Triệu Dật dạo một vòng trong cửa hàng GUCCI, hắn không nói gì nhiều cứ thấy món nào ưng ý liền lấy. Hắn dừng lại trước kệ hàng thắt lưng rồi chọn cho cha một dây thắt lưng giá 3,900 tệ.
Lại đi qua một kệ túi tiếp tục chọn một chiếc cặp đựng tài liệu bằng da giá 17,900 tệ. Suy nghĩ một chút, lại cầm một cái túi xách Queen Margaret series mini giá 9,900 tệ.
Cái túi xách này là hắn định tặng cho Liễu Vũ Phi, vẻ ngoài không có hầm hố khoa trương như loại hắn mua cho cha. Cái túi này vẻ ngoài tương đối đẹp và nhỏ nhắn dễ thương, loại này rất phù hợp với tính cách không thích khoe khoang của Liễu Vũ Phi.
Trong nhà Liễu Vũ Phi rất giàu, nhưng thường ngày cô vẫn ăn mặc giản dị không có mặc hàng hiệu hay đồ dùng xa xỉ.
Không phải Triệu Dật không muốn mua đồ đắt hơn tặng cho Liễu Vũ Phi, mà do hắn chưa muốn công bố chuyện công ty. Hơn nữa quan hệ giữa hai người cũng chỉ là bạn bè, tặng quà quá đắt tiền quá lại mất công giải thích.
Sau này hai người đều ở Giang Châu, muốn tặng thì vẫn còn nhiều cơ hội khác.
Triệu Dật tính nhẩm qua toàn bộ đồ chỉ mới có 31,100 tệ, cách cái giá 50 ngàn còn khá xa.
Đã đến đây rồi thì có cơ hội phải tận dụng cho triệt để!
Thế thì quyết định mua cho mình vậy.
Thuận tay Triệu Dật lại cầm một cái túi xách của nữ khi đi qua quầy túi xách, thêm một cái ba lô cho nữ, góp lại thì đã nhỉnh hơn 50 ngàn tệ.
Triệu Dật không hề do dự.
Quẹt thẻ!
51,293.
“Hệ thống, sử dụng thẻ sơ cấp hoàn tiền tiêu phí.”
“Đinh! Ký chủ tiêu phí 51,293 tệ, sử dụng thẻ sơ cấp hoàn tiền tiêu phí hạn mức cao nhất là 50,000 tệ cho nên chỉ tính 50,000.”
“Hiện tại còn lại 2 lần sử dụng.”
“Rút ra cơ hội hoàn tiền là......2.5 lần.”
“Hoàn lại số tiền là 125,000 tệ.”
“Tiền đã chuyển vào hệ thống, tùy thời có thể rút tiền.”
2.5 lần, cũng rất tốt!
Triệu Dật nhìn thông số hệ thống, phát hiện còn thiếu 18 ngàn là có thể thăng cấp, lập tức quay lại đi vào cửa hàng LV.
Triệu Dật chọn cho bản thân một bộ trang phục mùa thu giản dị, cộng thêm một cái ba lô giá cũng vừa đủ.
Quẹt thẻ thanh toán hết.
49,800.
“Hệ thống, sử dụng thẻ sơ cấp hoàn tiền tiêu phí.”
“Đinh! Trước mắt tiêu phí 49,800 tệ, ký chủ sử dụng thẻ sơ cấp hoàn tiền tiêu phí, hạn mức cao nhất là 50,000 tệ.”
“Còn lại 1 lần sử dụng.”
“Rút ra cơ hội hoàn tiền là......3 lần.”
“Hoàn lại số tiền là 149,400 tệ.”
“Tiền đã gửi vào hệ thống, tùy thời có thể rút tiền.”
“Đinh! Ký chủ vừa thăng cấp !”
Không chờ Triệu Dật phản ứng, trong đầu đã vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống Triệu Dật vui mừng mở ra màn sáng.
“Hệ thống thần trợ: Nam nhân có tiền, liền có gan, làm chuyện gì cũng giống như được thần trợ giúp!”
Ký chủ: Triệu Dật
Đẳng cấp: LV3
Phần thưởng đặc quyền: Mỗi khi tim Ngài đập một nhịp, có thể được tặng 0.4 tệ.
Điểm kinh nghiệm thăng cấp: 232,779/1,000,000 (tiêu tốn 1 tệ sẽ nhận được 1 điểm kinh nghiệm)
Vật phẩm hiện tại có thể nhận lấy: Gói quà thăng cấp x1
Tiền hệ thống : 922,309.4 tệ.
0.4!
Lần nữa lại tăng gấp đôi !
Lúc trước đã là 6 triệu một năm, bây giờ là 12 triệu một năm!
Triệu Dật trước đây có 200 ngàn tiền tiêu vặt cộng với cha cho 100 ngàn tiền đi du lịch, hiện tại đã không còn nhiều cho nên hắn quyết định rút tiền từ hệ thống.
“Hệ thống, rút ra 900 ngàn.”
Mệnh lệnh vừa đưa ra, điện thoại Triệu Dật ngay lập tức có tin nhắn nhắc nhở. Triệu Dật xem qua một chút thì thấy, đó là tin nhắn từ ngân hàng thông báo tiền đã được chuyển đến tài khoản.
900 ngàn đã đến tay!
Ngay lập tức!
Triệu Dật kinh ngạc thốt lên một câu, tiếp đó hắn quyết định mở ra gói quà thăng cấp.
“Hệ thống, mở ra gói quà thăng cấp.”
“Ký chủ mở ra gói quà thăng cấp… gói quà đã mở. Ký chủ thu được kỹ năng lái xe.”
Kỹ năng lái xe?
Quả nhiên đây là kỹ năng thông dụng!
Bởi vì Triệu Dật đã biết lái xe, cho nên năng lực mới này không có tác dụng gì nhiều. Nhưng hắn suy nghĩ một chút, dù sao cũng là một loại năng lực biết đâu có một ngày có thể dùng để đua F1.
Nhìn thống kê của hệ thống trên màn sáng, bên dưới còn có một cột kỹ năng. Triệu Dật ấn mở cột kỹ năng, phía dưới liền xổ ra một loạt tất cả các kỹ năng mà Triệu Dật đã thu được từ trước cho đến giờ.
1. Kỹ năng cận chiến.
2. Kỹ năng huấn luyện thú.
3. Kỹ năng Tiếng Anh.
4. Kỹ năng lái xe.
Triệu Dật nháy mắt mấy cái, cận chiến, lái xe, tiếng anh...... Cảm giác bản thân giống như đang trở thành vệ sĩ chuyên nghiệp?
Triệu Dật chửi thầm hệ thống một câu, lúc này hắn lại chú ý vào thanh điểm kinh nghiệm cùng con số trên đó.
232,779/1,000,000
Còn cần tiêu thêm 770 ngàn!
Bây giờ trong thẻ có hơn 900 ngàn......
Có lẽ thăng cấp xong sẽ lại tăng gấp đôi lần nữa, từ 0.4 thành 0.8, vậy tiền mỗi ngày sẽ tăng từ 30 ngàn lên 70 ngàn.
Kỳ nghỉ hè này vẫn còn nhiều ngày như thế.
Mua thôi!
Mua cái gì đây?
Tiêu hết 770 ngàn cũng đơn giản, nhưng Triệu Dật không thể vì dùng tiền mà đi mua những thứ không dùng đến hoặc là mua một đống quần áo đồ xa xỉ để sẵn trong nhà, rồi thích ai thì lấy ra một món tặng.
Cho dù có tiền nhiều thì cũng không nên làm theo cách này.
Mặc kệ là có tiền hay không, thì một trong những nguyên tắc sống của Triệu Dật là không được lãng phí.
Triệu Dật rất muốn tặng cho cha mẹ một món lễ vật đắt tiền, nhưng hiện tại không có cách nào để có thể giải thích cho cha mẹ lấy tiền ở đâu ra mua.
Triệu Dật nhìn một vòng trong trung tâm thương mại, bỗng nhiên ánh mặt hắn dừng lại trước một cái màn hình quảng cáo.
Đã có!
Lại đi qua một kệ túi tiếp tục chọn một chiếc cặp đựng tài liệu bằng da giá 17,900 tệ. Suy nghĩ một chút, lại cầm một cái túi xách Queen Margaret series mini giá 9,900 tệ.
Cái túi xách này là hắn định tặng cho Liễu Vũ Phi, vẻ ngoài không có hầm hố khoa trương như loại hắn mua cho cha. Cái túi này vẻ ngoài tương đối đẹp và nhỏ nhắn dễ thương, loại này rất phù hợp với tính cách không thích khoe khoang của Liễu Vũ Phi.
Trong nhà Liễu Vũ Phi rất giàu, nhưng thường ngày cô vẫn ăn mặc giản dị không có mặc hàng hiệu hay đồ dùng xa xỉ.
Không phải Triệu Dật không muốn mua đồ đắt hơn tặng cho Liễu Vũ Phi, mà do hắn chưa muốn công bố chuyện công ty. Hơn nữa quan hệ giữa hai người cũng chỉ là bạn bè, tặng quà quá đắt tiền quá lại mất công giải thích.
Sau này hai người đều ở Giang Châu, muốn tặng thì vẫn còn nhiều cơ hội khác.
Triệu Dật tính nhẩm qua toàn bộ đồ chỉ mới có 31,100 tệ, cách cái giá 50 ngàn còn khá xa.
Đã đến đây rồi thì có cơ hội phải tận dụng cho triệt để!
Thế thì quyết định mua cho mình vậy.
Thuận tay Triệu Dật lại cầm một cái túi xách của nữ khi đi qua quầy túi xách, thêm một cái ba lô cho nữ, góp lại thì đã nhỉnh hơn 50 ngàn tệ.
Triệu Dật không hề do dự.
Quẹt thẻ!
51,293.
“Hệ thống, sử dụng thẻ sơ cấp hoàn tiền tiêu phí.”
“Đinh! Ký chủ tiêu phí 51,293 tệ, sử dụng thẻ sơ cấp hoàn tiền tiêu phí hạn mức cao nhất là 50,000 tệ cho nên chỉ tính 50,000.”
“Hiện tại còn lại 2 lần sử dụng.”
“Rút ra cơ hội hoàn tiền là......2.5 lần.”
“Hoàn lại số tiền là 125,000 tệ.”
“Tiền đã chuyển vào hệ thống, tùy thời có thể rút tiền.”
2.5 lần, cũng rất tốt!
Triệu Dật nhìn thông số hệ thống, phát hiện còn thiếu 18 ngàn là có thể thăng cấp, lập tức quay lại đi vào cửa hàng LV.
Triệu Dật chọn cho bản thân một bộ trang phục mùa thu giản dị, cộng thêm một cái ba lô giá cũng vừa đủ.
Quẹt thẻ thanh toán hết.
49,800.
“Hệ thống, sử dụng thẻ sơ cấp hoàn tiền tiêu phí.”
“Đinh! Trước mắt tiêu phí 49,800 tệ, ký chủ sử dụng thẻ sơ cấp hoàn tiền tiêu phí, hạn mức cao nhất là 50,000 tệ.”
“Còn lại 1 lần sử dụng.”
“Rút ra cơ hội hoàn tiền là......3 lần.”
“Hoàn lại số tiền là 149,400 tệ.”
“Tiền đã gửi vào hệ thống, tùy thời có thể rút tiền.”
“Đinh! Ký chủ vừa thăng cấp !”
Không chờ Triệu Dật phản ứng, trong đầu đã vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống Triệu Dật vui mừng mở ra màn sáng.
“Hệ thống thần trợ: Nam nhân có tiền, liền có gan, làm chuyện gì cũng giống như được thần trợ giúp!”
Ký chủ: Triệu Dật
Đẳng cấp: LV3
Phần thưởng đặc quyền: Mỗi khi tim Ngài đập một nhịp, có thể được tặng 0.4 tệ.
Điểm kinh nghiệm thăng cấp: 232,779/1,000,000 (tiêu tốn 1 tệ sẽ nhận được 1 điểm kinh nghiệm)
Vật phẩm hiện tại có thể nhận lấy: Gói quà thăng cấp x1
Tiền hệ thống : 922,309.4 tệ.
0.4!
Lần nữa lại tăng gấp đôi !
Lúc trước đã là 6 triệu một năm, bây giờ là 12 triệu một năm!
Triệu Dật trước đây có 200 ngàn tiền tiêu vặt cộng với cha cho 100 ngàn tiền đi du lịch, hiện tại đã không còn nhiều cho nên hắn quyết định rút tiền từ hệ thống.
“Hệ thống, rút ra 900 ngàn.”
Mệnh lệnh vừa đưa ra, điện thoại Triệu Dật ngay lập tức có tin nhắn nhắc nhở. Triệu Dật xem qua một chút thì thấy, đó là tin nhắn từ ngân hàng thông báo tiền đã được chuyển đến tài khoản.
900 ngàn đã đến tay!
Ngay lập tức!
Triệu Dật kinh ngạc thốt lên một câu, tiếp đó hắn quyết định mở ra gói quà thăng cấp.
“Hệ thống, mở ra gói quà thăng cấp.”
“Ký chủ mở ra gói quà thăng cấp… gói quà đã mở. Ký chủ thu được kỹ năng lái xe.”
Kỹ năng lái xe?
Quả nhiên đây là kỹ năng thông dụng!
Bởi vì Triệu Dật đã biết lái xe, cho nên năng lực mới này không có tác dụng gì nhiều. Nhưng hắn suy nghĩ một chút, dù sao cũng là một loại năng lực biết đâu có một ngày có thể dùng để đua F1.
Nhìn thống kê của hệ thống trên màn sáng, bên dưới còn có một cột kỹ năng. Triệu Dật ấn mở cột kỹ năng, phía dưới liền xổ ra một loạt tất cả các kỹ năng mà Triệu Dật đã thu được từ trước cho đến giờ.
1. Kỹ năng cận chiến.
2. Kỹ năng huấn luyện thú.
3. Kỹ năng Tiếng Anh.
4. Kỹ năng lái xe.
Triệu Dật nháy mắt mấy cái, cận chiến, lái xe, tiếng anh...... Cảm giác bản thân giống như đang trở thành vệ sĩ chuyên nghiệp?
Triệu Dật chửi thầm hệ thống một câu, lúc này hắn lại chú ý vào thanh điểm kinh nghiệm cùng con số trên đó.
232,779/1,000,000
Còn cần tiêu thêm 770 ngàn!
Bây giờ trong thẻ có hơn 900 ngàn......
Có lẽ thăng cấp xong sẽ lại tăng gấp đôi lần nữa, từ 0.4 thành 0.8, vậy tiền mỗi ngày sẽ tăng từ 30 ngàn lên 70 ngàn.
Kỳ nghỉ hè này vẫn còn nhiều ngày như thế.
Mua thôi!
Mua cái gì đây?
Tiêu hết 770 ngàn cũng đơn giản, nhưng Triệu Dật không thể vì dùng tiền mà đi mua những thứ không dùng đến hoặc là mua một đống quần áo đồ xa xỉ để sẵn trong nhà, rồi thích ai thì lấy ra một món tặng.
Cho dù có tiền nhiều thì cũng không nên làm theo cách này.
Mặc kệ là có tiền hay không, thì một trong những nguyên tắc sống của Triệu Dật là không được lãng phí.
Triệu Dật rất muốn tặng cho cha mẹ một món lễ vật đắt tiền, nhưng hiện tại không có cách nào để có thể giải thích cho cha mẹ lấy tiền ở đâu ra mua.
Triệu Dật nhìn một vòng trong trung tâm thương mại, bỗng nhiên ánh mặt hắn dừng lại trước một cái màn hình quảng cáo.
Đã có!