Trên bầu trời phản chiếu của lịch sử, tinh không vặn vẹo, tinh tú mờ ảo, vô số bọt khí toả ra ánh sáng thiếu sắc đỏ.
Mà màu đỏ, tồn tại trong ánh sáng.
Cực quang sắc đỏ cuồn cuộn, như đang giao chiến với sắc màu rực rỡ khác!
Quang ảnh bên trong, Cực Quang Tiên Chủ cùng bàn tay già cỗi kia vẫn đang tiếp cận.
Hứa Thanh cảm nhận cảnh tượng này, chợt nghĩ tới Đại Ma Vương mà hắn đã thấy ở tầng thứ hai của thế giới...
Mọi thứ trên trời, có chút tương tự với tầng thứ hai của thế giới.
Còn ở mặt đất hoang tàn, Thời Không Chi Môn đang đứng sừng sững, cũng đang lóe sáng.
Chỉ là ánh sáng ấy không đa sắc, chỉ có đen trắng.
Thế nên, Thời Không Chi Môn kia, thoạt nhìn như là một chiếc cổng, cũng như một tấm gương.
Giống như ở tầng thế giới đầu tiên đã thấy.
Một tia giác ngộ thoáng hiện trong ý thức Hứa Thanh, như gợn sóng lan tỏa.
Đồng thời, hắn còn phát hiện ra ánh sáng đen trắng phát ra từ Thời Không Chi Môn thực chất không phải là từng tia từng tia mà giống như bột sáng, lan tỏa xung quanh Cực Quang Thiếu Chủ và Linh Hoàng Tiên Tử, không ngừng hòa nhập vào trong cơ thể Cực Quang Thiếu Chủ, cùng với ý thức của chính mình... hình thành sự cộng hưởng.
Về điều này, Hứa Thanh không quá bất ngờ.
Thời không chi sa, vì hắn mà thành, thời không gợn sóng, do hắn khơi dậy.
Do đó, Thời Không Chi Môn hình thành ra ấy, tự nhiên cũng kết nối với Hiến của hắn, được Cực Quang Thiếu Chủ và Linh Hoàng Tiên Tử mượn, lấy ký ức cổ xưa của bản thân làm điểm, trở thành một sợi dây nối kết cổ kim.
Vì thế, hành trình tiến vào lịch sử chân thực này, cần Hứa Thanh làm chứng.
"Tiểu hữu, có thể chứ? Cùng chúng ta phu thê một lần quay về quá khứ."
Cực Quang Thiếu Chủ nhẹ giọng nói, âm thanh rơi vào hư vô, rơi vào tai Linh Hoàng, cũng rơi vào ý thức Hứa Thanh.
Âm thanh của hắn nhẹ nhàng, còn ánh mắt Linh Hoàng thì dịu dàng, ngầm hứa hẹn bên cạnh.
"Tiểu hữu, ngươi là ân nhân của chúng ta, chuyến đi này dù chúng ta sống chết thế nào, nhưng ngươi nơi này, chúng ta nhất định thủ hộ an bình!"
Hứa Thanh im lặng, cảm nhận được Thiếu Chủ, cảm nhận được Linh Hoàng, cuối cùng...
"Được!"
"Đa tạ..."
Cực Quang Thiếu Chủ nhẹ nhàng nói, Linh Hoàng Tiên Tử cũng vậy.
Sau đó, hai người nắm tay nhau, nhìn nhau thật sâu, rồi tiến về phía Thời Không Chi Môn, từng bước tiến vào!
Tựa như, bước vào trước tầng thế giới thứ nhất.
Bước vào… lịch sử chân thực!
Lịch sử, diễn ra trong dòng chảy của thời gian, nó là tháng năm, cũng là những hạt cát và bùn đất dưới dòng sông thời gian.
Càng là đối với thời gian ghi chép cùng phản ánh.
Mà thời gian tự nó là bối cảnh và khung sườn của sự phát triển lịch sử.
Do đó, con người có thể thông qua thời gian, tổ chức và giải thích các sự kiện trong quá khứ, nhưng đồng thời, trong quá trình này, thời gian cũng sẽ qua sự diễn biến của lịch sử, phô bày chính sự chảy trôi và biến đổi của mình!
Đối với người thường, điều này chỉ là khái niệm, nhưng đối với tu sĩ nắm giữ Thời Không Hiến, đây là cơ hội tuyệt thế để bổ sung nhận thức của chính mình...
Còn về phản chiếu, đó là khi đặt một tấm gương lên dòng sông này, thì tấm gương sẽ tự nhiên phản chiếu lại những cảnh tượng bao phủ trên đoạn sông ấy.
Cảnh tượng ấy, chính là lịch sử phản chiếu.
"Sự hình thành của nó, là do Hiến trước kia của ta hoá thành."
Trong tấm gương, thân ảnh của Cực Quang Thiếu Chủ và Linh Hoàng Tiên Tử dần bước ra, đứng trên dòng sông thời gian, nhẹ giọng nói.
Hắn hướng về phía Hứa Thanh mà giải thích.
Trong tâm Hứa Thanh, có một sự khẳng định, nhận thức về Thời Không Hiến càng được bổ sung thêm, sau đó truyền ra thần niệm.
"Vậy nên, mọi thứ ở đây thực chất đều hình thành chủ quan, vì con người cho rằng thời không có thể như một dòng sông, nên nó như vậy."
Cực Quang Thiếu Chủ nghe vậy, mỉm cười.
"Câu nói này, phụ thân ta cũng từng nói."
Trong lúc trò chuyện, Cực Quang Thiếu Chủ nắm tay Linh Hoàng Tiên Tử, từng bước đi vào dòng sông bên dưới, chìm vào trong sông, rơi xuống đáy sông với lớp cát và bùn.
Họ tiếp tục đi về phía trước, ngược dòng mà đi lên.
Mỗi bước chân hạ xuống, những hạt cát và bùn kia đều lấp lánh, bay lên.
Dường như có chút biến đổi, nhưng khi bước chân Cực Quang Thiếu Chủ rời đi, chúng lại tự khôi phục, không hề lệch khỏi vị trí ban đầu chút nào.
Hiện tượng này, thu hút sự chú ý của Hứa Thanh.
"Về điều này, phụ thân ta từng có lời giải thích." Lần này là do Linh Hoàng Tiên Tử lên tiếng giải đáp thay Cực Quang Thiếu Chủ.
Nàng khẽ giọng mở lời.
"Vì thời không trong quá khứ, như trang sách lật qua, theo dòng chảy của thời gian, không còn tồn tại, nên dấu vết lưu lại đều có bí ẩn, những bí ẩn này sẽ tự hình thành trật tự."
Hứa Thanh nghe vậy, chìm vào suy tư.
Hiến của Cửu Ngạn Tiên Chủ là Bí, rõ ràng là góc nhìn của đối phương về lịch sử trong phương diện ấy.
Góc nhìn khác nhau, sẽ khiến lịch sử và thời gian trở nên toàn diện hơn.
Do đó, bước đi trên dòng sông thời không, trên những hạt cát của lịch sử này, cơ hội tuyệt thế này mang lại cho Hứa Thanh vô số nhận thức, cũng hoàn toàn lan toả Thời Không Hiến của bản thân ra khắp dòng sông thời không này.
Dần dần, Thời Không Hiến của hắn nổi lên gợn sóng.
Gợn sóng ngày càng lớn, trở thành xoáy nước, hấp thụ nhận thức về thời không.
Cuối cùng hoá thành sự hùng mạnh chưa từng có, lan rộng khắp bốn phương, như dòng ngầm xới tung những hạt cát.
Mỗi hạt cát phát sáng ấy, đều chứa đựng hình ảnh của thời không.
Trong khoảnh khắc, tất cả hình ảnh ấy nhập vào tâm hồn hắn.
Đối với một tu sĩ tu luyện Thời Không Hiến như Hứa Thanh, không có tạo hoá nào có thể sánh bằng việc được đặt mình vào trong dòng thời gian, lại siêu thoát khỏi dòng thời gian như hiện giờ.
Sự biến đổi xung quanh, Cực Quang Thiếu Chủ và Linh Hoàng Tiên Tử tự nhiên cũng cảm nhận được.
Họ nhìn nhau, sau đó… bước chân chậm lại rất nhiều.
Dù trong lòng vẫn giữ sự chấp nhất về mục đích, cũng hy vọng tiến nhanh hơn.
Nhưng… bởi vì điều này đối với Hứa Thanh là một cơ hội tuyệt thế, bọn họ nguyện thành toàn.
Giống như đối phương cũng nguyện thành toàn cho bọn họ vậy.
Do đó, trên con đường phía trước, trải nghiệm tự thân từ hiện tại trở về lịch sử phản chiếu, rồi từ lịch sử phản chiếu tiến đến thời gian thực sự trong quá khứ, đã khiến nhận thức về thời không của Hứa Thanh đạt đến mức độ tuyệt đỉnh.
Mà khi sự bổ sung này đạt tới cực hạn, âm thanh nứt vỡ khó hiểu vang lên trong ý thức Hứa Thanh.
Đó là âm thanh của chiếc khoá trên Thời Không Hiến được mở ra.
Vô số hạt cát của thời không, trong khoảnh khắc chiếc khoá được mở, khuấy động dữ dội, tụ lại từ bốn phương tám hướng, bao quanh bốn bề, tràn vào ý thức của Hứa Thanh.
Số lượng ấy, vượt xa chiếc đồng hồ cát trước đây!
Đến tận lúc đó, trong dòng sông thời gian, bước chân của Cực Quang Thiếu Chủ và Linh Hoàng Tiên Tử tiếp cận mục tiêu, bước tới điểm bắt đầu của ký ức...
Một tiếng thở dài nhẹ vang lên trong dòng thời gian này.
Làm gợn cát bay lên, nước sông lay động, dựa vào Thời Không Hiến của Hứa Thanh, hình thành từng trang lịch sử mà Cực Quang Thiếu Chủ có thể nhìn thấy, từ từ trải ra trước mắt, thay thế tất cả.
Dòng sông thời không tiêu tán, Tiên Cung của quá khứ hiện ra trước mắt.
Chỉ là dường như có một lớp màn mờ, tất cả chỉ như trông hoa trong sương, nhìn trăng dưới nước...
Mọi thứ trở nên mơ hồ.
Trong sự mơ hồ ấy, Hứa Thanh thấy một thân ảnh.
Đó là Cực Quang Tiên Chủ.
Hắn mặc bạch y, tóc trắng xoá, đứng cô độc trước một ngọn núi băng.
Thần sắc khổ sở, mờ mịt, còn ẩn chứa nỗi bi thương sâu nặng, những cảm xúc ấy hợp lại, hoá thành sự cô đơn.
"Trong những năm tháng sau này, chỉ còn lại hai cha con chúng ta thôi… Ta sẽ ở bên cạnh con khôn lớn."
Trong núi băng, phong ấn một đứa trẻ.
Thân phận của đứa trẻ ấy, không cần nói cũng rõ.
Cảnh tượng càng lúc càng mờ nhạt, tựa như dòng thời gian bị ai đó khuấy động, nhanh chóng trôi qua, loáng thoáng thấy đứa trẻ dưới sự đồng hành của Cực Quang Tiên Chủ dần dần trưởng thành.
Giữa những tháng ngày, có sự ấm áp khi bập bẹ tập nói.
Có niềm vui khi được phụ thân bế lên.
Có niềm hạnh phúc khi tay trong tay cùng leo lên núi cao.
Cũng có những buổi sáng bình minh rạng rỡ, thiếu niên ngồi trên vai phụ thân, nói lời vọng về bầu trời.
"Cha ơi, con muốn mặt trời và mặt trăng, mãi mãi tồn tại, con thích chúng."
Cực Quang Tiên Chủ mỉm cười, dường như trong sự đồng hành ấy, đối với hắn, cũng là một sự chữa lành.
Và Tiên Cung vốn trống vắng, dần dần trở nên đông vui.
Xuất hiện thị tòng, xuất hiện người theo chân, xuất hiện đệ tử, thậm chí Hứa Thanh còn thấy thân ảnh Tứ Chân Quân, từng người từng người hiện lên, nụ cười trên mặt họ.
Tôn trọng đối với Tiên Chủ, yêu thương đối với Thiếu Chủ, cùng nhau đồng hành, ngắm nhìn Thiếu Chủ trưởng thành.
Tiên Cung, tràn ngập ánh sáng.
Nhưng cái đẹp đẽ ấy, chỉ là ngắn ngủi.
Theo sự lật giở của trang lịch sử, theo dòng chảy của thời gian, ánh sáng trong Tiên Cung vào một ngày nọ dần lụi tàn, đột ngột… biến mất.
Màu đen, bao trùm Tiên Cung, bao trùm từng góc nhỏ nơi đó.
Từ trong bóng tối bước ra, Tiên Chủ không còn khoác áo bào trắng.
Hắn mặc áo đen, tóc đen tung bay trong cả Tiên Cung, mang theo ánh mắt lạnh lẽo, dẫn dắt sự giáng lâm của sát lục.
Hắn tự tay... bóp chết người theo chân của mình, xoá bỏ thị tòng, thậm chí tàn nhẫn chém giết đệ tử của mình.
Bốn vị đệ tử, tất cả đều chết thảm.
Toàn bộ Tiên Cung, ngập tràn mùi máu tanh.
Máu tươi, chảy tràn trên mặt đất, máu thịt vỡ nát, bám dính lên tất cả các công trình kiến trúc.
Cho đến khi Tiên Cung trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại một thiếu niên cuộn mình ở đó, run rẩy, vẻ mặt kinh hoàng, chìm vào trong sự tuyệt vọng vô tận.
Mà trước mặt hắn, trong ánh đen hội tụ, thân ảnh của phụ thân hắn trôi nổi, chậm rãi đưa tay lên.
Chỉ là bàn tay ấy, đang run rẩy, sắc đen đang cuộn trào.
Vẻ mặt của hắn, cũng đang vặn vẹo mãnh liệt, như đang giằng xé, đang kiềm chế, cho đến cuối cùng… khi bàn tay của hắn hạ xuống, nhẹ nhàng xoa đầu thiếu niên.
Ánh sáng của buổi bình minh, cùng với giọt nước mắt, đồng thời rơi xuống trên mặt của thiếu niên.
"Thật xin lỗi, thật xin lỗi, thật xin lỗi..."
Áo choàng của Tiên Chủ trở thành màu trắng, tóc đen thành tóc trắng, hắn ôm lấy thiếu niên đang run rẩy, khẽ khàng thầm thì.
Sau đó, hắn xoá bỏ ký ức của thiếu niên, xoá bỏ sự tanh máu trong Tiên Cung.
Đến khi thiếu niên tỉnh lại, ánh nắng rực rỡ, tất cả mọi người trong Tiên Cung đều có mặt, nụ cười của họ không hề thay đổi, hành vi của họ cũng không có chút gì bất thường.
Giống như lúc họ còn sống, vẫn đồng hành cùng thiếu niên, tiếp tục trong niềm vui mà đi tới.
Chỉ có điều khác biệt duy nhất, là từ hôm ấy trở đi, Cực Quang Tiên Chủ nhắn nhủ thiếu niên, khi đêm đen buông xuống, đừng đến gặp ta.
Và dưới đại điện của Tiên Chủ, xuất hiện địa cung, xuất hiện xiềng xích, mỗi khi đêm về, ở đó sẽ vang vọng những tiếng rên rỉ đau đớn mà không ai có thể nghe thấy.
Cứ như vậy, ngày qua ngày, năm qua năm.
Thiếu niên trưởng thành, ngộ ra Hiến của bản thân, đó là một loại Hiến đặc biệt, tên là Kính.
Nhưng Hiến ấy... lại bị một sức mạnh vô hình thay đổi.
Trong đêm mà hắn nhận ra Hiến của con mình bị thay đổi, tiếng rên rỉ trong địa cung vượt qua mọi lần trước, cho đến khi... màu đen lần nữa bao phủ cả Tiên Cung.
Sau đó, khi trời sáng, mọi thứ trở lại như thường.
Vốn dĩ, tháng năm sẽ cứ tiếp diễn như vậy, lan tỏa trong đám sinh linh giả tưởng ấy, lan tỏa trong thế giới chỉ có hai cha con bọn họ.
Cho đến một ngày, một thiếu nữ mang theo chấp niệm mà đến.
Vậy là người sống, trở thành ba.
Thế là đại hôn, hiện ra trước mắt...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
22 Tháng mười hai, 2024 23:41
Nay k chương nha
Mình có thông báo 5 tiếng trước ở bên dưới á
22 Tháng mười hai, 2024 23:35
Có đạo hữu cho mình xin bộ tâm đắc,full hay chưa full điều được, giờ đọc bộ nào cũng 1 chap chả bao nhiêu nội dung chán quá,thanks
22 Tháng mười hai, 2024 23:33
Flop đến nỗi cvt cũng chả thèm báo có chương hay ko nữa
22 Tháng mười hai, 2024 22:36
Có chương không lão Hưnh
22 Tháng mười hai, 2024 21:37
Nay có chương k lão
22 Tháng mười hai, 2024 21:10
anh vũ bị nhổ trụi lông, sao mà thấy quen quen vậy nhỉ :)). Ông bào spoil cho tôi cái xem có liên quan gì đến mấy bộ trước không vậy.
22 Tháng mười hai, 2024 19:51
Đánh dấu ngày 22 tháng 12 lúc 19:47
Ngày mai 2 chương
Cuối năm nhiều việc, xin mọi người thứ lỗi, ngày mai bổ sung
22 Tháng mười hai, 2024 18:27
cực thứ 10 là thái cực cực âm là thần linh cực dương là hứa thanh kiểu chuyển sức mạnh từ thần qua tiên
22 Tháng mười hai, 2024 18:26
cực 10 là thái cực rồi giao thoa giữa thần linh và tiên linh
22 Tháng mười hai, 2024 09:38
chào các đạo hữu, ta có một thắc mắc : tác đã xác nhận hạ tiên tương đương bước 9 vậy thì ngyên anh ở đây có thể so với b4 ở tiên cương, tang tương... không nhỉ? hay chỉ có vị cách thôi. nếu có thể so thì tư chất ở vũ trụ này quá bá ?. Cầu giải đáp
22 Tháng mười hai, 2024 08:43
Ta tự hỏi chi tiết con bé gì cho ngọc giản 1 dự tri nó giống bên Tiên nghịch lúc Lâm sử dụng khi ở tiên cương rồi nổi khùng lên đánh te tua tụi cổ thần nhở? Chẳng lẽ... sẽ có 1 lần Hứa Thanh cũng như vậy?
22 Tháng mười hai, 2024 07:27
hứa thanh có nhân quả gì với tinh thần vậy
21 Tháng mười hai, 2024 21:48
Cái dớp mồi câu có từ Ngọc LT. Lên tiên chủ ta về xả dớp. Lấy Ngọc LT làm mồi câu.
21 Tháng mười hai, 2024 20:47
Câu 1 vị Thần Chủ vài vị Chân Thần 1 đống Thần Đài. Mấy mồi câu này chất lượng quá
21 Tháng mười hai, 2024 20:46
giống kiểu rise of kingdom cắm cờ đánh v :v
21 Tháng mười hai, 2024 20:24
Thành mồi nhử haha
21 Tháng mười hai, 2024 20:18
cấp bậc này ra chiến trường chỉ làm pháo hôi thôi
21 Tháng mười hai, 2024 19:56
Vừa đọc vừa cổ vũ *** thôi anh em!!!
21 Tháng mười hai, 2024 19:55
Chương mới mình làm trên đt, nếu có lỗi mn báo mình nha, cảm ơn mn ạ.
21 Tháng mười hai, 2024 19:39
Convert thô cho ae
Chương 1230: Dị chất ô nhiễm linh, Tiên Linh thần ghét
Thượng Hành ba mươi sáu Tinh Hoàn, kỳ thật lẫn nhau có thể xem thành là riêng phần mình tương đối độc lập bàng Đại Tinh Đồ.
Mỗi một cái Tinh Hoàn bên trong, đều vô tận chi Hạo Miểu.
Nhưng nếu chỉnh thể đi xem, cái kia ba mươi Thượng Hành Tinh Hoàn, trên thực tế là tương hỗ tiếp nối, hợp thành một cái càng thêm chấn động chúng sinh không theo quy tắc cự hoàn.
Về phần cái này ba mươi sáu Thượng Hành Tinh Hoàn tạo thành cự hoàn, trong đó ở giữa khu vực, là một mảnh màu đen lại tràn ngập nồng đậm Dị chất Đại Hải!
Phạm vi chi đại, siêu việt tất cả.
Kỳ danh, Nguyên Hải.
Nơi đó thần bí khó lường, vô pháp tưởng tượng, không thể suy nghĩ, trong đó khu vực hạch tâm, cho dù là Thần Tôn tầng thứ, cũng sẽ không đơn giản xâm nhập.
Mà nó có ba mươi sáu đầu sông cái, đi thông ba mươi sáu Tinh Hoàn, đồng thời tại riêng phần mình Tinh Hoàn bên trong, cũng hóa thành càng nhiều nhánh sông, thành tu sĩ cùng Thần Linh trong miệng... Ngoại hải!
Đệ Tứ Tinh Hoàn cùng Đệ Ngũ Tinh Hoàn ở giữa c·hiến t·ranh, liền là phát sinh ở hai Tinh Hoàn giáp giới chi địa.
Nơi đó một phần thuộc về Đệ Ngũ Tinh Hoàn, một phần thuộc về Đệ Tứ Tinh Hoàn.
Song phương chi chiến cũng bởi vì Tiên cùng thần không được, kéo dài vô tận tuế nguyệt, nguyên bản lâm vào thế bí, riêng phần mình không thể làm gì đối phương, vì vậy đều có chỗ khắc chế, cũng không bộc phát Thần Chủ tầng thứ chi chiến.
Cho đến Đệ Tứ Tinh Hoàn bên trong mới xuất hiện một vị Thần Chủ!
Vì vậy, tại vị này Thần Chủ phát động, lại tự thân đến dưới, c·hiến t·ranh tiết tấu tăng tốc, biến thành so dĩ vãng kịch liệt.
Tọa trấn biên cảnh Trạm Lư Tiên Chủ cũng nghênh đón hắn cả đời đối thủ!
Mà loại kia tầng thứ chi chiến, đã không là đơn thuần đạo pháp cùng Thần thuật, bọn hắn ở giữa giao thủ, càng xa xa hơn không phải tầm thường Thần Linh cùng tu sĩ có thể thấy rõ.
Cho dù là đạt đến Chân Thần cùng Hạ Tiên tầng thứ, đối với Thần Chủ Tiên Chủ chi tranh, thường thường cũng là vô pháp suy nghĩ, chỉ có thể mơ hồ cảm thụ.
Bởi vì, Thần Chủ Tiên Chủ tầng thứ, bọn hắn chỗ chiến hạch tâm, dính đến thế!
Đối tại chiến trường tu sĩ mà nói, Trạm Lư Tiên Chủ, liền là tu sĩ đại thế, là xa xa siêu việt thiên đạo tồn tại, là Đệ Ngũ Tinh Hoàn ý chí một phần, càng là trên chiến trường đỉnh phong chi niệm.
Hắn ở vào nơi đó, liền có thể đem thuộc về tu sĩ độc hữu tiên linh chi khí, tràn ngập tám phương, xua tan tất cả Dị chất!
A cho đến phóng nhãn toàn bộ Đệ Tứ Tinh Hoàn, nếu có một ngày, Đệ Tứ Tinh Hoàn bên trong Dị chất, cũng toàn bộ bị Tiên Linh thay thế, kia
Đã không có Dị chất, đã không có Thần Tức, đối với Thần Linh mà nói... Liền tốt tựa như con cá đã mất đi nước, cho dù còn có thể đấu tranh,
Đây cũng là Đệ Ngũ Tinh Hoàn một đường nghiên cứu ra được, trấn áp Thần Linh chi pháp.
Thần Tức Dị chất, tu sĩ chi độc, chạm chi linh ô nhiễm.
Tiên Linh khí tức, Thần Linh chi ghét, nghe ngóng bị tổn hại.
Cũng chính là đại thế.
Mà Thần Chủ, tự nhiên minh bạch điểm này mấu chốt, sở dĩ xuất hiện tại chiến trường một khắc, nồng đậm Thần Tức biến thành vô tận Dị chất, tràn ngập tám phương.
Dùng Dị chất, bao phủ tất cả, cũng bao quát tiên linh chi khí.
Vì vậy, phát sinh ở Đệ Tứ Tinh Hoàn cùng Đệ Ngũ Tinh Hoàn c·hiến t·ranh, theo cao tầng thứ đi xem, là Thần Chủ cùng Tiên Chủ chi tranh, cũng là Dị chất cùng Tiên Linh khí tức đối kháng.
Đồng thời cũng là vì riêng phần mình sở thuộc, lập nên thế!
Cho dù là Thần Linh nhất phương không dựa theo này giao chiến quy tắc, cưỡng ép xuất thủ, nhưng kết cục cũng sẽ không sửa đổi, bởi vì muốn theo căn bản đi trấn áp đối phương, cuối cùng đều lại biến thành Dị chất cùng Tiên Linh đối hướng (xông).
Dù sao đối với Đệ Tứ Tinh Hoàn bên trong Dị chất nồng đậm, Đệ Ngũ Tinh Hoàn bên trong Tiên Linh khí tức cũng giống như thế, cho nên bất luận cái gì nhất phương bước vào đối phương Tinh Hoàn, đều sẽ bị vô hình suy yếu.
Sở dĩ, chủ chi tầng thứ trở xuống Thần Linh cùng tu sĩ, bọn hắn tại chiến trường tác dụng, cũng trở nên vô cùng trọng yếu.
Bọn hắn muốn vì riêng phần mình chi chủ, củng cố cùng tranh đoạt riêng phần mình chi thế.
Bởi vì Thần Chủ cùng Tiên Chủ chi gian cấp bậc thấp người xem không hiểu giao chiến, hội (sẽ) toàn bộ biểu hiện tại Tiên Linh khí tức cùng Dị chất lưu động tràn lan lên.
Đối với tu sĩ tới nói, bọn hắn muốn tại Tiên Chủ lấy được ưu thế, tiên linh chi khí phóng đại, đem nơi nào đó khu vực Dị chất xua tan lúc, trước tiên tiến về nơi đó, tại cuối cùng chỗ nhanh chóng tu kiến thuộc về Đệ Ngũ Tinh Hoàn đặc thù đạo cờ.
Bàn. Đạo cờ tác dụng, là để kia bộ phận khu vực Tiên Linh khí tức cố định xuống, làm kia phiến khu vực trở thành Đệ Ngũ Tinh Hoàn chỗ
Đồng thời căn cứ pháp chỉ, tiến về Thần Linh khu vực, phá hủy nơi đó thần cơ.
Tiến tới như đống tuyết cầu chiếm cứ càng ngày càng nhiều, cuối cùng tạo thành chiều hướng phát triển, chuyển đổi trở lại Tiên Chủ, làm chủ chi tầng thứ thế chi tranh, xuất hiện nghiêng về.
Mà Thần Linh nhất phương, cũng là này dạng, một phương diện muốn củng cố Thần Chủ lấy được ưu thế, một phương diện thì là ngăn cản tu sĩ rơi xuống đạo cờ, đồng thời đi phá hủy tất cả, làm Dị chất càng nhiều lan tràn, xâm nhập tám phương.
Cụ thể biểu hiện tại trên chiến trường, theo ở trên cao vị trí đi nhìn xuống, có thể thấy rõ ràng, kia là trắng hay đen giao hòa. Màu đen, là Dị chất.
Màu trắng, là Tiên Linh.
Như một màn hai màu trắng đen nước Mặc Họa, lẫn nhau thời khắc đều tại lưu động, ngươi tới ta đi, tấc đất tất tranh.
Cái này, liền là thần cùng Tiên đại chiến.
Chủ chi chiến, dùng đại thế làm hạch tâm, mỗi một lần xuất thủ đều ảnh hưởng phía dưới chiến trường, mà phía dưới trên chiến trường song phương đại quân, đồng dạng chuyển đổi trở lại riêng phần mình chủ chi tranh.
Sở dĩ kịch liệt.
Tử vong, thời khắc đều có.
Kẻ yếu tao ngộ cường giả, cũng là chỗ nào cũng có.
Giờ phút này, tại phạm vi này vượt ngang vô số vũ trụ trên chiến trường, tu sĩ khu vực trái sau phương, có trên trăm cái đến từ Trù Vật Ti tiểu đội, chính lần lượt truyền tống mà tới.
Hiện thân trong nháy mắt, bọn hắn đều là sắc mặt biến hóa, thần sắc ngưng trọng, tại bốn phía thủ hộ mảnh này truyền tống khu vực đại quân lãnh mạc trong ánh mắt, từng đội từng đội cấp tốc hướng nơi xa phi nhanh.
Tất cả theo Trù Vật Sử thân phận cải biến, trở thành chuyển vận mang đến tới nơi đây chi tu, nhiệm vụ của bọn hắn, là chia thành tốp nhỏ xuyên thẳng qua chiến trường, dùng tốc độ nhanh nhất, đem chỗ trù Nguyên Chất, đưa đi cánh trái chiến khu.
Nơi đó, nhu cầu cấp bách Nguyên Chất!
Bây giờ theo truyền tống quang mang tiêu tán, Hứa Thanh một đoàn người, cũng truyền tống mà tới.
Xuất hiện tại trận trên đài sát na, xa lạ tinh không, khắc nghiệt không khí, bốn phía tiên linh chi khí rõ ràng mỏng manh, cùng tự do tại trong tinh không yếu ớt Dị chất.
Lập tức liền tràn vào mọi người cảm giác bên trong.
Để không ít phi thăng giả, rất là khó chịu.
Đối bọn hắn mà nói, c·hiến t·ranh, trước lúc này, là xa xôi.
Đời này, mặc dù cá nhân giao chiến đông đảo, nhưng tham dự c·hiến t·ranh, gần như không có.
Nhất là thỉnh thoảng Diêu Diêu truyền đến oanh minh, cùng tựa hồ có thể truyền ra nhiều cái vũ trụ không hiểu gầm, còn có đến từ tám phương
không gian hỗn loạn, cùng t·ử v·ong đông đảo đằng sau hình thành đặc thù âm lãnh...
Càng là tràn ngập tinh thần của bọn hắn.
Làm những này phi thăng giả, phần lớn đều tâm thần khác biệt trình độ hoảng hốt.
Bản năng đi quan sát tứ phương.
Nhưng chưa kịp mọi người riêng phần mình quan sát kỹ càng, xa phương trấn thủ phiến khu vực này tu sĩ trong đại quân, lập tức có trầm thấp chi uống, bỗng nhiên truyền đến.
Thanh âm này, siêu việt kinh lôi, nổ tại mọi người tâm bên trong, hóa thành thao thiên oanh minh.
Ẩn chứa khí thế, càng là bài sơn đảo hải, tựa như hóa thành phong bạo, tồi khô lạp hủ.
Làm cho mọi người đều thần sắc lại biến.
Kia là Hạ Tiên thanh âm!
Hứa Thanh hai con ngươi co rút lại, nhưng đối với c·hiến t·ranh, hắn không xa lạ gì, mặc dù như vậy quy mô chi chiến không có tham dự qua, khả tâm thái bên trên tự nhiên muốn so những người khác tốt không ít.
Vì vậy thân thể nhoáng một cái, lập tức bay ra.
Phía sau những cái kia tiểu đội tu sĩ, cũng đều lần lượt bay lên, đi theo tại Hứa Thanh sau lưng.
Càng là đến chiến trường, càng là ở vào nguy cơ hoàn cảnh bên trong, bọn hắn cái này tiểu đội lực hướng tâm, thì càng ngưng kết.
Đây cũng là nhân tính thoải mái.
Dù sao Hứa Thanh chiến lực, là mọi người chi đỉnh, thân phận càng là không đồng dạng, sở dĩ đi theo tại Hứa Thanh bên người, tại chiến trường sống tiếp khả năng, cũng tự nhiên lớn nhất.
Nhưng Hứa Thanh nội tâm, bây giờ lại là trầm thấp.
Hắn một đường phi nhanh, ngóng nhìn xa phương, cảm giác bốn phía.
Đối với Dị chất, hắn muốn so những người khác càng mẫn cảm, sở dĩ có thể cảm nhận được phiến khu vực này Dị chất, tựa hồ theo tiến lên, chính gần như nhỏ bé không thể nhận ra trở nên nồng.
"Huống hồ, nếu thật là nhu cầu cấp bách Nguyên Chất... Vô luận là truyền tống vẫn là an bài cường giả vận chuyển, đều là thuận lợi hơn cùng tiết tiết kiệm thời gian lựa chọn."
"Vì cái gì, muốn khiến cái này gần như theo chưa trải qua chiến trường người, tới đây đi vận chuyển?"
Trên đường tới, sự nghi ngờ này ngay tại Hứa Thanh tâm bên trong hiển hiện.
Bây giờ đến chiến trường, cảm giác nơi này tự do Dị chất về sau, này nghi hoặc ở trong đầu hắn, càng ngày càng sâu.
Mơ hồ trong đó, một cái suy đoán, cũng theo đó hiển hiện.
Mà liền tại cái suy đoán này dâng lên một cái chớp mắt, Hứa Thanh sau lưng truyền đến tiếng rít, Tinh Hoàn Tử, Chu Chính Lập cùng Tà Linh Tử, còn có Viễn Sơn Tố bọn người, thẳng đến Hứa Thanh mà tới.
Hứa Thanh tốc độ dừng lại, để bọn hắn đuổi kịp chính mình về sau, nheo lại mắt, xem đi qua.
Tinh Hoàn Tử mặt sắc mặt ngưng trọng, lập tức truyền âm.
"Hứa Thanh, ta Hiến cảm giác được, nơi này trật tự ngay tại vỡ vụn, hỗn loạn chi ý, càng rõ ràng, có chút không đúng!"
Tà Linh Tử liếm môi một cái, đồng dạng truyền âm.
Tàn kiếm, tán ra hưng phấn chi niệm, căn cứ ta đối với cái này kiếm giải, mỗi lần ta muốn gặp đến nguy cơ sinh tử, nó đều sẽ như vậy."
"Giờ phút này, nó tán ra hưng phấn, trước nay chưa từng có!"
Một bên Chu Chính Lập, cũng là thần sắc vô cùng ngưng trọng, tại Tinh Hoàn Tử cùng Tà Linh Tử lần lượt sau mở miệng, hắn nhìn về phía Hứa Thanh, truyền ra trầm thấp thanh âm.
"Chủ thượng, chúng ta những người này đến, kỳ thật bản thân cũng không hợp lý, sở dĩ ta có một cái suy đoán..."
"Có khả năng hay không, chúng ta..."
Chu Chính Lập mục quang tại trên thân mọi người quét qua.
"Là mồi nhử!"
"Không phải nhằm vào chúng ta cái này tiểu đội, mà là tất cả tới đây trù vật tiểu đội, mang theo Nguyên Chất..."
"Sẽ trở thành mồi nhử!"
Chu Chính Lập thoại ngữ vừa ra, mọi người đều có trầm tư.
Hứa Thanh mắt lộ ra u mang, lúc trước hắn não hải hiển hiện suy đoán, cũng là này dạng!
Miệng."Tại trước mắt vẫn là tu sĩ trận doanh sở thuộc khu vực bên trong, ném ra chúng ta làm làm mồi nhử, cái này nói trăng sáng..." Hứa Thanh chậm rãi mở
Hắn thoại ngữ truyền ra về sau, Viễn Sơn Tố nhẹ giọng đáp lại.
"Nói rõ, khu vực này muốn biến!"
"Cho nên muốn đem núp ở mảnh này chiến khu Thần Linh, trước tiên hấp dẫn ra đến, từ đó tăng lớn kịch biến sau ổn định nắm chắc!"
Tấu chương nói đồng nhân sáng tác 96 đầu bình luận >
Thư hữu 1205 13 1 1 1 1 13257
Ngắn ngắn ngắn tốt ngắn tốt ngắn tốt ngắn đặc biệt ngắn đặc biệt ngắn đặc biệt ngắn
Tuổi biết vinh
Làm mồi câu lên làm nghiện
Xem hết chương này, cho mời đại lão phát biểu. . .
21 Tháng mười hai, 2024 12:16
Vậy là có nhân quả dẫn đường. Nhưng dẫn đến đâu?
20 Tháng mười hai, 2024 21:34
Lý do tiên chủ ném cả đội vào cối xay thịt là để thanh lọc đội ngũ hay ẩn ý nào khác nhỉ?
20 Tháng mười hai, 2024 21:24
Theo mình cảm nhận Hiến là đầu Nguồn nhưng rất rất nhiều Hiến và Thần quyền (sau gọi Thần Cách) theo sự chi phối của Thập Cực của HT. 5 Cực ngũ hành , không gian, thời gian-> Thời Không-> Bình Hành ( song song TK) đến khi gặp được 1/2 Hạ Tiên ở Thiên ngoại Thiên hiến là Tốc vượt qua Thời không theo mình nghĩ là du hành nhưng ko đáng kể. Những chương mới đây đề cập đến Thời không loạn hải và Hư Vô, khả năng Hư Vô Hiến là cao nhưng mình thấy Thần quyền của vị Chân Thần này ảo cảnh vừa có dự tri, khắc mệnh, sắp xếp(trong ảo cảnh) nhưng chỉ được 1 chút mỗi loại. Vì sao mình nói đều bị chi phối bởi 10 Cực của HT.
T1 ngũ hành kết hợp sẽ xuất hiện 1 hiện tượng mới thật tế có chiến ở khứa đệ tóc đỏ kết hợp Hoả vs gì tạo thành Phong
T2 cấp bậc Hiến cao hơn là của Cửu Ngạn và Tiên Tôn đều liên quan đến Thời không. Ở trong thời không này viết sao hay bí đều biết rõ ràng và sẽ viết. Rất rất nhiều hiến liên quan đến tstt lắm nhưng hiện tại mình chỉ phân tích được nhiêu đó thôi nếu có Đạo Hữu nào có thêm ý kiến thì góp ý mình xin tiếp nhận
20 Tháng mười hai, 2024 21:11
Về cơ bản thì huyễn cảnh giống như dự báo trước cho HT. Chọn thế nào thì có KQ tương ứng! Kiểu giống với thần tri là nhìn thấy các khả năng, rồi chọn 1 khả năng và buộc nó sảy ra!
20 Tháng mười hai, 2024 20:46
cái chương chưa cả đủ dính kẽ răng :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK