Hình ảnh lịch sử trong sắc đỏ ấy trỗi dậy những đợt sóng.
Vô số cát bụi chao đảo, chảy xiết, trong dòng chảy ngầm của thời gian tỏa ra ánh sáng lấp lánh lưu động.
Bên ngoài ánh sáng, Cực Quang Thiếu Chủ sững sờ nhìn mọi thứ trước mắt.
Năm đó, vì ý thức bị ngăn cách mà hắn không nghe thấy những lời này, nay theo ánh sáng của bức tranh lịch sử mà tất cả đều vọng lại.
Thì ra, mọi thứ tại Tiên Cung thuở thiếu thời đều là giả dối.
Thì ra, phụ thân phản đạo, là để cầu tử.
Thì ra, nhân quả của việc cầu tử, là để bảo vệ hắn.
Thân thể hắn run rẩy, nhìn bóng phụ thân lao về phía Tiên Tôn trong hình ảnh, nước mắt lăn dài.
Ngày ấy, hắn không hiểu vì sao phụ thân lại làm như vậy, đối với vị tổ phụ Tiên Tôn… hắn càng không thể tha thứ.
Nhưng lúc này, khi nhìn thấy sự thật, thứ còn lại chỉ là nỗi cay đắng.
Bên cạnh, Linh Hoàng Tiên Tử nhẹ thở dài, bàn tay nắm chặt vẫn không buông ra dù chỉ một chút.
Ở đây, Hứa Thanh là người ngoài cuộc, trong lòng hắn cũng dấy lên cơn sóng.
Sự thật trong lịch sử này, dường như không có ai là sai.
Tiên Chủ sai lầm rồi sao... Để không tiếp tục đau khổ, hắn chọn phản đạo cầu tử, để đứt đoạn tai họa từ mình, ngăn con cái phải chịu khổ như mình.
Đó là thể hiện của tình phụ tử, nên hắn không sai.
Vậy Tiên Tôn có sai không… Vì cả Đệ Ngũ Tinh Hoàn, hắn hy sinh dòng dõi của mình, từ bỏ bản thân nhỏ nhoi để bảo vệ cái lớn lao, cũng chẳng sai.
Cùng nhìn hình ảnh lịch sử này, thật ra… Cách giải quyết mà Cực Quang Tiên Chủ đã nói, rõ ràng với khả năng của Tiên Tôn, hắn đã sớm biết đến.
Hắn biết, chỉ cần vào đúng thời điểm, tự tay giết Cực Quang Tiên Chủ, là có thể hóa giải tất cả, cũng không cần phải dựa vào cách tiêu trừ qua nhiều đời để giải quyết.
Với năng lực của hắn, tự nhiên có thể làm thời điểm đó đến sớm hơn, không cần phải đợi đến hôm nay.
Nhưng, vì cả Đệ Ngũ Tinh Hoàn, hắn đã gần như hy sinh tất cả, lại chọn cách bỏ qua lựa chọn này.
Cảm xúc ẩn chứa bên trong đó, cũng là tình phụ tử.
Hắn không muốn mất con trai mình.
Nên rõ ràng có phương pháp đơn giản và trực tiếp hơn, đã sớm có, nhưng trước đó, hắn thà chọn cách tiêu trừ qua nhiều đời.
Ít nhất, đi theo con đường này, sinh mệnh của Cực Quang Tiên Chủ vẫn còn tồn tại.
"Hắn yêu con trai mình, không đành lòng giết, mà con trai hắn cũng yêu con mình, thà chọn cái chết, không đành lòng kéo dài."
Hứa Thanh thì thầm trong lòng.
Lúc này, hình ảnh lịch sử vẫn tiếp tục chảy.
Tiên Tôn bao la như bầu trời sao, từ đầu đến cuối, chỉ nói một câu duy nhất từ đầu.
Sau đó, luôn im lặng.
Dù là khi Cực Quang Tiên Chủ tỏa ra ánh đỏ rực rỡ, cầu tử cận kề, hắn cũng lặng thinh.
Dù ánh sáng chói lòa, tiếng oanh minh vang dội, thần khí của Cực Quang Tiên Chủ đang dần ăn mòn tất cả, hắn cũng chọn cách im lặng.
Mặc cho Tiên Chủ ra tay.
Cho đến khi, mái tóc trắng của Cực Quang Tiên Chủ dần chuyển thành đen.
Cho đến khi y phục trắng của hắn dần biến thành áo choàng đen.
Cho đến khi khí tức thần linh, trên thân Cực Quang Tiên Chủ, bắt đầu bùng phát.
Tiếng cười điên cuồng, ngày càng lớn, tiếng gào thét cuồng loạn, vang vọng khắp nơi.
Tiếng kêu "giết ta" từng hồi, khuấy động bức tranh lịch sử, làm méo mó tất cả, mọi thứ đều mờ nhạt.
Thần Tôn, dường như sắp trở lại trên thân Cực Quang Tiên Chủ!
Tiên Tôn mới khép mắt, chậm rãi, từ từ, giơ tay lên.
Nhẹ nhàng hạ xuống.
Như khi còn ở Tiểu Thế Giới năm nào, hắn vuốt ve đầu con trai, mỉm cười nói, khi nào con lớn, ta sẽ dẫn con đi ngắm bầu trời sao bên ngoài.
Hắn đã làm được.
Trong tiếng oanh minh, theo bàn tay hắn hạ xuống, thân thể Cực Quang Tiên Chủ như tro bay, dần tiêu tan, cho đến khi hóa thành những đốm sáng đỏ, dung nhập vào trong màn cực quang mênh mông.
Tiêu tan, không còn thấy.
Thần hình, câu diệt.
Từ đó luân hồi, không còn hắn nữa.
Trong ánh sáng, đôi mắt Tiên Tôn nhắm lại, không mở ra.
Hắn lặng lẽ đứng đó, thân ảnh tiêu điều.
Cho đến rất lâu, hắn quay người, bước đi về phương xa.
Bóng dáng cô độc ấy, ban đầu lưng vẫn thẳng tắp, phảng phất như trong sự rời đi, có chút cong vẹo nhiều hơn.
Dường như, vào khoảnh khắc này, hắn không còn là Tiên Tôn của Đệ Ngũ Tinh Hoàn nữa.
Hắn chỉ là một lão nhân cô độc, mất đi con trai yêu quý, chìm đắm trong nỗi đắng cay.
Dần mờ nhạt, cuối cùng... hòa tan vào tinh không.
Và trong bầu trời sao, vọng lại tiếng thì thầm trầm thấp.
"Cực Quang, hắn làm vậy là để... cho ngươi, cho Tiên Tôn, cho thương sinh một cái lý do có thể chính đáng, để Tiên Tôn giết hắn..."
"Qua đó, giải thoát cho chính hắn..."
"Giải thoát cho ngươi..."
"Cũng giải thoát cho Tiên Tôn..."
"Thành toàn cho tất cả."
Âm thanh phiêu diêu, trong bức tranh lịch sử xuất hiện từng sợi tơ mỏng.
Những sợi tơ này, chảy trong cát bụi, đó là bí mật lịch sử.
Chúng dần hợp lại, hình thành một thân ảnh, hiện lên trong bức tranh lịch sử, xuất hiện trước mặt Cực Quang Tiên Chủ và Linh Hoàng Tiên Tử.
Cửu Ngạn Tiên Chủ.
Cực Quang trầm mặc, Linh Hoàng cúi đầu.
"Mà đoạn lịch sử này..."
Cửu Ngạn khẽ lắc đầu.
"Đoạn lịch sử này, dưới Tiên Chủ, không được phép thấy, không thể biết, vì tai họa tuy dứt, nhưng chỉ cần có người biết, thì vẫn có khả năng tồn tại nhân quả, hình thành dấu vết."
"Cấp độ Tiên Chủ vẫn có thể tránh được, nhưng dưới Tiên Chủ, rủi ro rất lớn."
"Đây cũng là lý do vì sao phụ thân ngươi và ta, ngăn cách các ngươi."
Cửu Ngạn khẽ nói.
"Giờ đây, các ngươi đã thấy, đã biết... nên, với Tiên Tôn mà nói, vì tương lai của Đệ Ngũ Tinh Hoàn, xóa bỏ các ngươi, mới là lựa chọn tốt nhất và ổn thỏa nhất."
"Nhưng một mặt, một người là con gái của ta, là cháu dâu của hắn."
"Một người là cháu của hắn, lại thể nội có Đệ Ngũ Tinh Hoàn thành tu sĩ chi thổ một khắc này, bởi tu hành chi mệnh phối hợp ra bất diệt Nhật Nguyệt, không thể bị hủy."
"Còn một lý do nữa, là..."
Cửu Ngạn Tiên Chủ khựng lại.
"Hắn mềm lòng rồi."
"Người lão nhân này vì Đệ Ngũ Tinh Hoàn có thể từ bỏ tất cả, hắn, cuối cùng vẫn mềm lòng."
"Hắn lựa chọn, đem hai người các ngươi Nhân Quả, tự thân đến gánh vác."
"Hiện tại, rời đi thôi."
Cửu Ngạn giơ tay, khẽ phẩy về phía trước.
Tức thì, sóng lớn dâng trào trong dòng sông thời gian, sức mạnh không thể chống cự cuốn tới, đưa Cực Quang Tiên Chủ và Linh Hoàng Tiên Tử ra khỏi nơi này...
thân ảnh của hắn cũng quay lưng, bước về phía bầu trời sao, mọi thứ phía sau đều mờ nhạt.
Nhìn thấy mọi thứ sắp tiêu tan.
Cực Quang Thiếu Chủ nơi đó, bỗng nhiên ngẩng đầu.
"Nhân quả giữa ta và Linh Hoàng, Tiên Tôn đã gánh vác, nhưng trong cơ thể ta còn một sợi ý thức, là ân nhân của ta, hắn..."
"Hắn không sao." Từ xa, Cửu Ngạn Tiên Chủ nhàn nhạt lên tiếng.
"Nhân quả trên người hắn, Tiên Tôn không gánh được, còn về phần Thần Ách... Nó (Thần) cũng không dám."
Lời nói vang vọng, sóng lớn trong dòng sông thời gian dâng trào, nhấn chìm tất cả, cuốn cát bụi không thuộc nơi này ra khỏi mặt sông, rơi vào tấm gương trên sông.
Sau đó, gương tan biến.
Khi tất cả trở nên rõ ràng trở lại, Tiên Cung hiện ra trước mắt.
Không phải là đống đổ nát khi rời đi, mọi thứ nguyên vẹn, giữ lại khoảnh khắc đại hôn.
Chỉ là không còn người ồn ào náo nhiệt.
Chỉ còn thân ảnh của Cực Quang Tiên Chủ và Linh Hoàng Tiên Tử, cùng với... một thân ảnh mờ nhạt do ý thức biến thành.
Đó là Hứa Thanh.
Vào khoảnh khắc quay trở lại, hắn đã tách ra khỏi thân thể của Cực Quang Tiên Chủ, lúc này lơ lửng trên không, nhìn về Tiên Cung, nhìn về phía Cực Quang Tiên Chủ và Linh Hoàng Tiên Tử.
Những chuyện xảy ra ở đây, tựa như một giấc mơ.
Còn tất cả trong dòng sông thời gian, càng giống một giấc mộng.
Lúc này, giấc mơ sắp tỉnh.
Còn thu hoạch, với Hứa Thanh mà nói, có thể gọi là vô cùng lớn lao.
Thời không Hiến của hắn, sau khi trải qua tất cả điều này, gần như đã bổ sung đầy đủ nhận thức.
Hắn có thể cảm nhận được, cách đột phá... chỉ còn thiếu một phương hướng.
Phương hướng này, cần hắn lựa chọn.
Khi định ra được, cũng là khoảnh khắc phá vỡ.
Còn sự thật trong mộng đã biết, nhân quả do nó gây ra, Hứa Thanh chẳng quan tâm.
Dù cho Cửu Ngạn Tiên Chủ không nói lời đó, hắn cũng chẳng màng.
Bởi vì Thần Linh Tàn Diện Nhân Quả, đủ để áp chế toàn bộ.
Nếu như Thần Ách thực sự tìm đến mình, muốn thông qua mình để dẫn Thần Tôn trở lại, cái kia . . . Hứa Thanh nghĩ rằng Tàn Diện Thượng Hoang, nói không chừng sẽ càng vui vẻ hơn.
Chỉ là, sau khi biết sự thật lịch sử, cảm xúc trào dâng trong lòng vẫn còn lan tỏa.
Thế nên, Hứa Thanh nhìn về phía Cực Quang Tiên Chủ và Linh Hoàng Tiên Tử.
Bọn hắn lặng lẽ.
Một hồi sau, Cực Quang Tiên Chủ giơ tay, một mảnh thời quang cát sỏi bay ra, tụ lại trước mặt Hứa Thanh thành một cái đồng hồ cát.
Trong đó cát bụi nhiều hơn trước.
Không còn là một canh giờ, mà là một ngày.
"Tiểu hữu, chuyến hành trình này... cảm ơn ngươi."
Cực Quang Tiên Chủ nhìn Hứa Thanh, nhẹ nhàng nói.
"Ta không còn gì hối tiếc nữa, tiếp theo, ta sẽ chọn rời đi, theo ý nguyện của phụ thân, đi con đường của riêng mình..."
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Linh Hoàng Tiên Tử bên cạnh.
Linh Hoàng ánh mắt ôn nhu, khẽ gật đầu.
Thế là trên mặt Cực Quang hiện lên nụ cười, nụ cười ấy mang theo nỗi niềm quá khứ, cũng chứa đựng sự buông bỏ.
Sau đó, họ bước đi, bước lên bầu trời, bước lên hư vô.
Toàn bộ thế giới cũng theo bước chân của họ, bắt đầu trở nên mờ nhạt, tựa như thời gian hàng vạn năm vào lúc này trôi qua tại đây, muốn phong hóa tất cả.
Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn thân ảnh bọn hắn trên bầu trời, bên tai vang lên tiếng nói từ thiên mạc.
"Tiểu hữu, thời không Hiến của ngươi, ta thật ra không giúp được ngươi nhiều lắm."
"Nhưng ta nhớ phụ thân năm đó từng nói, sau thời không..."
"Là bình hành!" (平行)
Khoảnh khắc câu này truyền đến, cũng là sát na Hứa Thanh nghe được, tựa như lôi đình vang dội, khiến đôi mắt Hứa Thanh lóe lên ánh sáng mãnh liệt đến cực điểm.
Như tỉnh ngộ đột ngột.
Hắn, thấu triệt!
Và âm thanh từ thiên không, vẫn vang vọng.
"Ta đem Tiên Cung quy chúc tặng ngươi, đem nơi này hết thảy đều lưu cho ngươi."
"Với hiểu biết của ngươi về thời không bây giờ, chắc hẳn ngươi có thể thấu hiểu."
"Sau đó... Hữu duyên tái kiến."
"Tiểu hữu, cảm ơn ngươi đã giúp ta, và giúp phu quân của ta mọi điều, sau này ngươi có thể đến Thần Linh Huyết Hà một chuyến, ta ở đó... để lại cho ngươi một món quà."
Câu nói cuối cùng là của Linh Hoàng Tiên Tử.
Cùng với những lời này, cùng với thân ảnh bọn hắn xa dần, sự phong hóa của toàn bộ Tiên Cung càng nhanh chóng gia tăng.
Trong chốc lát ngắn ngủi, cùng lúc Hứa Thanh định hướng trong lòng, nơi đây đã trải qua hàng vạn năm.
Tất cả kiến trúc, cuối cùng cùng với thế giới này, hóa thành tro bụi, tan biến.
Dòng sông thời không của tầng thế giới thứ tư cũng theo đó mà tan biến.
Nhưng, trong lòng Hứa Thanh, dòng nước do Thời Không Hiến của hắn tạo thành.
Từ dòng suối nhỏ, giờ đã hùng vĩ như dòng sông.
[CVT]
平行 - Bình Hành: Ở đây gợi ý về khả năng của các dòng thời gian, các không gian hay các thực tại cùng tồn tại song song nhau, nhưng không giao nhau, giống như hai đường thẳng song song không bao giờ cắt nhau trong hình học.
"平行" có thể hiểu như một cột mốc vượt xa việc chỉ nhìn thấy một dòng thời gian hoặc không gian duy nhất. Nhân vật có khả năng nhận thức nhiều "dòng" thời không tồn tại song song, từ đó có thể "điều chỉnh" hoặc "liên kết" chúng để tạo ra những biến đổi có lợi cho mình hoặc giúp đỡ người khác...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
01 Tháng ba, 2024 12:20
moẹ, tưởng chủ nợ là ai, cứ nghĩ mãi =))
01 Tháng ba, 2024 10:24
Tôi đọc mỗi 2 bộ Vạn cổ thần đế, với Quang âm chi ngoại. VCTD sắp hết rồi nhờ ae tiến cứ bộ nào hay giúp với.
01 Tháng ba, 2024 07:06
Có khi nào tử thanh hiến tế tử thanh thượng quốc cho tàn diện ko vậy
01 Tháng ba, 2024 00:07
Truyện này có đạo lữ ko các đạo hữu, tôi muốn có tình cảm chứ ko ngựa giống
29 Tháng hai, 2024 20:50
Hai đứa ở thánh địa sắp bị mần thịt rồi
29 Tháng hai, 2024 20:47
Trưởng thành rồi là làm thịt đc rồi nha.
29 Tháng hai, 2024 20:19
Ko có Hưng nhắc lại chắc chỉ nhớ đâu đó chứ chẳng rõ ràng được
29 Tháng hai, 2024 20:12
HT sắp bị Tử Huyền làm thịt
29 Tháng hai, 2024 19:50
chả có nhẽ chủ nợ là cái bóng à :)
29 Tháng hai, 2024 19:37
Có một cái hố to đùng mà không ai nhắc tới: Tại sao VHT lại có hàng của lão Bạch? Cho tới hiện tại thì đây là cameo thứ 2 của 5 ae siêu nhân sau vụ Hạ Tiên Cung. Mà Hạ Tiên Cung vốn thế trung lập, đã thế còn tập tục 1 sư 1 đệ, cùng với thiết luật chỉ HTC truyền nhân mới tiếp cận được Tiên Nguyên hoặc là trao đổi đồng giá giống Dị tiên chủng của HT. Tiên Nguyên bị Hoàng Thiên áp chế nên không hề có công năng diễn biến cùng truyền bá tại Vọng Cổ, chỉ có thu thập. Cho nên, hàng của lão Bạch sao lại ở trên tay của VHT? Ta có 2 giả thuyết, 1 là VHT cũng có bí thuật ngang ngửa với Dị Tiên của HT khả năng cao liên quan tới Uẩn Thần của hắn/nàng, 2 là HTC từng bị trộm (ai trộm thì tự hiểu), và hàng của lão Bạch tới tay Viêm Nguyệt và dc VHT cầm tới do tư chất nghịch thiên
29 Tháng hai, 2024 19:36
T đọc cả chương mà không thấy nó ăn khớp với tiêu đề chương lắm :D
29 Tháng hai, 2024 19:10
ta đang muốn đọc ttng để kết nối vũ trụ của trĩ căn nhưng trước đây xem mấy trang bl nghe có vẻ bộ đấy khá nước nên chưa đọc. ai cho ta động lực để đọc nốt bộ tam thốn với
29 Tháng hai, 2024 19:07
Trưởng thành rồi thì làm thịt thôi… :)
29 Tháng hai, 2024 19:07
Chuẩn bị combat người thánh địa
29 Tháng hai, 2024 19:00
Chap này nhẹ nhàng và hay, ko bị cảm giác câu chương như mọi khi :)))))
29 Tháng hai, 2024 18:40
Có mùi máu, thì chắc lại huyết tế rồi
29 Tháng hai, 2024 14:33
ĐT cũng có phong chính của Mạnh tiện, mà Mạnh Tiện Học được đạo thời gian từ Lục , có lẽ hiện tại đám này chưa lên thượng giới,nhưng đám này một khi đi lên thượng giới cùng với thời gian chi lực thì đi về quá khứ đào hố như cơm bữa, gài mấy quyển công pháp chắc không vấn đề gì :)
29 Tháng hai, 2024 14:22
đã thật sự, cơ chế hoạt động của mấy chiêu thức hay kinh khủng, đọc cảm thấy ảo diệu, rất duy tâm rất không giống những truyện khác.
29 Tháng hai, 2024 11:55
Đang có đợt tuyển Converter mới, ai muốn kiếm thêm thu nhập thì cứ tham gia nhé!!!
29 Tháng hai, 2024 09:59
3 thanh niên ty quyền này chắc yếu thì cũng cửu giới mà mạnh chắc cũng chúa tể ấy nhỉ
29 Tháng hai, 2024 09:19
Liên quan đến công pháp của Viêm Huyền Tử, nhiều đạo hữu đang chưa rõ về công pháp này của Bạch Tiểu Thuần (Bạch lão ma, bộ Nhất Niệm Vĩnh Hằng), ta cung cấp thêm một số thông tin cho đạo hữu nào chưa đọc, mọi người có thể góp ý thêm dưới phần bình luận.
Tuyên Cổ quyển do Bạch Tiểu Thuần sáng tạo ra, có liên quan đến thời gian.
--------------------------------------
Bất Tử Trường Sinh Tuyên Cổ, chia làm Bất Tử quyển, Trường Sinh quyển cùng Tuyên Cổ quyển, trong đó Bất Tử sáu quyển, Trường Sinh năm quyển, Tuyên Cổ tam niệm.
[Bất Tử Quyển]
Bất Tử Quyển, đột phá sinh mệnh ngũ đại gông cùm xiềng xích, Trường Sinh Quyển, phá giải Vĩnh Hằng ngũ đại phong ấn.
Bất Tử quyển thứ nhất《 Bất Tử Bì 》: Lưu truyền rộng nhất, ở Tàng Kinh Các Linh Khê Tông đạt được (bí pháp: Toái Hầu Tỏa).
Bất Tử quyển thứ hai《 Bất Tử Kim Cương 》: Người Thủ Lăng trong Lạc Trần sơn mạch ban cho, cùng Huyết Tổ truyền thừa nhất trí (bí pháp: Hám Sơn Đụng).
Bất Tử quyển thứ ba 《 Bất Tử Cân 》: Tiếp nhận Huyết Tổ ký ức truyền thừa thu được, "Gân dài một phần, thọ duyên mười năm!" (bí pháp: Bất Tử cấm).
Bất Tử quyển thứ tư 《 Bất Tử Cốt 》: Tiếp nhận Huyết Tổ ký ức truyền thừa thu được, "Cốt vi lực chi kiên, chống đỡ hết thảy lực chi vô cực!" (bí pháp: Bất diệt Đế quyền).
Bất Tử quyển thứ năm 《 Bất Tử Huyết 》: Tiếp nhận Huyết Tổ ký ức truyền thừa thu được, "Huyết, nhục thân chi nguyên!"(bí pháp: Thần sát).
Bất Tử quyển thứ sáu《 Bất Tử Ngũ Hành 》: Đạt được khi chiến đấu với tàn hồn Khôi Tổ. (Bí pháp: Bất Tử Ngũ Hành)
Da là ngoại ngự, thịt là kim cương, gân có thể kéo dài lực, cốt là kiên cơ, huyết phí tổn nguyên!
[Trường Sinh quyển]
Trường Sinh quyển thứ nhất tới quyển thứ năm: do Người Thủ Lăng truyền thừa, trực tiếp đột phá Bán Thần hậu kỳ, sau tại Vĩnh Hằng đại lục đột phá Thiên Tôn. (Bí pháp: Trường Sinh Đăng)
Trường Sinh quyển ngũ đại đạo pháp: Nhất mục tinh uyên, thiên mạc vi tráo, vạn thọ vô cương, ngươi sinh vi chúc, Trường Sinh đăng thành. (Trường Sinh Đăng tam thức: Nhất kỳ (bản thân), Nhị thiên, Tam thế giới)
[Tuyên Cổ quyển]
Tuyên Cổ quyển quá khứ niệm《 Luân Hồi Quá Khứ Kinh 》: Phàm là người nghe nói kinh này, ký ức cả đời huyễn hóa phù văn, càng thâm hậu, năm tháng càng là người lâu đời, phù văn lực càng là kinh thiên động địa. Được Công Tôn Uyển Nhi gọi là thuật pháp vô sỉ. (Bí pháp: Ức Toái, Thần Diệt)
Tuyên Cổ quyển hiện tại niệm《 Sinh Tử Hiện Tại Kinh 》: Mượn tàn phiến chủ nhân Sinh Tử đạo nguyên lĩnh ngộ, một mặt sinh môn, một mặt tử môn. Có thể tùy ý thay đổi giữa sinh cùng tử. (Bí pháp: Sinh môn, Tử môn)
Tuyên Cổ quyển tương lai niệm《 Bỉ Ngạn Tương Lai Kinh 》: Tại một khắc hài tử của mình xuất thế kia hoàn toàn lĩnh ngộ, mượn khí tức Chúa Tể diễn hóa thành màu đỏ Bỉ Ngạn Hoa. Thân trúng Bỉ Ngạn Hoa người sẽ phải chịu đựng thương tổn của Bạch Tiểu Thuần, cũng có thể do Bạch Tiểu Thuần chia sẻ thương tổn. Còn có thể thừa nhận thương tổn của Bạch Tiểu Thuần khi Bạch Tiểu Thuần thương tổn chính mình. (Bí pháp: Bỉ Ngạn Chuyển Thương Thuật)
------------
Góc nhìn của ta
Bộ này là Quang Âm chi ngoại, có thể là Bên ngoài thời gian, công pháp của Viêm Huyền Tử lại có liên quan cả Tuyên Cổ quyển (quyển này liên quan Quá khứ, hiện tại và tương lai), còn Trường Sinh Quyển và Bất Tử Quyển thì không phải Bạch lão ma sáng tạo, tuy nhiều người đều tu luyện, nhưng kết quả và hướng đi sẽ tuỳ cách lĩnh ngộ, nên tên công pháp giống nhau nhưng năng lực có thể sẽ khác nhau.
Điểm chú ý nhất ở đây vẫn là Tuyên Cổ Quyển - do chính Bạch Tiểu Thuần tự sáng tạo ra.
Ban đầu khi tu luyện Bất Tử và Trường Sinh quyển thì lại hết đường, nên Bạch Tiểu Thuần tự sáng tạo ra quyển cuối (Quá khứ, hiện tại, tương lai, có vẻ khá giống toàn tri).
Bạch Tiểu Thuần và Hứa Thanh gặp nhau chắc liên quan đến dòng thời gian khác biệt, hoặc như tác thể có đề cập, Hứa Thanh có sự "toàn tri" về Viêm Huyền Tử, sẽ có nhân quả với Bạch Tiểu Thuần, chắc là bước đệm để Nhĩ Căn sau này mở phục bút.
---
Các đạo hữu góp ý thêm nhé
29 Tháng hai, 2024 09:00
toàn tri
29 Tháng hai, 2024 06:25
Toàn tri nôm na hiểu là đi guốc trong bụng, hiểu địch biết ta. Như HT nhìn rõ thiếu sót của VHT nên có cách khắc chế VHT thua.
29 Tháng hai, 2024 03:09
HT chỉ toàn tri VHT như lời thổ lộ cả thế giới này có thể không hiểu nàng nhưng vẫn luôn có ta hiểu nàng và dù ta không cần am tường cả thế giới thì nàng vẫn điều ta phải thông thấu từ trong ra ngoài, từ ngoài vào trong. Đời đời kiếp kiếp nàng, VHT, vẫn mãi không thể chạy thoát khỏi ma trảo của ta đâu. Mua ha ha ha.
29 Tháng hai, 2024 00:16
mạnh dạn đoán công pháp của Viêm Huyền Tử là Thái Nhất Thiên Đô Ma Luân Công của 1 tiên đế bên bộ truyện khác haha
BÌNH LUẬN FACEBOOK