Rành mạch, rõ ràng, không lủng củng cũng không bị sượng. Cứ như một bài văn mẫu đã được đọc đi đọc lại rất nhiều lần, đến nỗi người đọc có thể thuật lại một cách rõ ràng như thế này đây, thậm chí còn có thể biểu đạt lại cảm xúc mà người viết muốn gửi vào.
Phải rồi, nó là một đoạn văn, nhưng đoạn văn này lại nằm trong một cuốn tiểu thuyết. Yến nhớ rất rõ nó nằm trong cuốn tiểu thuyết "Một Ngàn Lý Do Để Yêu Em" chương 11 của cuốn tiểu thuyết, khi nữ chính Hàn Gia Y lần đầu đến học viện "Thượng Hoa" và đụng mặt với nữ phụ giàu có Kiều Yên Yên, sau đó...
À...khoan, đủ rồi. Sau đó là gì thì sau này sẽ biết. Bây giờ cái quan trọng là LÊ HUỲNH GIA YẾN đang ở trong cơ thể của KIỀU YÊN YÊN bằng xương bằng thịt.
Yến không biết nên giải thích hiện tượng này như thế nào, nhưng nếu xét theo những hiểu biết qua các câu chuyện theo đủ mọi thể loại mà cô từng đọc thì Yến có thể rút ra kết luận rằng: Xuyên không, cô đã xuyên không vào thế giới tiểu thuyết.
Yến chả lạ gì với các câu chuyện xuyên không, chủ yếu đọc để giải trí hay tìm kiếm những thể loại mình yêu thích, gần như hoàn toàn là hư cấu. Nhưng, đời mà chuyện méo gì cũng có thể xảy ra, như hiện tại đây, theo một cách không thể ngờ hơn, Yến đã ở đây trong cơ thể của một nhân vật tiểu thuyết hư cấu.
Ok, chuyện tự dưng mình xuất hiện ở một nơi nào đó lạ quắc lạ quơ đã được giải quyết. Còn chuyện thứ hai Yến cực kỳ cực kỳ không thích, tại sao lại là bộ tiểu thuyết này mà không phải bộ nào đó bớt xàm hơn???
...
Gần đây Yến có đọc một cuốn tiểu thuyết mang tên "Một Ngàn Lý Do Để Yêu Em" và cô có thể thề với tất cả lòng chân thành của một con dân đu truyện suốt 21 năm cuộc đời rằng chưa có cuốn tiểu thuyết nào dở hơn cuốn tiểu thuyết này mà cô từng đọc.
Đây là tiểu thuyết của Lục Nam, một tác giả khá nổi danh trong làng tiểu thuyết ngôn tình, lối viết mới lạ, lối cuốn, hấp dẫn đã thành công thu hút Yến trở thành độc giả số một của Lục Nam. Nhưng sau bao năm đu truyện thì điều làm Yến hối hận nhất là đọc cuốn tiểu thuyết này, đã vậy còn nhận chuyển thể sang truyện tranh nữa mới chết chứ.
Lúc đầu thì Yến còn hào hứng lắm, ừ được nhận slot vẽ truyện cho idol mà ai chả sướng. Nhưng chỉ mới chục chương đầu tiên của tiểu thuyết, Yến đã nhận ra mình sai lầm con mẹ nó rồi.
Chính xác là ngôn tình nhưng mà là ngôn tình máu chó. Mẹ nó nam chính thì nhu nhược không rõ ràng, suốt ngày chỉ biết tỏ ra lạnh lùng vô cảm rồi đạp đổ tình cảm của nữ chính, rồi khi làm tổn thương người ta thì lại quay sang trách móc, trút hết lên người nữ phụ, rồi đem con nhà người ta ra làm trò hề, cái mẹ gì vậy?? Đàn ông đó hả?? Còn nữ chính, cũng đâu vừa gì, hai tay ba anh, khi thì nói yêu nam chính, khi thì muốn chạy đến bên nam phụ thứ nhất, khi thì lại muốn cùng nam phụ thứ hai trốn khỏi cuộc đời tàn nhẫn này. Chưa hết, điều làm Yến ức chế nhất ở cô nữ chính này chính là việc cố tình đổ lỗi cho đứa em bị trầm cảm để rồi đẩy con bé vào đường chết, cô ta vốn là được nhận nuôi con bé đó là con ruột trong gia đình mà chả hiểu sao mỗi lần cô ta gây chuyện thì người chịu trận vẫn luôn là con bé đó, sau khi làm xong ả còn tỏ ra vô tội rồi khóc lóc bảo không biết gì với cha mẹ con bé.
Không điêu đâu, khi Yến đọc xong cuốn tiểu thuyết này thì chỉ cảm thấy muốn lao vào xé xác mấy nhân vật chính trong này hết thôi. Sợ mẹ gì, cô đai đen Taekwondo 10 con nữ chính như vậy cô dư sức vả mỗi con một cái. Thêm nữa, Yến đã dành cả ngày trời chỉ để chửi thầm tác giả bộ này, biết là không nên, biết là sẽ có lỗi với lương tâm lắm, nhưng mà thương chị nữ phụ với con bé em gái nữ chính quá không chửi không được. Yến cảm thấy hối hận, vâng hối hận vì lần ngu dại lỡ dành dựt slot chuyển thành truyện tranh cho bộ này.
Ngoài những nhân vật chính gây ức chế trên thì cũng có những nhân vật Yến rất ấn tượng và yêu thích. Điển hình như nữ phụ Kiều Yên Yên, nhân vật mà cô vừa xuyên vào đây. Cô gái nữ phụ này tuy bị gán mác là phản diện, nhưng ban đầu chị ta có phản diện đâu, cũng là một cô gái tuy nhà giàu đổ nước vách nhưng lại là người rất tốt bụng, hay giúp đỡ mọi người, cũng không có cái tư tưởng phân biệt giai cấp giàu nghèo gì cả. Nhưng, vì lũ bạn thân tốt, vì cái tên nam chính hách dịch kia đã biến cô thành cái dạng phản diện bậc nhất. Được rồi, coi như có thể trách vì Kiều Yên Yên đâm đầu vào thứ tình cảm cho nam chính mà thành ra cái dạng chết không toàn thây này, nhưng con mẹ nó chị ta yêu chân thành, yêu không đòi hỏi, yêu bằng cả con tim, thì đáng bị thế ư?? Kiều Yên Yên cũng rất biết ý khi biết nam chính yêu nữ chính chứ không phải mình, cũng chưa từng có suy nghĩ muốn làm khó nữ chính, nhưng cũng vì lời của lũ bạn tốt mà khiến chị ta lâm vào đường này. Kiều Yên Yên vốn cũng chỉ đơn thuần yêu nam chính chứ đâu phải cái dạng hai tay ba anh như ai kia, đến khi bị nam phụ hại chết không toàn thây chị ta vẫn còn nghĩ đến sự an toàn của nam chính. Cái má nó, nam chính đúng là có mắt như mù, tác giả đúng là điên thật rồi, nhà xuất bản điên rồi, Yến cũng điên rồi mới nhận vẽ bộ tiểu thuyết này.
Ức chế nhất vẫn là cái kết, sau bao nhiêu lần làm khổ mọi người xung quanh thì đôi cẩu nam nữ này cũng về với nhau. Ôi...thật tuyệt vời, kết HE làm con tim Yến muốn gào thét theo, gào lên: "CON MẸ NÓ CÔNG BẰNG Ở ĐÂU, QUẢ BÁO Ở ĐÂU, TÁC GIẢ BỊ ĐIÊN À, ĐIÊN CẢ LŨ HẾT RỒI."
Mẹ...truyện vậy kết HE cũng tam quan hơi bất ổn lắm à.
...
Mà đời mà, tránh quả dứa nhỏ thì gặp tiếp quả dứa to. Thế méo nào ông trời chọn đâu không chọn lại chọn ngay cái bộ tiểu thuyết xàm xí đú này rồi quẳng Yến vào đấy. Xuyên không cỡ này cũng bất ổn vãi ra.
Nhưng nghĩ lại cũng không phải là cơ hội sao? Người anti bộ tiểu thuyết này cũng không phải ít, có nhiều người còn muốn lập luôn cái group anti rồi cho đốt hết những gì liên quan đến tiểu thuyết này. Nhưng fan chân chính của Lục Nam thì đông như quân Nguyên, đám người đó chặn hết mọi đầu têu rồi còn mở đường để cuốn tiểu thuyết này bán chạy hơn. Nghĩ mà tức quãi ra. Yến cũng có lợi thế, cô đã đọc đi đọc lại cuốn truyện này cả vạn lần để nắm được chi tiết chính thuận tiện cho việc phát thảo ra truyện tranh nên cốt truyện gần như nắm chắc trong tay.
Tuy không biết vì sao ông trời lại chọn cô để quẳng vào cuốn tiểu thuyết này, nhưng con người như Yến một khi đã ghét đã chướng mắt cái gì thì sẽ tận lực phá cho nó hết chướng mắt. Nếu ông trời đã cho cô cơ hội thì tội gì không bắt lấy.
Vậy thì bây giờ, hiện tại, ngay lúc này. Lê Huỳnh Gia Yến sẽ không còn nữa, sẽ chỉ còn là Kiều Yên Yên. Một Kiều Yên Yên mới và không dễ cho bọn họ tung hoành trên danh dự của cô nữa.
Nói về độ quậy, thì Yến...à không Kiều Yên Yên cô đây cũng không phải dạng vừa.
Phải rồi, nó là một đoạn văn, nhưng đoạn văn này lại nằm trong một cuốn tiểu thuyết. Yến nhớ rất rõ nó nằm trong cuốn tiểu thuyết "Một Ngàn Lý Do Để Yêu Em" chương 11 của cuốn tiểu thuyết, khi nữ chính Hàn Gia Y lần đầu đến học viện "Thượng Hoa" và đụng mặt với nữ phụ giàu có Kiều Yên Yên, sau đó...
À...khoan, đủ rồi. Sau đó là gì thì sau này sẽ biết. Bây giờ cái quan trọng là LÊ HUỲNH GIA YẾN đang ở trong cơ thể của KIỀU YÊN YÊN bằng xương bằng thịt.
Yến không biết nên giải thích hiện tượng này như thế nào, nhưng nếu xét theo những hiểu biết qua các câu chuyện theo đủ mọi thể loại mà cô từng đọc thì Yến có thể rút ra kết luận rằng: Xuyên không, cô đã xuyên không vào thế giới tiểu thuyết.
Yến chả lạ gì với các câu chuyện xuyên không, chủ yếu đọc để giải trí hay tìm kiếm những thể loại mình yêu thích, gần như hoàn toàn là hư cấu. Nhưng, đời mà chuyện méo gì cũng có thể xảy ra, như hiện tại đây, theo một cách không thể ngờ hơn, Yến đã ở đây trong cơ thể của một nhân vật tiểu thuyết hư cấu.
Ok, chuyện tự dưng mình xuất hiện ở một nơi nào đó lạ quắc lạ quơ đã được giải quyết. Còn chuyện thứ hai Yến cực kỳ cực kỳ không thích, tại sao lại là bộ tiểu thuyết này mà không phải bộ nào đó bớt xàm hơn???
...
Gần đây Yến có đọc một cuốn tiểu thuyết mang tên "Một Ngàn Lý Do Để Yêu Em" và cô có thể thề với tất cả lòng chân thành của một con dân đu truyện suốt 21 năm cuộc đời rằng chưa có cuốn tiểu thuyết nào dở hơn cuốn tiểu thuyết này mà cô từng đọc.
Đây là tiểu thuyết của Lục Nam, một tác giả khá nổi danh trong làng tiểu thuyết ngôn tình, lối viết mới lạ, lối cuốn, hấp dẫn đã thành công thu hút Yến trở thành độc giả số một của Lục Nam. Nhưng sau bao năm đu truyện thì điều làm Yến hối hận nhất là đọc cuốn tiểu thuyết này, đã vậy còn nhận chuyển thể sang truyện tranh nữa mới chết chứ.
Lúc đầu thì Yến còn hào hứng lắm, ừ được nhận slot vẽ truyện cho idol mà ai chả sướng. Nhưng chỉ mới chục chương đầu tiên của tiểu thuyết, Yến đã nhận ra mình sai lầm con mẹ nó rồi.
Chính xác là ngôn tình nhưng mà là ngôn tình máu chó. Mẹ nó nam chính thì nhu nhược không rõ ràng, suốt ngày chỉ biết tỏ ra lạnh lùng vô cảm rồi đạp đổ tình cảm của nữ chính, rồi khi làm tổn thương người ta thì lại quay sang trách móc, trút hết lên người nữ phụ, rồi đem con nhà người ta ra làm trò hề, cái mẹ gì vậy?? Đàn ông đó hả?? Còn nữ chính, cũng đâu vừa gì, hai tay ba anh, khi thì nói yêu nam chính, khi thì muốn chạy đến bên nam phụ thứ nhất, khi thì lại muốn cùng nam phụ thứ hai trốn khỏi cuộc đời tàn nhẫn này. Chưa hết, điều làm Yến ức chế nhất ở cô nữ chính này chính là việc cố tình đổ lỗi cho đứa em bị trầm cảm để rồi đẩy con bé vào đường chết, cô ta vốn là được nhận nuôi con bé đó là con ruột trong gia đình mà chả hiểu sao mỗi lần cô ta gây chuyện thì người chịu trận vẫn luôn là con bé đó, sau khi làm xong ả còn tỏ ra vô tội rồi khóc lóc bảo không biết gì với cha mẹ con bé.
Không điêu đâu, khi Yến đọc xong cuốn tiểu thuyết này thì chỉ cảm thấy muốn lao vào xé xác mấy nhân vật chính trong này hết thôi. Sợ mẹ gì, cô đai đen Taekwondo 10 con nữ chính như vậy cô dư sức vả mỗi con một cái. Thêm nữa, Yến đã dành cả ngày trời chỉ để chửi thầm tác giả bộ này, biết là không nên, biết là sẽ có lỗi với lương tâm lắm, nhưng mà thương chị nữ phụ với con bé em gái nữ chính quá không chửi không được. Yến cảm thấy hối hận, vâng hối hận vì lần ngu dại lỡ dành dựt slot chuyển thành truyện tranh cho bộ này.
Ngoài những nhân vật chính gây ức chế trên thì cũng có những nhân vật Yến rất ấn tượng và yêu thích. Điển hình như nữ phụ Kiều Yên Yên, nhân vật mà cô vừa xuyên vào đây. Cô gái nữ phụ này tuy bị gán mác là phản diện, nhưng ban đầu chị ta có phản diện đâu, cũng là một cô gái tuy nhà giàu đổ nước vách nhưng lại là người rất tốt bụng, hay giúp đỡ mọi người, cũng không có cái tư tưởng phân biệt giai cấp giàu nghèo gì cả. Nhưng, vì lũ bạn thân tốt, vì cái tên nam chính hách dịch kia đã biến cô thành cái dạng phản diện bậc nhất. Được rồi, coi như có thể trách vì Kiều Yên Yên đâm đầu vào thứ tình cảm cho nam chính mà thành ra cái dạng chết không toàn thây này, nhưng con mẹ nó chị ta yêu chân thành, yêu không đòi hỏi, yêu bằng cả con tim, thì đáng bị thế ư?? Kiều Yên Yên cũng rất biết ý khi biết nam chính yêu nữ chính chứ không phải mình, cũng chưa từng có suy nghĩ muốn làm khó nữ chính, nhưng cũng vì lời của lũ bạn tốt mà khiến chị ta lâm vào đường này. Kiều Yên Yên vốn cũng chỉ đơn thuần yêu nam chính chứ đâu phải cái dạng hai tay ba anh như ai kia, đến khi bị nam phụ hại chết không toàn thây chị ta vẫn còn nghĩ đến sự an toàn của nam chính. Cái má nó, nam chính đúng là có mắt như mù, tác giả đúng là điên thật rồi, nhà xuất bản điên rồi, Yến cũng điên rồi mới nhận vẽ bộ tiểu thuyết này.
Ức chế nhất vẫn là cái kết, sau bao nhiêu lần làm khổ mọi người xung quanh thì đôi cẩu nam nữ này cũng về với nhau. Ôi...thật tuyệt vời, kết HE làm con tim Yến muốn gào thét theo, gào lên: "CON MẸ NÓ CÔNG BẰNG Ở ĐÂU, QUẢ BÁO Ở ĐÂU, TÁC GIẢ BỊ ĐIÊN À, ĐIÊN CẢ LŨ HẾT RỒI."
Mẹ...truyện vậy kết HE cũng tam quan hơi bất ổn lắm à.
...
Mà đời mà, tránh quả dứa nhỏ thì gặp tiếp quả dứa to. Thế méo nào ông trời chọn đâu không chọn lại chọn ngay cái bộ tiểu thuyết xàm xí đú này rồi quẳng Yến vào đấy. Xuyên không cỡ này cũng bất ổn vãi ra.
Nhưng nghĩ lại cũng không phải là cơ hội sao? Người anti bộ tiểu thuyết này cũng không phải ít, có nhiều người còn muốn lập luôn cái group anti rồi cho đốt hết những gì liên quan đến tiểu thuyết này. Nhưng fan chân chính của Lục Nam thì đông như quân Nguyên, đám người đó chặn hết mọi đầu têu rồi còn mở đường để cuốn tiểu thuyết này bán chạy hơn. Nghĩ mà tức quãi ra. Yến cũng có lợi thế, cô đã đọc đi đọc lại cuốn truyện này cả vạn lần để nắm được chi tiết chính thuận tiện cho việc phát thảo ra truyện tranh nên cốt truyện gần như nắm chắc trong tay.
Tuy không biết vì sao ông trời lại chọn cô để quẳng vào cuốn tiểu thuyết này, nhưng con người như Yến một khi đã ghét đã chướng mắt cái gì thì sẽ tận lực phá cho nó hết chướng mắt. Nếu ông trời đã cho cô cơ hội thì tội gì không bắt lấy.
Vậy thì bây giờ, hiện tại, ngay lúc này. Lê Huỳnh Gia Yến sẽ không còn nữa, sẽ chỉ còn là Kiều Yên Yên. Một Kiều Yên Yên mới và không dễ cho bọn họ tung hoành trên danh dự của cô nữa.
Nói về độ quậy, thì Yến...à không Kiều Yên Yên cô đây cũng không phải dạng vừa.