Hình ảnh lịch sử trong sắc đỏ ấy trỗi dậy những đợt sóng.
Vô số cát bụi chao đảo, chảy xiết, trong dòng chảy ngầm của thời gian tỏa ra ánh sáng lấp lánh lưu động.
Bên ngoài ánh sáng, Cực Quang Thiếu Chủ sững sờ nhìn mọi thứ trước mắt.
Năm đó, vì ý thức bị ngăn cách mà hắn không nghe thấy những lời này, nay theo ánh sáng của bức tranh lịch sử mà tất cả đều vọng lại.
Thì ra, mọi thứ tại Tiên Cung thuở thiếu thời đều là giả dối.
Thì ra, phụ thân phản đạo, là để cầu tử.
Thì ra, nhân quả của việc cầu tử, là để bảo vệ hắn.
Thân thể hắn run rẩy, nhìn bóng phụ thân lao về phía Tiên Tôn trong hình ảnh, nước mắt lăn dài.
Ngày ấy, hắn không hiểu vì sao phụ thân lại làm như vậy, đối với vị tổ phụ Tiên Tôn… hắn càng không thể tha thứ.
Nhưng lúc này, khi nhìn thấy sự thật, thứ còn lại chỉ là nỗi cay đắng.
Bên cạnh, Linh Hoàng Tiên Tử nhẹ thở dài, bàn tay nắm chặt vẫn không buông ra dù chỉ một chút.
Ở đây, Hứa Thanh là người ngoài cuộc, trong lòng hắn cũng dấy lên cơn sóng.
Sự thật trong lịch sử này, dường như không có ai là sai.
Tiên Chủ sai lầm rồi sao... Để không tiếp tục đau khổ, hắn chọn phản đạo cầu tử, để đứt đoạn tai họa từ mình, ngăn con cái phải chịu khổ như mình.
Đó là thể hiện của tình phụ tử, nên hắn không sai.
Vậy Tiên Tôn có sai không… Vì cả Đệ Ngũ Tinh Hoàn, hắn hy sinh dòng dõi của mình, từ bỏ bản thân nhỏ nhoi để bảo vệ cái lớn lao, cũng chẳng sai.
Cùng nhìn hình ảnh lịch sử này, thật ra… Cách giải quyết mà Cực Quang Tiên Chủ đã nói, rõ ràng với khả năng của Tiên Tôn, hắn đã sớm biết đến.
Hắn biết, chỉ cần vào đúng thời điểm, tự tay giết Cực Quang Tiên Chủ, là có thể hóa giải tất cả, cũng không cần phải dựa vào cách tiêu trừ qua nhiều đời để giải quyết.
Với năng lực của hắn, tự nhiên có thể làm thời điểm đó đến sớm hơn, không cần phải đợi đến hôm nay.
Nhưng, vì cả Đệ Ngũ Tinh Hoàn, hắn đã gần như hy sinh tất cả, lại chọn cách bỏ qua lựa chọn này.
Cảm xúc ẩn chứa bên trong đó, cũng là tình phụ tử.
Hắn không muốn mất con trai mình.
Nên rõ ràng có phương pháp đơn giản và trực tiếp hơn, đã sớm có, nhưng trước đó, hắn thà chọn cách tiêu trừ qua nhiều đời.
Ít nhất, đi theo con đường này, sinh mệnh của Cực Quang Tiên Chủ vẫn còn tồn tại.
"Hắn yêu con trai mình, không đành lòng giết, mà con trai hắn cũng yêu con mình, thà chọn cái chết, không đành lòng kéo dài."
Hứa Thanh thì thầm trong lòng.
Lúc này, hình ảnh lịch sử vẫn tiếp tục chảy.
Tiên Tôn bao la như bầu trời sao, từ đầu đến cuối, chỉ nói một câu duy nhất từ đầu.
Sau đó, luôn im lặng.
Dù là khi Cực Quang Tiên Chủ tỏa ra ánh đỏ rực rỡ, cầu tử cận kề, hắn cũng lặng thinh.
Dù ánh sáng chói lòa, tiếng oanh minh vang dội, thần khí của Cực Quang Tiên Chủ đang dần ăn mòn tất cả, hắn cũng chọn cách im lặng.
Mặc cho Tiên Chủ ra tay.
Cho đến khi, mái tóc trắng của Cực Quang Tiên Chủ dần chuyển thành đen.
Cho đến khi y phục trắng của hắn dần biến thành áo choàng đen.
Cho đến khi khí tức thần linh, trên thân Cực Quang Tiên Chủ, bắt đầu bùng phát.
Tiếng cười điên cuồng, ngày càng lớn, tiếng gào thét cuồng loạn, vang vọng khắp nơi.
Tiếng kêu "giết ta" từng hồi, khuấy động bức tranh lịch sử, làm méo mó tất cả, mọi thứ đều mờ nhạt.
Thần Tôn, dường như sắp trở lại trên thân Cực Quang Tiên Chủ!
Tiên Tôn mới khép mắt, chậm rãi, từ từ, giơ tay lên.
Nhẹ nhàng hạ xuống.
Như khi còn ở Tiểu Thế Giới năm nào, hắn vuốt ve đầu con trai, mỉm cười nói, khi nào con lớn, ta sẽ dẫn con đi ngắm bầu trời sao bên ngoài.
Hắn đã làm được.
Trong tiếng oanh minh, theo bàn tay hắn hạ xuống, thân thể Cực Quang Tiên Chủ như tro bay, dần tiêu tan, cho đến khi hóa thành những đốm sáng đỏ, dung nhập vào trong màn cực quang mênh mông.
Tiêu tan, không còn thấy.
Thần hình, câu diệt.
Từ đó luân hồi, không còn hắn nữa.
Trong ánh sáng, đôi mắt Tiên Tôn nhắm lại, không mở ra.
Hắn lặng lẽ đứng đó, thân ảnh tiêu điều.
Cho đến rất lâu, hắn quay người, bước đi về phương xa.
Bóng dáng cô độc ấy, ban đầu lưng vẫn thẳng tắp, phảng phất như trong sự rời đi, có chút cong vẹo nhiều hơn.
Dường như, vào khoảnh khắc này, hắn không còn là Tiên Tôn của Đệ Ngũ Tinh Hoàn nữa.
Hắn chỉ là một lão nhân cô độc, mất đi con trai yêu quý, chìm đắm trong nỗi đắng cay.
Dần mờ nhạt, cuối cùng... hòa tan vào tinh không.
Và trong bầu trời sao, vọng lại tiếng thì thầm trầm thấp.
"Cực Quang, hắn làm vậy là để... cho ngươi, cho Tiên Tôn, cho thương sinh một cái lý do có thể chính đáng, để Tiên Tôn giết hắn..."
"Qua đó, giải thoát cho chính hắn..."
"Giải thoát cho ngươi..."
"Cũng giải thoát cho Tiên Tôn..."
"Thành toàn cho tất cả."
Âm thanh phiêu diêu, trong bức tranh lịch sử xuất hiện từng sợi tơ mỏng.
Những sợi tơ này, chảy trong cát bụi, đó là bí mật lịch sử.
Chúng dần hợp lại, hình thành một thân ảnh, hiện lên trong bức tranh lịch sử, xuất hiện trước mặt Cực Quang Tiên Chủ và Linh Hoàng Tiên Tử.
Cửu Ngạn Tiên Chủ.
Cực Quang trầm mặc, Linh Hoàng cúi đầu.
"Mà đoạn lịch sử này..."
Cửu Ngạn khẽ lắc đầu.
"Đoạn lịch sử này, dưới Tiên Chủ, không được phép thấy, không thể biết, vì tai họa tuy dứt, nhưng chỉ cần có người biết, thì vẫn có khả năng tồn tại nhân quả, hình thành dấu vết."
"Cấp độ Tiên Chủ vẫn có thể tránh được, nhưng dưới Tiên Chủ, rủi ro rất lớn."
"Đây cũng là lý do vì sao phụ thân ngươi và ta, ngăn cách các ngươi."
Cửu Ngạn khẽ nói.
"Giờ đây, các ngươi đã thấy, đã biết... nên, với Tiên Tôn mà nói, vì tương lai của Đệ Ngũ Tinh Hoàn, xóa bỏ các ngươi, mới là lựa chọn tốt nhất và ổn thỏa nhất."
"Nhưng một mặt, một người là con gái của ta, là cháu dâu của hắn."
"Một người là cháu của hắn, lại thể nội có Đệ Ngũ Tinh Hoàn thành tu sĩ chi thổ một khắc này, bởi tu hành chi mệnh phối hợp ra bất diệt Nhật Nguyệt, không thể bị hủy."
"Còn một lý do nữa, là..."
Cửu Ngạn Tiên Chủ khựng lại.
"Hắn mềm lòng rồi."
"Người lão nhân này vì Đệ Ngũ Tinh Hoàn có thể từ bỏ tất cả, hắn, cuối cùng vẫn mềm lòng."
"Hắn lựa chọn, đem hai người các ngươi Nhân Quả, tự thân đến gánh vác."
"Hiện tại, rời đi thôi."
Cửu Ngạn giơ tay, khẽ phẩy về phía trước.
Tức thì, sóng lớn dâng trào trong dòng sông thời gian, sức mạnh không thể chống cự cuốn tới, đưa Cực Quang Tiên Chủ và Linh Hoàng Tiên Tử ra khỏi nơi này...
thân ảnh của hắn cũng quay lưng, bước về phía bầu trời sao, mọi thứ phía sau đều mờ nhạt.
Nhìn thấy mọi thứ sắp tiêu tan.
Cực Quang Thiếu Chủ nơi đó, bỗng nhiên ngẩng đầu.
"Nhân quả giữa ta và Linh Hoàng, Tiên Tôn đã gánh vác, nhưng trong cơ thể ta còn một sợi ý thức, là ân nhân của ta, hắn..."
"Hắn không sao." Từ xa, Cửu Ngạn Tiên Chủ nhàn nhạt lên tiếng.
"Nhân quả trên người hắn, Tiên Tôn không gánh được, còn về phần Thần Ách... Nó (Thần) cũng không dám."
Lời nói vang vọng, sóng lớn trong dòng sông thời gian dâng trào, nhấn chìm tất cả, cuốn cát bụi không thuộc nơi này ra khỏi mặt sông, rơi vào tấm gương trên sông.
Sau đó, gương tan biến.
Khi tất cả trở nên rõ ràng trở lại, Tiên Cung hiện ra trước mắt.
Không phải là đống đổ nát khi rời đi, mọi thứ nguyên vẹn, giữ lại khoảnh khắc đại hôn.
Chỉ là không còn người ồn ào náo nhiệt.
Chỉ còn thân ảnh của Cực Quang Tiên Chủ và Linh Hoàng Tiên Tử, cùng với... một thân ảnh mờ nhạt do ý thức biến thành.
Đó là Hứa Thanh.
Vào khoảnh khắc quay trở lại, hắn đã tách ra khỏi thân thể của Cực Quang Tiên Chủ, lúc này lơ lửng trên không, nhìn về Tiên Cung, nhìn về phía Cực Quang Tiên Chủ và Linh Hoàng Tiên Tử.
Những chuyện xảy ra ở đây, tựa như một giấc mơ.
Còn tất cả trong dòng sông thời gian, càng giống một giấc mộng.
Lúc này, giấc mơ sắp tỉnh.
Còn thu hoạch, với Hứa Thanh mà nói, có thể gọi là vô cùng lớn lao.
Thời không Hiến của hắn, sau khi trải qua tất cả điều này, gần như đã bổ sung đầy đủ nhận thức.
Hắn có thể cảm nhận được, cách đột phá... chỉ còn thiếu một phương hướng.
Phương hướng này, cần hắn lựa chọn.
Khi định ra được, cũng là khoảnh khắc phá vỡ.
Còn sự thật trong mộng đã biết, nhân quả do nó gây ra, Hứa Thanh chẳng quan tâm.
Dù cho Cửu Ngạn Tiên Chủ không nói lời đó, hắn cũng chẳng màng.
Bởi vì Thần Linh Tàn Diện Nhân Quả, đủ để áp chế toàn bộ.
Nếu như Thần Ách thực sự tìm đến mình, muốn thông qua mình để dẫn Thần Tôn trở lại, cái kia . . . Hứa Thanh nghĩ rằng Tàn Diện Thượng Hoang, nói không chừng sẽ càng vui vẻ hơn.
Chỉ là, sau khi biết sự thật lịch sử, cảm xúc trào dâng trong lòng vẫn còn lan tỏa.
Thế nên, Hứa Thanh nhìn về phía Cực Quang Tiên Chủ và Linh Hoàng Tiên Tử.
Bọn hắn lặng lẽ.
Một hồi sau, Cực Quang Tiên Chủ giơ tay, một mảnh thời quang cát sỏi bay ra, tụ lại trước mặt Hứa Thanh thành một cái đồng hồ cát.
Trong đó cát bụi nhiều hơn trước.
Không còn là một canh giờ, mà là một ngày.
"Tiểu hữu, chuyến hành trình này... cảm ơn ngươi."
Cực Quang Tiên Chủ nhìn Hứa Thanh, nhẹ nhàng nói.
"Ta không còn gì hối tiếc nữa, tiếp theo, ta sẽ chọn rời đi, theo ý nguyện của phụ thân, đi con đường của riêng mình..."
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Linh Hoàng Tiên Tử bên cạnh.
Linh Hoàng ánh mắt ôn nhu, khẽ gật đầu.
Thế là trên mặt Cực Quang hiện lên nụ cười, nụ cười ấy mang theo nỗi niềm quá khứ, cũng chứa đựng sự buông bỏ.
Sau đó, họ bước đi, bước lên bầu trời, bước lên hư vô.
Toàn bộ thế giới cũng theo bước chân của họ, bắt đầu trở nên mờ nhạt, tựa như thời gian hàng vạn năm vào lúc này trôi qua tại đây, muốn phong hóa tất cả.
Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn thân ảnh bọn hắn trên bầu trời, bên tai vang lên tiếng nói từ thiên mạc.
"Tiểu hữu, thời không Hiến của ngươi, ta thật ra không giúp được ngươi nhiều lắm."
"Nhưng ta nhớ phụ thân năm đó từng nói, sau thời không..."
"Là bình hành!" (平行)
Khoảnh khắc câu này truyền đến, cũng là sát na Hứa Thanh nghe được, tựa như lôi đình vang dội, khiến đôi mắt Hứa Thanh lóe lên ánh sáng mãnh liệt đến cực điểm.
Như tỉnh ngộ đột ngột.
Hắn, thấu triệt!
Và âm thanh từ thiên không, vẫn vang vọng.
"Ta đem Tiên Cung quy chúc tặng ngươi, đem nơi này hết thảy đều lưu cho ngươi."
"Với hiểu biết của ngươi về thời không bây giờ, chắc hẳn ngươi có thể thấu hiểu."
"Sau đó... Hữu duyên tái kiến."
"Tiểu hữu, cảm ơn ngươi đã giúp ta, và giúp phu quân của ta mọi điều, sau này ngươi có thể đến Thần Linh Huyết Hà một chuyến, ta ở đó... để lại cho ngươi một món quà."
Câu nói cuối cùng là của Linh Hoàng Tiên Tử.
Cùng với những lời này, cùng với thân ảnh bọn hắn xa dần, sự phong hóa của toàn bộ Tiên Cung càng nhanh chóng gia tăng.
Trong chốc lát ngắn ngủi, cùng lúc Hứa Thanh định hướng trong lòng, nơi đây đã trải qua hàng vạn năm.
Tất cả kiến trúc, cuối cùng cùng với thế giới này, hóa thành tro bụi, tan biến.
Dòng sông thời không của tầng thế giới thứ tư cũng theo đó mà tan biến.
Nhưng, trong lòng Hứa Thanh, dòng nước do Thời Không Hiến của hắn tạo thành.
Từ dòng suối nhỏ, giờ đã hùng vĩ như dòng sông.
[CVT]
平行 - Bình Hành: Ở đây gợi ý về khả năng của các dòng thời gian, các không gian hay các thực tại cùng tồn tại song song nhau, nhưng không giao nhau, giống như hai đường thẳng song song không bao giờ cắt nhau trong hình học.
"平行" có thể hiểu như một cột mốc vượt xa việc chỉ nhìn thấy một dòng thời gian hoặc không gian duy nhất. Nhân vật có khả năng nhận thức nhiều "dòng" thời không tồn tại song song, từ đó có thể "điều chỉnh" hoặc "liên kết" chúng để tạo ra những biến đổi có lợi cho mình hoặc giúp đỡ người khác...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
08 Tháng mười hai, 2023 01:58
9 đầu mình cứ liên tưởng tới tương liễu chứ
08 Tháng mười hai, 2023 01:57
cửu lê chuẩn sắp ra
07 Tháng mười hai, 2023 23:24
Biện pháp chắc là dùng tử thủy tinh
07 Tháng mười hai, 2023 22:34
Mình có 1 suy đoán , vị thần bị nhật, nguyệt, tinh , 3 vị thần phong ấn chính là a ngưu sư huynh hứa thanh, vì a ngưu có đặc thù. Gì đó có thể trấn áp dc cửu lê nên 3 vị thượng vị thần của viêm nguyêt tộc mới phong ấn a ngưu để gián tiếp phong ấn cửu lê , mà ở đây là cửu lê đ·ã c·hết , nếu nó còn sống ko biết mạnh cỡ nào ?
07 Tháng mười hai, 2023 22:31
Rồi xong HT định cho nổ nuke làm bàn đạp. Mọi người trong vòng 2 chuẩn bị đội mũ bảo hiểm, đ·ộng đ·ất chuẩn bị tới a
07 Tháng mười hai, 2023 22:18
Bộ này viết phương pháp tu luyện quá kinh dị,chắc ko có chuyện được chuyển thể hoạt hình đâu
07 Tháng mười hai, 2023 22:17
Hôm qua thì cẩu đoạn chương, trông chờ chương hôm nay nhưng chương này câu lê thê như bờ đê
07 Tháng mười hai, 2023 22:00
đoán méo có sai, cửu lê tức là câu cửu chương mới xong
07 Tháng mười hai, 2023 21:59
câu chương đại pháp
07 Tháng mười hai, 2023 21:56
cả 1 chương đi dc 100 trượng . so với hqua . theo tốc độ này 10 chương nữa mới đến 1000 trượng :))
07 Tháng mười hai, 2023 21:55
chắc chăn bị chửi . thuỷ nhiều vãi
07 Tháng mười hai, 2023 21:50
Event hôm qua mọi người đoán gần đúng nhưng chưa có bình luận nào hoàn toàn chính xác, nên mình mở event mới, bao gồm cả phần thưởng ngày hôm qua
------
Event - 100k - Đoán biện pháp mà Hứa Thành nhắc tới ở cuối chương 1152 là gì?
Người trả lời nhanh nhất và chính xác nhất sẽ được giải, nếu không ai trả lời đúng thì sẽ được tích phần thưởng vào event sau.
07 Tháng mười hai, 2023 21:44
chưa có chương ạ
07 Tháng mười hai, 2023 21:11
Co chuong chưa ad
07 Tháng mười hai, 2023 20:02
chươg 28 t đọc và đã khóc ae ạ
07 Tháng mười hai, 2023 19:59
Thứ 1 vị cách cao hơn Xích Mẫu vs Độc Cấm
Thứ 2 chán ghét thần linh
Vậy thì dưới đó chắc chắn có gì đó liên quan đến Tiên bèo cung Chuẩn tiên mà chắc gì đó của 9 vị Hạ Tiên rồi. Cửu Lê nhiều khi tọa kỵ của Hạ Tiên thời Tiên Thần đại chiến còn xót lại.
07 Tháng mười hai, 2023 19:50
Thấy dưới đó là phàm thuế của Hạ Tiên nào đó, húp 1 đóng buff
07 Tháng mười hai, 2023 18:53
“ Đây Là….” ánh mắt HT lộ ra kinh nghi cùng vẻ mặt nghi hoặc, lại toát ra ánh sáng kì dị.
Lão Tổ phiêu phù bên cạnh thấy vậy, liền biết Tiểu Ảnh có lẽ tìm thấy thứ không tầm thường, lấy kinh nghiệm của Lão Tổ, rất có thể Tiểu Ảnh lần này sẽ lập được đại công, thế là Lão Tổ đưa ánh mắt xuống đầm lầy dưới chân, Tiểu ảnh thê thảm kinh lịch một giây trước vẫn như thiên lôi quanh quẩn tâm thần.
“ thế nhưng….” Lão Tổ tâm hung ác giống như đưa ra trọng đại quyết định sự quyết đoán của Lão Tổ không cần phải bàn cãi trong Trong Điện Quang Hoả Thạch sát na Lão Tổ động.
“ Chủ Tử .. để Lão phu mở đường “.
không đợi HT kịp phản ứng Lão Tổ lập tức dung nhập vào Cốt Thứ huyết sắc lôi đình giống như từ trung tâm Cốt Thứ nổ vang mà ra lượn một vòng thiểm điện trên không trung, cùng lúc đó bi ai chi ý bị Lão Tổ tinh tế mà hoàn mỹ phóng thích để cho một màn đánh lượn thương khung của Cốt Thứ ẩn ẩn mang theo cáo biệt chi cảnh, HT lúc này trong cơn kinh nghi tỉnh lại mang theo thưởng thức đánh giá Lão Tổ im lặng không nói.
Nương theo cực đại gia tốc Lão Tổ lao thẳng xuống đầm lầy, tốc độ nhanh cực đại xé mở bùn lầy sang hai bên, lấy Cốt Thứ làm chóp lưu lai phía sau một khoảng không hình nón, HT không có nửa điểm trần trừ lập tức nhảy theo sau, mũi chân dẫm lên chuôi Cốt Thứ mà Lão Tổ cũng dụng tâm phân ra một luồng lực lượng, hoá thành xích sắt cuốn lấy chân HT hình thành một loại ta dẫn ngươi đi ý tứ,kể từ đó ngay từ đầu là HT theo sau Lão Tổ chuyển thành Lão Tổ mang theo HT đi xuống, mà Lão Tổ lúc này cũng sâu sắc cảm nhận được trước đó Tiểu Ảnh kinh lịch, lại bởi vì không phải đặc thù sinh vật cấm khu như Tiểu Ảnh phần nào đó mức độ Lão Tổ bị tổn thương càng nghiêm trọng hơn.
Nhưng này Lão Tổ vậy mà tuyệt không rên một tiếng, chỉ thi thoảng để Cốt Thứ run rẩy một chút, sợi xích quấn quanh chân HT có lúc giống như muốn lỏng đi xuống, tuột khỏi chân HT nhưng rất nhanh Lại được kéo chặt, một màn này tạo cho HT cảm giác Lão Tổ âm thầm ra sức cùng hi sinh, không giống như lúc trước một bộ “ Chủ Tử ta công lao lớn bộ dáng”. để HT gật đầu một cái ánh mắt mang theo tán thưởng nhìn Cốt Thứ, một màn này rơi vào cảm giác của Tiểu Ảnh vẫn đang lắp bắp“ chủ ta… công… công… lớn…” xuýt chút nữa để nó tức đến sắp tự mình hôi phi yên diệt. :))
07 Tháng mười hai, 2023 16:52
Có khi nào, đây là vòng xoáy để tới Hậu Thổ k =)))
07 Tháng mười hai, 2023 16:29
Main g·iết được Tử Thanh Thái tử chưa mn
07 Tháng mười hai, 2023 14:38
Chi cấm bài xích "Thần", chắc phải có liên quan đến "Tiên".
Dự rằng dưới ngàn trượng độ sâu là 1 thế giới kiểu tiên vực, trong đó Cửu lê thú là 1 phần của thế giới đó.
Cái tên Cửu lê vốn bắt nguồn từ các truyền thuyết cổ xưa của Hoa Hạ, vốn thuộc thế giới của "Tiên".
07 Tháng mười hai, 2023 13:17
ae cho hỏi phát Xích Mẫu vs Cổ Hoàng ai mạnh hơn
07 Tháng mười hai, 2023 12:47
Hứa Thanh nhìn thấy thần linh thứ 4 là Cửu Lê :)))
07 Tháng mười hai, 2023 12:08
Trích dẫn khác về Cửu Lê Thú ngoài Sơn Hải Ký như đã cung cấp ở cmt trước đó:
Trong truyền thuyết Trung Quốc, Cửu Lê Thú (Jiǔ Lì Shòu) là một khái niệm khác có liên quan đến tộc Xi Vưu, nhưng không phải là một phần trực tiếp của nó. Cửu Lê Thú được miêu tả là tám con thú huyền thoại và một con thú thực tế, biểu trưng cho tám hướng của văn minh Trung Quốc cổ đại và một hướng bổ sung.
Các con thú trong Cửu Lê Thú bao gồm Long (Rồng), Hổ, Lân, Phượng, Xích Thoát, Xung, Ngưu và Gấu. Con thú thực tế trong nhóm là Hư Vô (Xū Yuán), thường được đại diện bằng hình ảnh hươu.
Mỗi con thú trong Cửu Lê Thú đại diện cho một sức mạnh và phẩm chất đặc trưng. Ví dụ, Rồng biểu trưng cho quyền lực và linh thiêng, Hổ biểu trưng cho sức mạnh và dũng cảm, Lân biểu trưng cho sự giàu có và thịnh vượng, và Xích Thoát biểu trưng cho sự nhanh nhẹn và khéo léo.
07 Tháng mười hai, 2023 12:06
Trích dẫn một ít thông tin:
Truyền thuyết về tộc Xi Vưu (Húy Tộc) là một phần của huyền thoại và truyền thống dân gian Trung Quốc. Tộc Xi Vưu được cho là một tộc người đã sống từ rất lâu đời trước và có những khả năng siêu nhiên đặc biệt. Dưới đây là một tóm tắt về truyền thuyết này:
Tộc Xi Vưu được mô tả như một tộc người có hình dạng giống người, nhưng có tai và sừng của hươu. Họ được cho là có khả năng biến hình thành các loài động vật hoặc thiên nhiên khác nhau, và có thể sử dụng ma thuật để thực hiện các hành động phi thường.
Theo truyền thuyết, tộc Xi Vưu có một vị trí quan trọng trong lịch sử và văn hóa Trung Quốc. Họ được cho là người sáng lập ra nghệ thuật võ thuật và có kiến thức uyên thâm về y học truyền thống. Ngoài ra, tộc Xi Vưu cũng được cho là có khả năng liên kết với thế giới tâm linh và thần thoại.
BÌNH LUẬN FACEBOOK