• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe vậy Nhạc Tư Nhẫn cau mày nhìn Tư Huyệt Lăng bằng ánh mắt sắc lạnh giọng điệu nhàn nhạt " Sao lại mò về đây rồi?"

" Sao lại cái giọng điệu như vậy rồi?" Tư Huyệt Lăng nằm gác chân lên bàn.

" Làm sao có gì nói mau rồi lượn. Vợ tôi sắp về rồi " Nhạc Tư Nhẫn khó chịu ra mặt nhìn Tư Huyệt Lăng.

" Vợ? Ai? Ai là vợ cậu? Vị tiểu thư nào có mắt như mù lấy cậu vậy? " Tư Huyệt Lăng đang nằm ngồi bật dậy hốt hoảng.

" Tôi đấy! " Diệp Bạc Anh đẩy cửa đi vào khiến cho Tư Huyệt Lăng chết lặng một lúc rồi giãy lên như đỉa phải vôi.

" A!!aaaa thằng kia! Mày tu mấy kiếp mới rước được mĩ nhân của Diệp gia bên Anh quốc - Đóa hoa hồng vàng về vậy? Mày đã là gì để cô ấy theo mày về làm vợ? Ra giá đi! Bao nhiêu hở? Bao nhiêu hở? Để tao trả mày tiền của hồi môn rước cổ về làm vợ tao? " Tư Huyệt Lăng lao đến túm lấy cổ áo của Nhạc Tư Nhẫn hét lớn và lắc qua lắc lại nhìn thôi cũng thấy chóng hết cả mặt.

Nhạc Tư Nhẫn cũng không chịu được đấm cho Tư Huyệt Lăng một cái. " Có im đi không? "

" Aa! Đau nha cha " Tư Huyệt Lăng xoa xoa bụng

" Em mua ít đồ ăn trưa không biết là có bạn của anh nữa nên mua mỗi phần của anh thôi. Em ăn ở đó rồi. À còn nữa em mua một bộ vest cùng với giày nữa anh mặc thử xem xem có vừa không? " Diệp Bạc Anh đi đến bàn đặt đồ ăn trưa xuống rồi đưa túi quần áo với giày cho Nhạc Tư Nhẫn.

Nhận được bộ quần áo với giày Nhạc Tư Nhẫn liền đi thay trong lúc đó Tư Huyệt Lăng lân la bắt chuyện với Diệp Bạc Anh " Tiểu Anh Anh cô nương đây có nhớ tôi không? Tôi là fan của cô đó. "

" Nhiều người quá sao tôi biết cậu là ai? " Diệp Bạc Anh hững hờ đáp lại

Câu trả lời như làm tan nát trái tim của Tư Huyệt Lăng.

Nhạc Tư Nhẫn đi ra trong bộ vest và giày mới khiến cho Tư Huyệt Lăng cắn gối vì ghen tị.

" Đẹp lắm! " Diệp Bạc Anh ngật gù về gu ăn mặc của mình khia mua đồ cho Nhạc Tư Nhẫn.

Được cô khen Nhạc Tư Nhẫn đỏ bừng mặt. Thấy vậy Tư Huyệt Lăng mắt trố ra cứ như thấy ma quỷ vậy.

" Chị dâu chiều nay chị có rảnh không? " Tư Huyệt Lăng ôm gối nhìn Diệp Bạc Anh bằng ánh mắt đáng thương.

" Chiều rồi còn gì? Có gì nói mau? " Diệp Bạc Anh lạnh lùng liếc nhìn Tư Huyệt Lăng

" Chị dâu xíu nữa đi chơi thể thao không? " Tư Huyệt Lăng nhìn Diệp Bạc Anh bằng ánh mắt mong chờ.

Đến nước này Diệp Bạc Anh liếc mắt nhìn Nhạc Tư Nhẫn thấy anh gật đầu cô liền đồng ý.

Nhân được câu trả lời thỏa đáng cậu ta liền đứng dậy rời đi " Hẹn chị dâu lúc 4 giờ chiều nhé địa chỉ xíu em gửi qua cho Tư Nhẫn nha ".

Nhạc Tư Nhẫn thở dài đầy phiền não cuối cùng thì cũng cắt được cái đuôi đầy rắc rối này. Anh ngồi xuống ghế day day huyệt thái dương rồi quay sang nhìn Diệp Bạc Anh.

" Xíu chơi thể thao cần thay đồ, anh gọi quản gia đưa đồ cho mình nhé " Nhạc Tư Nhẫn lấy đồ ăn trưa cô đem về ra ăn.

" Tùy " Diệp Bạc Anh đáp cụt lủn.

"...."

" Tư Nhẫn, dạo gần đây anh có nhận dự án hay đầu tư nước ngoài không? " Diệp Bạc Anh ngồi uống trà sữa hỏi.

" Uh! Có, đúng là có dự án đầu tư mở rộng thị trường ở nước ngoài " Nhạc Tư Nhẫn có chút cảm thấy kì lạ khi Diệp Bạc Anh hỏi vê vấn đề đó.

" Cụ thể là nước nào? Bao giờ? " Diệp Bạc Anh nhìn ra ngoài như thể hỏi một câu vu vơ.

" Uhm! Anh quốc! Tháng sau " Nhạc Tư Nhẫn khó hiểu trả lời Diệp Bạc Anh.

" Đến lúc đó cho tôi đi với nhé! " Diệp Bạc Anh nhìn Nhạc Tư Nhẫn với đôi mắt long lanh như trời sao khiến anh không thể nào từ cối được.

Đây chính là mĩ nhân kế!

Nhạc Tư Nhẫn vui vẻ đồng ý!

" Tiểu Anh! Cảm ơn nhé! " Nhạc Tư Nhẫn cười cảm ơn cô vì bộ quần áo, trông anh hệt như một đứa trẻ vậy.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK