Đây là khoảnh khắc thiêng liêng nhất của mỗi lần Tiên Đô thí luyện!
Đây là thời khắc mà vô số tu sĩ từ Đệ Ngũ Tinh Hoàn hằng mơ ước.
Những ai thành công giành được tư cách, sẽ được vạn vật chúng sinh chứng kiến, như cất mình bay lên, tiến nhập Tiên Đô!
Hình bóng của Hứa Thanh, bước đi trên dải cầu vồng vô tận, không ngừng tiến lên, bước từng bước hướng về phía trước.
Sau lưng hắn, tại các địa phương khác nhau trong Tứ Đại Tinh Vực, trên 99 dải cầu vồng, 99 tu sĩ đạt được tư cách tiến vào Tiên Đô cũng đồng loạt tiến bước.
Khoảnh khắc này, bọn hắn là tâm điểm của Tứ Đại Tinh Vực.
Khoảnh khắc này, bọn hắn xứng đáng là những vì tinh tú.
Khoảnh khắc này, Tứ Đại Tinh Vực chìm vào yên lặng, vô số ánh mắt đều hướng về màn trời.
Dẫu rằng trong mắt phần đông người chỉ có thể thấy một phần nhỏ, nhưng đối với những cường giả trong Tứ Đại Tinh Vực, dải cầu vồng vô tận đó tỏa ra một ánh sáng độc nhất vô nhị.
Thế rồi, trong sự dõi mắt của muôn người, những hình bóng trên cầu vồng ngày càng tiến lên cao, càng gần với ánh sáng trên trời, và cuối cùng… đi vào Cực Quang bên trong.
Bao trùm bởi sắc đỏ.
Mà tại cái này thương khung Cực Quang phía trên, cũng không phải là tinh không.
Là một màn sương mù.
Lớp sương mù mênh mông như che lấp tinh không.
Chỉ có một trăm cột đài cổ xưa đứng sừng sững trong sương mù, trông rõ ràng nhất!
Các cột đài tạo thành hình thang, chính giữa là cao nhất, hai bên dần thấp xuống.
Nhìn tổng thể, giống chữ “Nhân”! (人)
Các cột đài đều mang bảy sắc rực rỡ.
Như thể tồn tại từ vô số năm, chứng kiến bao vinh quang không thể kể, tỏa ra uy nghiêm bất tận.
Ánh sáng từ chúng tạo thành từng dải cầu vồng.
Ánh cầu vồng tỏa xuống dưới tầng cực quang, rơi vào Tứ Đại Tinh Vực.
Tạo thành biểu tượng Tiếp Dẫn hiện ra trước mắt chúng sinh.
Ở chính giữa là cột đài cao nhất, nơi đó ánh cầu vồng sáng lấp lánh, trên đó… là hình bóng của Hứa Thanh, bước ra từ ánh cực quang, đi trên dải cầu vồng.
Hắn là người đầu tiên trong hàng trăm người bước vào và đi ra từ cực quang.
Cực quang nhẹ nhàng chảy trôi bên cạnh, trong khi hắn tiếp tục tiến lên, tựa như từ đáy sông bước lên mặt nước.
Vừa rời mặt nước, Hứa Thanh thấy màn sương mù vô tận, thấy hàng trăm cột đài sáng rực bảy màu.
Hắn bước đi không dừng, bước lên cột đài chính giữa.
Đứng yên tại đó.
Theo sau đó xoay người, nhìn về phía phía dưới.
Phía dưới là biển cực quang mênh mông, đỏ rực như biển máu.
Trong đó, 99 dải cầu vồng rủ xuống, trên các dải cầu vồng, bóng dáng từng tu sĩ dần xuất hiện, tiến về các cột đài của mình.
Giữa đám người, Hứa Thanh thấy Chu Chính Lập.
Chu Chính Lập mỉm cười với vẻ khiêm nhường.
Hắn thấy Tà Linh Tử.
Tà Linh Tử cúi đầu một chút.
Hắn thấy Viễn Sơn Tố.
Viễn Sơn Tố tránh ánh mắt của Hứa Thanh.
Hắn thấy Lý Mộng Thổ.
Lý Mộng Thổ có chút xúc động.
Hắn thấy Thiên Quân Tích Dịch.
Huynh đệ hai người, vốn là ngạo nghễ, giờ phút này bản năng rụt đầu.
Hứa Thanh mục quang, từng cái đảo qua.
Đa số người hắn không quen, nhưng trong số những người quen thuộc, không thấy Khương Phàm, lại thấy thêm một người... một thanh niên áo đen!
Thanh niên đó toát ra khí tức của trật tự, với những sợi xích sao bao quanh, khi ánh mắt Hứa Thanh đặt lên người hắn, người ấy cũng nhìn về phía Hứa Thanh.
Tinh Hoàn Tử!
Hứa Thanh bình tĩnh trong lòng.
Sự xuất hiện của những người này trên dải cầu vồng không khiến Hứa Thanh ngạc nhiên.
Về phần Tinh Hoàn Tử, Hứa Thanh đã sớm cảm nhận được sự phục hồi của người này.
Lần trước người này cũng ngồi khoanh chân trước Tháp Tinh Hoàn, nhưng không bước vào.
Vì vậy, lúc này gặp lại, lòng Hứa Thanh không gợn sóng, ánh mắt lướt qua rồi thu lại.
Không chú ý đến những người đang dần tiến về các cột đài của mình, Hứa Thanh ngẩng đầu, nhìn về phía màn sương mù phía trên.
Hắn luôn cảm thấy Đệ Ngũ Tinh Hoàn dường như không quá lớn.
Khái niệm lớn này là do so sánh với Vọng Cổ đại lục mà ra.
Mặc dù Đệ Ngũ Tinh Hoàn có Tứ Đại Tinh Vực, mỗi Tinh Vực đều mênh mông, vượt xa đại lục Vọng Cổ.
Và vô số tu sĩ, dẫu cả đời phi hành, cũng khó lòng vượt ra ngoài phạm vi quá rộng.
Nhưng trong cảm nhận của Hứa Thanh, vẫn cảm thấy có chút nhỏ bé.
Theo bản đồ ba mươi sáu Tinh Hoàn mà hắn từng thấy, bất kỳ Tinh Hoàn nào cũng nên vô biên mới đúng.
Nhưng từ khi vào Đệ Ngũ Tinh Hoàn, mọi thứ dường như không đúng.
Dĩ nhiên, Hứa Thanh hiểu, điều này có thể liên quan đến việc Đệ Ngũ Tinh Hoàn bị lấp đầy.
Dù sao tinh không là tầng tầng không gian.
Đệ Ngũ Tinh Hoàn đã được lấp đầy thành một đại lục, cảm giác nhận thức tự nhiên cũng khác.
Nhưng cuối cùng, đó chỉ là một trong các nguyên nhân, và không phải là nguyên nhân chính.
Vậy tại sao lại như vậy, đó là thắc mắc trong lòng Hứa Thanh sau khi dạo khắp Tứ Đại Tinh Vực.
Cho đến giờ phút này...
Đứng trên cột đài cổ xưa, nhìn màn sương mù vô tận, suy nghĩ của Hứa Thanh bắt đầu dậy sóng.
Hắn có một dự cảm.
Đệ Ngũ Tinh Hoàn chân chính… sẽ hiện ra trước mắt hắn.
Hắn mong chờ.
Những tu sĩ khác đến đây cũng đang mong chờ, và đợi không lâu, khi người cuối cùng bước lên cột đài của mình…
Sương mù bỗng tràn lên cuồn cuộn.
Một luồng uy áp không thể diễn tả, như một bàn tay vô hình nhẹ nhàng vẫy.
Vậy nên… lớp sương mù dày đặc phía trên Hứa Thanh cùng mọi người, trong thoáng chốc tan biến, ngay lập tức biến mất.
Tinh không mênh mông hiện ra trong tầm mắt họ!
Tinh không như vô biên, có một vòng xoáy khổng lồ chiếm giữ chín phần mười không gian.
Nhìn như tĩnh lặng, nhưng cảm giác như đang xoay tròn.
So với vòng xoáy khổng lồ này, những cột đài của Hứa Thanh và mọi người trở nên nhỏ bé không đáng kể.
Và trong cảm nhận của mọi người, trong vòng xoáy choáng ngợp này, tồn tại vô vàn tinh tú, sinh mệnh, khí tức tiên linh nồng đậm.
Tuy nhiên, trong lúc mọi người còn chìm đắm trong cảnh tượng này, đột nhiên… như có một lực lượng thu nhỏ tinh không.
Vòng xoáy ấy, trong mắt Hứa Thanh và những người khác, nhanh chóng thu nhỏ!
Và khi nó thu nhỏ lại, một cảnh tượng bao la hơn hiện ra trong tinh không.
Vòng xoáy trước đó đã không còn, không phải biến mất, mà là trở nên quá nhỏ, chỉ là một phần nhỏ của tinh vân rộng lớn này!
Hứa Thanh tâm thần chấn động.
Nhưng mọi thứ vẫn chưa kết thúc, ngay sau đó, tinh vân khổng lồ ấy lại tiếp tục thu nhỏ.
Và vì vậy, mọi người, bao gồm cả Hứa Thanh, nhìn thấy vô số tinh vân tuyệt mỹ, những vòng xoáy hợp thành một bức tranh tinh tú.
Chuẩn xác mà nói, đây là Tinh Vực!
Nếu ban đầu nhìn thấy Tinh Vực này, mọi người có lẽ sẽ không thấy rõ khái niệm lớn.
Nhưng qua từng tầng thu nhỏ, nhìn lại Tinh Vực lúc này, mênh mông cũng không đủ để diễn tả.
Nhưng... Cái này vẫn như cũ không phải điểm cuối cùng.
Ngay khoảnh khắc sau, Tinh Vực tiếp tục thu nhỏ, xung quanh xuất hiện vô số Tinh Vực tương tự, và những Tinh Vực này hợp thành một vũ trụ hoàn chỉnh!
Khi vũ trụ này lọt vào mắt mọi người, tinh không khẽ mờ đi trong khoảnh khắc, rồi… vô số vũ trụ tương tự xuất hiện.
Trong cơn chấn động, vô số vũ trụ một lần nữa thu nhỏ.
Tinh không rung chuyển.
Cuối cùng… một thân ảnh khổng lồ hiện ra trong mắt mọi người.
Thân ảnh đó không phải chân thân, mà được tạo thành từ vô số tiểu tinh hệ, vô số đại tinh hệ, vô số Tinh Vực và vô số vũ trụ!
Không rõ khuôn mặt, nhưng có thể cảm nhận được sự chí cao vô thượng!
Nhưng thân ảnh ấy không phải là Tiên Tôn của Đệ Ngũ Tinh Hoàn!
Bởi vì, khi thân ảnh vĩ đại do vô số vũ trụ tạo thành này hiện ra, tinh không lại thu nhỏ lần nữa, bên cạnh thân ảnh ấy, bỗng hiện ra mười thân ảnh kinh người khác!
Tổng cộng là mười một vị!
Như mười một Thiên Ngoại Thiên!
Kia là Đệ Ngũ Tinh Hoàn, mười một Tiên Chủ!
Riêng phần mình rực rỡ.
Khoảnh khắc họ hiện ra, trong lòng Hứa Thanh và mọi người đều dâng lên những cơn sóng lớn.
Trong sự vang dội không ngừng, Hứa Thanh theo dòng cảm xúc mãnh liệt, nhìn về phía mười một thân ảnh đó.
Trong số họ, có một người, dù không rõ khuôn mặt, nhưng nhờ kinh nghiệm ở Tiên Cung, hắn nhận ra ngay lập tức!
Đó là… Cửu Ngạn Tiên Chủ!
Cửu Ngạn Tiên Chủ có vẻ đặc biệt so với các Tiên Chủ khác.
Phía trước hắn là một vòng sáng kết tinh từ tinh quang.
Nhìn thấy vòng sáng đó, Hứa Thanh nhận ra ngay.
Đó là Kỷ Nguyên Chi Hoàn.
Bây giờ... Là Cửu Ngạn Kỷ nguyên!
Hứa Thanh hít sâu, nén chặt cảm xúc trong lòng, chịu đựng ánh sáng chói lọi, nhìn về những Tiên Chủ còn lại, tìm kiếm… Bách Đại Sư!
Cuối cùng, hắn thấy Đệ Cửu Tôn.
Đó là một lão giả uy nghi, mặc dù không rõ nét, nhưng bình thuốc trong tay lão, Hứa Thanh cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Lão giả này hơi cúi đầu, ánh mắt dường như đang nhìn Hứa Thanh, môi khẽ nở một nụ cười.
Hứa Thanh cũng cười, khom người nhất bái.
Ngay khi Hứa Thanh cúi chào, tinh không lại mờ dần, thu nhỏ chi ý một lần nữa trỗi dậy.
Mười một Tiên Chủ và Thiên Ngoại Thiên ngày càng thu nhỏ, phía sau họ xuất hiện một thân ảnh vĩ đại, mang theo sự thiêng liêng vô thượng, mang theo uy áp không ai sánh được, chiếm lấy toàn bộ tinh không.
Kia là Tiên ngọn nguồn!
Kia là Đệ Ngũ Tinh Hoàn Chí Tôn.
Kia là trấn áp qua Thần Tôn... Tiên Tôn!
Mười một Thiên Ngoại Thiên bao quanh thân ảnh này.
Đây… chính là Đệ Ngũ Tinh Hoàn chân chính!
Khi bị tu sĩ chiếm giữ, trong quá trình lấp đầy, toàn bộ khu vực gần như bị phân chia vào Thiên Ngoại Thiên.
Phần còn lại là Tứ Đại Tinh Vực ở Đông, Tây, Nam, Bắc.
Kia là cố thổ!
Là Khởi Nguyên chi địa.
Vậy nên, thật ra không có Tiên Đô nào, vì nơi đó… chính là Tiên Đô.
Cũng là Đệ Ngũ Tinh Hoàn dòng chính chi địa!
Toàn bộ giết chóc, gian khổ, đều là để nuôi dưỡng dòng chính.
Đều là vì tương lai của Đệ Ngũ Tinh Hoàn.
Vì những tu sĩ từ nơi đó bước ra, chính thống và thuần khiết!
Tương lai của bọn hắn, gánh vác sứ mệnh.
Còn những sinh mệnh trong mười một Thiên Ngoại Thiên, ở một khía cạnh nào đó, chỉ là chi thứ mà thôi.
Thậm chí phần lớn không phải Nhân tộc, chỉ là có một số được ban cho huyết mạch Nhân tộc mà thôi.
Giờ phút này, không cần phải nói gì thêm, bao gồm cả Hứa Thanh, khi nhìn thấy cảnh tượng bao la này, từng người đều có một nhận thức lóe lên.
“Thì ra là vậy…”
Hứa Thanh khẽ nói.
Đồng thời, trong mười một Thiên Ngoại Thiên, Cửu Ngạn Tiên Chủ, người đảm nhiệm luân phiên Kỷ Nguyên này, mở mắt ra.
“Những kẻ phi thăng ở khóa này, vào Thiên Ngoại Thiên của bản tọa.”..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
30 Tháng một, 2024 21:37
Nhớ lại một màn kể từ khi bước vào vòng xoáy thứ bảy, vô luận là hư vô yên tĩnh lạnh như băng kia hay là tinh không thụ cùng cự thú tranh mệnh, hoặc là thế giới hiện ra trước mặt hôm nay, đều làm cho hắn có một loại cảm giác không chân thật.
--- thêm chi tiết. trước đó các thụ diện( mặt cây) là vị kia tổ đế hộ vệ bị khí tức thần linh xâm nhiễm.
--- đại thụ kia khả năng cao là 1 vị thần linh rồi,
---còn độc kia mang oán niệm là tới từ các linh hồn người mà bị treo trên các sơi lông con cự thú.
xin phép đoán con cự thú là thủ hộ linh của nơi này và nhưng t·hi t·hể kia là con dân của thế giới này, chọn cách đồng quy vu tận với đại thụ :v
30 Tháng một, 2024 21:07
Hnay 2 chương nhỉ
30 Tháng một, 2024 20:37
ae à t vừa đọc phần đánh giá mà toàn mấy thằng chê là kiểu gì avt trắng muốt toàn đánh giá 1 sao 2 sao là kiểu gì, còn bảo main ngựa giống là kiểu gì, đọc truyện cũng cần phải tranh nhau chửi rủa nhau vậy à ae ?
30 Tháng một, 2024 20:01
Tình tiết hay quá
30 Tháng một, 2024 19:31
À hiểu rồi, Minh Phỉ là độc nhắm vào thần linh, như vậy Thanh Mộc là phe thần linh chứ nhỉ.
30 Tháng một, 2024 16:40
Mới ban đầu đọc truyện mấy trăm chương đầu khi tác còn nhiệt huyết mỗi chương rất chất lượng chờ cvter dịch là đọc liền, 1 ngày 2 chương trở lên. Nhưng con người ai cũng thay đổi, lúc sau tác chạy theo tiền là chính nên bỏ bê truyện, 1 ngày còn có 1 chương tầm 4k chữ, chất lượng đi xuống nhưng vẫn không còn được như lúc đầu thì vẫn có thể chấp nhận được, nhưng càng về sau càng lấy ly do bệnh này bệnh kia các kiểu, chương có lúc còn chưa đc 2k5 chữ rồi drop cả chục ngày nên thấy thất vọng về tác giả nên giờ chả thèm đọc nữa =))
30 Tháng một, 2024 14:10
Không nhớ lắm mà hình như cái này là thiên đạo thần tàng cuối cùng của Hứa, trừ Đế tàng ra? Thanks.
30 Tháng một, 2024 08:11
có thể nể mặt đại sư huynh ngươi nhẹ tay với con trâu này 1 tí ko?
29 Tháng một, 2024 23:48
*** quả nghiên cứu giống Tô lão ma nghiên cứu Diệt Sinh đạo :))
29 Tháng một, 2024 23:20
Về trễ hơi đuối, chương có vấn đề gì thì cứ báo mai mình sửa lại nha
29 Tháng một, 2024 22:14
Ngoài Nhất niệm vĩnh hằng thì có truyện nào của tác thể loại hài hài ko các đạo hữu
29 Tháng một, 2024 21:22
Chắc 11-12h mình mới lên đc nha, mình chưa về nữa
29 Tháng một, 2024 21:02
Mình lên chương hơi trễ nha
29 Tháng một, 2024 20:31
lên chương thôi lão ơi
29 Tháng một, 2024 20:20
Có chương mới rồi lão Hưng
29 Tháng một, 2024 12:11
Truyện này ko hay bằng mấy truyện trc
29 Tháng một, 2024 09:21
Vũ trụ các nhân vật của Nhĩ Căn chắc là thế hệ sau của thời đại: Hồng Quân Lão Tổ, Bàn Cổ, Nữ Oa, Tôn Ngộ Không, Như Lai, Hạo Thiên, ..... nhỉ các Đậu Hũ
29 Tháng một, 2024 02:42
nay mới rảnh vào đọc ạ
28 Tháng một, 2024 23:02
Đã ko đọc thì thôi, mà một khi đã đọc thì lại đói chương :(((
28 Tháng một, 2024 21:50
Đại thụ này quen quen nhưng ko nhớ rõ là đã đọc ở truyện nào rồi
28 Tháng một, 2024 21:37
Mừng Lão Tác khoẻ lại và tiếp tục ra truyện, chương vẫn tích nhưng ko quên vào dêd cử đọc bình luận mọi người :))
28 Tháng một, 2024 21:34
HT lại gặp kèo thơm rồi, tinh lọc lá cây được ban thưởng
28 Tháng một, 2024 21:27
vừa đọc đúng 1c ta biết ngay cường giả
28 Tháng một, 2024 21:20
các đạo hữu thử bình xem cái thủy tinh màu tím là cái gì. Sao nó giống như cái bình nhỏ của Hàn Lập thế nhỉ.
28 Tháng một, 2024 20:34
Main toàn solo vơi quy khư đỉnh phong,nên mình quên mất tu vi càng ở linh tàng cảnh
BÌNH LUẬN FACEBOOK