ muốn làm gì và trở thành ai. Con sẽ không để bất kỳ ai ngán đường của em ấy dù chỉ một bước "-Trí Khanh
Mọi người trong nhà bừng lên ý trí bảo vệ mạnh mẽ, nguyên lai mà Thảo Anh nói như vậy là vì cô và cả nhà đã điều tra được cuộc sống trước đây khi ở Mạc gia của cậu.
.Cuộc sống còn khổ cực hơn cả ăn xin, bọn họ xem việc bị biến đổi gen của Mộc Hạ là tai ương, điềm báo xấu của gia đình. Nên mới để cậu sống trong cảnh tối như vậy, đọc xong tư liệu phải nói Hải Đường đã khóc rất nhiều. Và ba người Bắc Hải, Trí Khanh cùng Thảo Anh không lấy nổi một tư vị nào, họ chỉ biết rằng tim họ đang quặn thắt rất đau.
Nhưng bọn họ vẫn tỏ ra bình thường để Mộc Hạ không phải nặng lòng lo lắng thêm nữa.