Mục lục
Một Thai Ba Bảo Bảo Con Trai Siêu Sao làm Mai Mối (truyện full) - Khương Lam Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 268: Cô là cái thá gì chứ, tại sao tôi phải tha thứ cho cô?

“Tôi không hề làm chuyện đó?” Viên Viên không hiểu được tại sao Lục Hạo Thành lại biết chuyện đó sớm như vậy.

Mọi chuyện hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cô ta!

“Nếu cô còn không chịu nhận, tôi sẽ lập tức tống cô vào tù.” Lục Hạo Thành sắc mặt trằm ngâm, ánh mắt lạnh lùng như phát ra sự lạnh lẽo, khiến Viên Viên lạnh cả người.

Ngay cả người anh cũng run lên.

Lam Hân đứng bên không nói gì. Đoạn video này chỉ có thể chứng minh Viên Viên đã ăn cắp thiết kế của cô, còn nếu muốn ngăn chặn tập đoàn Lục Trăn tung ra sản phẩm mới, cần phải có bằng chứng khác.

Cô nhìn đồng hồ rồi nói với Lục Hạo Thành: “Trước khi tìm được chứng cứ khác, chúng ta phải tìm cách ngăn cản tập đoàn Lục Trăn ra mắt sản phẩm mới trước!”

Lục Hạo Thành gật đầu, bình tĩnh nói: “Lam Lam, đừng lo lắng, Tử Hoành đã qua bên đó rồi. “

“Vâng! “Lam Hân gật đầu, vẫn đứng tại chỗ với vẻ mặt bình tĩnh.

Âu Cảnh Nghiêu đứng một bên bình tĩnh nói: “Hạo Thành, báo cảnh sát đi!”

Nói xong, cô liếc mắt nhìn Viên Viên.

Viên Viên trong lòng hoảng hốt, đan chặt hai tay, móng tay sắc bén cắm vào lòng bàn tay, máu chảy ra, nhưng cô ta không hề cảm thấy đau đớn.

Cô ta lắc đầu với Âu Cảnh Nghiêu và van xin: “Đừng làm vậy, thư ký Âu, xin đừng báo cảnh sát, làm ơn đừng báo cảnh sát …”

Lục Hạo Thành nhìn cô ta một cách lạnh lùng, biểu cảm đáng sợ của anh có thể trực tiếp hủy diệt thế giới, anh nói: “Chỉ cần cô nói ra sự thật, tôi sẽ không tống cô vào tù. Nếu không nói, mười phút nữa cô hãy chuẩn bị tinh thần vào tù mà bóc lịch đi.”

“Ư ư …” Viên Viên che mặt khóc nức nở. Cô căm ghét Lam Hân, phu nhân của tập đoàn Lục Trăn đã đến tìm cô tâ và đưa cho cô một só tiền lớn để lấy trộm bản thiết kế mùa thu của tập đoàn Lục Thị.

Nhìn thấy món tiền một triệu nhân dân tệ đó, cô ta ngay lập tức bị cám dỗ.

Cô ta nghĩ, Lam Hân mới vào công ty, sếp Lục chắc chắn sẽ không tin cô ấy.

Nhưng cô ta đã nhằm, Lục Hạo Thành rất tin tưởng Lam Hân, đây vốn dĩ không phải là tính cách của Lục Hạo Thành, rốt cuộc cô ta đã để sai sót ở đâu chứ?

Âu Cảnh Nghiêu nói: “Sắp hết thời gian rồi.”

Lam Hân cũng thờ ơ nói: “Trợ lý Viên, ngồi tù và mắt việc, cô hãy suy nghĩ cho kĩ đi.”

“Tôi…” Viên Viên không ngờ mọi chuyện lại sớm bị phanh phui đến vậy, đến nước này rồi, cô ta thật sự không biết nên làm gì?

Viên Viên vội nắm lấy tay Lam Hân khóc lóc cầu xin: “Trưởng phòng Lam, tôi sai rồi, cô tha cho tôi lần này đi! Tôi thực sự chỉ là nhất thời kích động mới làm như “Nhất thời kích động? “Lam Hân ngắt lời, lạnh lùng nhìn cô ta, giọng điệu đầy châm chọc: “Trợ lý Viên, bây giờ không phải là lúc nói vấn đề tha thứ hay không, mà là những thiết kế đó tôi đã thức cả đêm để vẽ nó. Tôi còn phải nuôi con và ở bên cạnh chúng mỗi tối, đợi khi chúng ngủ rồi, tôi mới có thời gian vẽ thiết kế, mỗi bản thiết kế tôi đều phải thức khuya để vẽ ra.”

“Bây giờ những thiết kế đó lại bị cô đưa cho tập đoàn Lục Trăn, vậy tập đoàn Lục Thị phải làm sao? “

Lục Hạo Thành nghe mà xót xa!

Âu Cảnh Nghiêu chau mày! Cô ấy thật vất vả, đến anh cũng có chút cảm thấy…

“Cô, cô đã kết hôn và có con rồi?” Viên Viên kinh ngạc nhìn Lam Hân.

” Ý của cô là gì? Cái gì mà đã kết hôn, sinh con rồi chứ?” Lam Hân liếc nhìn cô ta, sao cô ta nghe xong lại có biểu hiện như vậy chứ.

Viên Viên liền thấy hối hận vì hành động của mình, thấy Lục Hạo Thành đối tốt với Lam Hân, cô ta cứ tưởng Lục Hạo Thành có cảm tình với cô ấy, vì ghen tị nên cô ta mới vội vàng đồng ý với Lục phu nhân.

Hơn nữa, Lam Hân vào công ty chưa được bao lâu, bản thiết kế lại nằm trong tay Lam Hân, nếu mắt bản thiết kế Lục Hạo Thành nhất định sẽ không tha cho Lam Hân, nhưng tình huống hiện tại lại nằm ngoài dự đoán của cô ta.

“Trưởng phòng Lam, tôi… tôi thực sự không cố ý.”

“Không phải cố ý… Nếu không có gan nhận tội thì cô đừng gây nên chuyện chứ. Cuộc đời đầy rẫy những gian truân. Có rất nhiều người muốn làm khó tôi, cô thì là cái thá gì chứ, tại sao tôi phải tha thứ cho cô?

“Hãy khai hết ra cuộc trao đổi của cô và tập đoàn Lục Trăn, nếu không tôi sẽ điều tra chuyện này đến cùng. “

Thái độ của Lam Hân vô cùng cứng rắn, dường như cô đã biết hết mọi chuyện, bao gồm cả chuyện Viên Viên muốn hãm hại cô và phản bội tập đoàn Lục Thị.

Người phụ nữ này quá ham hư vinh. Cô ta ham danh vọng nhưng lại không có gan chịu tội, thích thể diện, để rồi kết cục cuối cùng sẽ thảm hơn bao giờ hết.

Cô ta còn là người chuyên đi chà đạp lên nỗi đau của người khác.

Nhưng tiếc thay cô ta đã động đến nguồn thu nhập và sinh mệnh của Lam Hân, đó là đam mê thiết kế thời trang!

Vẻ mạnh mẽ lúc này của Lam Hân là điều mà Lục Hạo Thành chưa từng được thấy. Nhưng bên trong cái vẻ ngoài cứng rắn, mạnh mẽ này lại là một trái tim mong manh, yếu đuối, Lam Lam của anh đã phải chịu nhiều khổ sở trong mấy năm qual “Cảnh Nghiêu, gọi cảnh sát đi, tôi và trưởng phòng Lam sẽ đến tập đoàn Lục Trăn trước.” Lục Hạo Thành lạnh lùng nói rồi rời đi luôn.

Viên Viên nghe thấy điều này, liền khóc và nói: “Sếp Lục, đừng mà, xin anh, tôi sẽ khai hết mọi chuyện.”

Lục Hạo Thành nháy mắt với Âu Cảnh Nghiêu ra hiệu cho anh ta ghi âm lại.

Âu Cảnh Nghiêu lấy bút ghi âm ra, lạnh lùng nhìn Viên Viên: “ Cô có thể nói rồi.”

Viên Viên cắn chặt môi, chậm rãi nói: “Là phu nhân của tập đoàn Lục Trăn cầm mưu, bà ta cho tôi một triệu nhân dân tệ, yêu cầu tôi lấy trộm bản vẽ thiết kế mùa thu của công ty chúng ta. Lợi dụng lúc trưởng phòng Lam đi vệ sinh tôi đã dùng USB để đánh cắp bản vẽ thiết kế của cô ấy.”

“Tối qua tôi đã đưa USB cho bà ta, bà ta đã rất hài lòng với bản vẽ thiết ké của trưởng phòng Lam, vậy nên đã quyết định tổ chức họp báo ra mắt sản phẩm mới vào sáng nay. Mọi chuyện chỉ có vậy”.

Nói xong, Viên Viên quay sang nhìn Lam Hân cầu xin: “Trưởng phòng Lam, cô tha thứ cho tôi lần này được không? Xin cô hãy rộng lòng khoan dung, tha cho tôi đi, xin cô đấy?

“Tôi còn mẹ già ốm yếu cần chăm sóc. Cũng tại tôi bị che mắt bởi số tiền một triệu đó, nhất thời làm ra chuyện ngu ngốc… “

Lam Hân nhanh chóng ngắt lời cô ta, lạnh lùng nói:”

Nhất thời làm ra chuyện ngu ngốc? Cô cũng là người lớn, bắt luận làm gì đều phải chịu trách nhiệm về hành động của mình.”

“Có những chuyện chẳng thể kết thúc bằng việc tha thứ hay không tha thứ, cũng chẳng có liên quan gì đến bao dung độ lượng, mỗi cái đều có giới hạn riêng của nó, làm chuyện gì cũng cần phải trả giá cho hành vi của mình.”

Lam Hân thở dài ngao ngán, trên đời này, con người đúng là có vô số loại đều giả khác nhau, đúng là khó mà tránh được!

Cô nhìn về phía Lục Hạo Thành và Âu Cảnh Nghiêu nói: “Giám đốc Lục, Thư kí Âu, bây giờ chúng ta hãy đến tập đoàn Lục Trăn, bất luận thế nào cũng phải ngăn cản họ.”

“Được!” Lục Hạo Thành gật đầu.

Sau đó cô lạnh lùng nhìn Viên Viên: “Cô cũng đi cùng chúng tôi đến đó để đối chất, xong việc mới được rời đi. Chúng tôi sẽ không truy cứu chuyện này nữa. Nếu cô dám dở trò, tôi sẽ cô chết một cách thảm hại, tốt nhất là hãy suy nghĩ cho người mẹ đang bệnh của cô!

„ Viên Viên vừa nghe xong liền gật đầu, cô thà đắc tội Tần Ninh Trăn còn hơn là Lục Hạo Thành.

Nhà họ Vương phá sản chỉ trong một đêm, và cũng chỉ có Lục Hạo Thành ở Giang Thị mới làm được chuyện đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK