Cú sốc khi giết một kẻ nhiễm bệnh khiến Orum bàng hoàng. Cậu đã tiêu diệt một vài quái vật trong giấc mơ kỳ lạ của mình... nhưng đó là những con quái vật trong mơ. Sinh vật gớm ghiếc trước mặt cậu từng là con người, và họ đang ở trong thế giới thực.
Quái vật không có chỗ trong thế giới thực.
...Nhưng kẻ giết người thì có.
Sau cùng, thế giới thực cũng không khác gì một cơn ác mộng.
Lau đi mồ hôi, cậu quay lại, kéo em gái lại gần và che chắn cho cô khỏi cảnh tượng kinh khủng.
'Mình không thể đứng yên. Phải rời khỏi khu này trước khi lửa lan.'
"Orie..."
Cậu nhìn em gái và cố gắng nở một nụ cười.
"Mọi chuyện ổn thôi. Anh không sao. Mọi thứ... mọi thứ sẽ ổn cả."
Cậu nhớ lại giọng nói ma quái nói rằng cậu đã nhận được thứ gì đó... một loại ký ức. Đây không phải lần đầu tiên cậu nghe thấy những lời này, nhưng ý nghĩa của chúng vẫn thoát khỏi sự hiểu biết của cậu.
Cậu chắc chắn rằng sẽ không bao giờ quên những ngày kinh hoàng này miễn là cậu còn sống, nhưng chẳng phải tự nhiên ký ức về những gì đã xảy ra sẽ ở lại sao? Tại sao giọng nói lại cần phải tuyên bố một điều kỳ lạ như vậy?
Nghiến răng, Orum đứng dậy, rên lên vì cơn đau ở chân bị thương, rồi bế em gái lên và bắt đầu khập khiễng bước đi. Miếng vải cậu dùng để băng vết thương đã thấm đầy máu, khiến máu chảy xuống và đọng lại trong giày. Phớt lờ cảm giác kinh tởm, cậu vội vàng bước đi.
Nghe thấy một tiếng hú khác, cậu phớt lờ cơn đau và bắt đầu chạy.
Orum chạy nhanh hết mức có thể — điều này thật đáng ngạc nhiên nếu so với những gì cậu có thể làm chỉ vài ngày trước. Cơ thể cậu đã trở nên mạnh mẽ một cách khó tin sau giấc mơ kỳ lạ, đạt đến giới hạn của con người. Tất cả thật kỳ diệu.
Nhưng vẫn chưa đủ.
Chẳng bao lâu, Orum dừng lại, tuyệt vọng nhìn quanh.
Họ đang đứng giữa một ngã tư rộng, bao quanh là những chiếc xe tăng đang bốc cháy. Ở đây... không còn chỗ nào để chạy nữa.
Đó là bởi vì vài kẻ nhiễm bệnh đang ngấu nghiến xác của những người lính nằm la liệt trên mặt đất, và giờ đây chúng đang nhìn chằm chằm vào cậu với ánh mắt dã thú. Còn nhiều kẻ khác đang chạy đến từ phía sau, chỉ còn vài giây nữa là sẽ bắt kịp.
Orum siết chặt em gái hơn, không biết phải làm gì.
Không, cậu biết mình phải làm gì. Cậu phải chiến đấu. Chỉ là chiến đấu với những con quái vật này chẳng khác gì tự sát, ngay cả khi cậu còn khẩu súng.
Hoặc... cậu có thể thử chạy trốn. Một mình. Nếu cậu bỏ lại gói đồ tiếp tế nặng trĩu làm cậu chậm lại... cũng như em gái mình...
Cậu rùng mình, ghê tởm và căm ghét chính mình vì ý nghĩ thoáng qua đó.
Cậu sẽ không bao giờ bỏ lại em gái mình, và điều đó có nghĩa là... cả hai người sẽ chết ở đây.
Orum từ từ đặt cô bé xuống đất, rồi nhặt lên một đoạn ống sắt gần đó, hơi cong và nặng trên tay cậu.
Nếu cậu sắp chết, thì cậu sẽ chết trong lúc chiến đấu. Cậu sẽ chết trong khi tiêu diệt càng nhiều quái vật càng tốt.
Tuy nhiên...
Orum không chết.
Ngay khi bọn nhiễm bệnh chuẩn bị lao vào cậu, một âm thanh rít lên trong không khí, và đầu của một trong số chúng nổ tung.
Ngay lập tức, một kẻ khác gục ngã xuống đất, rồi thêm một kẻ nữa.
Mỗi phát đều bắn trúng trực tiếp vào mắt.
Cậu rũ bỏ sự bàng hoàng và dựng một bức tường bằng mặt đất trước mặt mình, lớp nhựa đường nứt toác và bay lên không trung. Bức tường rung chuyển khi hai con quái vật đâm sầm vào, tạo ra tiếng kêu xương gãy ghê rợn. Orum đổ bức tường đất lên chúng và giơ ống sắt lên, đập xuống hộp sọ nứt nẻ của sinh vật đầu tiên chui ra từ đống đổ nát.
Giọng nói ma quái lại thì thầm vào tai cậu:
[Ngươi đã giết…]
Cậu giết thêm một kẻ nhiễm bệnh nữa, mặc dù con đó phải nhận vài cú đánh mới chịu gục.
Đến lúc đó, những kẻ đuổi theo họ đã đến — hay đúng hơn, chúng nằm rải rác trên mặt đất, máu tuôn ra từ những lỗ sâu hoắm trên đầu.
Orum mệt mỏi hạ ống sắt xuống, nắm lấy tay em gái và bối rối nhìn quanh.
Một lúc sau, cậu đông cứng lại.
Có ai đó đã bước ra từ làn khói. Đó là một người phụ nữ trẻ đẹp trong bộ quân phục tối màu, rõ ràng là quá rộng so với thân hình của cô. Cô có mái tóc đen nhánh tuyệt đẹp và ánh nhìn tự tin, dùng một khẩu súng trường từ tính công suất cao như một cây gậy để giúp cô đi lại.
Và cô cần sự trợ giúp, bởi vì... cô có vẻ đang mang thai ở giai đoạn muộn. Bụng cô nhô ra phía trước như một trái cây chín, và cô đang dùng một tay khác để nâng đỡ nó.
Orum nhận ra cô là ân nhân cứu mạng của mình và cúi đầu cảm ơn.
"Th— cảm ơn cô..."
Người phụ nữ trẻ liếc nhìn cậu, rồi treo khẩu súng trường lên vai và đưa tay ra. Đôi mắt cậu mở to khi thấy một con dao săn trông đáng sợ xuất hiện trong tay cô, như thể từ hư không.
Cô nhìn cậu một lúc, rồi nhẹ nhàng mỉm cười.
"Cậu tên gì, nhóc?"
Orum nuốt nước bọt.
"Tên tôi là... là Orie."
Cô gật đầu, rồi mỉm cười rạng rỡ hơn và đưa cho cậu con dao kỳ lạ.
"Vậy còn chờ gì nữa? Chúng ta cần lấy các mảnh vỡ trước khi nhiều con khác xuất hiện. Và giờ khó cho tôi để cúi xuống... nên..."
Cậu nhìn cô trong vẻ ngơ ngác.
"C-các mảnh vỡ? Mảnh vỡ nào cơ? Khoan, cái dao này từ đâu ra? Sao cô lại..."
Người phụ nữ trẻ chớp mắt vài lần.
"À, phải rồi. Có lẽ không phải ai cũng đã hiểu ra những điều này bên trong thử thách. Đừng lo lắng, Orie... tôi sẽ giải thích cho cậu về soul shard (mảnh linh hồn) về Memory (ký ức) và cách để sống sót qua ngày tận thế."
Cô dừng lại một lúc, rồi mỉm cười thêm lần nữa:
"À, tôi là Jiwon... Song Jiwon."
Cô vỗ nhẹ vào bụng mình.
"Và hạt đậu nhỏ này sẽ là con gái của tôi. Cô bé chắc chắn sẽ trở thành một nàng công chúa thực thụ..."..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

24 Tháng mười một, 2024 11:07
vlllll thua goblin

24 Tháng mười một, 2024 10:33
1vs13, mà chỉ có một cái bóng, căng đét

24 Tháng mười một, 2024 10:20
xem đoạn vòng lặp mỗi ngày mệt vc

24 Tháng mười một, 2024 09:55
Tính ra các saint h đag như quả t·ên l·ửa đag chờ bắn và 2 supreme thì là 2 bảo bom nguyên tử

24 Tháng mười một, 2024 09:48
Jet the Sour reaper:)))))
vãi *** tác, viết nhầm v mà buồn cười vđ :))))

24 Tháng mười một, 2024 09:06
cứ vào thử thách thì kiểu gì cũng vượt 2 cấp g·iết địch, đến Master cũng vì 1 số điều kiện rồi xử lý được Great (~Supreme), dù nó b·ị t·hương nặng thì chênh lệch cũng quá lớn, hào quang nvc quá mạnh

24 Tháng mười một, 2024 05:09
:)) buổi gặp đầu tiên của chị dâu và em rể

24 Tháng mười một, 2024 04:39
có ai spoil giúp mình là sau này main có lấy lại được fate không, hay làm cách gì còn bá hơn nữa ?

24 Tháng mười một, 2024 01:57
Không biết khi nào sunny mới đánh lại neph đây nhìn kiểu này chắc sunny rữa chén dài dài rồi :))

24 Tháng mười một, 2024 00:28
Tôi yêu Cassie :>

23 Tháng mười một, 2024 23:43
*** main bắt lẻ 13 thằng à :)))

23 Tháng mười một, 2024 23:32
Sunny đánh lâu, chiến hăng, gánh team như này mà vẫn có người chê essence ít, riêng tôi thấy sunny vừa trâu bò lại còn khỏe, absolutely equal

23 Tháng mười một, 2024 23:06
có khả nào cass làm vk2 main ko các bác

23 Tháng mười một, 2024 22:30
sao t càng đọc càng cis ác cảm với Cass nhỉ. không biết đến bao giờ mới hết nũa :)))

23 Tháng mười một, 2024 22:29
Mình main cân 13 ng á? Tất nhiên ko :3

23 Tháng mười một, 2024 22:28
cách main miêu tả về những người bạn thật đặc biệt=)) đặc biệt là kẻ thay da=))

23 Tháng mười một, 2024 22:23
1 đánh 13 :)))

23 Tháng mười một, 2024 22:10
main 13 vậy neph củng 13, 2 anh chị cân nữa cái Song domain rồi :)) và trùng hợp là chiến lực tổng của modret củng sấp sỉ 13-14 saint :)))

23 Tháng mười một, 2024 21:59
hình như Kai và Cass là 1 cặp, vậy là sau này effie cô đơn rồi

23 Tháng mười một, 2024 21:59
main mà vừa liên kết tâm trí của cái áo choàng mà vừa xài weaver mask thì bá phải biết, sợ mỗi cái khó sống thoi :))

23 Tháng mười một, 2024 21:56
Dạo này cộng đồng mình tích cực hơn trước rất nhiều nè, thật sự rất đáng hoan nghênh ạ! Ví dụ như khi các bạn chưa đọc tới thì mọi người đều hạn chế spoil, chỉ khi có yêu cầu thì mới chia sẻ, rất đáng trân trọng. Bên cạnh đó, tình trạng tranh cãi gay gắt hay lời lẽ thiếu văn minh cũng không còn như giai đoạn đầu nữa. Nếu mọi người theo dõi truyện từ những ngày đầu tiên, sẽ biết mục bình luận 'đáng sợ và toxic' như thế nào. Thời gian đầu, có lúc mình còn muốn khóa cả mục bình luận, nhưng không có tính năng này nữa.
Hy vọng rằng chúng ta sẽ tiếp tục duy trì tinh thần này, vì một cộng đồng truyện ở đây, tuy nhỏ nhưng văn minh và gắn kết ạ!
Truyện có lúc thăng, lúc trầm, nhưng sự ủng hộ và ý thức tốt của mọi người chính là động lực lớn nhất để mình vẫn luôn miễn phí và dịch đều đặn.
Sắp cuối tháng rồi, xin phép kêu gọi đề cử ạ!
Hiện tại, truyện Nô Lệ Bóng Tối ở Mê Truyện Chữ của chúng ta vẫn đang dẫn đầu ở 4 bảng xếp hạng quan trọng: Đề Cử, Lượt Đọc Tháng, Lượt Đọc Thời Gian Thực, và Bình Luận Tháng. Tuy nhiên, bảng Đề Cử đang có sự cạnh tranh sát sao, nên mong mọi người tiếp tục chung tay giúp truyện giữ vững vị trí, để có thể đạt được thành tích 'Tứ Bảng Đệ Nhất' trong tháng này.
Sự ủng hộ của các bạn là nguồn động viên lớn nhất, cảm ơn mọi người rất nhiều!
Cầu đề cử, chúc mọi người có thời gian vui vẻ khi đọc truyện ạ! ❤️

23 Tháng mười một, 2024 21:53
không có anhe khó tưởng tượng người đá cao 200m ghê

23 Tháng mười một, 2024 21:51
*** ơi ngắn thấy sợ :(

23 Tháng mười một, 2024 21:51
có shadow con trol là sắp bay được rồi:))

23 Tháng mười một, 2024 21:31
sẽ như thế nào các Thánh nhân mang theo v·ũ k·hí h·ạt nhân như ICBM cỡ Tsar vào Cõi Mộng? Bom Hạt nhân không nguy hiểm bởi sức nổ và tàn phá của nó, nó nguy hiểm bởi phóng xạ và bụi tàn tích bay lên không khí và che phủ mặt trời, nên tôi không bất ngờ bởi bom h·ạt n·hân không thể tiêu diệt những con Tha Hoá.
BÌNH LUẬN FACEBOOK