Mục lục
Đoàn sát thủ tiến hóa thần cấp - Lâm Lăng (full) - Đoàn sát thủ động vật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đặc biệt là tên chủ bếp to béo kia, cho dù bị thương cũng không dám báo lên trên, chỉ nói với bên ngoài là lúc xắt rau không cẩn thận cắt đứt ngón tay.  

             Dù sao nguyên nhân thật sự quá mẫn cảm, chẳng lẽ nói mình muốn đánh cô gia một trận, rồi không biết tại sao đột nhiên không có ba ngón tay à?  

             Chỉ sợ đến lúc đó mất luôn cả công việc, chỉ có thể tự nhận xui xẻo!  

             “Mấy món hôm nay có vẻ hơi keo kiệt đấy.” Lâm Lăng làm động tác ngửi ngửi, không mặn không nhạt mà nói.  

             Chỉ thấy phần lớn những món ăn trên bàn đều là màn thầu và mấy món thịt vụn.  

             Những đầu bếp đó khẽ run trong lòng, vội vàng lấy ra nguyên liệu cao cấp chỉ có cao tầng Triệu gia mới được hưởng dụng để làm bữa sáng cho Lâm Lăng.  

             Lâm Lăng vừa lòng gật gật đầu, dưới ánh mắt ngạc nhiên của đông đảo con cháu Triệu gia, hắn bưng mâm ăn lên rồi đi tìm vị trí ngồi, bắt đầu hưởng thụ.  

             Ăn uống no đủ xong, Lâm Lăng suy nghĩ một chút, sau đó đi đến phòng tài vụ ở Bắc viện.  

             Ở Triệu phủ, mỗi thành viên đều dựa theo địa vị cấp bậc mà có được bổng lộc tương ứng.  

             Hắn là đại cô gia của Triệu gia, mỗi tháng có thể lấy được chừng năm ngàn lượng.  

             Ở rể nửa năm, bởi vì suy xét đến tác phong kín tiếng không gây chú ý, chỉ cần có ăn có uống là được, cho nên hắn chưa từng đi nhận bổng lộc.  

             Nhưng hiện giờ đã khác, hệ thống tiến hóa động một cái là cần trên vạn lượng, hắn đang vô cùng thiếu thốn ở phương diện tiền tài.  

             Nửa năm chính là sáu tháng, tương đương với ba vạn lượng, cũng không thể lãng phí.  

             Phòng tài vụ là khu vực quan trọng nhất của Triệu gia, tất nhiên được canh gác nghiêm ngặt, người phụ trách cũng có địa vị và tầm ảnh hưởng lớn trong phủ.  

             Người quản lý là đại quản gia của Triệu phủ, Triệu Vinh.  

             So với nhị quản gia Mã Thiên Vân và tam quản gia Tần Trì, thân phận và địa vị của người này cao hơn rất nhiều ở Triệu phủ.  

             Bởi vì Triệu Vinh không phải là huyết mạch ngoại hệ, mà là người trong tộc của Triệu phủ.  

             Nghe nói trước kia lão là con vợ lẽ, lại có thể leo lên vị trí đại quản gia, có thể đoán được thủ đoạn của lão lợi hại đến mức nào.  

                   

             Nhưng Lâm Lăng hoàn toàn không thèm quan tâm điều này, ghê gớm đến mấy cũng không thể cắt xén tiền mà hắn đáng có được.  

             Khi đến Bắc viện, Lâm Lăng phát hiện mỗi hành lang ở nơi này đều có không ít tay đấm của Triệu gia canh giữ.  

             Một đám võ giả dáng người cường tráng, hơi thở trầm ổn, thực lực đều đạt tới chiến sĩ cấp 2.  

             “Phòng tài vụ là nơi trọng địa, người không liên quan thì không thể đi bậy bạ vào!”  

             Một giọng nói tục tằng vang lên, một hán tử để râu quai nón cầm đầu đi tới.  

             Nhìn thấy người đến là Lâm Lăng, phản ứng đầu tiên của gã là sửng sốt, sau đó chợt cười nhạo và nói: “Thì ra là ngươi, vậy xem ra thật sự là đi bậy bạ.”  

             Đám tay đấm Triệu gia còn lại chung quanh đều không chút che giấu mà bật cười.  

             Lâm Lăng là một người mù, đi lang thang như vậy cũng rất phù hợp với ba chữ ‘Đi bậy bạ’.  

             “Ta tới phòng tài vụ lấy tiền, xin hãy tránh ra.” Lâm Lăng vẫn ăn nói rất khách sáo.  

             “Ngươi mà cũng muốn lấy tiền?”  

             Nghe vậy, hán tử râu quai nón cười nhạo và nói: “Cho ngươi một kim phiếu, nói không chừng ngươi còn không biết mệnh giá là bao nhiêu, ha ha.”  

             Khóe miệng Lâm Lăng khẽ nhếch lên, lạnh nhạt nói: “Thế à, vậy chúng ta có thể đánh cược một ván đi.”  

             “Đánh cược cái gì?” Hán tử râu quai nón thu tiếng cười lại, dò hỏi với vẻ mặt hài hước.  

             “Ngươi lấy ra một thứ bất kỳ, chỉ cần ta đoán được là cái gì thì coi như ngươi thua.”  

             Lâm Lăng thản nhiên nói: “Còn về tiền đánh cược, nếu ta đoán sai thì nửa năm bổng lộc của ta ở Triệu phủ, tổng cộng là ba vạn lượng, sẽ thuộc về ngươi.”  

             “Nếu ngươi thua, một vạn lượng là được, thế nào?”  

             Ba vạn lượng!  

             Nghe thấy con số này, ánh mắt hán tử râu quai nón sáng lên, hiển nhiên có chút dao động.  

             Nhưng bổng lộc mỗi tháng của gã cũng chỉ có ba ngàn lượng, nếu thua thì có nghĩa là làm không công mấy tháng trời, mức độ nguy hiểm cũng không thấp.  

             “Lão Lý, ngươi không dám đánh cược thì nhường cho ta đi.”  

             “Đúng vậy, người mù đoán vật, ta chưa từng thấy ai đoán đúng được cả, ha ha.”  

             Mắt thấy hán tử râu quai nón do dự, những tên tay đấm còn lại của Triệu gia lên tiếng ồn ào.  

             “Đánh rắm, ta có gì không dám.”  

             Hán tử râu quai nón thẹn quá thành giận, sau đó nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng và nói: “Được, ông đây đánh cược với ngươi một ván.”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NHE
30 Tháng mười một, 2023 07:07
Bán bản dịch full bộ này giá rẻ, ai cần liên hệ Zalo: 0867238352. truyện dịch chứ không phải convert ạ, file ebook đọc được trên Điện Thoại, Máy Tính, Ipad...vvv, giao diện đọc như các app phổ biến hiện nay
BÌNH LUẬN FACEBOOK