Trước giờ G
Khuôn mặt điển trai dù có thiếu ngủ nhưng vẫn luôn tỏa ra khí chất cao ngất, nhìn thẳng vào gương dài trên bồn rửa mặt, cơ thể to lớn săn chắc cùng với khối cơ bắp dày đặc ẩn hiện mà chiếc áo sơ mi đen không tài nào che hết được.
Ngụy Hoắc Thần mặc thân tây trang, quần âu và áo sơ mi đen lịch thiệp, cùng với giày da đen, chỉnh đốn mái tóc và quần áo lại trong gương. Trong lúc xắn tay áo lên, chiếc điện thoại trên bồn bỗng chốc “tình ting” bốn tiếng liên tục, nhìn qua chiếc điện thoại sáng trưng
****
Đấu tranh với tội phạm là cả một quá trình vô cùng phức tạp nhưng cũng vô cùng đơn giản
Trong những cuộc đấu trí, kẻ nào bình tĩnh và thông minh hơn sẽ giành phần thắng
Nắm bắt được tâm lí đối phương cũng là một cách giành chiến thắng
- Thế, tại sao cậu lại chạy trốn? Bắt một chuyển đi Vân Nam, cuối cùng đổi lại thành Tân Cương, sợ gì à?
Vẻ mặt Ngụy Hoắc Thần giờ đây trông vô cùng bình thường. Lần này anh đã bắt đầu “ném một viên đá xuống mặt nước tĩnh lặng”:
- Anh đã làm việc mười năm, từng thẩm vấn rất nhiều người. Anh có thể phân biệt được ai đang nói dối!
Anh nhấn mạnh “phân biệt đuợc ai đang nói dối”. Đáy mắt Tạ Quốc Vinh vẫn nhìn chằm chằm vào anh, tuy bề ngoài rất bình tĩnh nhưng bên trong đã xao động
- Chúng ta là đàn ông, nói chuyện sòng phẳng chút nhé… Nếu em không liên qua tới vụ án thì tại sao lại mua vé tàu đi Vân Nam chứ hửm? Rồi đổi lại chuyến Tân Cương
Người đối diện ngửi thấy mùi mồ hôi nhạt nhòa. Anh đan hai tay lại với nhau, đặt lên bàn, chính thức lấn lướt cậu ta
Mục đích cuối cùng của anh không đơn giản chỉ là một lời thú tội
Bên phòng thu âm, Tạ Quất lại hồi hộp sắp rớt tim ra, liếc mắt nhìn qua Hạ Vy và Tần Lâm đang đứng hai người hai bên. Cậu lắc tay Hạ Vy, thì thầm:
- Chị, sao giờ lão đại lại lòng vòng thế này? Đã hai tiếng rồi!
- Không biết, chắc là có mục đích gì đó chăng? Nhưng mà lần này lại là lần đầu tiên đó - Cô phồng má rồi thở một hơi - Đúng là lần đầu sếp như vậy…
Tần Lâm vẫn im lặng
Dù anh ta ganh tị với tài năng Ngụy Hoắc Thần. Thật tâm thì anh phải thừa nhận một điều rằng, dù thể kinh nghiệm của anh ta nhiều hơn, thì anh ta vẫn khâm phục khả năng ứng biến và đấu trí với tội phạm của Ngụy Hoắc Thần. Dù Tần Lâm đã từng thẩm vấn rất nhiều người, dù có cùng ngồi cạnh anh lấy lời khai, nhưng cách khảo cung của Ngụy Hoắc Thần khác hoàn toàn so với lần trước, phức tạp hơn nhiều
Cách một tấm kính, lời nói vẫn thu qua bên đây, dù người đối diện Ngụy Hoắc Thần vẫn im lặng không trả lời. Bởi vì, im lặng là quyền mà một nghi phạm có thể sử dụng chúng. Ngụy Hoắc Thần lúc này tự dưng đi ra ngoài, sau đó quay trở lại với một cốc nước lọc và một viên thuốc màu trắng đến đặt xuống bàn. Tạ Quốc Vinh cầm viên thuốc lên, mở to mắt ra, môi mím lại chần chừ. Anh lại bày ra bản mặt mất kiên nhẫn:
- Chỉ là thực phẩm chức năng, sao lại không uống?
Anh cười lạnh, bỏ viên thuốc vào miệng nhai rộp rộp như một viên kẹo, lại nốc sạch một cốc nước. Cậu ta nhìn anh với ánh mắt kinh hãi. Sắc mặt của thằng nhóc đã bắt đầu trắng bệch
- Anh biết, em mua sách nghiên cứu Y khoa để làm gì. Bởi vì muốn phân xác người một cách hoàn hảo cần phải cắt ngay khớp xương… - Anh nhỏ giọng, cặp mắt sắc bén lạnh lùng lộ diện - Khi cắt ngay các khớp xương, những bộ phận mới tách ra được!
Yết hầu đối phương chuyển động liên tục, Tạ Quốc Vinh mím môi lại:
- Em đúng là có đọc sách y khoa, nhưng cái chết của ba mẹ em không phải do em gây ra
- Thế do em gái cậu vì yêu quá hóa hận, hửm? Em gái cậu chẳng lẽ lật đật đi từ trung tâm dạy thêm đến tận An Huy để sát hại bố mẹ cậu? Đúng không?
Một câu chất vấn buồn cười chặn lại mọi lời giải thích, cậu nhún vai, nhịp chân, khuôn mặt bày ra vẻ khó hiểu:
- Anh đang nói gì vậy?
- Nếu tôi nói, tôi có đoạn video gốc trên camera, cậu tính sao hửm? Cậu biết đó, trong đội tôi có một lập trình viên rất giỏi, người đó đã phát hiện ra đoạn CCTV đó là giả
Lưng của Tạ Quốc Vinh đổ đầy mồ hôi lạnh, hai tay trên bàn đan chặt vào nhau
Khuôn mặt, dáng vẻ có thể che giấu, chỉ có đôi mắt là không
Cậu ta không ngoại lệ, đồng tử vô thức co lta. Ngay từ đầu, chính cốc sữa đậu nành và cặp mắt mở to đến tột độ đã nói lên tất cả
Ngụy Hoắc Thần tiếp tục tiến tới, vừa ngắt lời vừa bắt đầu nói đến đoạn mã code cậu ta dùng để hack vào camera tiểu khu, hay đến câu chuyện em gái cậu bị gạ gẫm và chàng trai là nạn nhân của bạo lực học đường. Nhưng quan trọng nhất, thứ kích thích cậu ta làm ra những hành động tàn nhẫn không dung thứ - Cha mẹ hổ - Cái mà người đàn ông chính trực đã nói đến cho tên nghi phạm vị thành niên kia nghe. Bức tường tâm lí trong cậu ta sụp đổ, anh cũng không khách khí nữa mà thẳng thắn:
- Đủ rồi! Là một đứa trẻ hiểu chuyện, cha mẹ cậu “yêu thương” cậu theo một cách rất quá đáng. Họ không chỉ muốn hai anh em cậu đạt điểm cao trong kì thi, em gái và cậu cũng không theo đuổi môn vẽ yêu thích mà buộc phải chấp nhận làm thứ mình không thích. Có một người đã giúp ước mơ của hai đứa thành hiện thực, thoát khỏi sự kiểm soát suốt mười mấy năm trời của bằng một kế hoạch hoàn mĩ! Tuy nhiên cậu vẫn mong mình có tương lai xán lạn
Tạ Quốc Vinh im lặng
- Người giúp đỡ em là ai?
Cậu lắc đầu:”Em không biết, không có!”
Anh im lặng, chỉnh lại tư thế, tay gõ gõ lên nắp laptop. Khi nhận được danh sách cuộc gọi của cậu ta, có một dãy số lạ đã liên hệ đến, không những vậy đã gọi đến bốn cuộc, anh lại cho phía viễn thông lại kiểm tra lần nữa, cuối cùng đó chỉ là sim rác. Khách sạn cùng với camera quan sát ở đó và giấy tờ bị làm giả lúc đó. Chừng đó đã bán đứng chàng thiếu niên, chưa hết đứa em gái non nớt kia cũng đã trở thành đồng phạm.
Càng tính toán nhiều càng dễ sai sót
Minh Long bước vào, đặt bịch thuốc trắng lên bàn cùng với kết quả xác nhận vân tay, ngồi cạnh Ngụy Hoắc Thần, điềm tĩnh nhìn cậu, chìa bản tài liệu đến cho cậu ta
- Kết quả hiển thị chính là dấu vân tay của cậu, Scopolamine là thuốc kê theo đơn không phải cứ có tiền sẽ mua được. Với kĩ năng tin học dày dặn, làm giả đơn thuốc đối với nhóc không khó. Trùng hợp ngày 29/7 là ngày trao giải Đảng viên xuất sắc, sau giờ tan học cậu đã cùng em gái đi máy bay qua An Huy, dùng chứng minh thư làm giả để thuê khách sạn, thuê xong thì liền ra du thuyền, đóng giả nhân viên phục vụ, bỏ thuốc vào trong rượu cho cha mẹ mình uống, lúc họ mất ý thức, vừa hay đúng lúc xuống thuyền. Cậu sai khiến họ bước đến góc vắng thực hiện hành vi phạm tội, chính là con thuyền khác cậu đã thuê. Công cụ gây án của cậu là cái kỉ niệm chương đúc bằng thủy tinh kia, lúc đó cậu đem theo con dao phây ăn trộm được từ trong nhà bếp tiến hành phân xác sau khi đánh chết cha mẹ mình, đúng không?
Tạ Quốc Vinh khóc lớn, kích động giẫy giụa
Cũng may là chiếc còng trên ghế cậu ngồi đã giữ tay chân lại, miệng gào thảm thiết
- Anh cảnh sát, em là thằng bất hiếu, đúng không?
Ngụy Hoắc Thần và Minh Long im lặng
Hai người đàn ông eye contact* với nhau. Suốt mười năm, cả hai vẫn luôn có một loại ăn ý không cần ngôn từ.
Cậu ta đã ngầm thừa nhận tất cả
Hai người đàn ông đối diện im lặng
Xem ra họ hiểu bọn nhóc này hơn ai hết
- Em còn tương lai không? - Cậu ngẩng mặt lên nhìn hai người
- Tùy cậu chọn - Ngụy Hoắc Thần thở dài - Anh có việc rồi, chào em!
Vui sướng hay đau khổ, hả dạ hài lòng hay day dứt hối hận? Trong phòng thẩm vấn, ánh mắt mịt mờ với tương lai, bất lực nhìn hai người đàn ông rời phòng. Một lúc sau cậu được hai viên cảnh sát trẻ tuổi tra tay vào còng đưa đi.
Cậu đã dùng cách cực đoạn nhất để có được tự do mà mình muốn, nhưng đổi lại một cái giá quá đắt, đó chính là tương lai của chàng thiếu niên, và cả em gái cậu cũng sẽ bị liên lụy
***
Chân tướng lộ ra
Tạ Quốc Vinh và Tạ Ngọc Hà, cả hai đứa trẻ từ nhỏ luôn chịu sự giáo dục nghiêm khắc của cha mẹ mình, ngoài việc luôn đạt thành tích cao thì vẫn luôn chịu sự kiểm soát. Không hoạt động ngoài trời, không không gian riêng tư, không được theo sở thích, bị bỏ theo những thiết bị theo dõi. Nếu thành tích chúng đạt loại khá thì sẽ bị cấm túc về mọi mặt cho tới khi đạt được điểm tốt, nếu rớt top 3 toàn khối sẽ bị đánh đập, thậm chí còn bị nhốt vào phòng không cho ra ngoài. Thậm chí mỗi ngày còn đối diện với lòng tốt bất ngờ của cha mẹ mình khi bản thân đạt yêu cầu. Trong các buổi gặp mặt của gia đình, của bạn bè và đồng nghiệp, phải luôn diễn vai gia đình dễ tính, mẫu mực - Gia đình của người ta
Càng ngày càng có nhiều sự kì vọng kèm với tham vọng, đúng như ý họ muốn - Những thành tích cùng với những giải thưởng lớn nhỏ
Trong mắt ba mẹ nó luôn phải hoàn hảo, theo ý dàn xếp mới là chân lí. Đó chỉ là ngoài mặt, còn bên trong, những đứa trẻ đó làm theo ý mình thích, thậm chí còn lén lút có người yêu sau lưng bọn họ
Khi thôi miên mới phát hiện ra Tạ Ngọc Hà hội chứng sợ bóng tối bắt nguồn sự phát giác của người bố khi phát hiện các bản vẽ
Hai anh em bị chửi rủa bằng những ngôn từ nặng nề nhất. Người em vì bày đầu đã bị nhốt trong phòng tối một ngày một đêm như một tấm gương cho bài học chống đối. Và cả việc em cậu còn bị ép phải chia tay bạn trai sau khi người bạn trai của em gái cậu bị đánh thê thảm, cậu cũng vậy
Khi cơn bệnh và nỗi sợ hãi dâng cao, trong lòng chàng trai đó nổi lên thù hận, tích lũy theo thời gian. Đúng lúc đó, bấm dãy số trên tấm danh thiếp cậu vô tình nhận được liền có một quý nhân thông qua điện thoại đó giúp cậu
Bày ra một kế hoạch giết người tỉ mỉ
Đã thành công, thậm chí còn làm khó dễ cảnh sát
Nhưng không ngờ, chỉ trong vòng hai tuần, những chiếc camera còn lại đã bán đứng chính mình. Còn cả cái cúp mới đem về nữa
Nhưng sau cùng giữa những dối trá sẽ luôn có sự thật tồn tại
Càng kì vọng, càng thất vọng.
Suy cho cùng, những đứa trẻ đó không sinh ra làm wishlist cho cha mẹ chúng
***
Eye contact: giao tiếp bằng mắt
Khuôn mặt điển trai dù có thiếu ngủ nhưng vẫn luôn tỏa ra khí chất cao ngất, nhìn thẳng vào gương dài trên bồn rửa mặt, cơ thể to lớn săn chắc cùng với khối cơ bắp dày đặc ẩn hiện mà chiếc áo sơ mi đen không tài nào che hết được.
Ngụy Hoắc Thần mặc thân tây trang, quần âu và áo sơ mi đen lịch thiệp, cùng với giày da đen, chỉnh đốn mái tóc và quần áo lại trong gương. Trong lúc xắn tay áo lên, chiếc điện thoại trên bồn bỗng chốc “tình ting” bốn tiếng liên tục, nhìn qua chiếc điện thoại sáng trưng
****
Đấu tranh với tội phạm là cả một quá trình vô cùng phức tạp nhưng cũng vô cùng đơn giản
Trong những cuộc đấu trí, kẻ nào bình tĩnh và thông minh hơn sẽ giành phần thắng
Nắm bắt được tâm lí đối phương cũng là một cách giành chiến thắng
- Thế, tại sao cậu lại chạy trốn? Bắt một chuyển đi Vân Nam, cuối cùng đổi lại thành Tân Cương, sợ gì à?
Vẻ mặt Ngụy Hoắc Thần giờ đây trông vô cùng bình thường. Lần này anh đã bắt đầu “ném một viên đá xuống mặt nước tĩnh lặng”:
- Anh đã làm việc mười năm, từng thẩm vấn rất nhiều người. Anh có thể phân biệt được ai đang nói dối!
Anh nhấn mạnh “phân biệt đuợc ai đang nói dối”. Đáy mắt Tạ Quốc Vinh vẫn nhìn chằm chằm vào anh, tuy bề ngoài rất bình tĩnh nhưng bên trong đã xao động
- Chúng ta là đàn ông, nói chuyện sòng phẳng chút nhé… Nếu em không liên qua tới vụ án thì tại sao lại mua vé tàu đi Vân Nam chứ hửm? Rồi đổi lại chuyến Tân Cương
Người đối diện ngửi thấy mùi mồ hôi nhạt nhòa. Anh đan hai tay lại với nhau, đặt lên bàn, chính thức lấn lướt cậu ta
Mục đích cuối cùng của anh không đơn giản chỉ là một lời thú tội
Bên phòng thu âm, Tạ Quất lại hồi hộp sắp rớt tim ra, liếc mắt nhìn qua Hạ Vy và Tần Lâm đang đứng hai người hai bên. Cậu lắc tay Hạ Vy, thì thầm:
- Chị, sao giờ lão đại lại lòng vòng thế này? Đã hai tiếng rồi!
- Không biết, chắc là có mục đích gì đó chăng? Nhưng mà lần này lại là lần đầu tiên đó - Cô phồng má rồi thở một hơi - Đúng là lần đầu sếp như vậy…
Tần Lâm vẫn im lặng
Dù anh ta ganh tị với tài năng Ngụy Hoắc Thần. Thật tâm thì anh phải thừa nhận một điều rằng, dù thể kinh nghiệm của anh ta nhiều hơn, thì anh ta vẫn khâm phục khả năng ứng biến và đấu trí với tội phạm của Ngụy Hoắc Thần. Dù Tần Lâm đã từng thẩm vấn rất nhiều người, dù có cùng ngồi cạnh anh lấy lời khai, nhưng cách khảo cung của Ngụy Hoắc Thần khác hoàn toàn so với lần trước, phức tạp hơn nhiều
Cách một tấm kính, lời nói vẫn thu qua bên đây, dù người đối diện Ngụy Hoắc Thần vẫn im lặng không trả lời. Bởi vì, im lặng là quyền mà một nghi phạm có thể sử dụng chúng. Ngụy Hoắc Thần lúc này tự dưng đi ra ngoài, sau đó quay trở lại với một cốc nước lọc và một viên thuốc màu trắng đến đặt xuống bàn. Tạ Quốc Vinh cầm viên thuốc lên, mở to mắt ra, môi mím lại chần chừ. Anh lại bày ra bản mặt mất kiên nhẫn:
- Chỉ là thực phẩm chức năng, sao lại không uống?
Anh cười lạnh, bỏ viên thuốc vào miệng nhai rộp rộp như một viên kẹo, lại nốc sạch một cốc nước. Cậu ta nhìn anh với ánh mắt kinh hãi. Sắc mặt của thằng nhóc đã bắt đầu trắng bệch
- Anh biết, em mua sách nghiên cứu Y khoa để làm gì. Bởi vì muốn phân xác người một cách hoàn hảo cần phải cắt ngay khớp xương… - Anh nhỏ giọng, cặp mắt sắc bén lạnh lùng lộ diện - Khi cắt ngay các khớp xương, những bộ phận mới tách ra được!
Yết hầu đối phương chuyển động liên tục, Tạ Quốc Vinh mím môi lại:
- Em đúng là có đọc sách y khoa, nhưng cái chết của ba mẹ em không phải do em gây ra
- Thế do em gái cậu vì yêu quá hóa hận, hửm? Em gái cậu chẳng lẽ lật đật đi từ trung tâm dạy thêm đến tận An Huy để sát hại bố mẹ cậu? Đúng không?
Một câu chất vấn buồn cười chặn lại mọi lời giải thích, cậu nhún vai, nhịp chân, khuôn mặt bày ra vẻ khó hiểu:
- Anh đang nói gì vậy?
- Nếu tôi nói, tôi có đoạn video gốc trên camera, cậu tính sao hửm? Cậu biết đó, trong đội tôi có một lập trình viên rất giỏi, người đó đã phát hiện ra đoạn CCTV đó là giả
Lưng của Tạ Quốc Vinh đổ đầy mồ hôi lạnh, hai tay trên bàn đan chặt vào nhau
Khuôn mặt, dáng vẻ có thể che giấu, chỉ có đôi mắt là không
Cậu ta không ngoại lệ, đồng tử vô thức co lta. Ngay từ đầu, chính cốc sữa đậu nành và cặp mắt mở to đến tột độ đã nói lên tất cả
Ngụy Hoắc Thần tiếp tục tiến tới, vừa ngắt lời vừa bắt đầu nói đến đoạn mã code cậu ta dùng để hack vào camera tiểu khu, hay đến câu chuyện em gái cậu bị gạ gẫm và chàng trai là nạn nhân của bạo lực học đường. Nhưng quan trọng nhất, thứ kích thích cậu ta làm ra những hành động tàn nhẫn không dung thứ - Cha mẹ hổ - Cái mà người đàn ông chính trực đã nói đến cho tên nghi phạm vị thành niên kia nghe. Bức tường tâm lí trong cậu ta sụp đổ, anh cũng không khách khí nữa mà thẳng thắn:
- Đủ rồi! Là một đứa trẻ hiểu chuyện, cha mẹ cậu “yêu thương” cậu theo một cách rất quá đáng. Họ không chỉ muốn hai anh em cậu đạt điểm cao trong kì thi, em gái và cậu cũng không theo đuổi môn vẽ yêu thích mà buộc phải chấp nhận làm thứ mình không thích. Có một người đã giúp ước mơ của hai đứa thành hiện thực, thoát khỏi sự kiểm soát suốt mười mấy năm trời của bằng một kế hoạch hoàn mĩ! Tuy nhiên cậu vẫn mong mình có tương lai xán lạn
Tạ Quốc Vinh im lặng
- Người giúp đỡ em là ai?
Cậu lắc đầu:”Em không biết, không có!”
Anh im lặng, chỉnh lại tư thế, tay gõ gõ lên nắp laptop. Khi nhận được danh sách cuộc gọi của cậu ta, có một dãy số lạ đã liên hệ đến, không những vậy đã gọi đến bốn cuộc, anh lại cho phía viễn thông lại kiểm tra lần nữa, cuối cùng đó chỉ là sim rác. Khách sạn cùng với camera quan sát ở đó và giấy tờ bị làm giả lúc đó. Chừng đó đã bán đứng chàng thiếu niên, chưa hết đứa em gái non nớt kia cũng đã trở thành đồng phạm.
Càng tính toán nhiều càng dễ sai sót
Minh Long bước vào, đặt bịch thuốc trắng lên bàn cùng với kết quả xác nhận vân tay, ngồi cạnh Ngụy Hoắc Thần, điềm tĩnh nhìn cậu, chìa bản tài liệu đến cho cậu ta
- Kết quả hiển thị chính là dấu vân tay của cậu, Scopolamine là thuốc kê theo đơn không phải cứ có tiền sẽ mua được. Với kĩ năng tin học dày dặn, làm giả đơn thuốc đối với nhóc không khó. Trùng hợp ngày 29/7 là ngày trao giải Đảng viên xuất sắc, sau giờ tan học cậu đã cùng em gái đi máy bay qua An Huy, dùng chứng minh thư làm giả để thuê khách sạn, thuê xong thì liền ra du thuyền, đóng giả nhân viên phục vụ, bỏ thuốc vào trong rượu cho cha mẹ mình uống, lúc họ mất ý thức, vừa hay đúng lúc xuống thuyền. Cậu sai khiến họ bước đến góc vắng thực hiện hành vi phạm tội, chính là con thuyền khác cậu đã thuê. Công cụ gây án của cậu là cái kỉ niệm chương đúc bằng thủy tinh kia, lúc đó cậu đem theo con dao phây ăn trộm được từ trong nhà bếp tiến hành phân xác sau khi đánh chết cha mẹ mình, đúng không?
Tạ Quốc Vinh khóc lớn, kích động giẫy giụa
Cũng may là chiếc còng trên ghế cậu ngồi đã giữ tay chân lại, miệng gào thảm thiết
- Anh cảnh sát, em là thằng bất hiếu, đúng không?
Ngụy Hoắc Thần và Minh Long im lặng
Hai người đàn ông eye contact* với nhau. Suốt mười năm, cả hai vẫn luôn có một loại ăn ý không cần ngôn từ.
Cậu ta đã ngầm thừa nhận tất cả
Hai người đàn ông đối diện im lặng
Xem ra họ hiểu bọn nhóc này hơn ai hết
- Em còn tương lai không? - Cậu ngẩng mặt lên nhìn hai người
- Tùy cậu chọn - Ngụy Hoắc Thần thở dài - Anh có việc rồi, chào em!
Vui sướng hay đau khổ, hả dạ hài lòng hay day dứt hối hận? Trong phòng thẩm vấn, ánh mắt mịt mờ với tương lai, bất lực nhìn hai người đàn ông rời phòng. Một lúc sau cậu được hai viên cảnh sát trẻ tuổi tra tay vào còng đưa đi.
Cậu đã dùng cách cực đoạn nhất để có được tự do mà mình muốn, nhưng đổi lại một cái giá quá đắt, đó chính là tương lai của chàng thiếu niên, và cả em gái cậu cũng sẽ bị liên lụy
***
Chân tướng lộ ra
Tạ Quốc Vinh và Tạ Ngọc Hà, cả hai đứa trẻ từ nhỏ luôn chịu sự giáo dục nghiêm khắc của cha mẹ mình, ngoài việc luôn đạt thành tích cao thì vẫn luôn chịu sự kiểm soát. Không hoạt động ngoài trời, không không gian riêng tư, không được theo sở thích, bị bỏ theo những thiết bị theo dõi. Nếu thành tích chúng đạt loại khá thì sẽ bị cấm túc về mọi mặt cho tới khi đạt được điểm tốt, nếu rớt top 3 toàn khối sẽ bị đánh đập, thậm chí còn bị nhốt vào phòng không cho ra ngoài. Thậm chí mỗi ngày còn đối diện với lòng tốt bất ngờ của cha mẹ mình khi bản thân đạt yêu cầu. Trong các buổi gặp mặt của gia đình, của bạn bè và đồng nghiệp, phải luôn diễn vai gia đình dễ tính, mẫu mực - Gia đình của người ta
Càng ngày càng có nhiều sự kì vọng kèm với tham vọng, đúng như ý họ muốn - Những thành tích cùng với những giải thưởng lớn nhỏ
Trong mắt ba mẹ nó luôn phải hoàn hảo, theo ý dàn xếp mới là chân lí. Đó chỉ là ngoài mặt, còn bên trong, những đứa trẻ đó làm theo ý mình thích, thậm chí còn lén lút có người yêu sau lưng bọn họ
Khi thôi miên mới phát hiện ra Tạ Ngọc Hà hội chứng sợ bóng tối bắt nguồn sự phát giác của người bố khi phát hiện các bản vẽ
Hai anh em bị chửi rủa bằng những ngôn từ nặng nề nhất. Người em vì bày đầu đã bị nhốt trong phòng tối một ngày một đêm như một tấm gương cho bài học chống đối. Và cả việc em cậu còn bị ép phải chia tay bạn trai sau khi người bạn trai của em gái cậu bị đánh thê thảm, cậu cũng vậy
Khi cơn bệnh và nỗi sợ hãi dâng cao, trong lòng chàng trai đó nổi lên thù hận, tích lũy theo thời gian. Đúng lúc đó, bấm dãy số trên tấm danh thiếp cậu vô tình nhận được liền có một quý nhân thông qua điện thoại đó giúp cậu
Bày ra một kế hoạch giết người tỉ mỉ
Đã thành công, thậm chí còn làm khó dễ cảnh sát
Nhưng không ngờ, chỉ trong vòng hai tuần, những chiếc camera còn lại đã bán đứng chính mình. Còn cả cái cúp mới đem về nữa
Nhưng sau cùng giữa những dối trá sẽ luôn có sự thật tồn tại
Càng kì vọng, càng thất vọng.
Suy cho cùng, những đứa trẻ đó không sinh ra làm wishlist cho cha mẹ chúng
***
Eye contact: giao tiếp bằng mắt