Mục lục
Quang Âm Chi Ngoại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hoan nghênh đến với thế giới trong truyện cổ tích."

Trong lòng Hứa Thanh thầm nói, cảm nhận thế giới này.

Về Hiến của Tiên Tôn, hắn không biết rõ, tất cả những gì vừa xảy ra, đều là suy đoán dựa trên những gì hắn thấy và nghe được.

Chân tướng thế nào...

"Chờ ta tiến vào Tiên Đô một khắc, có lẽ sẽ có cơ hội biết được."

Hứa Thanh trầm ngâm, chôn giấu những nghi vấn trong lòng, cảm giác của hắn dừng lại ở phía trước, nơi có chiếc gương.

Chiếc gương này rất bình thường, không có chút xa hoa, cũng không có gì bất thường, giống như một vật phẩm tùy ý được đặt trong nhà phàm tục.

Tất cả những điểm đen kết thành một đường, vĩnh viễn lan tỏa vào trong chiếc gương đó.

Những điểm đen liên tục di chuyển vào trong và biến mất không thấy.

Còn về chiếc gương, hoàn toàn không có chút bóng dáng của Đạo nào, có... Chỉ là trắng xóa hoàn toàn.

"Nơi này, là lối ra của tầng thế giới thứ nhất?"

Hứa Thanh như có điều suy nghĩ.

Quan sát kỹ lưỡng một hồi, hắn suy tư rồi lao thẳng về phía chiếc gương.

Trong chớp mắt hòa nhập, xuyên qua.

Không có bất kỳ trở ngại nào, thuận lợi vô cùng.

Chỉ là...

Trong khoảnh khắc xuyên qua gương, thành công một cái chớp mắt, tư duy của Hứa Thanh lại dậy lên sóng gió.

Bởi vì nơi hắn xuất hiện, vẫn như cũ là vô số những điểm đen, vẫn là kết thành một đường thẳng.

Hắn, vẫn còn ở trong thế giới tầng thứ nhất.

Không có ly khai.

Hơn nữa, dường như đã quay lại điểm xuất phát.

Nhìn quanh... Chiếc gương đã không còn, chỉ còn đường thẳng trước mắt kéo dài mãi.

Phía sau cũng vậy.

Hứa Thanh im lặng, để xác nhận, hắn tiếp tục tiến về phía trước.

Cho đến khi hắn gặp lại những điều quái dị đó, nhìn thấy chiếc gương một lần nữa, rồi lại xuyên qua, cảm nhận chi tiết, cuối cùng... vẫn trở lại điểm xuất phát.

Đây là một vòng tuần hoàn.

Để phá vỡ vòng lặp này, Hứa Thanh đã thử thay đổi, nhưng đều không có kết quả.

Thậm chí, hắn còn chọn cách chìm vào những điểm đen trước gương, trở thành một điểm đen, tiến vào trong gương.

Nhưng vẫn quay lại điểm xuất phát.

"Cực Quang Tiên Chủ, chắc chắn có Thời Không Hiến, cùng đạo với ta, chỉ là cách thức hình thành Thời Không Hiến của hắn khác với ta."

Hứa Thanh trầm ngâm.

"Ta dựa vào Ngũ Hành, dung hợp thời gian và không gian, thúc đẩy ra Thời Không."

"Còn hắn đi con đường khác, dường như từ không đến có, tiến hóa từng tầng."

"Vậy... có lẽ còn một cách, có thể giúp ta rời khỏi đây."

Suy nghĩ của Hứa Thanh, dừng lại ở đường thẳng kia.

"Ở điểm xuất phát này, trở thành một trong số các điểm đen tạo thành đường thẳng, hay nói cách khác, chính là hóa thân thành điểm đen, như người đứng ngoài bức tranh, bước vào trong tranh."

"Sau đó, bằng cách sử dụng tư duy của thế giới này, để kinh lịch tất cả mọi thứ..."

"Dùng cái này, thành làm một cái tuần hoàn."

"Bằng cách này, mới là kinh lịch thực sự, chứ không phải cưỡi ngựa xem hoa."

"Mặc dù gặp nguy hiểm, nhưng cũng thử một lần!"

Nghĩ đến đây, Hứa Thanh suy xét trong lòng rồi không do dự, để tư duy từ tầng cao hạ xuống, hòa nhập vào đường thẳng duy nhất trong thế giới này, trở thành một trong vô số điểm đen tạo thành đường thẳng đó.

Trở thành một phần của thế giới này.

Trong chớp mắt, hắn có một cảm giác chưa từng có.

Khái niệm về trên dưới, bị tước đoạt.

Khái niệm về trái phải, cũng vậy.

Không còn tồn tại.

Thậm chí rất nhanh, những điều này đã bị lãng quên, dường như quyền lợi về trên dưới trái phải chưa từng tồn tại.

Chỉ có dẫn dắt chi lực từ phía trước, dẫn lấy số phận duy nhất của hắn, không ngừng tiến về phía trước.

Đồng thời, khi mất đi khái niệm về trên dưới trái phải, một cách tự nhiên hắn cũng mất đi ý nghĩa của Hiến, lúc này, Hứa Thanh cũng mất đi Hiến mang tới khả năng "thấy".

Hắn là một "mặt phẳng".

Điểm đen cũng là "mặt phẳng".

Vì vậy tư duy cũng là "mặt phẳng".

Do đó, không thể nhìn thấy.

Chỉ có phía trước và phía sau là có thể cảm nhận một chút yếu ớt.

Cảm giác này, so với trước đó, như bị trói buộc.

Lúc này, Hứa Thanh chỉ có thể dưới sự dẫn dắt này, liên tục tiến về phía trước.

Không biết đã bao lâu trôi qua.

Thời gian sớm đã mất đi ý nghĩa.

Trong quá trình tư duy dần tan rã, trong sự di chuyển theo dẫn dắt chi lực, trong thế giới vô tận này, Hứa Thanh, hóa thân thành một điểm đen, theo tầng thứ của thế giới này, lại một lần nữa gặp phải những điều quái dị.

Nhưng thứ tự và cảm giác, đã khác đi.

Lúc này, dựa vào chút cảm giác yếu ớt về phía trước và phía sau, hắn dường như "thấy" được mấy cái hình tròn.

Những hình tròn này cái nhỏ cái lớn, bao quanh nhau, giống như vân tay, nhưng không có khởi đầu hay kết thúc, có mặt ở khắp mọi nơi, chiếm cứ toàn bộ cảm giác của Hứa Thanh về phía trước và phía sau.

Đây là dáng vẻ của đối phương mà hắn cảm nhận được sau khi hạ xuống tầng thứ.

Hình dáng toàn diện hơn, hắn không thể cảm nhận được.

Sự khác biệt về tầng thứ, quyết định rằng kẻ ở tầng thứ thấp hơn không thể thấy được hình dạng thực sự của kẻ ở tầng thứ cao hơn.

Vì vậy, sự tồn tại của tầng thứ cao hơn, tự nhiên khiến người ta có cảm giác như một vị Tạo Vật Chủ.

Sự chấn động và sóng gió do đó mang lại, như sóng lớn kinh hoàng, có thể đảo lộn tất cả, thậm chí âm thanh truyền đến cũng trở thành nguồn gốc của sự hỗn loạn và sụp đổ.

"Chạy mau, chạy mau..."

Khi âm thanh này xuất hiện, cảm giác sụp đổ trỗi lên trên điểm đen mà Hứa Thanh hóa thành, đồng thời cũng tồn tại trên tất cả những điểm đen đi ngang qua sự quái dị đó.

Như đi tại tử vong bên trong.

Vì vậy, một số điểm đen thực sự tan vỡ, nhưng lại được các điểm đen mới bổ sung.

Hứa Thanh, còn may mắn, chưa hoàn toàn tan biến.

Cho đến khi âm thanh hỗn loạn và sụp đổ kia dần dần xa đi mà tan biến, hắn, tiếp tục tiến về phía trước.

Rồi sau đó... hắn nghe thấy tiếng khóc.

Lần này, không thấy bất kỳ thứ gì.

Chỉ có tiếng khóc rơi vào tư duy ít ỏi còn lại của Hứa Thanh.

Trong tiếng khóc đó, Hứa Thanh cảm giác mình sắp tan chảy.

Nhưng kỳ lạ thay, không có chút sợ hãi nào, cũng không có bất kỳ nuối tiếc nào, những thứ gọi là cảm xúc này, không biết từ khi nào, đã biến mất.

"Hóa ra, đó không phải là may mắn, mà là sự trao đổi và bù đắp."

Hứa Thanh yếu ớt suy nghĩ...

Sau khi nhiều điểm đen tiêu tan trong tiếng khóc, hắn tiếp tục tiến về phía trước.

Cho đến khi, hắn nghe thấy tiếng nước chảy và tiếng ếch kêu.

Khi âm thanh này vang lên, nhận thức của Hứa Thanh lại mất đi một phần, tư duy cũng vậy, sự tồn tại gần như trở nên mờ nhạt.

Cứ như vậy, hắn vượt qua đoạn đường này, tiến xa hơn.

Những trải nghiệm sau đó, Hứa Thanh không còn nhớ nữa, hắn lờ mờ cảm nhận rằng, tất cả những gì thuộc về mình, đều lần lượt bị đánh đổi để đổi lấy việc tiếp tục đi tới, trở thành cái giá để hắn bước tiếp.

Đi kèm với đó, là sự ngày càng yếu ớt, ngày càng mệt mỏi.

Nhưng may mắn thay... dần dần ngay cả khái niệm về yếu ớt và mệt mỏi cũng dần không còn tồn tại.

Cho đến cuối cùng, hắn dường như nghe thấy một âm thanh.

"Chết tốt lắm, chết tốt lắm..."

Âm thanh này, mang theo một lực lượng không thể chống cự, ập tới, lấy đi tên của hắn.

Vốn dĩ, một tên vô danh như hắn, đáng lẽ sẽ tiếp tục bước đi.

Đi đến chiếc gương không xa phía trước.

Thuận lợi hòa nhập, rời khỏi thế giới này.

Nhưng lực lượng đã lấy đi tên hắn, lại vi phạm quỹ đạo, một lần nữa cưỡng ép ập tới.

Tỏa ra tà khí, hóa thành sự xâm nhập càng thêm nồng nặc, rơi xuống thân thể hắn, muốn đem hắn... xóa bỏ hoàn toàn!

Còn muốn lấy đi chút tư duy yếu ớt còn lại của hắn.

Nhưng ngay trong thời khắc nguy cấp này, khi một tên vô danh như hắn sắp hoàn toàn tiêu tán...

Một tiếng thở dài già nua, vang vọng trong thời không của hắn.

"Dạ Thi Khiên Ngưu, loại dược thảo này..."

"Tiểu Hài, con đến trả lời đi."

Sự xuất hiện của âm thanh này, làm rung động thời gian, ảnh hưởng không gian, tụ lại thành thời không phong bạo, vang lên trong tư duy của Hứa Thanh.

Và một lần nữa, trao cho hắn, một cái tên ẩn sâu trong ký ức.

Tiểu Hài!

Cái tên này, trở thành điểm tựa, trở thành cái neo.

Vì vậy, tư duy yếu ớt của Tiểu Hài không còn tiêu tán, mà chấn động mạnh mẽ, liên tục lan tỏa.

Như biển gầm.

Sau đó, Tiểu Hài vô thức lập tức phát ra những lời mà hắn mãi mãi không bao giờ quên, khắc sâu vào nhận thức của mình.

"Dạ Thi Khiên Ngưu, còn gọi là Độc Sơn Căn Ban Cưu Cúc, là thân và rễ của cây thân gỗ thuộc họ Cúc, sinh trưởng tại những khe núi âm u trong Thi Sơn, bên dòng suối lạnh lẽo hoặc trong rừng rậm, vị chát cay, khi ăn vào có cảm giác ấm nóng, mang lại hiệu quả kỳ diệu trong việc giải biểu khu phong, nhưng quá liều sẽ có độc, thuộc về loại thảo mộc cực kỳ hai mặt của âm dương."

Với những lời nói này, trạng thái tiêu tán của Tiểu Hài trong khoảnh khắc này, bắt đầu nghịch chuyển.

Những nhận thức mà hắn đã mất, lần lượt hiện ra, từng cái một quay về.

Những thứ vốn không thể "thấy" bây giờ cũng bắt đầu dậy sóng, từ mất đi, đến quay lại!

Còn âm thanh già nua kia, vẫn tiếp tục.

"Quá liều có triệu chứng gì."

Phong bạo trong lòng Hứa Thanh càng mãnh liệt, không chút suy nghĩ mà phát ra tiếng lòng.

"Triệu chứng trúng độc là đau bụng, chóng mặt, ảo giác, nếu không giải cứu sẽ chết trong một khắc."

"Giải độc thế nào."

"Có thể dùng phương pháp kích thích nôn và rửa dạ dày, kết hợp với lòng trắng trứng và nhụy hoa hồng gai, trị liệu đúng lúc dưới ánh nắng mạnh nhất vào buổi trưa, thời gian trị liệu không quá nửa canh giờ, liên tục trong ba ngày."

Giọng nói của Hứa Thanh có chút run rẩy, vừa dứt lời, hắn như trở lại trước lều trại năm xưa.

"Tốt!"

Giọng nói già nua, mang theo một chút ý cười, nhẹ nhàng vang vọng.

Còn về Hứa Thanh, lúc này muốn "thấy" nhưng dẫn dắt chi lực từ phía trước cũng trong khoảnh khắc này trở nên vô cùng mạnh mẽ, kéo lấy tư duy của hắn, tiến về phía trước gương, càng lúc càng gần.

Nhưng trong tư duy của hắn, đã dậy sóng, dù lối ra chỉ còn trong tầm tay, hắn thà từ bỏ cơ hội này, dù có phải làm lại từ đầu, cũng muốn bước vào Thời Không Hiến, để thấy một chút, bóng dáng quen thuộc phát ra âm thanh kia.

"Đứa ngốc, đừng có như vậy."

"Có nhớ ta từng nói gì với con không..."

"Thiên địa là vạn vật chúng sinh khách xá, quang âm là từ xưa tới nay khách qua đường, chỉ cần không chết, cuối cùng rồi sẽ gặp nhau."

"Bây giờ, con đã thành tài."

Âm thanh tiêu tán, một cỗ nhu hòa chi lực từ không trung giáng xuống, rơi trên điểm đen mà Hứa Thanh đã hóa thành, đẩy nhẹ hắn về phía trước.

Làm cho Hứa Thanh, đã gần kề gương, hòa nhập vào... trong gương.

Khi hòa nhập vào gương, Hứa Thanh đột ngột quay đầu lại.

Trong một khoảnh khắc mơ hồ, hắn dường như nhìn thấy ngoài gương, bình thuốc mọc ra râu trắng, đang mỉm cười với mình.

Nụ cười, hiền lành.

Dáng hình, như xa cách nghìn trùng, nhưng lại như mới chỉ là hôm qua.

Từng màn, càng ngày càng rõ ràng...

Giống như quá khứ...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Minh Tôn
01 Tháng mười, 2024 21:14
bộ này giờ cũng cần đạo tâm để đọc như đế bá rồi :))
nphBl03323
01 Tháng mười, 2024 21:00
Má đang hay thì đứt dây đàn. Thằng nào bảo con trĩ xuống tay nhẩy ra đây coi =))
Thanh Hưng
01 Tháng mười, 2024 20:45
Đoạn chương như thế này, không còn gì để bào chữa aaaa :(
mIdWf03865
01 Tháng mười, 2024 01:57
Hiến này có phải đồng âm với pháp tắc không ạ
DrkKnghtM
01 Tháng mười, 2024 00:10
1 tức là bn vậy các bác?
DrkKnghtM
01 Tháng mười, 2024 00:08
1 tức là bn vậy các bác?
DrkKnghtM
01 Tháng mười, 2024 00:07
1 tức là bn vậy các bác?
tMMuJ89424
30 Tháng chín, 2024 22:03
Kính trung kính, gương trong gương. Ảnh của ảnh liệu có phải là chân?
swemyeuem
30 Tháng chín, 2024 21:42
chương giờ lão tác cứ k được hoàn chỉnh, câu chương ***
MinhChâu Đại Thiếu
30 Tháng chín, 2024 21:04
Ơ hnay ko có chương nhỉ. chương này là chương hôm qua mà nhỉ.
TamVoNga
30 Tháng chín, 2024 20:38
đọc khó chịu v l cứ đoạn hay là lại đoạn chương
ficbM22562
30 Tháng chín, 2024 20:27
cứ đoạn chương kiểu này thì chịu thật =)))
Minh Tôn
30 Tháng chín, 2024 20:26
chương ngắn hay sao kéo mấy cái hết rồi ta :))
Acmabr90
30 Tháng chín, 2024 19:58
Sao giờ đọc truyện thấy hụt hẫng... chương hết nhanh vãi...
KhănĐỏ
30 Tháng chín, 2024 07:40
Hiến này là môn lịch sử và khảo cổ à? Đọc cứ như kiểu đang viết tiểu luận tốt nghiệp môn lịch sử ấy nhỉ? Thằng nào tưởng tượng phong phú hơn thì Hiến thằng đó bá
Hàn Thiên tôn
30 Tháng chín, 2024 05:47
Móa skill thì đúng ảo diệu thật nhưng cứ cấn cấn kiểu nào, không theo pháp tắc quy luật thiên địa gì cả. Cứ như tác thích vẽ ra thì vẽ, và skill main luôn ăn hết. Vậy thì tạo cảm giác mới lạ cho người đọc nhưng sẽ không có hệ thống chiến lực skill, thích thì mỗi tập vẽ ra 1 skill mới thôi. Kiểu như lúc đánh nhau tác muốn ai thắng thì thắng, chỉ cần vẽ ra không cần phân biệt chiêu thức chiến lực
Kinh Tâm
29 Tháng chín, 2024 23:26
ví dụ nếu bọn này thay đổi lịch sử này đạt đến mức độ cực quang không hẹo thì sao nhỉ ? bây giờ nghe nó bình thường vậy chứ thằng Main có bao giờ làm ra mấy điều bình thường đâu, toàn chơi kiểu " Vụ Nổ Lớn " không ă
thang nguyen
29 Tháng chín, 2024 21:45
Phải skill Tàn Dạ ko nhỉ. Tổ tiên của Lý mộng thổ đến từ Hậu thổ, là xa xưa kia tụi ae siêu nhân sau khi lên Hoàng thiên, gặp Tiên tôn, đến Đệ ngũ tinh hoàn ( thời kỳ đó chắc chưa xảy ra Cực quang c·hết). nên skill Tàn Dạ này được họ Lý biết đến ( nếu đúng là Tàn dạ). Và đúng như thế thì tụi kia đã đi đâu, hay thành những vị tiên chủ, thần chủ.
Mù Đạo Sĩ
29 Tháng chín, 2024 20:41
Tác giả tả skill lúc nào cũng hay
Đặng Minh Khuê
29 Tháng chín, 2024 19:54
ui tàn dạ kìa
Thòn A Phèn
29 Tháng chín, 2024 15:11
các đạo hữu đi trước cho tại hạ hỏi thân phận của ông đội trưởng lúc main còn ở Bộ Hung Ti là gì vậy
Shit Holy
28 Tháng chín, 2024 22:04
Đệ ngũ nhân tổ là ai thế mn
Issac Pei
28 Tháng chín, 2024 21:59
Spoil nhẹ New chap: HT hoá thân Thiếu chủ: đấu 3 kill vs Lý Thiên Kiêu (hẳn là do ... tà tử hoá thân) Hiến của TC là dạng Phong cấm như Mạnh Hạo vậy. Khắc chế Hiến của Lý TK (Hương hoả hiến cao cấp. Tự thân ngộ ra, base cơ sở Từ Thần Linh cúng bái để nâng cao vị cách. Dạng như gieo rắc nhân quả, nguyền rủa) Sau 3 Kill thì con hàng Lý TC nhân thua xin làm Thư đồng 100 năm. Tiếp sau sẽ có thể bộc lộ bộ mặt đối lập vs tên của hắn. Đua nịnh hót
Issac Pei
28 Tháng chín, 2024 21:56
New Chap: HT hoá thân Thiếu chủ: đấu 3 kill vs Lý Thiên Kiêu (hẳn là do ... tà tử hoá thân)
Conan doycle
28 Tháng chín, 2024 19:42
truyện giờ k còn bàn luận sôi nổi như hồi đầu ra truyện nhỉ,
BÌNH LUẬN FACEBOOK