Rất rõ ràng, trong lòng mọi người, chuyện Tiếu thị sụp đổ dưới tay nhà họ Nghiêm chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Tiếu Oánh Ức cũng không trách những người này, dù sao thì mọi người cũng phải sống, cũng không thể cùng chờ chết với Tiếu thị được?
Tiếu Oánh Ức trầm ngâm một lát rồi nhìn về phía Tổng giám đốc bộ phận tài chính Phương Lôi: "Tổng giám đốc Phương, chúng ta còn có thể sử dụng bao. nhiêu tiền trong sổ sách nữa?"
Phương Lôi là một người phụ nữ xinh đẹp, dáng người nóng bỏng, đặc biệt là cái chỗ cao cao nở nang kia lại càng khiến cho người ta có cảm giác muốn giật bung cúc áo sơ mi cô ấy ra.
Cô ấy hơi nghiêng người về phía trước, phần cao. vút kia lại càng hấp dẫn người ta hơn, Phương Lôi nhíu mày, cười khổ đáp: "Cho dù có đồn toàn bộ tài chính vào trước phiên giao dịch ngày mai thì tối đa cũng chỉ có năm trăm triệu thôi."
Tiếu Oánh Ức nhìn về phía Tổng giám đốc bộ. phận tài chính Hà Hải Bình ở phía bên tay trái ồi nói "Nếu giao năm trăm triệu này cho ông, ông có thể gồng gánh được bao lâu?"
"Năm trăm triệu?" Hà Hải Bình nhếch miệng đáp: "Chú tịch Tiếu, thứ lỗi cho tôi nói thẳng, tôi khuyên cô nên từ bỏ việc chống trả đi, nhà họ Nghiêm vung tay cái là có thể điều động khoản tài chính từ chục tỷ trở lên, năm trăm triệu đấu với chục tỷ, thế này chẳng có tí cơ hội chiến thẳng nào cả."
Hà Hải Bình dừng một chút, ông ta nhìn Tiếu Oánh ỨC thật sâu, từ tốn nói: "Nhà họ Nghiêm không phải là kẻ mà Tiếu thị có thể chống cự được, để nhà họ Nghiêm chiếm Tiếu thị cũng chẳng sao hết, chỉ bằng. cô nhân lúc hiện giờ đang nắm trong tay cổ phần thì cầm lấy mấy trăm triệu, từng đó cũng đủ cho cô sống cả đời."
“Thái độ này của ông là thế này sao?" Tiếu Oánh Ức lạnh lùng hỏi.
"Đương nhiên, Chủ tịch Tiếu, tôi cũng thật lòng suy nghĩ cho cô thôi, dù sao..."
Không để Hà Hải Bình kịp nói hết, Tiếu Oánh Ức đã giơ tay lên, lạnh lùng nói: "Chỉ cần ông nói cho tôi biết, với năm trăm triệu thì ông có thể chống đỡ trong bao lâu là được."
"Chủ tịch Tiếu, cô khăng khăng như vậy sẽ chỉ làm Tiếu thị chìm xuống vực sâu thôi, tôi nghĩ cô nên suy nghĩ đề nghị của tôi xem sao."
Tiếu Oánh Ức liếc mắt nhìn chằm chẳm vào Hài Hải Bình, trong lòng có hơi đau xót.
Hà Hải Bình cũng được coi là ông bạn cũ của ba cô lúc ba cô còn sống, ba cô vô cùng tin tưởng ông ta, cho nên mới giao bộ phận tài chính quan trọng cho ông ta quản lý.
Tiếu Oánh Ức không ngờ rắng ông ta lại kẻ đầu tiên bước ra yêu cầu cô từ bỏ Tiếu thị
Nói là suy nghĩ cho cô sao?
Tiếu Oánh Ức biết rõ, có mà suy nghĩ cho cô c; rắm ấy, thằng cha này muốn cô rút hết cổ phần, sau đó ông ta có thể nhận được phụ cấp nghỉ việc ít ỏi trước khi Tiếu thị sụp đổ chứ gì?
"Chủ tịch Tiếu, tôi nghĩ đề nghị của tổng giám đốc là lựa chọn tốt nhất trước mắt rồi."
"Đúng vậy đó... Chủ tịch Tiếu, bây giờ cô rút cổ phiếu thì vẫn còn đường lui, nếu sau này có chuyện gì xây ra thì sợ rằng cô sẽ táng gia bại sản mất!"
"Đúng đó, Chủ tịch Tiếu, bây giờ cô rút cổ phiếu thì cả đời cô cũng có thứ bảo đảm cho cuộc sống, mà mọi người chúng tôi đây cũng ít nhiều nhận được ít phụ cấp nghỉ việc."
'Đúng vậy đó, dù sao chúng tôi cũng vất vả khổ sở vì Tiếu thị nhiều năm vậy rồi, cô cũng không thể nhìn chúng tôi thất nghiệp rồi không có gì đảm bảo. cuộc sống chứ đúng không?”
"Các người đủ rồi đói" Phó Tổng giám đốc bộ. phận Tài chính Lưu Vân Phi tức giận đứng lên, chỉ vào cả đám người mà quát: 'Mấy năm nay, từ ông Tiếu cho. đến Chủ tịch Tiểu Tiếu đều không hề có lỗi gì với các người mà? Thậm chí từng người các người còn có tài sản ngàn vạn chắng phải cũng do hai vị Chủ tịch Tiếu cho hay sao? Bây giờ thấy Tập đoàn Tiếu thị gặp nạn, các người không những không biết đường báo đáp mà lại còn ném đá xuống giếng, các người có còn là con người không?"
"Báo đáp?" Hà Hải Bình nhếch môi nói: "Mấy năm nay chúng tôi cũng ở đây hao tổn không ít tâm sức vì "Tiếu thị, sự huy hoàng mấy năm trước đây của Tiếu thị chẳng lẽ lại không có công lao của chúng tôi? Chúng ôi có tài sản ngàn vạn cũng là do chính chúng tôi có. được bằng sự nỗ lực của chính mình”
"Đúng thế, Tiếu thị đi đến nước này thì trách được ai? Còn chẳng phải do đám người nhà họ Tiếu các người sao, nếu không phải vì cái bà Đàm Thục Bình đó làm loạn thì Tiếu thị có rơi vào tình trạng như ngày hôm nay không?"
Tiếu Oánh Ức cũng không trách những người này, dù sao thì mọi người cũng phải sống, cũng không thể cùng chờ chết với Tiếu thị được?
Tiếu Oánh Ức trầm ngâm một lát rồi nhìn về phía Tổng giám đốc bộ phận tài chính Phương Lôi: "Tổng giám đốc Phương, chúng ta còn có thể sử dụng bao. nhiêu tiền trong sổ sách nữa?"
Phương Lôi là một người phụ nữ xinh đẹp, dáng người nóng bỏng, đặc biệt là cái chỗ cao cao nở nang kia lại càng khiến cho người ta có cảm giác muốn giật bung cúc áo sơ mi cô ấy ra.
Cô ấy hơi nghiêng người về phía trước, phần cao. vút kia lại càng hấp dẫn người ta hơn, Phương Lôi nhíu mày, cười khổ đáp: "Cho dù có đồn toàn bộ tài chính vào trước phiên giao dịch ngày mai thì tối đa cũng chỉ có năm trăm triệu thôi."
Tiếu Oánh Ức nhìn về phía Tổng giám đốc bộ. phận tài chính Hà Hải Bình ở phía bên tay trái ồi nói "Nếu giao năm trăm triệu này cho ông, ông có thể gồng gánh được bao lâu?"
"Năm trăm triệu?" Hà Hải Bình nhếch miệng đáp: "Chú tịch Tiếu, thứ lỗi cho tôi nói thẳng, tôi khuyên cô nên từ bỏ việc chống trả đi, nhà họ Nghiêm vung tay cái là có thể điều động khoản tài chính từ chục tỷ trở lên, năm trăm triệu đấu với chục tỷ, thế này chẳng có tí cơ hội chiến thẳng nào cả."
Hà Hải Bình dừng một chút, ông ta nhìn Tiếu Oánh ỨC thật sâu, từ tốn nói: "Nhà họ Nghiêm không phải là kẻ mà Tiếu thị có thể chống cự được, để nhà họ Nghiêm chiếm Tiếu thị cũng chẳng sao hết, chỉ bằng. cô nhân lúc hiện giờ đang nắm trong tay cổ phần thì cầm lấy mấy trăm triệu, từng đó cũng đủ cho cô sống cả đời."
“Thái độ này của ông là thế này sao?" Tiếu Oánh Ức lạnh lùng hỏi.
"Đương nhiên, Chủ tịch Tiếu, tôi cũng thật lòng suy nghĩ cho cô thôi, dù sao..."
Không để Hà Hải Bình kịp nói hết, Tiếu Oánh Ức đã giơ tay lên, lạnh lùng nói: "Chỉ cần ông nói cho tôi biết, với năm trăm triệu thì ông có thể chống đỡ trong bao lâu là được."
"Chủ tịch Tiếu, cô khăng khăng như vậy sẽ chỉ làm Tiếu thị chìm xuống vực sâu thôi, tôi nghĩ cô nên suy nghĩ đề nghị của tôi xem sao."
Tiếu Oánh Ức liếc mắt nhìn chằm chẳm vào Hài Hải Bình, trong lòng có hơi đau xót.
Hà Hải Bình cũng được coi là ông bạn cũ của ba cô lúc ba cô còn sống, ba cô vô cùng tin tưởng ông ta, cho nên mới giao bộ phận tài chính quan trọng cho ông ta quản lý.
Tiếu Oánh Ức không ngờ rắng ông ta lại kẻ đầu tiên bước ra yêu cầu cô từ bỏ Tiếu thị
Nói là suy nghĩ cho cô sao?
Tiếu Oánh Ức biết rõ, có mà suy nghĩ cho cô c; rắm ấy, thằng cha này muốn cô rút hết cổ phần, sau đó ông ta có thể nhận được phụ cấp nghỉ việc ít ỏi trước khi Tiếu thị sụp đổ chứ gì?
"Chủ tịch Tiếu, tôi nghĩ đề nghị của tổng giám đốc là lựa chọn tốt nhất trước mắt rồi."
"Đúng vậy đó... Chủ tịch Tiếu, bây giờ cô rút cổ phiếu thì vẫn còn đường lui, nếu sau này có chuyện gì xây ra thì sợ rằng cô sẽ táng gia bại sản mất!"
"Đúng đó, Chủ tịch Tiếu, bây giờ cô rút cổ phiếu thì cả đời cô cũng có thứ bảo đảm cho cuộc sống, mà mọi người chúng tôi đây cũng ít nhiều nhận được ít phụ cấp nghỉ việc."
'Đúng vậy đó, dù sao chúng tôi cũng vất vả khổ sở vì Tiếu thị nhiều năm vậy rồi, cô cũng không thể nhìn chúng tôi thất nghiệp rồi không có gì đảm bảo. cuộc sống chứ đúng không?”
"Các người đủ rồi đói" Phó Tổng giám đốc bộ. phận Tài chính Lưu Vân Phi tức giận đứng lên, chỉ vào cả đám người mà quát: 'Mấy năm nay, từ ông Tiếu cho. đến Chủ tịch Tiểu Tiếu đều không hề có lỗi gì với các người mà? Thậm chí từng người các người còn có tài sản ngàn vạn chắng phải cũng do hai vị Chủ tịch Tiếu cho hay sao? Bây giờ thấy Tập đoàn Tiếu thị gặp nạn, các người không những không biết đường báo đáp mà lại còn ném đá xuống giếng, các người có còn là con người không?"
"Báo đáp?" Hà Hải Bình nhếch môi nói: "Mấy năm nay chúng tôi cũng ở đây hao tổn không ít tâm sức vì "Tiếu thị, sự huy hoàng mấy năm trước đây của Tiếu thị chẳng lẽ lại không có công lao của chúng tôi? Chúng ôi có tài sản ngàn vạn cũng là do chính chúng tôi có. được bằng sự nỗ lực của chính mình”
"Đúng thế, Tiếu thị đi đến nước này thì trách được ai? Còn chẳng phải do đám người nhà họ Tiếu các người sao, nếu không phải vì cái bà Đàm Thục Bình đó làm loạn thì Tiếu thị có rơi vào tình trạng như ngày hôm nay không?"