• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor _ Beta: Hi Văn

Chương 16: Tài liệu bị mất cắp ~

_____________________________

Thời Diễn ngồi vào bàn ăn, trước nhìn ba món trên bàn lâm vào trầm tư.

Là ở hoàn cảnh như thế nào mới có thể làm tiểu hài tử ba tuổi nấu ăn, kia hẳn là bởi vì không có ai nấu ăn cho con bé.

Những ngày tháng trước kia Di Di chắc hẳn đã rất vất vả!

Nghĩ đến đó, ánh mắt Thời Diễn càng trở nên ôn nhu, hắn nhìn Di Di ở bên cạnh nóng lòng chờ không nổi muốn ăn, đưa tay lên xoa nhẹ cái đầu nhỏ của con bé, nhịn không được an ủi nói:” Di Di, mặc kệ trước khi như thế nào, hiện tại em đã có ba ba cùng ba người ca ca, em sẽ không lại giống như trước khi nữa.”

Cái muỗng trong tay Di Di rơi xuống kêu lạch cạch một tiếng rồi dừng ở trên đĩa.

Xong đời rồi —

Chẳng lẽ Đại ca ca đã biết về những ngày cô dắt tiểu bát chạy loạn khắp nơi trên Thần giới sao?

Di Di chợt bỗng nhớ tới hôm nay Đồng lão sư nói “Gây chuyện” đó là điều chỉ có trẻ con hư mới làm, cô một chút ngồi thẳng tắp lại, cúi đầu túm chặt góc áo Thời Diễn đáng thương nói: “Ca ca em sai rồi, em sẽ không bao giờ cùng tiểu bát đi gây chuyện nữa.”

???

Sự cảm tính hiếm có của Thời Diễn đã bị lời nói của Di Di chặn trở về.

Đến, là hắn đã suy nghĩ quá nhiều.

Di Di thấy Thời Diễn không nói lời nào, lại giật giật góc áo hắn, nghiêng đầu gương mặt tươi cười âm âm nói: “Ca ca, em có thể ăn cơm sao?”

“Ăn đi.”

Thời Diễn cự tuyệt không được Di Di, hắn cầm lấy đôi đũa một bên gắp đồ ăn cho Di Di một bên gấp cho chính mình ăn.

Thời Diễn vốn tưởng rằng món ăn này sẽ không ngon, nên còn đang nghĩ tìm lấy cái cớ tốt để đưa Di Di đi ra ngoài ăn, nhưng khi hương vị món ăn tản ra trong vị giác, hắn đã bị chấn kinh rồi.

Cư nhiên hoàn toàn không thua một người trưởng thành nấu ăn.

Thời Diễn không thể không thốt lên lời khen ngợi: “Ân, hương vị màu sắc đều có đầy đủ, Di Di lợi hại như vậy”

“Kia đương nhiên, em ở long…! “

Di Di lập tức ngậm miệng lại.

Xong~ kiêu ngạo lại không cẩn thận nói lỡ miệng.

Thời Diễn còn tưởng rằng chính mình lại nghe nhầm lần nữa, xác nhận hỏi: “Cái gì long? Hôm nay giống như đã nghe em nói rất nhiều lần về long ”

“Không có nha.”

Di Di cúi đầu cầm cái muỗng múc một ngụm cơm bỏ vào miệng nhai nuốt.

Thời Diễn sờ sờ tai.

Gần đây có phải hắn bị ảo giác thính giác do áp lực quá lớn?

Hai anh em đang ăn cơm, thì chiếc điện thoại được Thời Diễn đặt trên bàn truyền đến tiếng chuông, kết nối rồi áp vào tai” Nói đi.”

Bên kia truyền đến giọng nói vội vàng của thư ký: ” Thời tổng, tất cả tài liệu của chúng ta đều biến mất hết rồi “

Mày Thời Diễn nháy mắt nhăn lại, hắn đứng dậy vừa định rời đi, lại đột nhiên nhìn thấy Di Di đang nhìn hắn với vẻ quan tâm, đối với cô cong môi cười, sau đó đứng dậy đi ra ban công, ánh đèn chiếu vào khuôn mặt của Thời Diễn, khuôn mặt hắn vô cảm, đối lập hoàn toàn với sự dịu dàng mà hắn vừa đối xử với Di Di.

Hiện tại sau tan sở ngươi hãy theo dõi lại tất cả mọi thứ ở bộ phận giám sát, đem gọi những người thuộc nhóm Dương Thần cùng nhóm kỹ thuật đến công ty. Trong giây lát tôi sẽ có mặt, ngoài ra ngươi không thể nói chuyện này cho hội đồng quản trị biết”

Nói xong Thời Diễn liền cúp điện thoại.

Lần trước nội gián còn chưa có bắt được, lần này ở thời khắc quan trọng sắp ký hợp đồng lại mất đi văn kiện.

Thật vất vả Trình thị mới cho hắn một cơ hội khác, kẻ này là quyết tâm không muốn Trình thị cùng Thời thị thành công hợp tác.

Tiểu bát nghe được tất cả cuộc đối thoại của Thời Diễn, nó chạy đến dưới chân Di Di uông một tiếng.

– – Di Di, thời gian không đúng, trong cốt truyện sự tình mất đi văn kiện hiển nhiên là ở lúc sau, không có xảy ra sớm như vậy.

Di Di nghi hoặc không thôi: “Lại không đúng?”

Có vẻ như từ khi hai người bọn họ đến đây, cô đã nghe tiểu bát nói qua rất nhiều lần không đúng, không hợp như trong cốt truyện.

– – chính là không đúng a, cả Trình Gia Thụ cùng Cùng Kỳ đều không đúng, dù sao thì vấn đề khẳng định cùng hai người bọn họ có liên quan.

“Ta phải đi theo đại ca”

Di Di nhảy khỏi ghế, định chạy ra ban công lại thì thấy Thời Diễn đã cúp điện thoại.

Thời Diễn ngồi xổm xuống dưới cùng Di Di thương lượng: “Di Di, ca muốn đi ra ngoài một chuyến, nên sẽ đưa em đến chỗ của cữu cữu có được không”

Luôn luôn sẽ đồng ý lúc này Di Di lại cự tuyệt lên: “Không được, em muốn cùng đi theo với ca ca”

Thời Diễn tiếp tục nói: “Ca ca không biết khi nào sẽ trở về, ngươi ngày mai còn phải đi đến trường, cữu cữu cùng mợ đều rất tốt, ngày mai để bọn họ đưa em cùng Trừng Trừng đến nhà trẻ “

Di Di dang rộng hai tay chặn lại đường đi của Thời Diễn, một chút cũng không thoái nhượng: “Ca ca, ta phải bảo vệ ngươi “

Tuy lời nói của Di Di là lời nói của trẻ con nhưng lại khiến người ta cảm thấy rất chân thật.

Thời Diễn đưa tay nhìn vào đồng hồ, đã 7 giờ rồi, thời gian không sớm cũng không quá muộn.

Hắn suy nghĩ một hồi mới đồng ý: “Di Di, đến giờ thì em phải ngoan ngoãn chính mình đi ngủ, ca buổi tối khả năng sẽ rất bận không có thời gian chăm sóc em “

Di Di làm một cái OK động tác: ” Dạ được”

– –

“Thời tổng, toàn bộ công ty chỉ có tầng này của chúng ta bị hỏng thiết bị giám sát, người kia là có chuẩn bị mà đến”

“Hiểu rồi…”

Thời Diễn ôm Di Di tiến vào phòng họp, nháy mắt hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Chỉ là hiện tại tình hình gấp gáp, thời gian eo hẹp nên không ai dám bàn đến mối quan hệ giữa Di Di cùng Thời Diễn vào lúc này, trừ khi họ thực sự không muốn làm việc nữa.

Thời Diễn đặt Di Di lên chiếc ghế ở bên cạnh, tiện thể đưa cho Di Di chiếc điện thoại của mình: ” Nếu nhàm chán thì liền đi ngủ.”

Di Di ôm di động gật đầu: “Ân!”

Này âm thanh ngay lập tức thu hút tất cả mọi người có mặt.

Như vậy đáng yêu tiểu nữ hài là thật sự tồn tại sao?

Thời Diễn ho khan khiến tầm mắt của mọi người đều tập trung vào mình: “Vất vả mọi người đêm nay đi một chuyến, tôi nghĩ tất cả mọi người đều biết nguyên nhân được gọi đến đây, vừa rồi bộ phận kỹ thuật đã xử lý vấn đề văn kiện bị mất, mà tôi gọi các người đến, bởi vì dự án này chỉ có tổ các người tiếp nhận qua, hoặc tôi nên nói chính xác hơn, thì chỉ có tổ A của các người tiếp quản “

Ngồi ở vị trí gần nhất với Thời Diễn là giám đốc dự án Dương Thần, ở mọi người đối mặt với áp lực Thời Diễn tạo ra nên không dám lên tiếng, chỉ có anh ta nhếch chân lên bắt chéo:” Thời tổng là nghi ngờ tổ A của chúng tôi ăn cắp tài liệu à? “

Thời Diễn nhìn về phía Dương Thần, biểu tình lãnh đạm: “Nếu tôi nhớ rõ không lầm, lần trước giá chỉnh thể của chúng ta đều so với Tinh Vực hơn một tệ, giám đốc Dương còn chưa cho tôi một lời giải thích “

Hai vị lão tổng nói chuyện phía dưới không ai dám xen vào, thậm chí họ còn không dám phát ra đại khí, trong lòng chỉ cầu mong tai ương không cần ập đến họ.

Di Di nhìn Dương thần chớp chớp mắt.

Bạch khí, là người tốt.

Kia vì sao ca ca cùng vị thúc thúc này lại có vẻ sinh khí cãi nhau.

Dương Thần cảm nhận được ánh mắt Di Di, bất giác qua sườn mặt nhìn cô một cái.

Di Di nhìn đến Dương Thần trong mắt, hắn cùng ca ca đứng cùng nhau không biết là đang thảo luận chuyện gì.

Nội dung cuộc nói chuyện Di Di có thể nghe thấy, chính là lại nghe không hiểu, cái gì tương kế tựu kế, dụ địch, cô một thứ cũng không hiểu.

Di Di thực mau cúi đầu chuyển tầm mắt lại trên điện thoại.

Một cửa sổ bật lên xuất hiện ở đầu màn hình điện thoại, Di Di vì tò mò mà nhấp vào, lại thấy tin nhắn từ Lâm Đình.

– – A Diễn, ngủ rồi sao.

Mấy ngày nay cô đã được Tô Nguyên Trừng dạy cách sử dụng điện thoại, cô biết ứng dụng này có tên là WeChat. Giống như cách truyền đến giọng nói của họ, cô liền có thể nói chuyện với người khác bất kể khoảng cách.

Bất quá lại nói tiếp, thứ này so với truyền âm có vẻ lợi hại hơn một chút, suy cho cùng, truyền âm phải cùng thời gian và không gian mới phát huy được.

Di Di nhớ tới tiểu bát nói Lâm Đình là người xấu, chính vì cô ta trộm đi văn kiện mới khiến cho công ty xuất hiện nguy cơ rơi vào khủng hoảng.

Nhưng bây giờ thật nhiều sự tình khác với cốt truyện trong sách, nên cô cũng không chắc liệu có phải Lâm Đình làm chuyện đó hay không.

Di Di quay đầu linh hoạt nghĩ ra một ý tưởng hay.

Cô ngước mắt lên nhìn thấy đại ca của mình vẫn đang thảo luận với những người khác, sau mới cẩn thận bước xuống ghế và kiễng chân rón ra rón rén bước ra khỏi phòng họp.

Trong phòng hội nghị tầm mắt mọi người đều tập trung trên người Thời Diễn, không ai chú ý đến Di Di đang trốn đi.

Di Di chạy ra khỏi phòng họp để tìm một chiếc ghế dựa ngồi xuống, làm theo những gì Tô Nguyên Trừng đã dạy, cô chỉ ngón trỏ vào cuộc gọi video.

Sau khi cuộc gọi video được thực hiện, rất mau đã được kết nối.

Lâm Đình đột ngột không kịp phòng ngừa mà cùng Di Di đối diện.

Cô nhìn vào trong mắt Lâm Đình, cô ta lẻn vào trong phòng làm việc Thời Diễn, ngồi ở trước máy tính làm thao tác gì đó, sau đó cầm tập văn kiện trong ngăn kéo ra. Ngay sau khi màn hình thay đổi, Lâm Đình vừa về tới nhà liền đem tài liệu đặt ở trong ngăn tủ khóa lại”

Đó là một kế hoạch!

Vẫn là cô ta!

“Như thế nào lại là em”

Lâm Đình thốt lên khi nhìn thấy Di Di chưa có phản ứng, nháy mắt buột miệng thốt ra, sau đó cô ta mới cảm thấy giọng điệu của mình không ổn, trên mặt hiện lên tươi cười hỏi: “Là Di Di a, đã muộn thế này. Đại ca của em đâu? “

Di Di xoa xoa bụng nhỏ, một bộ dáng đói đến ủy khuất hề hề: ” Em cùng ca ca đang ở công ty, Đình tỷ tỷ, em đói quá, nhưng đại ca không có thời gian chăm sóc em.”

Đương nhiên Lâm Đình sẽ không hoài nghi Di Di nói chuyện, cô ta vội vàng quan tâm hỏi: ” Em cùng A Diễn đều chưa ăn sao?”

Di Di gật gật đầu: ” Dạ!”

Lâm Đình ở trong lòng tính toán một chút, cô đã thật lâu không gặp được Thời Diễn, tối nay là cơ hội tốt, hơn nữa mọi người của công ty đều ở đây, cùng là để mọi người nhìn nhận cô ta là bà Thời.

Lâm Đình cười nói: “Vậy em cùng ca ca chờ một lát, tỷ tỷ một hồi mang cơm qua có được không”

“Hảo nga, kia tỷ tỷ gặp lại sau”

” Hẹn gặp lại Di Di.”

Di Di cúp điện thoại, cất điện thoại lại vào túi nhỏ, tung tăng nhảy nhót mà trở lại phòng họp.

Với việc chạy ra rón ra rón rén so sánh với lần này đi vào liền quang minh chính đại rất nhiều.

Khi Thời Diễn nghe được tiếng đẩy cửa, hắn quay đầu lại nhìn, vốn dĩ chỉ là thói quen quay đầu lại, nhưng hắn lại sững sờ một chút khi nhìn thấy Di Di: “Di Di? Em chạy ra ngoài lúc nào vậy?”

Di Di không đi vào mà chỉ ló đầu ra sau cánh cửa: ” Ca ca, ngươi có thể hay không đi ra ngoài một chút.”

Thời Diễn quay đầu nhìn một chút những nhân viên còn đang đợi hắn giải quyết vấn đề, sau đó lại trừng lớn mắt nhìn thoáng qua đôi mắt to của Di Di, cuối cùng vẫn là đứng lên: “Mọi người chờ tôi một chút.”

Thời Diễn đi ra nháy mắt phòng họp trở nên ồn ào.

“Thời tổng đang làm gì vậy, hôm nay trường hợp quan trọng như vậy, thế nào lại mang theo đứa nhỏ tới đây.”

“Chính là a, này đều là lúc nào rồi, tiểu hài tử quá phiền toái.”

“Dương tổng, này sao lại thế này, đứa nhỏ này là con gái tư sinh của Thời tổng?”

Dương Thần trừng mắt nhìn người đặt câu hỏi: ” Đứa nhỏ này là em gái của Thời tổng, Thời gia rất yêu thích, các ngươi đều ít nói lại đi “

Thời Diễn bước ra cửa, liền nhìn thấy Di Di đang dựa vào góc tường.

Mặc dù vẫn còn nhiều việc phải làm, nhưng Thời Diễn vẫn rất dịu dàng nhìn Di Di, hắn ngồi xổm xuống cùng Di Di nhìn thẳng hỏi: ” Làm sao vậy? Có phải hay không có chút nhàm chán, hay là mệt nhọc muốn ngủ?”

Di Di lắc đầu, giơ tay nắm lấy tay Thời Diễn: “Ca ca, em mơ thấy chuyện này là Đình tỷ tỷ làm, ngươi có thể tin tưởng Di Di không?”

_________________________________

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK