Mục lục
Truyện Mặt Trời Trong Tim Anh - Trương Mỹ Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước khi nhập viện, Chúng Thanh Phong và Chúng Thời Giang đã thực hiện tất cả các xét nghiệm đảm bảo yêu câu nhận và hiến thận, được hội đồng chuyên môn của bệnh viện thông qua, nên phẫu thuật lấy thận để ghép và phẫu thuật ghép thận được tiến hành đồng thời.

Ca phẫu thuật diễn ra theo đúng những gì các bác sĩ hết dự đoán, không xảy ra bất cứ sự cố ngoài mong muốn nào.

Sau một tuần, Chúng Thanh Phong có thể ra viện và phục hồi sức khoẻ gân như hoàn toàn sau một tháng.

Đối với Chúng Thời Giang cần thời gian dài hơn để theo dõi và hướng dẫn dùng thuốc trước khi ra viện.

Quá trình này có thể hoàn tất từ 2 đến 3 tuần.

Vì Chúng Thời Giang nhận một quả thận của người khác được coi là "ngoại lai", nên dù là thận từ người hiến cùng huyết thông thân thuộc là Chúng Thanh Phong nhưng cơ thể Thời Giang luôn luôn có xu hướng "đào thải"

ra khỏi cơ thể, nói cách khác là làm cho thận mới được ghép mất chức năng.

Vì vậy, để thận mới ghép hoạt động tốt thì ngay trước và trong cuộc phẫu thuật Chúng Thời Giang đã được tiêm và uống một số thuốc gọi là thuốc chống thải ghép.

Do đó mặc dù ca phẫu thuật diễn ra một cách suôn sẻ, thành công nhưng Chúng Thanh Phong vẫn chưa cảm thấy hoàn toàn yên tâm.

Chỉ khi nào Chúng Thời Giang xảy ra những biến chứng, thận không có cơn thải ghép nữa thì Chúng Thanh Phong mới có thể thở phào nhẹ nhõm được.


Phẫu thuật hiến thận là phẫu thuật ít xâm lấn và chỉ cần một vài đường cắt nhỏ nên Chúng Thanh Phong nhanh chóng hồi phục và ít đau đớn hơn so với các cuộc đại phẫu khác.

Theo tư vấn của bác sĩ thì sau phẫu thuật, Chúng Thanh Phong sẽ còn đau trong khoảng hơn một tuần.

Và anh có thể làm việc trở lại sau 10 đến 14 ngày.

Thế nhưng vốn là người có lối sống lành mạnh, sức khỏe tốt, thường xuyên luyện tập thể dục thể thao nên Chúng Thanh Phong không cảm thấy vết mổ quá đau đớn như lời bác sĩ nói.

Sang ngày thứ hai, ngay sau khi truyền hết kháng sinh Chúng Thanh Phong đã có thể xuống giường và đi lại.

Tuy rằng sức khoẻ chưa hoàn toàn ổn định sau phẫu thuật, nhưng Chúng Thanh Phong đã có thể tự thực hiện các thao tác vệ sinh cá nhân mà không cân nhờ tới sự trợ giúp của y tá.

Sang tới ngày thứ ba, Chúng Thanh Phong đã thay đồng phục của bệnh viện bằng một bộ đồ công sở, Sau đó tự mình tới thăm Chúng Thời Giang.

Là người hiểu rất rõ tính tình của cậu mình nên đương nhiên Chúng Thanh Phong biết Chúng Thời Giang mắc hội chứng ám ảnh cưỡng chế, sợ bệnh viện.

Vì thế anh đã thuê người sắp xếp, bài trí lại không gian phòng bệnh giống như một phòng ngủ bình thường.

Thế nên khi tỉnh lại, Chúng Thời Giang cảm thấy giống như đang ở nhà chứ không phải nằm viện.

Vừa thận trọng kéo ghế ngồi xuống cạnh giường Chúng Thời Giang nằm, Chúng Thanh Phong vừa nhìn cậu mình hỏi: "Cậu cảm thấy thế nào rồi?"

Chúng Thời Giang hào hứng trả lời: "Cậu cảm thấy mình như vừa được hồi sinh một lần nữa."

Thấy tâm trạng Chúng Thời Giang vui vẻ đương nhiên Chúng Thanh Phong rất mừng.

Đó là một tín hiệu rất tốt, có ích cho việc phục hồi sức khoẻ của cậu sau này.

Đột nhiên Chúng Thời Giang nhìn Chúng Thanh Phong hỏi: "Cháu vẫn chưa tìm ra người đã đồng ý hiến thận cho cậu à?"

Chúng Thanh Phong lắc đầu.

Anh quyết định sẽ giấu việc mình chính là người hiến thận cho cậu tới cùng nên giả vờ nói: "Cháu đã bảo Quế Sơn đi điều tra rôi, nhưng không thu được kết quả gì hết."

"Cháu chơi thân với viện trưởng như vậy mà không moi được chút tin tức gì từ chỗ ông ấy à?"

"Viện trưởng bảo người hiến thận mong muốn thông tin cá nhân của người ta được giữ bí mật.

Vì vậy ông ấy không thể tiết lộ cho chúng ta biết được."

"Thật sự là không có cách nào để tìm ra người đó ư?"

"Quế Sơn vẫn đang tiếp tục điều tra."

Chúng Thời Giang biết Võ Quế Sơn đã đi theo Chúng Thanh Phong nhiều năm, là trợ lý đắc lực của cháu trai nên đương nhiên không nghi ngờ năng lực làm việc của anh.

Tuy nhiên Thời Giang vẫn muốn gặp người đã ban cho anh cuộc sống lần thứ hai để nói lời cảm ơn sâu sắc từ đáy lòng.

Dường như đọc được suy nghĩ của Chúng Thời Giang nên Chúng Thanh Phong động viên: "Chỉ cần Quế Sơn tìm ra thông tin gì về người hiến thận, cháu sẽ lập tức thông báo cho cậu biết."

"Cảm ơn cháu, Thanh Phong!"

Thật ra từ trước tới nay mối quan hệ giữa Chúng Thời Giang và Chúng Thanh Phong vẫn luôn vô cùng khăng khít.

Không cần phải khách sáo với nhau, nhưng Chúng Thời Giang vẫn cảm thấy mình nợ Chúng Thanh Phong một lời cảm ơn.

Đương nhiên Chúng Thanh Phong không thể bỏ lỡ cơ hội tốt này.

Anh phải thừa thời cơ chấn chỉnh Chúng Thời Giang: "Cháu không nhận lời cảm ơn suông đâu!"

Là người thông minh nên Chúng Thời Giang thừa hiểu dụng ý đằng sau câu nói lấp lửng của cháu mình.

Anh thở dài, gật đầu tỏ vẻ miễn cưỡng: "Xuất viện cậu sẽ lập tức tới tập đoàn tiếp tục làm một nhân viên sale cần mẫn, tháng nhận bảy triệu tiền lương.

Cháu hài lòng chưa?"

Chúng Thanh Phong bật cười: "Còn chờ xem thái độ của cậu như thế nào đã."

"Nhất định sẽ không khiến cháu thất vọng!"

Đây là lời hứa của Chúng Thời Giang với Chúng Thanh Phong, nhưng đồng thời cũng là lời hứa của anh với chính bản thân mình.

Nếu như số phận đã cho Thời Giang thêm một lần được sống, đương nhiên anh sẽ sống cho ra sống.

Chúng Thanh Phong tin rằng một khi thật sự muốn làm điều gì đó nhất định Chúng Thời Giang sẽ làm được.

Bởi vì anh là người nhà họ Chúng.

Trong huyết quản của anh chảy dòng máu của ông ngoại, chủ tịch tập đoàn Tân Thế Giới.

Tuyệt đối không phải một kẻ tâm thường.

Chúng Thời Giang phẩy tay tỏ vẻ ghét bỏ: "Tình hình của cậu tạm ổn rồi.

Cháu không cân phải ở lại đây trông cậu đâu.

Có việc gì cậu sẽ gọi bác sĩ và y tá.

Cháu về làm việc đi!"

Chúng Thanh Phong nhướng mày hỏi: "Đây là cậu đang đuổi cháu đấy à?"

"Còn chưa đủ rõ ràng hả?"

"Cháu đã gác bao nhiêu công việc quan trọng sang một bên để tới thăm cậu, thế mà cậu lại đối xử phũ phàng với cháu như vậy sao?"

Chính vì biết Chúng Thanh Phong là phó chủ tịch tập đoàn Tân Thế Giới, công việc bộn bề nên Chúng Thời Giang không muốn giữ anh lại lâu.

Đúng lúc đó tiếng gõ cửa vang lên kèm theo giọng nói ngọt ngào của một người phụ nữ: "Tôi là y tá tới kiểm tra vết mổ và thay băng cho anh."

Chúng Thời Giang vừa hất hàm về phía cửa vừa thì thâm với Chúng Thanh Phong: "Về đi, đừng cản trở công cuộc thả thính của cậu."

Đúng là giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, Chúng Thanh Phong nghĩ thầm trong bụng.

Anh tặc lưỡi: "Nằm viện mà vẫn còn tâm tình thả thính thì trên đời này chắc chỉ có mình cậu của cháu thôi nhỉ?"

Biết là Chúng Thanh Phong đang chế giễu mình nhưng Chúng Thời Giang không giận.

Anh chỉ toét miệng cười: "Đấy cũng là một loại tài năng.

Không phải ai cũng có đâu."

Nói về khả năng thả thính và mức độ sát gái, thay người yêu như thay áo thì Chúng Thanh Phong phải phục cậu mình sát đất.


Anh đành chào thua: "Vậy cậu cứ tự nhiên nhé! Cháu không làm phiền cậu nữa."


Chúng Thời Giang tỏ thái độ thản nhiên, không chút lưu luyến với cháu trai: "Cậu không tiên nhé."


Chúng Thanh Phong vừa xoay người quay đi thì bất chợt anh nhớ tới cuộc cá cược giữa mình và Chúng Thời Giang cách đây khá lâu.


Anh xoay lại nhìn cậu hỏi: "Cậu còn nhớ Lê Nguyễn Triều Dâng và siêu xe Ferrari F21 Berlinetta không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK