Tống Tái Hạo kéo cái vali lớn, cảm thấy vô cùng mỹ mãn đi bên cạnh Lăng Vũ.
Cái cảnh tượng này được quay lúc Tống Tái Hạo đón Lăng Vũ ngay khi cậu vừa xuống máy bay.
Đây cũng là lần gặp mặt đầu tiên của bọn họ với tư cách cộng sự của nhau trong chương trình.
Nhìn như chỉ có hai người bọn họ ở cùng một chỗ nhưng thực ra chung quanh bọn họ là nhiếp ảnh gia, thợ chỉnh ánh sáng, nhân viên trang điểm.
Một nhóm nhân viên hùng hậu vây phía trước hai người.
Hai người họ được yêu cầu phải đi đến bên đường đón taxi, sau đó đi đến địa điểm ghi hình, bốn vị khách mời còn lại sẽ tập hợp ở nơi đó.
Có thể thấy, Lăng Vũ rất không tự nhiên cũng có chút xấu hổ.
Cậu thậm chí vài lần muốn đoạt lại vali của mình nhưng tất cả đều bị Tống Tái Hạo cự tuyệt.
Tống Tái Hạo cũng không cho cậu cơ hội xấu hổ. Hắn giống như là đang đối xử với bằng hữu vậy, rất tự nhiên mà nói ra một cái lại một cái đề tài.
Mặc cho ai tới xem đều cảm thấy tâm tình hiện tại của hắn rất tốt.
Trên thực tế đích xác là như vậy.
Sau khi trọng sinh, Tống Tái Hạo rất nhiều lần đều lo lắng đề phòng nhưng ngay khoảnh khắc nhìn thấy Lăng Vũ, hắn rốt cuộc mới ổn định lại.
Có một loại cảm giác trần ai lạc định, vô cùng thỏa mãn.
Chỉ cần người này luôn ở bên cạnh hắn, vô luận phát sinh chuyện gì cũng giống như không còn đáng sợ như vậy.
Thời điểm Tống Tái Hạo nói chuyện, đôi mắt hắn luôn nhìn Lăng Vũ.
Nếu không phải bởi vì bọn họ đang đi trên đường, còn phải nhìn phía trước thì chắc là ánh mắt hắn dính luôn trên người Lăng Vũ rồi.
Bất quá, Lăng Vũ đối với loại nhiệt tình bất thình lình này của hắn còn chưa kịp thích ứng tốt.
Tuy rằng bề ngoài tỏ ra bình tĩnh nhưng Lăng Vũ vẫn thỉnh thoảng nhìn sang các nhân viên công tác phía đối diện với ánh mắt nghi ngờ.
Suy cho cùng, bất cứ ai đột nhiên bị một người xa lạ nhiệt tình nhìn chằm chằm như vậy cũng sẽ đều cảm thấy rất ngượng ngùng.
Biểu tình Lăng Vũ không được tự nhiên, Tống Tái Hạo có thể thấy được nhưng là hắn thật sự nhịn không được.
Vừa rồi, khi vừa thấy mặt Lăng Vũ, hắn liền không do dự xông lên cho cậu một cái ôm vững chắc.
Còn nhiệt tình dào dạt mà chào hỏi: "Xin chào, làm quen một chút, tôi là lão công của anh, Tống Tái Hạo."
"Xin, xin chào." Lăng Vũ ánh mắt khiếp sợ bắt tay với hắn.
Tống Tái Hạo khó có thể thấy được bộ dáng ngốc lăng của Lăng Vũ, biểu tình khẩntrương một buổi sáng rốt cuộc hòa hoãn xuống.
Một phen nhiệt tính này của hắn chắc là dọa Lăng Vũ rồi cũng dọa luôn các nhân viên công tác đang quay chụp.
Các nhân viên công tác đầu đầy dấu chấm hỏi, không phải nói Tống Tái Hạo tính tình rất lớn rất lạnh lùng sao?
Này không phải cũng quá nhiệt tình đi?
Đạo diễn còn đặc biệt an bài một phó đạo diễn có tài ăn nói nhất đi cùng nhóm này để đề phòng trường hợp Tống Tái Hạo phát hiện cộng sự của hắn là một diễn viên không mấy nổi tiếng sẽ đòi rút khỏi chương trình.
Tống Tái Hạo nhìn Lăng Vũ mặt đầy vẻ kinh ngạc, có chút đau lòng.
Hắn đời trước chính là một tên khốn, tuy rằng dựa theo yêu cầu tới đón cậu nhưng mặt hắn lại tỏ ra vô cùng khó chịu.
Đừng nói là ôm, sau khi đón cậu không mặn không nhạt, hắn liền không muốn mở miệng nói chuyện nữa kìa.
Tuy rằng hắn cũng có hỗ trợ giúp cậu kéo hành lý nhưng không hề có nửa điểm nhiệt tình.
Ngay lúc đó, Tống Tái Hạo đang rất nổi giận, vốn dĩ hắn bị uy hiếp tới tham gia chương trình tạp kỹ tú ân ái này đã không vui, kết quả cộng sự của hắn còn là một Beta so với hắn lớn hơn rất nhiều tuổi.
Còn nữa, người đại diện mà hắn rất tin tưởng lúc ấy Cao Nhạc vẫn luôn ở bên tai hắn phun tào nói cái tên Beta Lăng Vũ này có bao nhiêu nham hiểm vì tài nguyên việc gì cũng dám làm.
Đơn giản chỉ là diễn một bộ phim thần tượng cẩu huyết mới có thể một lần nữa lấy được sự quan tâm của dân chúng.
Tống Tái Hạo lúc ấy tuổi trẻ khí thịnh mới không muốn vì một cái cơ hội nổi tiếng này mà đánh mất tôn nghiêm của mình.
Chính vì thế, Tống Tái Hạo liền càng sinh khí.
Chẳng lẽ tổ tiết mục cho rằng chính mình chỉ xứng với loại người phẩm hạnh như vậy, vì muốn nổi tiếng mà không từ thủ đoạn đóng giả phu phu?
Bởi vậy, khi gặp mặt, Tống Tái Hạo căn bản chưa một lần cho Lăng Vũ một sắc mặt tốt.
Lăng Vũ, bị lãnh đạm đối đãi vì hiệu quả của chương trình, chỉ biết căng da đầu cố gắng đối đáp.
Thẳng thắn mà nói, dù thời điểm Tống Tái Hạo gặp Lăng Vũ cảm thấy cậu nhìn rất thuận mắt nhưng hắn đều chỉ nghĩ là do Lăng Vũ đóng kịch muốn cọ nhiệt độ của hắn mà thôi.
Vì thế, hắn lạnh mặt, không phản ứng gì.
Làm cho Lăng Vũ cũng không biết phải làm sao.
Tống Tái Hạo nhớ rõ đời trước sau khi chương trình được chiếu, người xem đa phần đều cười nhạo Lăng Vũ trâu già còn muốn gặm cỏ non, mắng cậu thật sự rất khó nghe.
Fans Lăng Vũ tuy cũng có phản bác hai câu nhưng sao có thể đấu lại lực lượng fans hùng hậu của Tống Tái Hạo.
Lăng Vũ vì hết thảy bình luận trên mạng mà rất nhanh bị trào phúng đến thương tích đầy mình.
Tống Tái Hạo suy nghĩ một chút liền hận không thể hung hăng mà cho chính mình đời trước hai cái bạt tay.
Biểu tình trên mặt nhất thời trở nên hung ác.
Các nhân viên công tác:!!! Cảnh báo, Tống Tái Hạo có phải hay không muốn chơi chiêu lớn?
Lăng Vũ:??? Hắn đây là muốn lộ mặt thật?
Mọi người bất quá không nghĩ tới chính là Tống Tái Hạo vẻ mặt hung ác đi đến chiếc siêu xe đang dừng bên đường, đem hành lý bỏ vào trong cốp xe.
Khi quay đầu lại, trên mặt tươi cười, tràn đầy săn sóc mà mở cửa ghế phụ ra đối với Lăng Vũ nói.
"Anh ngồi máy bay vất vả rồi, chúng ta có xe, anh có thể ngồi thoải mái."
Mọi người:........... Chuyển biến này chúng ta xem không hiểu (=_=)
Phía sau bọn họ, phó đạo diễn khóc không ra nước mắt.
"Ô ô ô, Tống lão sư, quả siêu xe này có khả năng tổ tiết mục chúng ta trả không nổi. (;'༎ຶД༎ຶ')"
Tống Tái Hạo vẫy vẫy tay, không để ý nói: "Không có việc gì, không cần trả."
Đương nhiên, Tống Tái Hạo đời trước căn bản không có khả năng quan tâm đến việc thuê xe trước chờ ở ven đường.
Lúc ấy, bọn họ đứng ở bên đường đợi xe taxi rất lâu, vẫn không có một chiếc xe nào đến.
Tống Tái Hạo xụ mặt, ôm cánh tay, đứng ở một bên ra vẻ mọi việc đều không liên quan đến mình.
Lăng Vũ liên tục nói xin lỗi, sốt ruột gọi điện thoại cho bằng hữu, nhờ người đó có thể hay không tới đón bọn họ một chút.
Đời này, Tống Tái Hạo đương nhiên không thể lại khiến Lăng Vũ khó xử như vậy.
Bởi vì không có cùng tổ tiết mục nói qua nên bọn họ phải đợi cho nhân viên công tác ở trong xe trang bị vài cái camera.
Lúc này, Lăng Vũ mới ngồi xuống.
Xã hội hiện đại, khoa học kỹ thuật cũng phát triển, thuốc ức chế có thể hoàn toàn ngăn chặn tin tức tố của Alpha và Omega.
Chỉ cần không trúng vào kỳ động dục, dù hai người có giới tính khác nhau ở chung một không gian cũng không có vấn đề gì.
Tống Tái Hạo ngồi ở vị trí điều khiển, thấy Lăng Vũ xem ra vẫn có chút không tự nhiên liền chủ động mở miệng phá giải bầu không khí.
"Lăng lão sư."
Lăng Vũ quay đầu lại: "?"
Tống Tái Hạo không nhịn được cười cười: "Không có việc gì, tôi chính là nghĩ thử xem chúng ta có nên đổi xưng hô một chút hay không dù sao cũng đã kết hôn."
Lăng Vũ hiển nhiên không nghĩ hắn sẽ nói như vậy, mặt lập tức đỏ bừng, ho khan một tiếng, trả lời: "Được, khá tốt."
"Kia Lăng lão sư tính toán gọi ta như thế nào?"
"........ Tống lão sư."
Tống Tái Hạo thở dài, tiếc hận nói: "Ai, tôi dù sao nghe như vậy cũng thật kỳ lạ bất quá tôi cũng không muốn làm anh khó xử, tạm thời cứ gọi như vậy đi."
Lăng Vũ:..........
"Lăng lão sư đang nghĩ gì vậy?" Tống Tái Hạo hỏi
Lăng Vũ trầm mặc vài giây thẳng thắn trả lời.
"Tôi chính là đang nghĩ những người nói cậu lãnh khốc cuối cùng có biết mặt này của cậu không."
Phụt.
Tống Tái Hạo nhịn không được cười ra tiếng.
"Tôi thực sự lãnh khốc nhưng đều là đối với người ngoài thôi, đối với Lăng lão sư chắc chắn không giống nhau a." Tống Tái Hạo nghiêm túc trả lời.
Lăng Vũ:............ Lời này có chút ái muội, cậu vô pháp tiếp nhận.
Hai nhân viên công tác cầm camera ngồi ở băng ghế phía sau liếc nhìn nhau trong mắt ngập tràn vẻ kinh ngạc.
Tống Tái Hạo thấy không khí trong xe có vẻ tốt hơn, chủ động đổi chủ đề về bộ phim truyền hình đang hot 《 Anh và em》.
Lăng Vũ hiển nhiên không nghĩ tới Tống Tái Hạo thế nhưng lại xem bộ phim này.
Thế nhưng, đề tài cuối cùng cũng dễ nói hơn, Lăng Vũ trong lúc cùng hắn trò chuyện kể một ít truyện cười trong đoàn phim.
Lăng Vũ dù sao cũng đã lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy, cùng người như vậy thoải mái ở chung, hắn vẫn là rất rõ ràng.
Cười cười nói nói, bầu không khí trong xe rất hài hòa.
Một đường đi đến trường quay của tổ tiết mục.
Cái cảnh tượng này được quay lúc Tống Tái Hạo đón Lăng Vũ ngay khi cậu vừa xuống máy bay.
Đây cũng là lần gặp mặt đầu tiên của bọn họ với tư cách cộng sự của nhau trong chương trình.
Nhìn như chỉ có hai người bọn họ ở cùng một chỗ nhưng thực ra chung quanh bọn họ là nhiếp ảnh gia, thợ chỉnh ánh sáng, nhân viên trang điểm.
Một nhóm nhân viên hùng hậu vây phía trước hai người.
Hai người họ được yêu cầu phải đi đến bên đường đón taxi, sau đó đi đến địa điểm ghi hình, bốn vị khách mời còn lại sẽ tập hợp ở nơi đó.
Có thể thấy, Lăng Vũ rất không tự nhiên cũng có chút xấu hổ.
Cậu thậm chí vài lần muốn đoạt lại vali của mình nhưng tất cả đều bị Tống Tái Hạo cự tuyệt.
Tống Tái Hạo cũng không cho cậu cơ hội xấu hổ. Hắn giống như là đang đối xử với bằng hữu vậy, rất tự nhiên mà nói ra một cái lại một cái đề tài.
Mặc cho ai tới xem đều cảm thấy tâm tình hiện tại của hắn rất tốt.
Trên thực tế đích xác là như vậy.
Sau khi trọng sinh, Tống Tái Hạo rất nhiều lần đều lo lắng đề phòng nhưng ngay khoảnh khắc nhìn thấy Lăng Vũ, hắn rốt cuộc mới ổn định lại.
Có một loại cảm giác trần ai lạc định, vô cùng thỏa mãn.
Chỉ cần người này luôn ở bên cạnh hắn, vô luận phát sinh chuyện gì cũng giống như không còn đáng sợ như vậy.
Thời điểm Tống Tái Hạo nói chuyện, đôi mắt hắn luôn nhìn Lăng Vũ.
Nếu không phải bởi vì bọn họ đang đi trên đường, còn phải nhìn phía trước thì chắc là ánh mắt hắn dính luôn trên người Lăng Vũ rồi.
Bất quá, Lăng Vũ đối với loại nhiệt tình bất thình lình này của hắn còn chưa kịp thích ứng tốt.
Tuy rằng bề ngoài tỏ ra bình tĩnh nhưng Lăng Vũ vẫn thỉnh thoảng nhìn sang các nhân viên công tác phía đối diện với ánh mắt nghi ngờ.
Suy cho cùng, bất cứ ai đột nhiên bị một người xa lạ nhiệt tình nhìn chằm chằm như vậy cũng sẽ đều cảm thấy rất ngượng ngùng.
Biểu tình Lăng Vũ không được tự nhiên, Tống Tái Hạo có thể thấy được nhưng là hắn thật sự nhịn không được.
Vừa rồi, khi vừa thấy mặt Lăng Vũ, hắn liền không do dự xông lên cho cậu một cái ôm vững chắc.
Còn nhiệt tình dào dạt mà chào hỏi: "Xin chào, làm quen một chút, tôi là lão công của anh, Tống Tái Hạo."
"Xin, xin chào." Lăng Vũ ánh mắt khiếp sợ bắt tay với hắn.
Tống Tái Hạo khó có thể thấy được bộ dáng ngốc lăng của Lăng Vũ, biểu tình khẩntrương một buổi sáng rốt cuộc hòa hoãn xuống.
Một phen nhiệt tính này của hắn chắc là dọa Lăng Vũ rồi cũng dọa luôn các nhân viên công tác đang quay chụp.
Các nhân viên công tác đầu đầy dấu chấm hỏi, không phải nói Tống Tái Hạo tính tình rất lớn rất lạnh lùng sao?
Này không phải cũng quá nhiệt tình đi?
Đạo diễn còn đặc biệt an bài một phó đạo diễn có tài ăn nói nhất đi cùng nhóm này để đề phòng trường hợp Tống Tái Hạo phát hiện cộng sự của hắn là một diễn viên không mấy nổi tiếng sẽ đòi rút khỏi chương trình.
Tống Tái Hạo nhìn Lăng Vũ mặt đầy vẻ kinh ngạc, có chút đau lòng.
Hắn đời trước chính là một tên khốn, tuy rằng dựa theo yêu cầu tới đón cậu nhưng mặt hắn lại tỏ ra vô cùng khó chịu.
Đừng nói là ôm, sau khi đón cậu không mặn không nhạt, hắn liền không muốn mở miệng nói chuyện nữa kìa.
Tuy rằng hắn cũng có hỗ trợ giúp cậu kéo hành lý nhưng không hề có nửa điểm nhiệt tình.
Ngay lúc đó, Tống Tái Hạo đang rất nổi giận, vốn dĩ hắn bị uy hiếp tới tham gia chương trình tạp kỹ tú ân ái này đã không vui, kết quả cộng sự của hắn còn là một Beta so với hắn lớn hơn rất nhiều tuổi.
Còn nữa, người đại diện mà hắn rất tin tưởng lúc ấy Cao Nhạc vẫn luôn ở bên tai hắn phun tào nói cái tên Beta Lăng Vũ này có bao nhiêu nham hiểm vì tài nguyên việc gì cũng dám làm.
Đơn giản chỉ là diễn một bộ phim thần tượng cẩu huyết mới có thể một lần nữa lấy được sự quan tâm của dân chúng.
Tống Tái Hạo lúc ấy tuổi trẻ khí thịnh mới không muốn vì một cái cơ hội nổi tiếng này mà đánh mất tôn nghiêm của mình.
Chính vì thế, Tống Tái Hạo liền càng sinh khí.
Chẳng lẽ tổ tiết mục cho rằng chính mình chỉ xứng với loại người phẩm hạnh như vậy, vì muốn nổi tiếng mà không từ thủ đoạn đóng giả phu phu?
Bởi vậy, khi gặp mặt, Tống Tái Hạo căn bản chưa một lần cho Lăng Vũ một sắc mặt tốt.
Lăng Vũ, bị lãnh đạm đối đãi vì hiệu quả của chương trình, chỉ biết căng da đầu cố gắng đối đáp.
Thẳng thắn mà nói, dù thời điểm Tống Tái Hạo gặp Lăng Vũ cảm thấy cậu nhìn rất thuận mắt nhưng hắn đều chỉ nghĩ là do Lăng Vũ đóng kịch muốn cọ nhiệt độ của hắn mà thôi.
Vì thế, hắn lạnh mặt, không phản ứng gì.
Làm cho Lăng Vũ cũng không biết phải làm sao.
Tống Tái Hạo nhớ rõ đời trước sau khi chương trình được chiếu, người xem đa phần đều cười nhạo Lăng Vũ trâu già còn muốn gặm cỏ non, mắng cậu thật sự rất khó nghe.
Fans Lăng Vũ tuy cũng có phản bác hai câu nhưng sao có thể đấu lại lực lượng fans hùng hậu của Tống Tái Hạo.
Lăng Vũ vì hết thảy bình luận trên mạng mà rất nhanh bị trào phúng đến thương tích đầy mình.
Tống Tái Hạo suy nghĩ một chút liền hận không thể hung hăng mà cho chính mình đời trước hai cái bạt tay.
Biểu tình trên mặt nhất thời trở nên hung ác.
Các nhân viên công tác:!!! Cảnh báo, Tống Tái Hạo có phải hay không muốn chơi chiêu lớn?
Lăng Vũ:??? Hắn đây là muốn lộ mặt thật?
Mọi người bất quá không nghĩ tới chính là Tống Tái Hạo vẻ mặt hung ác đi đến chiếc siêu xe đang dừng bên đường, đem hành lý bỏ vào trong cốp xe.
Khi quay đầu lại, trên mặt tươi cười, tràn đầy săn sóc mà mở cửa ghế phụ ra đối với Lăng Vũ nói.
"Anh ngồi máy bay vất vả rồi, chúng ta có xe, anh có thể ngồi thoải mái."
Mọi người:........... Chuyển biến này chúng ta xem không hiểu (=_=)
Phía sau bọn họ, phó đạo diễn khóc không ra nước mắt.
"Ô ô ô, Tống lão sư, quả siêu xe này có khả năng tổ tiết mục chúng ta trả không nổi. (;'༎ຶД༎ຶ')"
Tống Tái Hạo vẫy vẫy tay, không để ý nói: "Không có việc gì, không cần trả."
Đương nhiên, Tống Tái Hạo đời trước căn bản không có khả năng quan tâm đến việc thuê xe trước chờ ở ven đường.
Lúc ấy, bọn họ đứng ở bên đường đợi xe taxi rất lâu, vẫn không có một chiếc xe nào đến.
Tống Tái Hạo xụ mặt, ôm cánh tay, đứng ở một bên ra vẻ mọi việc đều không liên quan đến mình.
Lăng Vũ liên tục nói xin lỗi, sốt ruột gọi điện thoại cho bằng hữu, nhờ người đó có thể hay không tới đón bọn họ một chút.
Đời này, Tống Tái Hạo đương nhiên không thể lại khiến Lăng Vũ khó xử như vậy.
Bởi vì không có cùng tổ tiết mục nói qua nên bọn họ phải đợi cho nhân viên công tác ở trong xe trang bị vài cái camera.
Lúc này, Lăng Vũ mới ngồi xuống.
Xã hội hiện đại, khoa học kỹ thuật cũng phát triển, thuốc ức chế có thể hoàn toàn ngăn chặn tin tức tố của Alpha và Omega.
Chỉ cần không trúng vào kỳ động dục, dù hai người có giới tính khác nhau ở chung một không gian cũng không có vấn đề gì.
Tống Tái Hạo ngồi ở vị trí điều khiển, thấy Lăng Vũ xem ra vẫn có chút không tự nhiên liền chủ động mở miệng phá giải bầu không khí.
"Lăng lão sư."
Lăng Vũ quay đầu lại: "?"
Tống Tái Hạo không nhịn được cười cười: "Không có việc gì, tôi chính là nghĩ thử xem chúng ta có nên đổi xưng hô một chút hay không dù sao cũng đã kết hôn."
Lăng Vũ hiển nhiên không nghĩ hắn sẽ nói như vậy, mặt lập tức đỏ bừng, ho khan một tiếng, trả lời: "Được, khá tốt."
"Kia Lăng lão sư tính toán gọi ta như thế nào?"
"........ Tống lão sư."
Tống Tái Hạo thở dài, tiếc hận nói: "Ai, tôi dù sao nghe như vậy cũng thật kỳ lạ bất quá tôi cũng không muốn làm anh khó xử, tạm thời cứ gọi như vậy đi."
Lăng Vũ:..........
"Lăng lão sư đang nghĩ gì vậy?" Tống Tái Hạo hỏi
Lăng Vũ trầm mặc vài giây thẳng thắn trả lời.
"Tôi chính là đang nghĩ những người nói cậu lãnh khốc cuối cùng có biết mặt này của cậu không."
Phụt.
Tống Tái Hạo nhịn không được cười ra tiếng.
"Tôi thực sự lãnh khốc nhưng đều là đối với người ngoài thôi, đối với Lăng lão sư chắc chắn không giống nhau a." Tống Tái Hạo nghiêm túc trả lời.
Lăng Vũ:............ Lời này có chút ái muội, cậu vô pháp tiếp nhận.
Hai nhân viên công tác cầm camera ngồi ở băng ghế phía sau liếc nhìn nhau trong mắt ngập tràn vẻ kinh ngạc.
Tống Tái Hạo thấy không khí trong xe có vẻ tốt hơn, chủ động đổi chủ đề về bộ phim truyền hình đang hot 《 Anh và em》.
Lăng Vũ hiển nhiên không nghĩ tới Tống Tái Hạo thế nhưng lại xem bộ phim này.
Thế nhưng, đề tài cuối cùng cũng dễ nói hơn, Lăng Vũ trong lúc cùng hắn trò chuyện kể một ít truyện cười trong đoàn phim.
Lăng Vũ dù sao cũng đã lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy, cùng người như vậy thoải mái ở chung, hắn vẫn là rất rõ ràng.
Cười cười nói nói, bầu không khí trong xe rất hài hòa.
Một đường đi đến trường quay của tổ tiết mục.