Mục lục
Thân Công Báo Truyền Thừa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Vô liêm sỉ, bản vương không phải nói gọi các ngươi nhìn các vị Thái tử, dời đi địa phương sao? Làm sao còn bị cái kia ngư ông câu đến" Kính Hà Long Vương trong mắt lửa giận bốc lên.

Nghe xong Kính Hà Long Vương, cái kia Hà Bá ủy khuất nói: "Long Vương, thuộc hạ đúng là dựa theo ngài bàn giao đi làm, thế nhưng cái kia ngư ông tựa hồ có biết trước khả năng, mỗi một lần thần dời đi các vị Thái tử, cái kia ngư ông đều sẽ tuỳ tùng mà đến, còn tiếp tục như vậy, Kính Hà long tử long tôn đều phải bị triệt để câu hết" .

"Có chuyện như vậy?" Kính Hà Long Vương sắc mặt chìm xuống, chậm rãi đứng lên, đi ra đại điện: " Dạ Xoa tướng quân tự mình đi tới một lần, ngược lại muốn xem xem cái kia ngư ông có năng lực gì, chuyên môn thả câu ta Kính Hà long tử long tôn" .

Lại nói gần thành Trường An, bên bờ sông Kinh Hà nước trong lắm, dựa mé sông có một người thuyền chài tên gọi là Trương Tiêu, nữa là người đốn củi tên là Lý Định, hai người tuy không phải là ông nghè trong trường học, nhưng cũng là những người biết chữ chốn non cao, không chuộng công danh mà chỉ lấy nghiệp ngư tiều làm vui thú.

Một hôm, hai người vào trong thành Trường An, sau khi bán hết những vớt củi trên vai và những tôm cá trong giỏ. Hai người đưa nhau vào quán rượu, mùi rượu thơm phức, mỗi người làm lấy một bình, lững thững về bên bờ sông Kinh Hà. Trương Tiêu nói:

" Lý huynh ạ, những kẻ nào mà ham danh rồi sẽ vì danh mà chết oan, kẻ trục lợi sẽ vì lợi mà hại đời đó, hưởng lộc như ôm cọp bên mình, được ơn như nuôi rắn trong túi, kể ra, huynh đệ chúng ta ngày ngày vui với non xanh nước biếc, thảnh thơi qua ngày, còn gì bằng nữa cơ chứ."

Lý Định nói: "Trương huynh nói rất có lý" .

Hai người đi tới chỗ rẽ, khi chào nhau từ biệt, Trương Tiêu nhắc:

- Này, Lý Huynh ạ, đi đường cẩn thận nhé, chú ý tránh hổ, nhỡ có sự nguy hiểm xảy ra, e đầu phố ngày mai thiếu bạn hiền đó.

Lý Định nghe vậy giận dữ nói: "Ngươi kẻ này bại hoại! Bạn tốt cũng thay đến sinh tử, ngươi làm sao chú ta? Ta như ngộ hổ gặp hại, ngươi tất ngộ sóng lật thuyền!" .

Trương Sảo nghe vậy cười đắc ý, đầy mặt đắc ý nói: "Ta vĩnh viễn cũng không bị lật thuyền" .

Lý Định nói: "Ngày có bất trắc phong vân, nhân có sớm tối họa phúc. Ngươi làm sao liền giữ được vô sự?" .

Trương Sảo chắp hai tay sau lưng, trên mặt mang theo đắc ý, trong mắt một con Thiên Ma không ngừng múa nói: "Lý huynh, ngươi tuy rằng nói như vậy, ngươi còn không môn đạo. Không bằng ta chuyện làm ăn có môn đạo, định sẽ không gặp cùng cỡ này tai họa" .

Lý Định nghe vậy sắc mặt không được dấu vết biến đổi nói: "Ngươi cái kia trên mặt nước nghề nghiệp, cực hung cực hiểm, ẩn ẩn âm thầm, có môn đạo gì?" .

Trương Sảo lúc này trên mặt mang theo men say, say khướt đắc ý nói: Ngươi không rõ đấy chứ, trong thành Trường An có một ông thầy bói ở phía cửa Tây, mỗi ngày đem biếu ông ta một con cá chép vàng, ông ta bói cho một quẻ, thật là trăm lần đánh, trăm lần trúng. Hôm nay tôi lại xem bói, ông ta bảo cấm lưới ở phía đông khúc sông Kinh Hà, buông câu ở phía tây tức sẽ được đầy lưới tôm cá. Ngày mai đem vào thành bán lấy tiền mua rượu, lại cùng lão huynh chuyện trò sau.

Nói rồi, hai người chia tay ra đi, mỗi người một ngã.

Cái kia Lý Định nghe xong ngư ông, song quyền nắm chặt, trong mắt đếm dị thải lưu động, không được dấu vết nhìn cách đó không xa nước sông một chút, cười lạnh, xoay người hướng về núi bên trong đi đến: "Ngày mai có náo nhiệt nhìn" .

Đó chỉ là câu chuyện nói trong khi đi đường, dè đâu trong cỏ có một tên dạ xoa tuần nước ở bờ sông Kinh Hà nghe được câu nói “trăm lần đánh, trăm lần trúng” vội vã về cung Thủy tinh, hoảng hốt tâu lại với Long vương.

“Đại vương, tai vạ, tai vạ đến rồi!”

Long Vương chính đang uống rượu, nhìn cái kia hoang mang hoảng loạn Dạ Xoa, không nhanh không chậm nói: "Có cái gì tai họa?" .

"Tai vạ gì nào?"

Dạ Xoa nói: "Hạ thần đi tuần nước đến bờ sông, nghe thấy hai người đốn củi và thuyền chài chuyện trò bảo nhau lúc chia tay, người thuyền chài nói, phố cửa Tây bên thành Trường An, có một người thầy bói, tính toán rất đúng, nếu mỗi ngày cứ biếu y một con cá chép thì y sẽ bói cho một quẻ, trăm lần đánh trăm lần trúng. Nếu họ cứ bói như thế, chẳng hóa ra là loài thủy tộc sẽ bị diệt dần hết ư? Thì còn lấy ai để tô vẻ đẹp cho thủy phủ, lấy ai mà vượt sông lên ghềnh giúp đỡ oai lực cho Đại vương.

Nghe xong kia Dạ Xoa lời ấy, Long Vương chén rượu dừng lại, trong mắt đếm sát cơ lưu chuyển, nhất thời giận dữ, việc này nếu là thật, này Kính Hà chẳng phải là muốn đoạn tử tuyệt tôn? Không trách chính mình long tử long tôn **** giảm thiểu, nguyên lai căn do ở đây.

Long Vương nghe nói, giận lắm, hầm hầm cầm gươm định đến Trường An đặng giết chết lão thầy bói đó.

Thì bọn con rồng, cháu rồng, cá quan, tôm cua, quân sư cá Cháy, hiếu khanh cá Thạch quế, thái tể cá Chép đồng hè ra tấu:

- Xin Đại vương hãy nguôi giận, người ta thường nói những lời nói qua tai chớ nên tin ngay. Đại vương đi lần này, hẳn có mây theo mưa giúp, sợ làm kinh động đến dân Trường An, Trời sẽ quở trách. Đại vương là bực phép thuật tài giỏi, biến hóa lắm lối, Chỉ cần biến ra một kẻ tu sĩ vào thành Trường An, dò la thăm hỏi, nếu quả có bọn đó, sẽ tru diệt cũng chưa muộn, nhỡ ngộ không có bọn đó, chẳng hóa ra giết oan người ta ư?

Kính Hà nghe vậy gật gù: "Ngược lại cũng đúng là đạo lý này, nơi này là Nhân tộc địa bàn, ta Long tộc gần nhất lại cùng loài người quan hệ căng thẳng, nếu là bị Nhân tộc bắt được cái chuôi, nhưng là phiền phức đến cực điểm" .

Long Vương y lời tâu, bỏ gươm xuống chẳng làm mưa gió nữa, liền ra tới bờ sông, vặng mình một cái liền biến thành một tu sĩ áo trắng, dáng người anh tuấn, vẻ
đẹp khôi ngô. Người ấy khoan thai bước trên đường đi, thẳng tới phố Tây thành Tràng An, thấy có một đám đông, chen chút, lộn xộn, trong đám có kẻ cất giọng hênh hoang:

- Những ai mà bản mạch thuộc rồng sẽ xung khắc với người thuộc thổ. Dần, thân, tỵ, hợi tuy là hợp nhau, nhưng hôm nay lại phạm đến sao Thái Tuế.

Chiêu bài kia phía dưới có tự thư tên họ, viết Thần Toán tiên sinh Viên Thủ Thành. Cầm kỳ trên lá cờ sách 'Thần Toán Tử' ba chữ, ngồi ngay ngắn ở tiểu bàn , ghế trên, quanh thân tụ tập vô số đám người xem náo nhiệt.

Cái kia Kính Hà Long Vương hóa là thân người, theo cái kia ngư ông hướng về đoàn người di động, thấy cái kia ngư ông đi vào cầu quái, liền hỏi người ở bên cạnh nói: "Này xem bói người là lai lịch ra sao, vì sao lần thứ hai bói toán?" .

Cái kia người xem náo nhiệt nhìn thấy Kính Hà Long Vương quanh thân quần áo hào hoa phú quý, không phải tầm thường bách tính bình thường, cười trả lời: "Đạo nhân này ba năm trước tới đây, xem bói rất nhạy cảm, mỗi toán tất bên trong, hơn nữa có một cái kỳ quái quy củ, một ngày chỉ tính ba quẻ, ba quẻ qua đi, cho bao nhiêu tiền cũng không tính là" .

"Có chuyện như vậy?" Kính Hà Long Vương chen vào đoàn người.

"Tiên sinh, đây là ta ở Kính Hà bên trong câu đến cẩm lý, cố ý cho ngài để lại một cái to lớn nhất, cảm tạ ngài chỉ điểm chi ân, ngài ở nhìn, ngày mai nên đi nơi nào câu cá?" Cái kia lão ngư ông trong tay nhấc theo một cái nặng hơn hai mươi cân cẩm lý, đối với đạo sĩ nịnh nọt nở nụ cười.

"Ai, ngươi ông già này quá mức lòng tham, năm đó nhìn ngươi lão ông đáng thương, vì lẽ đó cố ý chỉ điểm ngươi đi thả câu, không hề nghĩ rằng ngươi quá mức tham lam, bắt kiệt cá tôm, khiến cái kia Kính Hà bên trong long tử long tôn chết hết, hôm nay sợ là tai họa đến rồi, không tính, không tính, ngươi ta duyên phận đã hết, ngày sau không muốn tới tìm ta nữa" nói chuyện, đạo sĩ kia bắt đầu thu lại chính mình sạp hàng.

Cái kia ngư ông nghe vậy sững sờ, một đôi mắt nhìn đạo sĩ, còn không cần nói, liền nhìn thấy trong đám người đi tới một bóng người.

Long vương vào nhà chào hỏi ông thầy bói xong đâu đấy, thầy bói mời long vương ngồi trên, gọi đồng tử bưng nước lên mời trà xong, ông ta hỏi:

"Không biết công tử muốn hỏi chuyện gì?" .

"Ta muốn đến đây nhờ tiên sinh xem cho một quẻ mưa nắng thế nào? "

Tức thì, ông thầy bói gieo quẻ và đoán rằng:

"Mây tràng đỉnh núi, mù bộc ngọn rừng,
Nếu mà xem mưa, chắc tại ngày mai."

" Ngày mai đến giờ nào thì mưa, mưa được bao nhiêu tấc?"

" Sáng mai đến giờ Thìn thì có mây, giờ Tỵ có sấm, giờ Ngọ thì mưa, giờ mùi thì tạnh, mưa được là ba thước ba tấc, lẽ bốn mươi tám giọt. "

" Hahaha ha, câu đoán này không phải bỡn đâu nghe, nếu ngày mai quả có mưa đúng giờ, đây xin tạ ơn ông 50 lương vàng, nếu không được như vậy, xin nói thực với ông, tôi sẽ lột chiêu bài và phá cửa hàng ông ra, rồi đuổi khỏi thành Trường An, không cho ông lừa dối dân chúng ở đây nữa. "

Cái kia tiên sinh mặt lộ vẻ vẻ mừng rỡ: "Cái này từ ngươi. Mời, mời, rõ ràng sau cơn mưa lại đến gặp ta "

Sau khi nói xong, âm thầm cười gằn: "Đến đúng lúc, đến đúng lúc, đổ phải thử một chút giết rồng là tư vị gì" .

Ps: Các bạn nhớ nhấn "Cảm ơn" và vào phần Bình Chọn Converter Được Yêu Thích Nhất ( link ở dòng dưới) vote ủng hộ mình nhé! Hoàng Châu chân thành cảm ơn!

Mỗi giây ta đều tại mạnh lên

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Bátướcbóngđêm
11 Tháng ba, 2023 22:45
đọc ổn
qIBfB25197
29 Tháng mười một, 2022 21:23
ai tác này viết truyện cẩ u huyết lắm, giúp đỡ rồi cuối cùng nhận lại chỉ là vô tình, ài có bộ mới của tác viết đỡ cẩ u huyết chút, t nghĩ con bé vi trần này sẽ ko có kết cục giống nhân vật nữ phản bội trong bộ " triệu hoán thánh nhân". Mong là nó ko ra tay ác như bộ đấy, ko xứng đáng bên cạnh thì nên ra đi.
JCNHS73099
25 Tháng tư, 2022 18:24
Kiếp trước main 50t mà sao hành sự như trẻ con, chưa rõ thực lực địch nhân cũng chưa biết mình đánh trúng ko mà dám cam đoan đã giải quyết. Ko biết là main óc c*c hay là do tác cố ý tạo tình huống gây cười
JCNHS73099
24 Tháng tư, 2022 19:16
Giết nó thì % thôn bị vạ lây là 30% còn bây h hiếp rồi thả thì % bị trả thù là 100% rồi đấy. Main thông minh ghê.
JCNHS73099
24 Tháng tư, 2022 18:36
Truyện này hay ko ko bt nhưng mới đọc 30c là thấy xàm *** and main não tàn rồi đấy. Trùng hợp gặp nhau sợ thôn bị vạ lây ko dám chạy(????), đi theo để bị sĩ nhục. Mấy chương sau đè ra hiếp và để nó nhớ mặt, ko giết trong khi con đó *** đi vào nơi nguy hiểm chết là đáng. Có bị trả thù thì tt mấy con yêu quái chứ mấy tk phàm nhân trong thôn có làm đc cm gì tụi binh lính đâu mà tt. Mở mồm thì sợ thôn bị vạ lây nên hiếp và thả. Sao thông minh quá nhỉ.
Lão Sắc Quỷ
24 Tháng tư, 2022 15:55
.
Lão Sắc Quỷ
23 Tháng tư, 2022 05:22
.
Lão Sắc Quỷ
22 Tháng tư, 2022 17:48
.
Lão Sắc Quỷ
23 Tháng ba, 2022 14:39
truyện oke
hai thuong nguyen
13 Tháng mười hai, 2020 14:03
đọc truyện ức chửi *** nó thật, đang hay cái viết nhảm quá trời
BÌNH LUẬN FACEBOOK