Mục lục
Nô Lệ Bóng Tối
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ah. Cuối cùng cũng có không khí trong lành!"

Jest nở nụ cười gượng gạo khi đối mặt với khu rừng – nơi sẽ chứng kiến cái chết của ông. Chẳng ai ngờ đời ông lại kết thúc trong chốc lát, kinh hoàng và thảm khốc đến thế.

Môi ông ta hơi run rẩy.

'Không, thật sao... Lại là cơn ác mộng này nữa ư?'

Vừa mới ổn định cuộc sống ở thế giới thực, tìm được cộng đồng an toàn được bảo vệ bởi nhóm Sleeper – những "Kẻ Ngủ" – thì giờ đây, tất cả tan thành mây khói.

Jest cũng là Sleeper, nhưng là kẻ có khiếm khuyết: không thể sử dụng Memory, không sức mạnh đặc biệt. Ông chỉ biết cầm súng trường và lê lưỡi lê, nhưng thứ vũ khí tầm thường ấy chẳng giúp ông kiếm nổi điểm số đáng kể.

'Chết tiệt…'

Và nói về Memory! Hóa ra, cũng có những thứ đó. Rõ ràng, mọi người đều nhận được ít nhất một cái trong Nightmare hoặc ngay sau đó. Jest đã không biết gì về sự tồn tại của Memory cho đến khi ông thấy những Sleeper khác triệu hồi vũ khí chết người từ không trung — chính lúc đó ông mới nhận ra cái gọi là Flaw (Khuyết Điểm) của mình có nghĩa là gì.

Việc không thể sử dụng "vật phẩm yểm phép" dường như không phải là một vấn đề lớn trước khi ông biết rằng các vật phẩm yểm phép thực sự tồn tại. Nhưng khi biết rằng chúng tồn tại, Jest không thể phủ nhận sự thật.

Ông ta không chỉ bị tiêu đời… mà là bị tiêu đời gấp đôi.

Những Sleeper khác có những Aspect hữu ích, và họ cũng có thể sử dụng Memory — điều thứ hai thường còn quan trọng hơn điều thứ nhất. Cả hai đều cho phép họ tiêu diệt quái vật, điều mà ông ta không thể làm được.

Và điều đó, đến lượt nó, cho phép họ thu thập các tinh thể lấp lánh từ lũ quái vật, hấp thụ chúng và trở nên mạnh mẽ hơn.

Sleepers cần sức mạnh để giết quái vật, và họ trở nên mạnh mẽ hơn bằng cách giết quái vật… nhưng Jest không thể giết quái vật vì ông ta yếu, và yếu vì ông ta không thể giết quái vật.

Nếu điều đó không buồn cười, thì ông ta cũng không biết cái gì là buồn cười nữa.

Trong mọi trường hợp, ông ta không hữu ích cho cộng đồng.

Mọi người — ngay cả những người chưa từng trải qua Nightmare — nhanh chóng bắt đầu đối xử với ông ta bằng thái độ khinh miệt. Xét cho cùng, ông ta đang được cho ăn và bảo vệ mà không đóng góp nhiều để đáp lại. Điều nhiều nhất ông ta có thể làm là xử lý các công việc lặt vặt khác nhau bên trong căn cứ… không khác gì một công nhân từ doanh trại.

Điều đó cũng buồn cười.

Tuy nhiên, họ vẫn chưa đuổi ông ta đi — không nghi ngờ gì là vì tính cách thú vị và khiếu hài hước tuyệt vời của ông ta. Cuộc sống của ông ta phần lớn an toàn và thoải mái trong vài tháng qua.

Một phần nào đó…Trước ngày đông chí.

Vào cái ngày bị nguyền rủa đó, Jest đang thư giãn trên giường tầng của mình trong khi cẩn thận xử lý một món đồ cổ quý giá — một cuốn sách giấy thật mà ông đã tìm thấy trong một viện bảo tàng khi trốn ở đó khỏi lũ quái vật.

Cuốn sách đó là huyết mạch của ông ta, và bất chấp tình trạng dễ vỡ của nó, Jest vẫn đọc kỹ những trang giấy màu vàng bất cứ khi nào ông có thời gian rảnh. Tiêu đề lễ hội trên bìa sách gợi ý rằng sự khôn ngoan từ trước Dark Times (Thời Kỳ Đen Tối) được chứa đựng bên trong…

Giữ Cái Bụng Của Bạn! Một Trăm Trò Đùa Hài Hước Để Khiến Bạn Trở Thành Linh Hồn Của Bữa Tiệc!

(Hold Your Bellies! A Hundred Hilarious Jokes to Make You the Heart of the Party!)

Đó là tên của cuốn sách cổ xưa.

Jest vừa định đến trò đùa hay nhất trong số một trăm trò đùa không thể cưỡng lại thì ông ta đột nhiên bị một cái ngáp mạnh mẽ.

Điều đó không có gì lạ…

Nếu không phải sự thật là nó vào giữa ban ngày.

Vẻ mặt của ông ta đờ ra, và một nụ cười run rẩy từ từ nở trên khuôn mặt ông ta.

'Không… không!'

Lần trước ông bắt đầu ngáp đột ngột như vậy, ông đã kết thúc ở Nightmare.

Và đây là Jest, chỉ vài giờ sau đó, lại ở trong thế giới xa lạ.

Được biết, lần này cảm giác khác. Giọng nói kỳ lạ mà ông đôi khi nghe thấy trong đầu những ngày này cũng đã chào đón ông bằng những lời mới.

Thêm vào đó, ông ta đang trần truồng.

'Cái quái gì thế này…'

Ít nhất thì lần trước ông ta còn có quần áo!

Run rẩy trong cái lạnh, Jest che chắn cơ thể gầy guộc, bầm dập của mình khỏi gió và nhìn những cái cây xoắn xuýt xung quanh mình với vẻ lo sợ. Không có gì ngoài những cái cây này ở bất cứ đâu ông nhìn, và ánh sáng mặt trời hầu như không xuyên qua được tán cây dày đặc phía trên…

Hầu như không có âm thanh nào ở đây ngoại trừ tiếng xào xạc đáng ngại của lá cây và tiếng cót két rùng rợn của các cành cây. Sự im lặng kỳ lạ khiến ông ta lo lắng.

Jest cắn môi và thì thầm:

"Không vũ khí… không quần áo… ở giữa rừng…"

Một lúc sau, ông ta nói thêm bằng một giọng run rẩy:

"Đại loại là… cái gì đó, gã trần truồng… gỗ?"

Một tiếng cười nghẹn ngào thoát ra từ giữa đôi môi ông ta.

Nhặt một hòn đá từ mặt đất, Jest run rẩy và bắt đầu đi bộ.

…Không lâu sau, ông đã tìm thấy một người khác.

Một chàng trai trẻ, không khác gì ông, đang nằm tựa lưng vào cây… hoặc có vẻ như vậy vào lúc đầu. Tuy nhiên, khi Jest đến gần hơn, ông đã kinh hoàng phát hiện ra rằng cơ thể của gã đó thực sự được gắn vào thân cây gồ ghề, như thể bị nó nuốt chửng. Máu đỏ thẫm đang chảy xuống lớp vỏ cây đen tối, thứ đã uống nó một cách tham lam.

Một cái rễ dày đang quấn quanh eo của gã, và những cành cây mỏng đang mọc ra từ cơ thể gã, nở ra những bông hoa đỏ son.

Chàng trai trẻ hầu như đã chết… nhưng vẫn còn sống và đang đau đớn.

Jest chỉ nhận ra điều đó khi mắt họ gặp nhau và chàng trai trẻ kia há miệng, cố gắng nói.

"Cứu… tôi với…"

Jest lùi lại.

Ông không muốn gì hơn ngoài việc quay đầu lại và bỏ chạy, nhưng có điều gì đó đã ngăn ông lại.

Có lẽ đó là lòng trắc ẩn. Có lẽ đó là sự ghen tị khi nhìn thấy bộ áo giáp da đẫm máu mà chàng trai trẻ đang mặc.

Trong mọi trường hợp, Jest nghiến răng.

"...Được rồi, chàng trai. Được rồi, tôi sẽ giúp cậu. Cứ để đó cho tôi."

Run rẩy, ông ta bước lên…

Sau đó gồng cơ và giáng hòn đá nhọn xuống đầu chàng trai trẻ.

Đó là điều duy nhất ông ta có thể làm cho chàng trai tội nghiệp đó.

Phải mất vài đòn đánh trước khi ánh sáng cuối cùng mờ đi trong mắt gã tội nghiệp, và Jest lùi lại trong sự kinh hoàng.

Bộ áo giáp da mà ông ta muốn ăn cắp đã biến mất thành một cơn mưa tia lửa.

Và rễ cây di chuyển, vươn về phía ông ta.

Hoảng sợ, Jest quay lại và bỏ chạy…

Và khi ông ta chạy, giọng nói sống trong đầu ông ta lại lên tiếng.

[Ngươi đã giết Dreamer (Người Mộng Mơ)…]

Đồng thời, Jest cảm thấy điều gì đó kỳ lạ.

Như thể có thứ gì đó chảy vào ông ta, và đáp lại sự hiện diện của nó, cơ thể ông ta thay đổi một cách tinh tế.

Trở nên mạnh mẽ hơn, nhanh nhẹn hơn và khó bị phá hủy hơn.

Mắt ông ta lấp lánh khi ông ta chạy.

'Vậy… cũng có một cách khác để trở nên mạnh mẽ hơn.'

Không chỉ là giết quái vật.

Giết người cũng hiệu quả thôi.

Ông ta thực sự không biết phải cảm thấy thế nào về điều đó.

'...Chẳng phải là chuyện buồn cười nhất sao?'..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
cave999k
23 Tháng hai, 2025 21:30
Lúc đọc đến đoạn thám hiểm Hollow mountain và xem ảnh map. tôi còn tưởng main sẽ chọn Ravenheart cơ. hóa ra lại chọn chỗ khác
Thẩm Du Thần
23 Tháng hai, 2025 20:47
Trong khi đó, các bà mẹ châu Á: Con gái con nứa gì ngủ gần 10h sáng mới dậy =)))
cave999k
23 Tháng hai, 2025 17:04
Đúng là nóc nhà có khác. chỉ số đỉnh cao vc
JMwSN22095
23 Tháng hai, 2025 15:23
Hỏi tí Aspect của Jet bậc trên Divine luôn hay gì mà cái Flaw của bả là “Tôi đ·ã c·hết” luôn vậy
Thẩm Du Thần
23 Tháng hai, 2025 14:46
Giống con bọ ăn xác trong phim The mummy nhỉ
Thẩm Du Thần
23 Tháng hai, 2025 14:26
Shadow vs Darkness
Asakusa
23 Tháng hai, 2025 12:58
đấm nhau vs king of sword và queen of worm chưa ae
Thanh Hưng
23 Tháng hai, 2025 11:32
chương mới nhẹ nhàng nhưng chất lượng
Wuu Fang
23 Tháng hai, 2025 07:31
Lại đói ?
Thẩm Du Thần
23 Tháng hai, 2025 02:43
Có lẽ những chương này mới là cái thế mạnh của tác. Những cái triết lý rất đơn giản nhưng mà thấm. Mọi người đều biết, nhưng có mấy ai thực sự cảm nhận và chia sẻ cảm nhận về nó. Hàng trăm triệu người chỉ là một con số. Dù biết là có những người đang cực khổ, đối mặt với c·ái c·hết và sống kham khổ vô cùng cực ở đâu đó mỗi ngày nhưng chúng ta vẫn thờ ơ và không cảm thấy gì cả. Cho đến khi gặp chỉ khoảng ngàn người, và nhờ có sự gắn kết, có sự hiểu biết, và nhận thức về họ dù chỉ vô cùng mỏng manh thì mới bắt đầu sinh ra những cảm xúc đối với họ, cảm nhận được cái mà họ đang thực sự trải qua
Thẩm Du Thần
23 Tháng hai, 2025 02:22
Phê, đọc truyện thực sự cảm nhận được sự căng thẳng và không khí áp bức bao trùm.
Thẩm Du Thần
23 Tháng hai, 2025 01:57
Oh vậy là có mặc giáp, mà méo ăn thua
Thẩm Du Thần
23 Tháng hai, 2025 01:54
Nếu Sunny mặc giáp thì đã có thể hạn chế khả năng bị ảnh hưởng rồi. Đợt này có vẻ nặng, chắc phải là 1 con như titan hoặc cỡ Unholy thao túng.
cave999k
22 Tháng hai, 2025 23:45
Cái mặt nạ xem ảnh trông chiến ghê
cave999k
22 Tháng hai, 2025 15:13
Hết quyển 2 đã trở về thế giới thực được chưa ae?
Thành Đầu Thổ
22 Tháng hai, 2025 11:52
cảm nghĩ đến chương 167: thế giới quan của tác giả có vấn đề à? 1 kẻ mồ côi, chật vật đề sống sót mà lại ngạc nhiên trước sự tàn nhẫn trần trụi của hiện thực? wtf?
Thành Đầu Thổ
22 Tháng hai, 2025 10:38
cảm nghĩ đến chương 163: main hơi *** quá đáng, hơi có 1 chút mâu thuẫn trong tình huống này, chả có gì phải cần phải giấu nephis khi g·iết 1 tên gián điệp cả. Nếu đây là ý đồ xây dựng main từ 1 kẻ nhu nhược, yếu đuối, *** ngốc phát triển để trở nên mạnh hơn, khôn hơn thì tạm được. Nhưng nếu vậy thì main mồ côi, tự sinh tồn tạo nên điều gì đặc biệt ở main? sự khôn lõi và máu lạnh để logic trong trường hợp này vẫn chưa thấy RÕ. tóm lại là main đang chưa thể hiện rõ sự đặc biệt trong tính cách để LÀM MAIN. tạm thời là thấy main quá tầm thường.
Thẩm Du Thần
21 Tháng hai, 2025 17:04
Có lẽ sẽ giống như Thần đèn, điều ước cuối cùng: Tôi ước cho ông được tự do. Và đó là cách tên nô lệ da den được giải thoát khỏi xiềng xích =))
Thẩm Du Thần
21 Tháng hai, 2025 15:55
Sớm hay muộn, cu cậu sẽ được nếm thứ nước thải ra từ ng khác Và cậu sẽ bus nó ko sót miếng nào
Thẩm Du Thần
21 Tháng hai, 2025 15:11
Thở hổn hển và âm thanh da thịt v·a c·hạm vào nhau. Trong một khoảnh khắc nào đó khi đang di chuyển, Sunny dường như có thể nghe thấy tiếng cổ vũ, cậu không rõ âm thanh như tiếng vỗ tay ấy là ảo giác hay là sự thật. Cậu chỉ biết, khi cả hai kết thúc, cả người cậu đầm đìa mồ hôi, và khi nhìn vào Neph, cô ấy trông còn thảm hơn cậu.
Thẩm Du Thần
21 Tháng hai, 2025 15:02
Hihi, của em to lắm. Không, anh còn to hơn =)))
nhokhga
21 Tháng hai, 2025 10:40
Ông nào spoil giùm t sunny vs neph yêu nhau chap mấy vs
Thanh Hưng
21 Tháng hai, 2025 09:34
Ước gì ngày 50-100c như trước đọc cho đỡ bỏ :(( vì phải làm nên k thể tích chương đc :((
Thẩm Du Thần
21 Tháng hai, 2025 01:04
Sau đó mn chuyển hết sang Dream Realm, trái đất chỉ còn lại nightmare creature, và 1 thiên thạch lao vào trái đất => Boom, tiễn mọi thứ về thời nguyên thủy. Trong khi đó những người ở Dream Realm vẫn phát triển với nền văn minh kiểu phép thuật, và thế là 1 vòng tuần mới hoàn bắt đầu.
Hỗn Nguyên Tà Tiên
21 Tháng hai, 2025 00:59
Mới qua 1 tí thời gian đã quên việc bị cass nó đâm sau lưng 1 phát rõ đau mà tha thứ nhanh thế? Sunny vẫn bị cái cây xoá trí nhớ à
BÌNH LUẬN FACEBOOK