• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Theo em thì em muốn như thế nào"

"Em thấy em với thầy cũng không có kết quả rồi, chi bằng bây giờ bỏ đi đứa bé này để em có thể toàn tâm toàn ý chăm lo cho việc học. Dù sao em cũng không thể bỏ lỡ việc học dang dở của mình được"

Câu nói của cô lại thành công châm ngòi cho quả bom đang nổ chậm Bạc Diêu Minh khiến hắn phải tức điên cả người lên cáu gắt

"Không thể được, không cho phép. Con của Bạc Diêu Minh sao có thể vừa mới ươm mầm liền bị giết chết như vậy được cơ chứ, đúng là khiến tôi phải tức điên lên được mà. Em ở yên đây cho tôi không cho phép em rời khỏi căn nhà này nửa bước nữa. Em có biết Bạc gia mong cháu thế nào không hả, em mang thai như vậy thì đúng là tốt quá rồi, thật tốt quá"

Hắn ôm lấy cô vuốt ve lên vùng bụng phẳng lì kia mà vẫn chưa cảm nhận được bên trong đang tồn tại một sinh linh mang trong mình dòng máu của hắn. Bảo Ngọc cô không những không mấy vui vẻ ngược lại còn khóc nức nở

"Nhưng mà em không muốn đâu,... Chẳng phải bây giờ thầy với Emma Tịnh Kỳ đang yêu nhau hay sao hả"

"Hả, em nói cái gì Emma Tịnh Kỳ" đột nhiên hắn lại cười lớn "Tôi còn tưởng chuyện gì ghê gớm lắm hóa ra vì Emma nên em mới làm mặt lạnh với tôi, mới ở trên lớp ngang nhiên thân thiết với tên nhóc đằng sau em để trêu tức tôi sao"


Bảo Ngọc "..."

"Haha, bé cưng Emma Tịnh Kỳ sao tôi có thể phát sinh quan hệ được chứ. Đó là đứa em họ của tôi từ Pháp trở về du học"

"Sao cơ"

"Đúng vậy, từ khi quen em trong mắt tôi chỉ tồn tại duy nhất thế giới mang tên Lưu Bảo Ngọc mà thôi. Bây giờ em mang thai như vậy thật tốt quá, sau khi em học xong Bạc Diêu Minh tôi xin hứa sẽ cho mẹ con em danh phận"

Bảo Ngọc thừa nhận với người đàn ông này đã vô cùng yêu, thật sự khi nhìn thấy hắn với Emma như vậy trong lòng cô cũng có chút ghen tức nhưng lại nghĩ đến hắn là một người đàn ông có quá khứ tồi tệ như vậy liền không tránh khỏi mâu thuẫn

….

Sao hả, mày nói có thật không hả, vậy thì tốt quá rồi"

Đình Đình sau khi nghe tin hắn bắt cô phải giữ lại đứa bé trong bụng thì vô cùng vui mừng, xem như lần này cô bảo với hắn là chuyện rất tốt rồi

"Mà khoan, tao còn chưa tính sổ với mày chuyện chưa hỏi ý kiến của tao mà dám chạy đi tìm thầy nói linh tinh đâu đó"

"Đâu phải nói linh tinh gì đâu, chẳng qua là tao không muốn mày làm chuyện dại dột rồi sau này phải hối hận thôi mà. Mà nè thầy đã nói gì với mày vậy hả, mau nói cho tao biết đi"

"Được rồi, được rồi"

Những ngày sau đó cô hoàn toàn như biến thành bà hoàng của Bạc Diêu Minh, chỉ cần là cô muốn thì cho dù có khó khăn như thế nào đi chăng nữa hắn cũng sẽ cho cô bằng được

"Không được đâu, em không thể ăn nổi nữa rồi"

"Em phải ăn, đó là khẩu phần của phụ nữ mang thai đó"

"Em sắp không chịu nổi rồi, no muốn chết. Mà dạo này em cũng không về nhà, không biết ba mẹ có khi nào lên trường làm ầm ĩ lên không nữa"

"Về chuyện đó em không cần phải lo tôi sẽ xử lý ổn thỏa"

Hắn nhìn tờ giấy siêu âm miệng khẽ nhếch lên thành một đường cong, Bạc Diêu Minh với những người con gái khác luôn là biện pháp phòng bị nhưng với cô lại thoải mái phun trào điều đó xem như cũng ngầm khẳng định chủ quyền Bạc phu nhân hắn là muốn dành cho cô rồi

"Bảo Ngọc, em có muốn làm Bạc phu nhân không"

"Ý thầy là thầy sẽ cưới em đó hả"

Hắn gật gật đầu

"Thầy đang cầu hôn em sao, chẳng lãng mạn chút nào"

Bạc Diêu Minh "..."

"Cầu hôn hay không cầu hôn thì chẳng phải cũng giống như nhau sao, chẳng phải sau này em cũng sẽ là vợ của tôi hay sao"

Cô bĩu môi một cái

"Nếu mà em mệt thì không cần phải lên lớp đâu, tôi đảm bảo sẽ có đầy đủ bằng cấp ba và chứng chỉ của nhà trường cho em"

"Như vậy đâu có được, dù sao bây giờ em cũng cảm thấy đỡ hơn rồi. Người cũng khỏe nữa lên lớp cũng ổn rồi"

"Chiều nay muốn ăn gì"

Cô suy nghĩ một hồi liền cười cười "Ăn cơm sườn của thầy nấu"

"Được, vì là Bạc phu nhân nên em sẽ được hưởng mọi quyền lợi ưu ái của tôi"

….

"Mày sao rồi, chiều nay không có lên lớp hả"

Cô nằm trên giường nghe điện thoại của Đình Đình lại ra vẻ trách móc và oán thán "Còn làm sao nữa, dĩ nhiên là tao ngủ quên mà không ai thèm gọi dậy chứ sao. Rõ ràng là tao đã đặt báo thức".

"Haha, không sao hết không sao hết. Như vậy thì càng có thời gian chăm sóc cho bảo bảo trong bụng rồi"

"Haizzz, nhưng mà cũng chán lắm. Mà mày có biết thầy Bạc Diêu Minh có ba mẹ không, hay là thầy ấy sống một mình ở căn hộ"

Đình Đình không giỏi tham gia vào những chuyện chính trị của gia đình nhưng nhà Bạc gia với cô luôn là cái gì đó khiến ba mẹ cô rất ngưỡng mộ

"Lưu Bảo Ngọc, nếu mày thuận lợi sinh đứa bé ra xem như mày đã gả trúng ổ gạo rồi đó. Tao chỉ nghe nói là Bạc gia rất giàu có lại giỏi trong lĩnh vực kinh doanh và chính trị nghe đâu doanh nghiệp của Bạc gia đứng đầu nước đó. Nhưng mà do kín tiếng nên tao cũng không biết nhiều cho lắm. Nhưng nhìn cách đối xử rồi bao nhiêu đồ thầy ấy mua cho mày thì mày cũng biết rồi, thầy ấy làm phó hiệu trưởng chắc cũng do không muốn bị ba mẹ ép ngồi vào ghế chủ tịch lo việc của gia tộc rồi bị ép lấy vợ theo sự sắp đặt. Tao đoán vậy, mà thôi mày giữ gìn sức khỏe chờ ngày sinh bảo bối nha tao vào học trước đây"

"Ok"


Đình Đình cúp máy chỉnh lại trang phục và đầu tóc liền đi ra, nàng vừa bước ra ngoài thì từ trong nhà vệ sinh Emma Tinh Kỳ cũng bước ra


"Cái gì, hóa ra cái cô gái tên Bảo Ngọc đó chính là tình nhân của anh Diêu Minh sao, còn mang thai huyên hoang ở trong nhà của anh ấy nữa sao. Vậy còn chị Hứa Tình hôn phu của anh ấy thì sao"


....


follow tui nha🥰

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK