Mục lục
[Dịch]Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện (mới nhất: hồi 2)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Cốp "! Một giá canh lớn gõ trên cái trán Tiêu Dao!Cú gõ làm tan giấc mộng, đã làm hắn thức dậy từ trong giấc mộng đẹp. Cơn đau làm Tiêu Dao hét lên, tỉnh lại quá nữa! Quay đầu nhìn lại, mở to đôi mắt hét lên: "! A ! La sát quỷ bà "

Người bị Tiêu Dao gọi là " La sát quỷ bà " chính là một thôn phụ ở tuổi trung niên Lý đại thẩm,kì thực Lý đại thẩm chính thật là bà cô ruột của Lý Tiêu Dao. Bà cô ấy đang mỉm cười một cách quái dị, khuôn mặt mỉm cười do nhìn Tiêu Dao với thái độ tinh linh cổ quái! Bà cô ấy biết rất rõ ràng Tiêu Dao mơ câu chuyện cũ.Chuyện con trai ấy mà.

" Đỡ chiêu! " Thình lình bà cô xuất một chiêu không thương tiếc , Một gáo nước lạnh tạt vào mặt Tiêu Dao! Tiêu Dao bi dính nước lạnh, giật nảy mình một cái, lau chùi mặt, cuối cùng đã tỉnh táo hoàn toàn trở lại...

" Heh heh heh heh, Sảng khoái không ?" Lý đại thẩm cười nhạo ,trêu chọc.

" Heh heh heh heh, cám ơn, cám ơn thím đã rửa mặt giùm cháu! " Tiêu Dao cũng bắt chước trêu chọc cười nhạo đáp lại.

" Tuyệt ! Đã rửa mặt rồi,thi ngay lập tức ra mở cửa khách điếm! " Lý đại thẩm cầm lấy cây chổi chà, đi về phía giường hắn để đánh vài roi, bắt buộc Tiêu Dao phải rời khỏi giường đi làm việc.

Tiêu Dao chỉ liếc nhìn Lý đại thẩm , đầu quay đi, thở dài cảm thán,hắt hơi hỉ mũi, phun nước bọt tới Lý đại thẩm ! Lý đại thẩm lập tức cầm cây quạt lớn ngăn lại ,phản ứng nhanh nhìn, giống với một bức tranh hài. Tiêu Dao đứng bên Lý đại thẩm cười nói không biết xấu hổ : " Thím nhìn thím kìa, rửa mặt cũng làm rơi nước, thím bệnh rồi hả! "

Lý đại thẩm trở nên dễ thương, đưa tay ngắt má (của) hắn, đưa nụ cười tiếu lý tàng đao trả lời hắn: " Cháu là đồ khốn kiếp! Ngày mai thím sẽ dùng nước sôi gọi cháu?!"

Tiêu Dao hai mắt toé lửa nhìn lên Lý đại thẩm cũng trừng mắt nhìn lại Trong gia đình họ có hai người, không giống như mẹ con cô cháu, mà giống một đôi oan gia vui vẻ .

- Thím chắc chắn chứ .

- Chắc chắn ?

- Tuyệt ! Lão nương đã lâu không xuất độc thủ .Để cho mi nếm nước phân!

Tiêu Dao nghe thấy, rặn một nụ cười, nhảy ra khỏi giường : " Tốt! Cháu đi mở cửa khách điếm. " Một mặt vừa đi vừa nhiếc : " Hứ! La sát quỷ bà! "không nghĩ rằng sự than phiền trong miệng(mà) Lý đại thẩm đã vuơn những cái tai thính như cú lén nghe thấy, khi một bàn chân (của) hắn đang đạp lên ngưỡng cửa cũ đã vỡ, thì một cái hài hôi thối đã bay đến giáng vào đầu Tiêu Dao.

" Trời ơi!Có kẻ ném đá giấu tay tấn công tôi ! "

Nhìn lại cuộc chiến sáng nay, Tiêu Dao len lén nói "la sát quỷ bà "!

Lý đại thẩm lẩm bẩm trong miệng, đi tới khách sạn cũ.

Ở phòng lớn tất cả các ghế đẩu đều bị dính bụi, trông như quán trọ nay mười năm không một người đến thuê. Cái tấm biển đang treo dính đầy mạng nhện,trên có khắc dòng chữ " Khách Tự Vân Lai" bốn chữ lớn ,nhìn vào cảnh tượng hiện thời như khu nhà hoang, hình ảnh hiện thời như đang trêu chọc bảng hiệu.

Cửa trước quán trọ làm bằng gỗ vẫn còn đang đóng , mà đã nghe tiếng ngáy từ cửa vọng vào. Tiêu Dao chỉ mở một nửa cánh cửa rồi co gối ngáy khò khò Lý đại thẩm cầm lấy cây quạt lớn vuốt ve cẩn thận đi lại, dịu dàng quạt cho tiêu dao: " Đầu khỉ!Nếu nói dối sẽ biến thành chó con! Thím hỏi này thím còn trẻ đẹp không?"

Mắt Tiêu Dao không mở miễn cưỡng trả lời : " Mỹ nhân của tôi ơi, đã 19 năm rồi năm nào thím cũng hỏi thế, Thím năm nào cũng vẫn trẻ đẹp! Sao phụ nữ thích nghe lời nói dối thế không biết" Sau khi vuốt mông ngựa Lý đại thẩm,Tiêu Dao tiếp tục ngủ.

Lý đại thẩm nổi giận, đưa tay nắm lỗ tai Tiêu Dao, kéo lên.

Tiêu Dao bị đau quá , tỉnh lại thất thanh la lên ." Thím ơi! Cháu chỉ có thể nghỉ ngơi mỗi ngày hai giờ, thím xin rũ lòng thương cho cháu! " Tiêu Dao bị kéo tai đau quá, làm tỉnh giấc mở miệng cầu xin lòng từ bi của bà cô.

Lý đại thẩm điên tiết, vặn cái tai Tiêu Dao cong queo: " Ai biểu thời gian khác cháu quậy phá? "

Tiêu Dao nhảy choi choi : " Đau quá,Cháu ,cháu ...Để cháu mở cái cửa ngay lập tức! Xin thứ tội! ”

Lý đại thẩm mãn ý quay đi, Tiêu Dao nhìn theo, làm mặt xấu, ra mở cửa trước. Ánh sáng ấm áp ban mai chiếu vào bên trong, Tiêu Dao như bị xuyên thấu bởi ánh sáng mặt trời rực rỡ , mắt nhấp nháy làm quen ánh sáng khi mắt đã nhìn được thì thấy trước cửa khách điếm xuất hiện ba bóng người đi tới. Ba người này, toàn thân vận hắc y, trên vai phủ một lớp vải đỏ tươi như máu, trong bàn tay đang cầm cái liềm??! Bất chấp những quần áo trên, binh khí , nhìn ra thì đó là người ngoại tộc ở biên cương , ba người thần tình nghiêm trọng, như mang trong mình một sứ mệnh lớn lao.

Xin chào , chúng tôi là giáo đồ Bái Nguyệt Giáo , Xích Mộc,A Thọ và Tín Trường!

Tiêu Dao nhìn ba người, quay đầu liếc nhìn Lý đại thẩm một cách xảo quyệt. Tiêu Dao nhíu mày suy nghĩ, nghĩ cách để chém khách thật ngọt.Lý đại thẩm cũng gật đầu đưa mắt ám thị hắn, hiếm khi có khách đến thuê phòng, nhưng cũng phải làm thit đến da xương không chừa

" Còn phòng không? " Xích Mộc hỏi.

Tiêu Dao quay đầu lại trả lời: " Không có! Đầy khách rồi! "

Ba người hơi ngạc nhiên. Xích Mộc đẩy Tiêu Dao ra, nghênh ngang đi vào khách điếm. Ba người quan sát khách điếm, chỉ thấy khách điếm điều hiêu không có âm thanh, mạng nhện giăng đầy. Xích Mộc đưa tay rờ bàn ghế , thấy ngón tay dính đầy bụi chỉ cho A Thọ thấy, A Thọ nhìn quanh thấy bụi đóng dầy hàng lớp, quay đầu nhìn Tiêu Dao cất cao giọng hỏi: " Khách đâu? "

Tiêu Dao mặt không đổi sắc nói: " Khách rất đông, có nhìn thấy chúng tôi bận rộn không! Cái gì mà không có khách chứ! "

A Thọ nghi hoặc hỏi: " Có khách ? Tại sao yên lặng như vậy? "

Tiêu Dao hít một hơi hỏi lại : "đại gia, mấy giờ rồi? "

-" Đã là giờ Mão.

-Tới giờ Thìn họ mới thức!Các đại gia tới sớm như vậy, những người khách khác còn đang ngủ "

A Thọ và Tín Trường rõ ràng không thể địch lại miệng lưỡi của Tiêu Dao,Xích Mộc ánh mắt thâm trầm nhìn chúng hỏi. Sau đó cất giọng lạnh nhạt: " Tiểu nhị, ngươi mau đuổi hết khách đi!Chúng ta sẽ bao hết khách điếm này! " Đang nói ", véo! " Hai túi ngân lượng rơi ngay trên bàn, Xích Mộc nói thẳng: " ở đây đủ chứ? "

Bà cô và Tiêu Dao mắt sáng lên long lanh lóng lánh lòng như nở hoa: ở đây mãi không có khách.Hôm nay vận may đến, cám ơn thần linh vĩ đại người đã dẫn đến đây những con cừu béo này để con làm thịt! Hai người đồng một lòng ngầm định sẽ cùng nhau lường gạt, bắt đầu thi triển thủ đoạn nướng mấy con cừu.Tiêu Dao nói: " Khách điếm chúng tôi luôn luôn đông khách, nổi tiếng thiên hạ! Ba vị khách quan bao hết khách điếm, đuổi hết khách đi, cũng phải thanh toán bồi thường thiệt hại cho khách. "Tiêu Dao nói tiếp: " Trong mắt chúng tôi tiền bạc là cỏ rác. Tiền nong không quan trọng bằng uy tín? Khách điếm này luôn luôn giữ uy tín tốt nhất...

Tưởng ba vị khách quan cũng biết, khách điếm chúng tôi tốt nhất huyện Dư Hàng này, Ba vị khách quan oai phong hào hiệp như vậy làm sao keo kiệt trong chuyện nhỏ như vậy phải không?. Xích Mộc tâm lý kiêu ngạo đã bị Tiêu Dao quất trúng. " Được! " Sung lên Xích Mộc hứng khởi đặt tiếp một túi ngân lượng nữa. " Cái này đủ rồi chứ! "

Lý đại thẩm đưa ma trảo ra nắm lấy chặt túi tiền , đếm lại kĩ càng, ánh mắt vui mừng: " Cũng có thành ý ! Tiêu Dao, cháu vào bên trong khách điếm xin lỗi với khách, nói với người ở đây, kêu họ đi nơi khác ở trọ! " Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK