Mục lục
[Dịch] Thái Cổ Thần Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nước Sở đã trải qua phong ba bão táp lại khôi phục sự yên lặng như cũ.

Hoàng thành nước Sở bây giờ nơi bận rộn nhất, phồn hoa nhất chính là học viện Đế Tinh, một lần nữa chỉnh đốn học viện Đế Tinh, không ngừng thu nạp những nhân tố mới, những lão nhân kia cũng đã trở lại học viện, trải qua trận mưa gió này, bọn họ thề muốn tái tạo thời đại huy hoàng hơn ở học viện Đế Tinh, bồi dưỡng càng nhiều cường giả hơn, thực lực càng mạnh, bất kỳ cuộc phong bạo nào, cũng không thể bị ảnh hưởng nữa.

Việc của Mạc gia lúc này cũng không được quá nhiều người quan tâm, người hoàng thành chỉ biết Mạc Khuynh Thành dường như được cường giả của một đại thế lực ngoại lai coi trọng, thu làm đệ tử mang đi, điều này làm cho rất nhiều người âm thầm cảm thấy đáng tiếc, nước Sở đệ nhất mỹ nữ, cứ như vậy rời khỏi nước Sở, có lẽ với dung mạo cùng với thiên phú của Mạc Khuynh Thành, sau này ước định cũng sẽ không thuộc về quốc gia này nữa.

Tần Vấn Thiên vẫn là đề tài câu chuyện của mọi người khi trà dư tửu hậu, không đến hai năm, hắn đã trở thành truyền kỳ của nước Sở, được vô số thiếu niên nam nữ sùng bái, coi là thần tượng. Mỗi một lần Tần Vấn Thiên xuất hiện ở học viện Đế Tinh đều sẽ dẫn đến một cuộc náo động lớn.

Trong lần rối loạn này, lời đồn về Tần Vấn Thiên càng truyền càng trở nên thần bí, tựa hồ như hắn là người chính tay thúc đẩy sự thay đổi thời đại và sự biến thiên của nước Sở.

Nhưng người hoàng thành từ từ phát hiện, câu chuyện về Tần Vấn Thiên càng ngày càng ít, dường như hắn từ từ phai nhạt ra khỏi tầm mắt của hoàng thành, thậm chí đã rất ít người nhìn thấy hắn xuất hiện ở hoàng thành.

Rất nhiều người còn đang suy đoán, chẳng lẽ Tần Vấn Thiên đã rời khỏi hoàng thành sao?

Với thiên phú của hắn, nước Sở quả thật không phải là nơi nên ở lâu, sớm muộn gì cũng phải đi ra bên ngoài tìm hiểu.

Trong một căn nhà nhỏ trong rừng trúc, bờ sông bên kia có một ngọn núi, trên sườn núi có một chỗ khá cách biệt, kích cỡ tương đương với một diễn võ trường, giờ khắc này ở nơi đó, một thanh niên tóc dài tán loạn khoác lên vai, trong tay nắm một thanh Phương Thiên Họa Kích, lần lượt đâm ra nhưng không dừng lại, mỗi một lần Phương Thiên Họa Kích đâm ra đều mang theo cuồng phong gào thét, như là đang dùng sức đánh vào không khí.

Sau trăm lần, ngàn lần, thanh niên kia sẽ ngồi xếp bằng, nhắm mắt trầm tư, rơi vào trong an tĩnh tuyệt đối.

Ngày qua ngày, tháng qua tháng, tu hành giống như không có chừng mực.

Sau lưng ngọn núi, một bóng dáng uyển chuyển từ trên ngọn núi lập lòe đáp xuống, tới chỗ sườn núi nhưng nàng chỉ đứng ở phía xa im lặng nhìn, chỉ thấy thanh niên ở cách đó không xa đột nhiên đâm Phương Thiên Họa Kích ra, một kích này đánh vào tảng đá lớn bên cạnh.

- Tách!

Cự thạch phát ra tiếng vang nhẹ, sau đó chỉ nghe thanh âm ầm ầm đáng sợ truyền ra, đó là đỉnh núi ở phía sau cự thạch, đá núi điên cuồng nổ tung.

Phương Thiên Họa Kích của thanh niên kia xéo xuống phía dưới, khóe miệng lộ ra nụ cười thỏa mãn, xoay người đi đến bên cạnh bóng người uyển chuyển kia.

- Bành!

Phía sau thanh niên truyền ra một tiếng vang thật lớn, cự thạch kia liền nát bấy, giống như ngay cả cặn bã cũng không còn lại, làm cho nữ tử nhìn thấy cảnh này, trong đôi mắt xinh đẹp ánh lên sự ngạc nhiên.

- Đây là phép thần thông gì?

Thân hình của An Lưu Yên nhảy một cái, tới trước mặt Tần Vấn Thiên mỉm cười hỏi.

Hôm nay đôi mắt của Tần Vấn Thiên dần trở nên sắc bén, sự non nớt dần dần mất đi, càng có thêm vài phần cảm giác tuấn mỹ của người trưởng thành, khiến người ta nhìn vào cực kỳ thoải mái.

- Đại Mộng kích pháp.

Tần Vấn Thiên mỉm cười nói, một thức kích pháp này chính là dung hợp hai thức cơ sở trước đó rồi thay đổi, sáng tạo ra thức thứ ba, Phá Hư thức. Lực công kích so với hai thức Khai Sơn thức, Vẫn Tinh thức trước đó càng mạnh hơn rất nhiều. Hơn nữa Tần Vấn Thiên đã có thể làm được, dù không dựa vào Phương Thiên Họa Kích cũng có thể phát huy ra Đại Mộng kích pháp.

- Thần thông lợi hại như vậy, vì sao ta chưa nghe nói qua.

An Lưu Yên mỉm cười nói.

- Đại Mộng kích pháp là do ta trong lúc nhàm chán cảm ngộ ra, ngươi chưa nghe ai nói cũng rất bình thường.

Tần Vấn Thiên khiêm tốn nói, làm cho đôi mắt đẹp của An Lưu Yên sáng lên:

- Cái tên này thật là… Nhà ngươi quả nhiên là yêu nghiệt khó gặp.

- Ngươi muốn Tinh Vẫn Thạch và tài liệu tu hành nên ta đưa tới cho ngươi.

An Lưu Yên sờ sờ Thần Văn chi giới trên ngón tay, sau đó rất nhiều Tinh Vẫn Thạch xuất hiện, ẩn chứa Tinh Thần Nguyên Lực nồng nặc.

- Để An mỹ nữ tự mình đến một chuyến, thật là vinh hạnh.

Tần Vấn Thiên mỉm cười thu Tinh Vẫn Thạch vào, tu hành tiêu hao tài nguyên to lớn, hắn muốn nhanh chóng tu hành, nhất định phải mượn lực lượng của Tinh Vẫn Thạch, hơn nữa càng về sau, lượng tài nguyên cần sẽ càng khổng lồ. Tu luyện võ đạo đúng là cực kỳ khó khăn, khó trách nước Sở lớn như vậy lại tạo không ra cường giả Thiên Cương cảnh, không nói đến thiên phú và lực lĩnh ngộ, chỉ riêng tài nguyên đã không thể đuổi kịp.

- Mỗi lần để Phong Bình chạy đi cũng không dễ dàng, huống hồ, ta muốn tới thăm ngươi một chút không được sao?

Dáng tươi cười của An Lưu Yên có vài phần mờ ám, nhìn đại mỹ nữ trước mắt, Tần Vấn Thiên nhún vai nói:

- Đương nhiên được, chỉ là An đại mỹ nữ đối với ta tốt như vậy, ta lại không có cách nào hồi báo.

- Ngươi thôi đi, giá trị những Thần Văn kia của ngươi vượt xa cái Thần Binh các đưa cho ngươi.

An Lưu Yên cười khẽ:

- Được rồi, Sở Vô Vi đã tra ra những sát thủ lúc đầu đi theo Sở Thiên Kiêu muốn ám sát ngươi rồi, mặc dù không trở thành sự uy hiếp gì với ngươi nhưng dù sao cũng là một lực lượng, kết quả sau cùng dĩ nhiên là có quan hệ tới công hội Tinh Hà. Sở Vô Vi đã liên hệ với Mộc Thanh, bây giờ Mộc Thanh đã bị trục xuất ra khỏi công hội Tinh Hà, Sở Vô Vi cũng đã giải hắn vào Hắc Bảo.

- Ừm.

Tần Vấn Thiên gật đầu, ngược lại có chút kinh ngạc, bởi vì phát sinh quá nhiều chuyện, mình cũng sắp quên mất tìm Mộc Thanh tính sổ, đối phương thì lại nhìn mình chằm chằm.

- Được rồi, ta đi đây, có cơ hội sẽ trở lại thăm ngươi.

An Lưu Yên cáo từ một tiếng.

- Lần sau gặp lại.

Tần Vấn Thiên mỉm cười gật đầu, nhìn An Lưu Yên rời đi, sau đó hắn lại tới trên vách núi, hít thở không khí thiên nhiên, tay cầm Tinh Vẫn Thạch, rơi vào cảnh trí kỳ diệu trong ngôi sao nhỏ.

Mấy ngày nay hắn mở ra không ít ký ức ẩn chứa trong các mảnh vỡ của ngôi sao, những ký ức kia tuy cách quãng nhưng Tần Vấn Thiên vẫn cảm nhận được rất nhiều chuyện trong cuộc đời của người trung niên kia. Nếu như thật chính là phụ thân của hắn, hắn mỗi lần thấy, cũng có thể là đang trải qua cuộc đời của cha hắn.

Tu hành là một việc khô khan nhưng vẫn có người khát vọng về thứ thực lực này vô cùng mãnh liệt, mỗi lần đi tới một chút, đều sẽ làm cho hắn nảy sinh động lực cường đại, tu hành sẽ làm người ta hưng phấn.

Tần Vấn Thiên cũng như thế, cảm thụ được mình mỗi ngày đều tiến bộ, trong lòng hắn có khát vọng mạnh mẽ.

Hoa Tiêu Vân không chết, Cửu Huyền cung còn chưa thể đối kháng, Khuynh Thành sắp trở thành nhân vật quan trọng của Đan Vương điện, Đại Hạ hoàng triều vô số nhân vật phong vân kia, những thứ này, đều thúc đẩy hắn đi về phía trước, làm cho nhiệt huyết trong lòng hắn vĩnh viễn bùng cháy.

Thời gian không ngừng trôi qua, trong nháy mắt lại đến mùa đông, gió lạnh phơ phất.

Trên không trung nước Sở có hoa tuyết bay xuống, liên tục mấy ngày tuyết rơi khiến nước Sở khoác lên một tầng y trang tuyết trắng.

Chỗ ở của Tần Vấn Thiên đã bị tuyết đọng bao trùm, tràn đầy mỹ cảnh mộng ảo.

Trên ngọn núi, người thanh niên đứng đó nhìn đại địa nước Sở phương xa, ở bên cạnh hắn, một con tuyết cẩu thuần trắng như cùng đại địa hòa làm một thể, nghểnh cao đầu, cũng giống như Tần Vấn Thiên, nhìn về phương xa.

Phía sau Tần Vấn Thiên, một nữ nhân tuyệt mỹ như người bước ra từ trong bức họa an tĩnh đứng ở đó, Thanh Nhi nhìn cảnh tuyết rơi đầy trời, bàn tay nhỏ bé vươn ra, tùy ý để hoa tuyết bay xuống trong lòng bàn tay nàng, cảnh sắc trước mắt thật đẹp.

Nếu có người khác ở chỗ này, sẽ phát hiện bức tranh này so với cảnh sắc càng đẹp, có lẽ, chỉ riêng cái này thôi đã là một bức tranh tuyệt đẹp rồi.

Tần Vấn Thiên quay đầu lại, thấy Thanh Nhi hơi ngước đầu, vươn tay đón lấy hoa tuyết bay xuống, không khỏi thất thần, nữ nhân thần bí này giống như là tiên tử.

- Đẹp không?

Tần Vấn Thiên thấp giọng hỏi.

Thanh Nhi thu tay, nhìn Tần Vấn Thiên, lông mi chớp động, không nói gì, làm cho Tần Vấn Thiên có chút không biết làm sao, thật đúng là mỹ nhân lạnh lùng, tích chữ như vàng, muốn nói với nàng mấy câu cũng cực kỳ khó khăn.

- Xuống núi đi dạo một chút nhé?

Tần Vấn Thiên lại nói.

Đôi mắt đẹp của Thanh Nhi nhìn hắn, vẫn không biết nàng đang suy nghĩ gì, thời điểm Tần Vấn Thiên cho là nàng sẽ trầm mặc, chỉ thấy Thanh Nhi khẽ gật đầu:

- Được.

- Như vậy không phải rất tốt sao?

Tần Vấn Thiên cười nói, sau đó ôm lấy tiểu súc sinh kia, bàn chân đạp một cái, thân người của hắn bay lên không.

Chung quanh hoàng thành đều là tuyết trắng xoá, Tần Vấn Thiên dạo bước ở trong tuyết, trên mặt đất để lại một dấu chân, đi ngang qua quán rượu nhỏ, Tần Vấn Thiên ngừng chân, chỉ thấy nơi đó có ba bóng người xuất hiện, bất ngờ chính là Sở Vô Vi, Túy Tửu Tiên và Sở Mãng.

Bây giờ Sở Vô Vi thân là quân vương nước Sở lại còn có thể nhàn hạ thoải mái như vậy, thích cùng bạn thân Túy Tửu Tiên uống rượu, điểm ấy lại làm cho Tần Vấn Thiên càng thêm mấy phần tin tưởng về sự lựa chọn của mình. Sở Vô Vi không thể tu hành, có lẽ thật có thể trở thành một đời minh quân, làm cho võ đạo của nước Sở đi lên một nấc thang khác.

- Vấn Thiên, qua đây uống vài chén?

Sở Vô Vi nhìn thấy Tần Vấn Thiên, không khỏi cười nói.

- Không được, ta muốn đi ngắm cảnh.

Tần Vấn Thiên mỉm cười nói.

- Cũng tốt, nhớ kỹ lúc rời đi, giúp ta mang theo tên đầu gỗ này.

Sở Vô Vi nở nụ cười, không tiếp tục khuyên Tần Vấn Thiên ở lại.

- Ừm, ta sẽ đi tìm ngươi.

Tần Vấn Thiên gật đầu cười, Sở Vô Vi có thể giao Sở Mãng cho hắn, đồng nghĩa là tin tưởng hắn, khí lượng của hắn, quả thực không phải người bình thường có thể so sánh.

Nhìn Tần Vấn Thiên rời khỏi, phía sau còn có một mỹ nhân tuyệt sắc đi theo, Sở Vô Vi cùng Túy Tửu Tiên nhìn nhau, đều lộ ra sự vui vẻ, người này thật đúng là bất phàm a.

Tần Vấn Thiên bước đi không có chủ đích, thỉnh thoảng có mấy người đang nghỉ chân nhìn hắn vài lần, Tần Vấn Thiên cũng chỉ cười cười, thời khắc này lại có hai người vội vã đi qua bên cạnh hắn.

- Liễu Nghiên, đi mau.

Một thanh niên nhìn thấy hồng nhan của mình dừng lại, đứng ở đó ngây người, không khỏi sửng sốt.

Tần Vấn Thiên thấy Liễu Nghiên cũng ngừng lại, chỉ thấy nàng đã thay đổi không ít, dường như tiều tụy một chút, không còn vẻ thanh xuân hừng hực như lúc đầu.

Vừa liếc nhìn người nam nhân của Liễu Nghiên, cũng không phải Diệp Triển, hẳn là sau khi Diệp gia suy tàn, bọn họ cũng đã chia tay.

Mỉm cười nhìn Liễu Nghiên gật đầu, Tần Vấn Thiên tiếp tục đi về phía trước, còn Liễu Nghiên vẫn ngơ ngác đứng ở đó, mắt hơi đỏ, nhìn hoa tuyết bay múa đầy trời, chẳng biết tại sao lại có vài phần thương cảm.

Bất tri bất giác, Tần Vấn Thiên đi tới trước một gốc cây cổ thụ, thấy cây cổ thụ này, Tần Vấn Thiên cười cười, đi tới dưới cổ thụ ngồi xuống, cứ như vậy ngồi ở trên mặt tuyết dựa lưng vào cổ thụ.

Tiểu tử kia ngồi xổm ở bên cạnh Tần Vấn Thiên, ngửa đầu nhìn hắn, ánh mắt linh động lóe lên hào quang.

- Ta rất ngốc hả?

Tần Vấn Thiên bỗng nhiên hỏi.

Tiểu tử kia gật đầu, trong ánh mắt linh động, lại tựa hồ như có ý tươi cười.

Tần Vấn Thiên nhìn thấy thần sắc của tiểu tử kia, hắn cũng cười, thật ấm áp. Ngày trước, thiếu nữ cùng hắn ngồi ở dưới gốc cây này, nói hắn là đồ ngốc, hắn cũng hỏi tiểu tử này một câu như vậy.

Dựa vào cổ thụ, Tần Vấn Thiên nhìn về phía trước, dường như lại thấy được hình bóng thiếu nữ tuyệt mỹ mặc áo trắng kia đang đứng đối diện nhìn hắn lộ ra nụ cười ngọt ngào.

Ký ức như tranh vẽ, như cảnh mới vừa xảy ra hôm qua, nhưng người đang ở phương nào!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
01 Tháng mười hai, 2023 00:14
mình là dịch giả bộ này ạ,đã dịch full thuần việt rồi,bạn nào không đọc convert nổi, cần đọc dịch thì liên hệ zalo: 0704730588 . Mình gửi full cho ạ,file ebook có thể đọc off ở điện thoại và máy tính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK