- “Cô đang suy nghĩ điều gì sao?”
Nghe hỏi, Thẩm Trúc Chỉ không đáp mà tiếp tục đưa tay hòa lên một khúc nhạc, lúc sau cô mới trầm giọng đáp:
- “Chi Dao, tôi nghĩ rằng cô nên đứng trước mặt Vu Nhuận Đông mà hỏi rõ anh ấy mọi chuyện. Mặc dù bản thân tôi chỉ mới tiếp xúc với Vu Nhuận Đông nhưng tôi cảm nhận được rằng sự chân thật xuất phát từ ánh mắt của anh ta.”
Trước những lời lẽ có phần bênh vực này, Lạc Chi Dao khẽ nhếch môi cười nhạt, một lúc sau cô lên tiếng nói:
- “Vậy là cô chưa biết tài năng diễn xuất của Vu Nhuận Đông cho nên dễ dàng bị anh ta đánh lừa đến thế. Bản thân tôi khi trước cũng cảm nhận được sự chân thật này đến mức bị anh ta bán đứng lúc nào không hay.”
Ngừng một lát, Lạc Chi Dao khẽ vỗ nhẹ lên vai Thẩm Trúc Chỉ mà nhỏ giọng nói:
- “Có lẽ thời gian sắp tới tôi đành phải mượn thân xác cô rồi.”
- “Cô muốn làm gì chứ?”
Vẻ mặt Thẩm Trúc Chỉ tràn ngập lo lắng. Quả thật, cô không muốn ân oán giữa hai người họ cứ kéo dài mãi mà không có hồi kết. Lạc Chi Dao chớp nhoáng đã ngồi ở phía giường, ánh mắt tràn ngập quyết tâm mà lạnh giọng đáp:
- “Tôi muốn lần nữa gia nhập KC để trả thù những kẻ trước đây đã làm hại tôi. Bọn chúng phải trả giá, kể cả Vu Nhuận Đông.”
Mặc dù Thẩm Bách Kiêu đã ngỏ ý muốn giúp đỡ cô mà quyết định tham gia buổi casting ở KC. Thế nhưng, một người mới vào nghề như anh chắc hẳn vẫn chưa nắm rõ những quy tắc ngầm trong giới giải trí cho nên cô e là anh không những không giúp được gì cho cô, thậm chí còn trở thành nạn nhân kế tiếp giống như cô đã từng. Chính vì thế, cô đành phải mượn thân xác Thẩm Trúc Chỉ cùng với Thẩm Bách Kiêu gia nhập vào KC, đồng thời có thể ở cạnh bảo vệ, giúp anh tránh khỏi kẻ xấu xung quanh.
Tập đoàn giải trí KC…
Trần Hạo hớt hải từ phía ngoài chạy vào tìm gặp Vu Nhuận Đông, trên tay anh cầm một quyển tạp chí Superstar News mà gấp gáp nói:
- “Vu tổng, mới tờ mờ sáng đã có hàng loạt tin nóng liên quan đến Mục Thư Kỳ.”
Nghe đến đây, Vu Nhuận Đông tỏ vẻ chẳng mấy quan tâm mà tiếp tục vùi đầu vào xấp tài liệu chưa xử lí trên bàn, lạnh giọng đáp:
- “Thì sao? Chắc hẳn là phía Star Produce muốn quảng bá phim mới nên cố tình đăng nhiều thông tin liên quan đến Mục Thư Kỳ nhằm để tăng lượt theo dõi của khán giả.”
Ngay lập tức, Trần Hạo trầm giọng nói:
- “Không phải chuyện quảng cáo mà là một scandal kinh hoàng vừa mới xảy ra.”
Dứt lời, Trần Hạo đặt quyển tạp chí xuống. Lúc này, Vu Nhuận Đông trợn tròn mắt ngay khi nhìn thấy dòng chữ cùng tấm ảnh của Mục Thư Kỳ, bên cạnh còn kèm theo tấm ảnh về cô trong tình trạng không mảnh vải cùng những tên đàn ông vây quanh.
- “Chuyện…chuyện gì đang xảy ra vậy? Chẳng phải phía sau Mục Thư Kỳ có ngài Vương chống lưng sao? Tại sao lại để thông tin xấu này công khai trước báo giới chứ?”
- “Tôi nghe bảo rằng người đứng đằng sau số hình ảnh này hoàn toàn bí ẩn và có thế lực rất mạnh.”
Mục Thư Kỳ sau khi bị đám người hành hạ đến sáng mới lê người ngồi bật dậy. Ngay khi cô mở điện thoại liền hiện lên hàng loạt tin tức và hình ảnh nóng của cô tràn lan khắp mạng xã hội khiến cô phút chốc chết trân tại chỗ.
- “Không ngờ Mục Thư Kỳ lại có sở thích kinh dị đến thế. Còn không ngần ngại để lộ ảnh thân mật của mình với mười tên đàn ông.”
- “Tôi thực sự sai lầm khi thần tượng cô ta.”
- “Nhìn xem, cô ta mặc dày đến mức lộ cả ảnh n.u.d.e nữa kìa, thật không biết xấu hổ.”
- “Chắc từ trước đến nay, Mục Thư Kỳ đều dùng kĩ năng giường chiếu của mình mà có được vị trí ngôi sao hạng A. Không biết cô ta đã ăn ngủ với bao nhiêu người rồi nhỉ?”
- “May mắn bộ phim cô ta diễn chưa đóng máy, uổng công tôi chờ đợi mấy tháng nay.”
Những bình luận tiêu cực về cô không ngừng tăng lên. Thậm chí đến mức có những kẻ háo sắc nhắn tin riêng bảo cô phục vụ bọn chúng một đêm với giá hời. Không kiềm chế được cơn tức giận, Mục Thư Kỳ gào thét thật lớn liền sau đó ném vỡ chiếc điện thoại đang cầm trên tay mà gục người khóc lóc. Tất cả hình ảnh, danh dự của cô đều đã bị hủy bởi những thông tin, hình ảnh tràn lan trên khắp các mặt báo và mạng xã hội.