Mục lục
Quang Âm Chi Ngoại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong hư vô, thân thể là con thuyền, linh hồn ngồi trên thuyền, ngược dòng mà đi.

Con đường này, dài dằng dặc.

Hồi tưởng lại quá khứ, quan viên, thương nhân, mãng phu, lang trung, bố y, thiếu niên…

Nhìn có vẻ bình thường, nhưng đó là kinh lịch, là luân hồi, là nhân sinh.

Bởi vì bản thân đang ở bên trong, nên không nhìn thấu màn sương.

Giờ đây tỉnh giấc, ngoảnh đầu nhìn lại.

Rõ ràng là Ngũ Hành.

Tể tướng Hứa Kim Hồng, tuy là văn quan, nhưng cả đời dùng thủ đoạn lôi đình để chống đỡ vương triều, trong tâm có hàng vạn quân binh, kim qua thiết mã, cả nhân sinh của hắn, đại biểu cho "Kim".

Phú quý là Kim, quyền thế là Kim, binh đao là Kim, mệnh cách cũng là Kim.

Hứa Hồng, mơ ước trở thành thương nhân giàu có, cả đời làm việc thiện, từng có gia tài vạn quán, từng lang thang phiêu bạt, nhưng vận mệnh trắc trở, cuối cùng cạn kiệt, nhân sinh hắn đại biểu cho "Thủy".

Tài là Thủy, chủ sự lưu động, có hai cực hạn là hạn hán cùng lũ lụt, lại có câu "Thượng thiện như thủy" nên mệnh cách của hắn, cũng là Thủy.

Mãng phu Hứa Sơn, ngọn núi này không phải thổ, mà hàm ý có rừng, mệnh như phù du, thời thơ ấu như cây gỗ mục, khi trưởng thành lại rơi vào bọn thảo khấu, lẫn lộn trong rừng núi, mệnh là gỗ mục.

Thiếu trí, hay nóng giận, dễ bị ảnh hưởng bởi ngoại cảnh, vì thế cả đời thà chết đứng, không muốn sống quỳ trong nhục nhã.

Lang trung Hứa Dực, hành y cứu thế, một viên y giả nhân tâm, nguyện vì thiên địa làm lô, luyện hóa một cuốn Bản Thảo, thân như lửa, mệnh như hỏa.

Chính là "Chu Tước tâm hỏa" giữ vững ngọn lửa của sinh mệnh.

Nhưng cả đời này phong hỏa nổi lên, tâm hỏa diệt, đến chết tâm mới hồi phục, phong hỏa trở về.

Bố y Hứa Khôn, cả đời bình thường, chất phác và ít lời, "chân đạp đất nóng, lưng đón ánh mặt trời rực rỡ" tận lực mà không cảm nhận cái nóng, chỉ tiếc rằng ngày hè quá dài.

Đầu đội trời, chân đạp đất, tục chưa đến thời điểm, tích thổ mệnh chi cách.

Còn về thiếu niên cùng tàn hồn của tu sĩ, thì là cùng một người.

Nhận truyền ngôn chi trách nhiệm, như một sợi dây dài.

Khởi đầu từ lang trung chi hỏa, trải qua thổ của bố y, rồi gặp được chân ngã.

Vượt qua quang âm.

Đây là Thời Mệnh.

"Chỉ thiếu không gian . . ."

Hứa Thanh lẩm bẩm.

"Sở dĩ như vậy, là vì con đường này, vẫn chưa viên mãn."

Luân hồi ở phía trước, mà nguồn gốc ở sau luân hồi, vì vậy vừa đi, vừa nhìn.

Không còn trầm luân.

Như một khách qua đường, nhìn thấy muôn màu nhân sinh.

Nhìn thấy đạo vô tướng, cho nên có nam có nữ, có già có trẻ, có miếu đường, có giang hồ.

Từng cảnh từng cảnh, hiện ra trước mắt.

Không biết bao lâu, không nhớ rõ thời gian.

Con đường này, đi mãi, nhìn mãi, bước chân của Hứa Thanh cuối cùng cũng dừng lại.

Ánh mắt ngưng lại, tinh thần ngưng tụ, là chính mình trong luân hồi, đã hóa thành . . . diễn viên.

Cả đời diễn viên, diễn xuất vô số vai.

Hôm trước chiêng trống rền vang, phấn son trang điểm, ống tay áo vung múa.

Hôm nay tinh kỳ bay phấp phới, trung gian đã định, đen trắng, đúng sai.

Cùng một gương mặt, nhưng được tô vẽ khác nhau, lúc thì nam, lúc thì nữ, hóa thành từng đoạn thời quang bên trong nhân sinh.

Có niềm vui sướng của diễn sinh, có sự dứt khoát của diễn tử.

Chính là nhân sinh như kịch, biết bao nhiêu chuyện hồng trần cổ kim, đều là tại hát xướng trên sân khấu.

Cũng chẳng biết dưới lớp mặt nạ phấn son, ẩn giấu trái tim chân thật thế nào. . .

Lại càng không biết, sau thời gian dài, liệu có thể phân biệt được giữa chân thực cùng hư ảo.

Chỉ đến khoảnh khắc vở kịch kết thúc, người đi một khắc, lớp phấn son bị xóa sạch, người bước ra mang theo cảm xúc buồn bã, cảm thán về niềm vui, nỗi buồn trong kiếp trước kiếp này, nhân sinh như giấc mộng, tháng năm trôi qua như dòng nước, lặng lẽ ra đi không để lại dấu vết . . .

Cuối cùng, thở dài một tiếng.

"Thế gian bi hoan vai diễn nhân vật, nhưng đừng nói người ấy sa vào cảnh bi ai . . ."

"Không phân biệt rõ . . ."

Chính là thường say sưa nhìn ngắm tiếng ca, thời gian trôi đi, mắt dần mờ.

Những hồi ức như gợn sóng lăn tăn, đại mộng tỉnh lại, hóa ra là một tràng ngàn năm vạn năm gặp gỡ bất ngờ mai hoa mộng.

Vở kịch này, từ đầu đến cuối.

Nhân sinh này, từ sinh đến tử.

Giấc mộng này, từ mê đến tỉnh.

Hứa Thanh, tỉnh lại.

Trong hư vô, khẽ lẩm bẩm.

"Đây đâu phải trò vui, đây là nhân sinh trong dòng thời gian."

"Mà con người có sinh tử, vở kịch cũng có đầu có cuối, cái này sinh tử khác biệt, liền là giống như mộng cùng tỉnh khác biệt, xôn xao biến hóa, không thể cật vấn."

"Vậy cái kia, vượt qua luân hồi, bước ra khỏi nhân sinh, sau khi tỉnh giấc khỏi mộng, ở tận cùng của bức tranh này, chờ đợi ta là cái gì?"

Đáp án, đã có.

Bởi vì trên con đường này, hắn đã bước lên đến tận cùng của bức tranh luân hồi, cuối cùng cũng nhìn thấy điểm khởi nguồn của bức tranh.

Cũng là gánh chịu họa trục Luân Hồi đạo cơ.

Nó, vốn dĩ là một bức họa.

Lý Mộng Thổ đả khai, chỉ mở ra một đường, nhưng vào khoảnh khắc này, Hứa Thanh đã nhìn thấy toàn cảnh của bức họa.

Kia là một viên thủy tinh.

Rơi vào Hỗn Độn, xuất hiện trong hư vô vô tận, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, rồi vỡ thành mười phần không đều nhau.

Rải rác.

Sau đó, xuất hiện Hậu Thổ.

Cái này chính là Hậu Thổ hình thành hình ảnh, cũng là khung cảnh Hứa Thanh nhìn thấy năm đó khi lĩnh ngộ Bát Cực Đạo, thông qua ánh mắt của Tiên Tổ, một màn được miêu tả trên thiên thạch kia.

Khai thiên tích địa.

Mà lần này, rõ ràng hơn!

"Không nghĩ tới, bức tranh này vẽ ra, lại chính cảnh tượng ấy."

Hứa Thanh lẩm bẩm.

"Kia là một viên, tử sắc thủy tinh."

Cùng với viên kia của hắn, như đúc đồng dạng.

Vậy nên, Hứa Thanh trầm ngâm.

Giờ phút này, hắn có thể cảm nhận được phương pháp rời đi.

Hắn đã vượt qua luân hồi họa trục, đi đến tận cùng.

Giờ chỉ cần bước thêm một bước, hắn có thể rời khỏi bức tranh này.

Nhưng ánh mắt hắn, lướt qua những mảnh thủy tinh đã vỡ thành mười phần.

Sau một hồi lâu, đôi mắt hắn lóe lên tinh quang mãnh liệt.

"Bị phong ấn vào bức tranh này, là sinh tử, cũng là tạo hóa!"

"Đạo của Tiên thân ta, bắt nguồn từ mười mảnh thủy tinh vỡ kia, bây giờ đây thấy lại, còn rõ ràng hơn trước, ta có thể... chứng đạo thêm một lần nữa!"

Nghĩ đến đây, Hứa Thanh không do dự, ngồi xếp bằng, thần niệm lẫn linh hồn đột nhiên tản ra, như một ngôi sao băng, lao thẳng về phía mười mảnh thủy tinh vỡ kia.

. . . .

Trong nháy mắt, luân hồi lại bắt đầu.

Nhưng lần này, ta không còn là người.

Ta là một khối thiên thạch rơi từ trên trời xuống.

Rơi xuống một ngôi sao có tên là Thiên Mệnh.

Ta không biết mình đến từ đâu.

Ở đó, thời gian trôi qua, ta dần dần sản sinh ra một tia linh trí, mơ hồ nhớ lại một vài chuyện cũ.

Nhưng không rõ ràng, rất mơ hồ.

Chỉ nhớ rõ, một mảnh sa mạc.

Vì thế, hầu hết thời gian, ta đều nhìn ngắm ngôi sao này, chứng kiến vận mệnh của chúng sinh trên đó, cũng như cố gắng hồi tưởng lại ta đã đến từ đâu, hồi ức về câu chuyện của sa mạc ấy.

Nhưng thật đáng tiếc, ta không thể nhớ rõ hơn. Dù cố gắng đến đâu, ta cũng chỉ nhớ thêm được một chút bụi cát cùng một một con sông.

Bọn chúng là ai?

Ta có chút mông lung.

Trong khoảng thời gian suy ngẫm ấy, ở ngôi sao Thiên Mệnh này, ta thường được người dân phát hiện.

Có lúc, bọn hắn cho rằng ta chẳng có gì đặc biệt, nhưng có lúc, ta lại bị coi là điềm xấu.

Cũng có một khoảng thời gian, ta được người dân nơi đây coi là thánh vật, bọn hắn đến và thờ phụng ta.

Thời gian trôi qua, năm tháng biến đổi.

Những cảnh tượng đó, ta không để tâm.

Ta cứ nghĩ, phần đời còn lại cũng sẽ như vậy.

Cho đến một ngày, một tu sĩ từ bên ngoài Thiên Mệnh tinh đến, nhìn thấy ta.

Hắn tựa hồ mừng rỡ như điên, đem ta rời khỏi ngôi sao Thiên Mệnh, mang đến một đại lục tên là Thiên Hỏa.

Nơi đó dường như vô biên vô hạn, rộng lớn vô cùng.

Mà ta mãi mãi cũng nhớ rõ đại lục này, vì ở đó có một ngọn núi lửa khổng lồ, ngọn núi này chiếm đến chín phần của toàn bộ Thiên Hỏa đại lục.

Ta bị mang đến đó, bị ném vào miệng núi lửa đang cháy, bị bao phủ bởi dung nham vô tận cùng sức nóng hừng hực, thiêu đốt cùng luyện hóa.

Cho đến khi, ta trở thành một khối sắt.

Vị tu sĩ đã đưa ta đến đây, mượn sức mạnh của ngọn núi lửa, cuối cùng rèn ta thành một thanh kiếm sắc bén.

Hắn mang thanh kiếm ấy đến một nơi gọi là Thủy Lâm, chặt đổ cây cổ thụ lâu đời nhất tại đó.

Dường như là để báo thù.

Vị tu sĩ ấy cũng bị thương nặng, mang ta rời đi, rồi chẳng bao lâu sau ngã xuống, để lại ta qua vô số năm tháng, gặp gỡ những người cầm kiếm khác.

Bọn hắn không ngoài dự tính, cuối cùng đều ngoài ý muốn vẫn lạc.

Lời đồn không may mắn lại lần nữa gắn liền với ta.

Vì vậy, người cầm kiếm cuối cùng đã mang ta đến một dòng sông đen, nơi tràn ngập tử khí, xóa đi linh hồn của ta và ném ta xuống.

Ta chìm vào dòng sông, linh hồn tan rã.

Bị chôn vùi dưới lớp bùn của đáy sông.

Nhưng khí tức trên người ta, dường như lại trở thành nguồn dưỡng sinh vô cùng mạnh mẽ cho dòng sông này, khiến nó trở nên hùng mạnh, càng thêm cuồn cuộn.

Trước khi chết, ta nghe thấy có người nói với ta.

"Đây chính là, Hỏa khắc Kim, nhưng Kim sinh Thủy."

. . .

Ta vốn không gọi là Cổ Ất Đinh Tam Nguyệt.

Tên này là bởi ta đã nhìn thấy trong dòng thời gian, rằng vào tháng Ba của năm Cổ Ất Đinh trong tương lai, sẽ có một giọt mưa rơi xuống.

Giọt mưa ấy mờ mịt vô tri, cho đến một ngày, có người gọi nó là Cổ Ất Đinh Tam Vũ, thế rồi nó sinh ra linh trí, trở thành một cái hồ, và nhiều năm sau đó, trở thành Bắc Hải.

Ta nhìn thấy tất cả điều này, cảm thấy không tồi, nên trước khi nó ra đời, ta đã sử dụng tên đó.

"Ngươi ra đời, ta sẽ trả lại tên cho ngươi."

Còn nhân sinh ta, cũng xem như đầy sóng gió, ta đã từng nuốt chửng một thanh sát kiếm, sát khí ngút trời.

Thanh kiếm ấy, với sát khí mạnh mẽ, đã nuôi dưỡng ta, khiến ta khi chảy qua, bao phủ cả bầu trời, dập tắt một ngọn núi lửa kinh thiên động địa, chôn vùi nó.

Nhưng nhiều khi, số mệnh là vậy, có nhân có quả, một ngày nọ, có một nhóm đại năng đến, bọn hắn ngồi trên một con thuyền đặc biệt, bước vào nhân sinh ta.

Con thuyền ấy, có duyên với ta.

Nên khi đó ta không đành lòng phá hủy nó, nhìn thấy linh hồn còn lại của nó sắp tan biến, ta đã nuôi dưỡng nó, giúp nó có cơ hội phục sinh.

Chỉ là, ta không ngờ rằng mục đích của nhóm đại năng này, là đưa nó vào ngọn núi lửa mà ta đã dập tắt, dùng nó làm vật hiến tế để ngọn núi lửa bừng cháy trở lại.

Hỏa sơn bộc phát, vốn không thể chôn vùi ta, nhưng tro bụi phun ra từ núi lửa, lại chính là kiếp nạn của ta, khiến ta hóa thành khí, trở thành mưa, nuôi dưỡng vạn vật.

Trong mơ hồ, ta dường như nghe thấy một giọng nói.

"Đây là Thổ khắc Thủy, nhưng Thủy sinh Mộc."

. . .

Ta sinh ra trong một vùng sa mạc.

Một cơn mưa lớn bất chợt đến đã ban cho ta sinh khí, cũng ban cho ta linh trí.

Nhưng chính sự xuất hiện của linh trí này đã khiến ta hiểu thế nào là cô độc.

Vì vậy, ta đã thay đổi một số nhân quả, chấp nhận việc suy yếu bản thân làm đại giới, chia tách chính mình để xung quanh xuất hiện thêm nhiều đồng loại.

Dần dần, những dòng sông biến mất, rừng cây bạt ngàn dần chiếm cứ tất cả.

Nơi này, cũng dần có một cái danh tự, tên là Thủy Lâm.

Tộc quần của ta ngày càng phát triển, bọn hắn bắt đầu tiếp xúc với thế giới bên ngoài, cảm ngộ thiên địa, vì vậy có tu hành.

Nhưng ta lại ngày càng suy yếu, phần lớn thời gian ta lựa chọn ngủ say, chỉ thi thoảng tỉnh giấc quan sát thời gian, chứng kiến những ân oán, tình cừu của tộc quần, chứng kiến sự hưng suy của tộc quần, chứng kiến hết một chủng tộc sinh linh này đến chủng tộc khác bị tộc quần của ta tiêu diệt.

Cho đến một ngày, một tu sĩ thuộc một chủng tộc từng bị diệt vong, đã cầm theo một thanh kiếm đặc thù, đến báo thù.

Hắn đã tàn sát tộc quần của ta, và đứng trước mặt ta.

Ta nhìn vào thanh kiếm, hiểu rằng kia chính là kiếp nạn trong số mệnh của ta.

Vậy nên, ta lựa chọn thuận theo, ngã xuống dưới lưỡi kiếm đó.

Trong quá trình linh hồn tan biến suốt vạn năm, thi hài của ta đã bị người ta sử dụng, luyện chế thành một chiếc thuyền.

Ban đầu, ta từ chối.

Nhưng bọn hắn nói rằng chỉ có chiếc thuyền được làm từ cơ thể của ta mới có thể di chuyển trên một dòng sông mang tên Cổ Ất Đinh Tam Nguyệt, mà trong quá trình di chuyển trên đó, có thể hấp thụ sức mạnh của dòng sông để ta có khả năng khôi phục.

Ta đã tin, nhưng kết quả là bọn hắn đã dùng phần còn lại của ta để thắp sáng lại một ngọn núi lửa đã tắt.

Vào khoảnh khắc đó, ta nghe thấy một câu nói.

"Đây chính là, Kim khắc Mộc, nhưng Mộc sinh Hỏa."

. . .

Ta được sinh ra giữa tinh không, thiêu đốt một lỗ đen để tạo thành thân thể, hóa thành một ngọn núi lửa.

Người ta gọi ta là Thiên Hỏa.

Ngọn lửa chính là sinh mệnh của ta, cũng là tính cách của ta, nên ta luôn gào thét suốt năm dài tháng rộng, chấn động khắp nơi.

Một ngày kia, có người đến trước mặt ta, ném xuống một khối thiên thạch.

Ta đã luyện hóa nó thành sắt, rồi rèn thành một thanh kiếm.

Ta từng nghĩ rằng, cuộc đời huy hoàng của mình, giống như ánh sáng của lửa trên thân ta, sẽ mãi mãi trường tồn.

Nhưng một dòng sông đen kịt tràn ngập tử khí cùng sát khí đã từ tinh không đến, bao phủ lấy ta, dập tắt ngọn lửa của ta.

Kia là kiếp nạn của ta, dù ta có gào thét, có phản kháng thế nào đi nữa, cũng đều vô ích.

Cho đến sau vô tận năm tháng, một con thuyền xuất hiện, nó tự thân bốc cháy, cùng đánh thức đem ta tỉnh lại, sự bộc phát của ta sau hàng vạn năm tĩnh lặng, đã tạo ra tro bụi khắp trời.

Đó là cơn giận của ta, bao trùm tất cả.

Cùng với cơn giận đó, tựa hồ còn có một câu nói từ không biết ở đâu vọng đến.

"Đây là Thủy khắc Hỏa, nhưng Hỏa sinh Thổ."

. . .

Ta là tro bụi từ núi lửa phun trào, sau khi lắng đọng đã biến thành thổ địa.

Khoảnh khắc ta được sinh ra, ta đã lấp đầy một dòng sông rộng lớn.

Đó là điều ta tự hào nhất.

Mà dưới lớp bùn trong dòng sông ấy có một thanh kiếm sắt.

Ta chăm chú nhìn thanh kiếm đó, mà không nhận ra thời gian đã trôi qua.

Vậy nên cuộc đời của ta, là một sự nhàm chán.

Thời gian dần trôi, ta chìm vào giấc ngủ, không biết bao lâu, khi ta tỉnh dậy, cơ thể mình đã trở thành một vùng sa mạc.

Cơn mưa đã đến, nuôi dưỡng cây cỏ, hút cạn từng chút sinh mệnh của ta.

Còn thanh kiếm kia, trong vô tận năm tháng, đã được ta dưỡng dục, nó dần lắng đọng, cuối cùng trở thành thiên thạch.

Cuối cùng, khi sinh mệnh của ta bị hút cạn, vào khoảnh khắc cận kề cái chết, ta đã dùng chút sức lực cuối cùng để đưa thiên thạch này ra ngoài tinh không.

Nó trở thành một ngôi sao băng, không biết sẽ đi đến đâu.

Nhưng ta cảm thấy an lòng.

Bởi vì nó mang theo luân hồi của ta, mang theo sự hồi sinh của ta.

Kiếp sau, ta không muốn có một cuộc đời nhàm chán như vậy nữa.

Trong tiếng thì thầm, ta khép mắt lại.

Chỉ là, trong ý thức mơ hồ, dường như có một câu nói đang vang vọng.

"Đây là Mộc khắc Thổ, nhưng Thổ sinh Kim."..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
vPKIn83722
24 Tháng mười hai, 2024 21:21
Chính ra Tử Thanh cũng không phải loại vừa , vì với cấp độ Thần Minh , thì chắc là Hạ Tiên , Chân Thần nó không để vào mắt , thế mà Tử Thanh lại câu thông nói chuyện được với nó ?????
Thầy giáo chất
24 Tháng mười hai, 2024 20:56
Dị tiên lưu
Cloud Night
24 Tháng mười hai, 2024 20:56
Chưa thấy thần thông nào của HT có ấn tượng sâu. Mấy bộ trước có mấy thần thông đặc trưng theo thg main mỗi lần dùng là kinh thiên động địa, đọc cảm giác rất ấn tượng, nhất là tàn dạ và luư nguyệt của VL. Có cái thần thông trảm thần đài khá oách sao tg không cho phát triển ta, thấy khá hợp với bối cảnh
GrKtX25230
24 Tháng mười hai, 2024 20:53
K biết main dùng môi giới vầy có đạt Thần Đài đỉnh không
TieuPham
24 Tháng mười hai, 2024 15:16
đệ tử của main thấy m·ất t·ích luôn nhỉ ko thấy đề cập gì luôn
Trungndd96
24 Tháng mười hai, 2024 07:58
có khi nào đi á·m s·át bên Tien là Huyền U ko các bác
tMMuJ89424
24 Tháng mười hai, 2024 07:24
Giữa lúc thị trường biến động quá khốc liệt, đã có tầm 30 nhà đầu tư thoái vốn sau khi CEO HT trình bày về định hướng tương lai. Dẫu vậy, vẫn có hơn 50 cổ đông, gồm các cổ đông lớn nhất, trụ lại cùng CEO HT vì nhiều lý do.
Thanh Hưng
24 Tháng mười hai, 2024 02:24
Bình luận này không liên quan Quang Âm Chi Ngoại, dành cho ai đang và đã đọc Nô Lệ Bóng Tối (Sẽ xoá bình luận sau một thời gian ạ), xin lỗi vì làm phiền những bạn không đọc bộ này ạ (Bộ này Siêu Phẩm, có thể thử nha) --- Mình vừa tạo group cho truyện Nô Lệ Bóng Tối. Link nhóm: Trong phần bình luận, hoặc mọi người có thể tìm bằng tên. ---- ? Lý Do Tạo Nhóm Hội Độc Giả "Nô Lệ Bóng Tối" (Shadow Slave) ? Chào mọi người, Mình vừa tạo nhóm - Hội Độc Giả "Nô Lệ Bóng Tối" - với mong muốn kết nối những bạn có cùng đam mê với siêu phẩm Shadow Slave – một câu chuyện cuốn hút từ nội dung, nhân vật cho đến bối cảnh đầy lôi cuốn và đậm chất kỳ bí. Vì sao mình lập nhóm này? 1️⃣ Đam mê truyện: Là fan của "Shadow Slave", mình luôn muốn tìm một không gian để chia sẻ cảm xúc và thảo luận với những người cùng sở thích. Những cuộc chiến khốc liệt, nhân vật cá tính và thế giới bóng tối trong truyện luôn khiến mình không thể ngừng suy nghĩ! 2️⃣ Cộng đồng độc giả: Mình nhận ra có rất nhiều bạn cũng yêu thích "Shadow Slave" nhưng chưa có một nơi tập hợp đủ lớn để chúng ta giao lưu, chia sẻ. Vì vậy, mình muốn nhóm này là nơi mọi người thoải mái trò chuyện, trao đổi. 3️⃣ Thỏa sức sáng tạo: Ngoài việc đọc và thảo luận, mình tin rằng nhiều bạn trong cộng đồng chúng ta có tài năng sáng tạo, như vẽ fanart, viết fanfic, hay thậm chí là phân tích cốt truyện. Nhóm sẽ là nơi để mọi người cùng tỏa sáng! 4️⃣ Cập nhật thông tin: Nếu bạn muốn được cập nhật nhanh nhất về chap mới hay những thông tin bên lề thú vị về truyện, nhóm này chắc chắn sẽ không làm bạn thất vọng. Hy vọng nhóm sẽ là: - Một sân chơi bổ ích và văn minh cho cộng đồng độc giả. - Một nơi để chúng ta xây dựng tình bạn thông qua những chủ đề mà tất cả đều yêu thích. Nếu bạn cũng mê mẩn thế giới bóng tối kỳ ảo này, đừng ngần ngại tham gia và chia sẻ nhóm đến những người bạn của mình nhé! ? Hãy cùng nhau tạo nên một cộng đồng fan Shadow Slave mạnh mẽ! Cảm ơn mọi người, CVT Thanh Hưng Ảnh: Ảnh bìa của truyện này ở Hàn Quốc
xxxxxxxxxxxx
24 Tháng mười hai, 2024 01:07
quả này chắc lên kịp cứu trợ sát thủ phe tu sĩ xong được bú tý canh, gặp người quen thì được đớp miếng thịt xong các đệ được ngụm canh là viên *** mãn =))
Pocket monter
23 Tháng mười hai, 2024 23:12
Đội đúng xui xẻo, mới tranh giành được vào đệ ngũ tinh hoàn,nhưng chưa được ăn mừng, đã cho làm pháo hôi, biết vậy chắc ở dưới làm lão tổ cho rồi,mấy ông tiên tôn ác vãi ,thà để xông trận đánh đồng cấp có c·hết ko uất ức bị vô chiến trường chất dưới chân thần như này,sàng lọc mà hiểm quá
Thầy giáo chất
23 Tháng mười hai, 2024 23:10
Thích khách đó sẽ là ai nhỉ. T nghĩ là cực quang thiếu chủ. Tại vì trc có 1 đoạn nói đến 2 vợ ck đang ở đệ 4 tinh hoàn. Và ng có tu vi như thế chắc cx chỉ có cực quang thiếu chủ là co kha nag thôi. Lúc đầu cx nghĩ có chăng là Hứa ma sẽ up cấp nhma có vẻ k khả thi. Tôi chốt " cực quang thiếu chủ " nhé ae.
MinhChâu Đại Thiếu
23 Tháng mười hai, 2024 23:04
Sau khi nghiền ngẫm lại vài chương ta mạnh dạn suy đoán thần quyền của TMT có ảo ảnh cũng là sự thật vậy thì Cửu Sắc Băng mà tiên chủ đang tìm kiếm khả năng cao chính là đại sư huynh rồi. Ta nhớ mang máng đại sư huynh khi triển khai tu vi hay hóa thân gì đó là còn tằm băng hay sao ấy. Đoạn này chỉ nhớ mang máng.
Thanh Hưng
23 Tháng mười hai, 2024 22:01
anh em dùng web á, thì chuyển qua phần mới nhất, mới thấy mấy bình luận thông báo của mình mặc định hiện tại đang để là "liên quan", nên nhiều người k thấy mấy bình luận của mình á, có gì anh em nhắc nhau nha, cảm ơn mn ạ
Thanh Hưng
23 Tháng mười hai, 2024 21:55
Vẫn kịp trước 22h, cảm ơn mọi người ạ. Đang top 3 đề cử nè, đua đề cử không mọi người, còn mấy ngày nữa là hết tháng.
QpIaa50548
23 Tháng mười hai, 2024 21:36
Tác đã ra chương chưa các đại ca ơi ?
Thanh Hưng
23 Tháng mười hai, 2024 21:27
Convert thô 2 chương cho anh em, lát có dịch ạ Chương 1231: Thật tâm kê đản Viễn Sơn Tố thanh âm, rơi vào trong tai mọi người. Lẫn nhau đều mục quang nhìn nhau, riêng phần mình tâm bên trong đều có phán đoán. Nhưng bất kể như thế nào, Hứa Thanh đáy lòng minh bạch một sự kiện, cái kia chính là tại cái này Đệ Ngũ Tinh Hoàn, vừa hòa tan vào đến, vào trong đó lấy được được bản thân trưởng thành tài nguyên, cái kia... Liền muốn tuân theo cái này Đệ Ngũ Tinh Hoàn quy tắc. Chính mình vừa là Trù Vật Sử, lại là chuyển vận làm, đi vào cái này trên chiến trường, nhất định phải đi hoàn thành nhiệm vụ. Chỉ bất quá càng nhiều giải chiến trường biến hóa, sẽ để cho nhiệm vụ biến thành thuận lợi thôi, mặt khác... Liền là có thể tốt hơn bảo hộ tự thân. Nghĩ tới đây, Hứa Thanh chậm rãi mở miệng. "Riêng phần mình cảnh giác, chia một số tiểu đội, khoảng cách tiến lên, lại an bài trinh sát, lẫn nhau thời khắc hô ứng." "Cụ thể, Chu Chính Lập ngươi đến điều phối." Chu Chính Lập nghe vậy, lập tức xưng phải, mà hắn đối tiểu đội thành viên giải, cũng so Hứa Thanh càng sâu, sở dĩ rất nhanh tại sắp xếp của hắn dưới, bọn hắn cái này hơn tám mươi người, chia làm năm bộ phận. Lẫn nhau liệt dưới binh trận. Càng an bài hơn mười vị trí tại ẩn nấp cùng phương diện tốc độ có ưu thế chi tu, tại trước sau tả hữu bên ngoài tán, tỉ mỉ chú ý chung quanh hết thảy biến hóa. Theo sau, Tà Linh Tử bọn người lấy ra riêng phần mình chi bảo, đem mọi người khí tức bao phủ, Hứa Thanh cũng xuất ra một cái cờ, che lấp chung quanh, khiến cho bọn hắn đám người này, trình độ lớn nhất ẩn tàng tung tích. Làm xong những này, mọi người bắt đầu tiến lên. Mà bọn hắn cẩn thận, cũng ở đây sau trên đường đi, được đền đáp. Nửa tháng, thoáng một cái đã qua. Tổng thể mà nói, trong nửa tháng này đi đường cùng nhiều lần truyền tống, cũng còn tính thuận lợi, một chút không biết hay là cảm giác có chút không đúng khu vực, bọn hắn cũng đều trước tiên phát hiện, lựa chọn đi vòng tránh đi. Đồng thời tại ẩn nấp bên trên, cũng tại đoạn đường này không ngừng gia trì dưới, càng phát ổn thỏa. Mà trên đường, Hứa Thanh cũng nhìn được đạo cờ! Bởi vì bọn hắn chỗ phiến khu vực này, là chỉnh thể chiến trường cánh trái sau phương, thuộc về là tu sĩ trận doanh phạm vi, cho nên mỗi cái trong vũ trụ, đều tồn tại một tòa đạo cờ. Hắn tạo hình, là một cái có thể so với Tinh Thần lớn nhỏ tế đàn, trên tế đàn, treo trên bầu trời một mặt màu bạc chiến kỳ. Kia chiến kỳ, liền là Đệ Ngũ Tinh Hoàn đạo cờ. Trong đó Tiên Linh khí tức nồng đậm vô cùng, lại thời khắc phun trào. Tán ra để chúng sinh đều cảm giác run rẩy trấn áp chi uy. Có đạo cờ tồn tại, cái kia sở thuộc vũ trụ Tiên Linh khí tức, tựu tiếp tục tồn tại, nguyên nguyên không dứt, Dị chất vô pháp xâm nhập mảy may, thuộc về Thần Linh hết thảy, tại đạo cờ chi địa, đều muốn bị trấn. Cho nên tại đạo cờ bốn phía, đóng quân tu sĩ cũng là không ít. Mà Hứa Thanh bọn hắn thẳng đường đi tới, trải qua trên trăm cái vũ trụ, trực tiếp nhìn thấy cùng gián tiếp cảm thụ đạo cờ, cũng là trên trăm. Có lớn có nhỏ, căn cứ chỗ trấn phạm vi mà định. Mặt khác, đạo này cờ còn có một cái tác dụng, kia chính là có thể để tu sĩ đại quân lẫn nhau liên hệ bảo trì thông suốt, làm thông tin không ngại. Vì vậy Hứa Thanh một đoàn người bên trong tiến lên, Chu Chính Lập tựu kiêm nhiệm thông tin, cùng ngoại giới câu thông, chủ yếu liên hệ, là cái khác cùng bọn hắn đồng dạng có chuyển vận sứ mệnh tiểu đội. Cứ như vậy, thời gian lần nữa trôi qua, lại đi qua nửa tháng. Theo không ngừng tiến lên, Hứa Thanh mọi người cưỡi ngựa xem hoa vượt qua một số vũ trụ về sau, theo cánh trái chiến khu sau phương, đi tới cánh trái chiến khu trung bộ khu vực. Như đi qua cái này mấy trăm vũ trụ tạo thành khu vực, tựu có thể vào mục đích của bọn họ, cũng chính là cánh trái chiến khu tiền tuyến. Bất quá tại cái này cánh trái chiến khu trung bộ đến từ Tà Linh Tử tàn kiếm tán ra hưng phấn cảm giác, cùng Hứa Thanh chỗ dò xét đến Dị chất nồng độ, đều muốn so trước đó cao không ít. Nhất là giờ phút này mọi người lặng yên không tiếng động phi nhanh bên trong, Chu Chính Lập nơi đó bỗng nhiên thần sắc biến đổi, lập tức truyền âm. "Chủ thượng, có một chi ta trước đó liên lạc qua chuyển vận tiểu đội, tại cái này chiến khu trung bộ, đã mất đi vết tích... Muốn sao, là bọn hắn đối ngoại liên hệ bị không hiểu ngăn cách, muốn... Liền là gặp sinh tử nguy hiểm!" Lời vừa nói ra, mọi người tâm bên trong đều càng thêm ngưng trọng. "Mồi câu, làm ra tác dụng, có cá đã mắc câu." Hứa Thanh nheo lại mắt không cần hạ lệnh, bọn hắn đám người này ở đây sau đi động bên trên, càng thêm cẩn thận, vô luận là giảm bớt linh lực ba động, vẫn là lẫn nhau kéo mở cự ly càng lớn, lại hoặc là chỉnh thể ẩn nấp, đều làm được cực hạn. Nhất là mỗi một lần truyền tống trước sau, cái này cảnh giác hội (sẽ) lớn hơn. Thậm chí một số thời khắc, phát giác không đúng, bọn hắn thà có thể lựa chọn cái khác truyền tống trận, cho dù quanh co, cũng không chút do dự. Lại riêng phần mình tu vi, cũng đều tại thể nội vận chuyển, bảo trì thời khắc có thể bộc phát đỉnh phong chi lực trạng thái. Cho đến một tháng đi qua. Mặc dù cho đến hiện tại, có lẽ là vận khí, cũng có lẽ là bọn hắn cẩn thận cùng ẩn nấp hiệu quả, làm đến bọn hắn từ đầu đến cuối thuận lợi, có thể đến từ Chu Chính Lập bên kia lấy được ngoại giới tin tức, lại liên tiếp nguy cơ. Lần này chuyển vận mấy trăm tiểu đội, gần như hơn phân nửa đều tao ngộ địch tập! Có tiểu đội, thậm chí cũng không kịp truyền lại tin tức, tựu trong nháy mắt toàn diệt. Còn có mặc dù có thể kiên trì, cũng đối bên ngoài cầu cứu, có thể kết cục sau cùng... Cũng là không biết. Bất quá, địch tập nhất phương thân phận, cũng đã sáng tỏ. Tự nhiên là Thần Linh! Nhưng không phải tới từ tiền tuyến, mà là Thần Linh nhất phương, không biết dùng các loại phương pháp, an bài ẩn nấp ở cánh trái chiến khu Ám tử! Thần bọn họ nguyên bản nấp rất kỹ, cũng không cần thiết bạo lộ ra. Nhưng hôm nay lại không biết vì cái gì, chủ động xuất kích, mục tiêu chính là kia từng cái chuyển vận tiểu đội. Như một tấm Ám Võng, đem toàn bộ cánh trái chiến khu trung bộ bao phủ. Hứa Thanh một đoàn người, cho dù là cực kỳ cẩn thận, có thể tại kinh lịch mấy tháng sau khi an toàn, vẫn là tại cái này một ngày, gặp phải Thần Linh. Trước tiên phát giác được dị thường, là nằm ở tiểu đội phía bên phải trinh sát Tà Linh Tử. Tà Linh Tử tự thân tu vi, đã là Chúa Tể đỉnh phong, cự ly Chuẩn Tiên chỉ kém một tia, bất quá dựa vào tàn kiếm, hắn có tự tin cùng Chuẩn Tiên một trận chiến. Đồng thời hắn còn có một số khôi lỗi thủ đoạn, bây giờ cũng không phải là một mình, bên người còn đi theo hai cỗ khôi lỗi. Sở dĩ bởi hắn phụ trách phía bên phải trinh sát, tự nhiên càng thêm ổn thỏa. Mà hắn tàn kiếm, lai lịch bí ẩn, trong đó tựa hồ uẩn hàm cùng Tà Linh Tử chặt chẽ không thể tách rời sinh tử Nhân Quả, cho nên trong nháy mắt đó đến từ tàn kiếm cực hạn hưng phấn, làm cho Tà Linh Tử toàn thân lắc một cái. Không có bất cứ chút do dự nào, bỗng nhiên lùi lại. Gần như tại hắn lui ra phía sau sát na, một cỗ Thần Linh khí tức, từ nơi đó t·ê l·iệt hư vô, bỗng dưng mà ra, hiện thân một khắc, liền trực tiếp bộc phát ra thao thiên chi uy. Tạo thành bài sơn đảo hải phong bạo, dùng thế tồi khô lạp hủ, vòng quanh nồng đậm Dị chất cùng thần uy, diệt sát mà tới. Tà Linh Tử bên người đi theo hai cái khôi lỗi, mặc dù cũng cực lực tránh đi, cũng bạo phát ra toàn lực. Có thể đối mặt Thần Linh nhất phương tập kích, vẫn như cũ vẫn là không cách nào chống cự. Chỉ là sát na, tựu toàn thân chấn động, toàn thân khô héo, hình thần câu diệt. Về phần Tà Linh Tử, phun ra bảy, tám cái tiên huyết, dựa vào trong tay tàn kiếm, cái này mới miễn cưỡng tránh đi đến từ Thần Linh đợt thứ nhất toái diệt. Giờ phút này lùi lại ở giữa, hắn con ngươi co rút lại, lập tức truyền tin Chu Chính Lập. "Tao ngộ Thần Linh, bảy cái thần đài, hai mươi ba Vô Hạ!" Truyền âm một cái chớp mắt, Tà Linh Tử cấp tốc lùi lại, mà phía sau phương giờ phút này Dị chất cuồn cuộn ở giữa, kinh khủng Thần Linh ba động, cũng tại bộc phát, tạo thành Hạo Miểu chi thế, hướng hắn nơi này bỗng nhiên xoắn tới. Mắt thấy là phải thôn phệ. Tà Linh Tử trong mắt xích hồng, nguy cơ sinh tử. Tiếp theo một cái chớp mắt, một thân ảnh, lấy mắt thường không thể tra tốc độ, xuất hiện tại Tà Linh Tử sau lưng, nắm lấy bờ vai của hắn, hướng về sau bỗng nhiên kéo một cái. Đem nó trực tiếp theo kia thôn phệ bên trong túm ra, mà sau đó người tay trái nâng lên, hướng tiền phương bốc lên Thần Tức phong bạo bắt một cái. "Trấn!" Một chữ lối ra, Thời Không Hiến ầm ầm mà đến, Tịnh Vũ Điệp Trụ tầng tầng xuất hiện, tạo thành thời không trấn áp. Ngăn cản Thần Tức phong bạo. Tương hỗ sát na đụng chạm về sau, cuồng bạo ba động, gấp gáp bộc phát, biến thành xung kích quét ngang tứ phương, mà người tới nguy nga không động, về phần Thần Tức phong bạo, thì là rung động ở giữa chia năm xẻ bảy. Lộ ra trong đó ba mươi tôn tạo hình khác nhau, nhưng đều uẩn hàm kinh khủng Thần Linh. Thần bọn họ con mắt, cùng nhau tỏa định tại tiền phương chi trên thân thể người. Người này tóc dài, một thân Hắc Bào, dung nhan tuyệt mỹ, siêu việt Tinh Thần Chi Quang, giờ phút này đứng ở nơi đó, một cỗ đến gần vô hạn Hạ Tiên khí tức, tại hắn trên thân bay lên. Này khí tức, để tất cả Vô Hạ, đều riêng phần mình thần tâm ba động, cho dù là kia bảy tôn thần đài, cũng đều trong mắt kim mang lấp lánh. Cùng này đồng thời, Hứa Thanh phía sau, giờ phút này truyền đến tiếng rít. Trật tự xích sắt, sát na bao phủ tám phương, trong đó Tinh Hoàn Tử, đạp liên mà tới. Từng viên cự mộc, tại cái này tinh không tự hành sinh trưởng, tựa như muốn hóa thành vô tận rừng cây, trong đó một viên cự mộc bên trên, Viễn Sơn Tố mắt lạnh lẽo sừng sững. Càng có một cái con mắt thật to, xuất hiện tại trong tinh không, ngóng nhìn nơi đây. Tại con mắt này bên trong, khoanh chân ngồi Chu Chính Lập. Đồng thời, độc tại lan tràn, sát ý cũng đang khuếch tán. Còn có cái khác phi thăng giả riêng phần mình khác biệt Hiến, giao hòa vào nhau, tạo thành uy áp. Càng bên ngoài, một khỏa cự đại Tảo Biển, đã triệt để giãn ra thân thể, tạo thành phong tỏa. Nhìn, không giống như là Thần Linh tại tập kích, càng giống như là Hứa Thanh một đoàn người, tại đi săn Thần Linh! Vì vậy rất nhanh, Tảo Biển phạm vi lớn co rút lại, trong đó phi thăng giả, riêng phần mình đòn sát thủ xuất thủ, mà Tinh Hoàn Tử bọn người, cũng không để lại tay toàn lực xuất chiến. Nương theo lấy Thiên Quân Tích Dịch kiếm khí gào thét, những cái kia Thần Linh riêng phần mình tâm thần chấn động. Nhất là đến từ Chu Chính Lập chi Hiến biến thành Quỷ Dị chi nhãn, như dự báo những này Thần Linh xuất thủ cùng Thần quyền, tạo thành q·uấy n·hiễu, lại thời khắc để tất cả mọi người biết được, làm cho này Thần Linh, gợn sóng lớn hơn. Mà nhất làm cho Thần bọn họ thần hồn rung chuyển, là Hứa Thanh! Hắn Linh Đang, có thể cấm tất cả. Hắn Thiết Thiêm, những nơi đi qua, tất có thần vẫn! Mà hắn bốn phía tầng tầng thời không, cũng có Chư Thiên chi ý, chấn động hết thảy. Cứ như vậy, một nén nhang về sau, làm Tảo Biển theo dạng kén bao bọc đả khai lúc, Hứa Thanh bọn người lần lượt đi ra, đến ở nơi này tập kích bọn hắn Thần Linh... Đã biến mất không thấy. Nhưng nếu tỉ mỉ đi cảm giác, có thể phát hiện, bọn hắn những người này, riêng phần mình khí tức, đều có khác biệt trình độ tăng cao. Như vừa mới đại bổ thoáng cái. "Quả nhiên vẫn là còn sống lại khỏe mạnh Thần Linh, Nguyên Chất đẹp nhất vị cùng nồng đậm." Lý Mộng Thổ liếm môi một cái. "Nhưng cũng tiếc, nơi này chiến cuộc không biết, như quá loá mắt, khó tránh khỏi sẽ bị Thần Linh nhất phương trọng điểm chú ý..." Tà Linh Tử thương thế đã khôi phục, giờ phút này cũng tại tiếc nuối. Viễn Sơn Tố như có điều suy nghĩ, Thiên Quân Tích Dịch muốn thử xem sao. Nhưng Tinh Hoàn Tử lại mặt không b·iểu t·ình. Về phần Chu Chính Lập, lắc đầu "Kia là bởi vì chủ thượng tồn tại, cho nên chúng ta mới dễ dàng như vậy, bất quá ta vừa rồi dự báo dưới, biết được lần này Thần Linh tập kích, dẫn đội người có thể là Chân Thần, lại thần đài đỉnh phong cũng có một chút." "Ví như gặp đến..." Lý Mộng Thổ không nói. Hứa Thanh bình tĩnh nhìn bọn hắn liếc mắt, nhàn nhạt mở miệng. "Cùng lúc trước đồng dạng, bảo trì cẩn thận cùng ẩn nấp, tiếp tục tiến lên!" Chương 1232: Thắp sáng huyết sắc chi đăng Chu Chính Lập thoại ngữ, bỏ đi rất nhiều người đảo ngược câu cá suy nghĩ. Nguyên Chất tuy tốt, có thể tự thân mệnh hiển nhiên càng trọng yếu. Dù sao đối phương có Chân Thần tồn tại, mà còn có thần đài đỉnh phong, nếu là bọn họ nơi này quá mức dễ thấy, bị nhắm vào là tất nhiên sự tình. Đến lúc kia... Sinh tử cũng đem không khỏi mình. Đồng thời, con đường phía trước gian khổ, bảo trì dĩ vãng cẩn thận cùng ẩn nấp, cũng là nhất lựa chọn chính xác. Cứ như vậy, Hứa Thanh một đám người thân ảnh, phi tốc biến mất tại vùng vũ trụ này. Cùng này đồng thời, tại tu sĩ này trận doanh cánh trái chiến khu bên trong, như Hứa Thanh bọn người gặp phải Thần Linh tiểu đội, số lượng không ít. Thần bọn họ ẩn nấp chi pháp, trước đây cũng không hiển lộ qua, như có ngoại lực gia trì, làm tu sĩ nhất phương rất khó trước tiên phát giác. Mà Thần bọn họ xuất hiện phương thức, cũng không tầm thường thái độ, đồng dạng khó có thể bị nhanh chóng dò xét. Nó bên trong uẩn hàm Thần Cách chi lực, là mới. Mặt khác, những này xuất hiện Thần Linh, cũng không là đồng dạng chi thần, lại đều là Thần Linh bên trong cường thế Thần quyền người, cho nên Thần bọn họ tập kích, hiệu quả rõ ràng. Làm cho toàn bộ cánh trái chiến khu trung bộ, lâm vào châm hình dáng phân loạn. Cũng dẫn dắt nơi đây tu sĩ đại quân, phân hoá ra, tiến về trấn áp cùng phong tỏa. Trong lúc nhất thời, cái này cánh trái trung bộ chiến khu, xuất hiện trình độ nhất định loạn tượng. Mà tại cái này loạn tượng bên trong, tại cái này cánh trái chiến khu trung bộ đông đảo trong vũ trụ Càn Nguyên trong vũ trụ, đếm không hết tinh hệ bên trong, một cái không đáng chú ý tiểu tinh hệ bên trong. Nơi đó, tồn tại một viên nhìn như tầm thường Tinh Thần. Cái này Tinh Thần, hiện lên màu vàng đất. Có thể tiếp theo một cái chớp mắt, theo tinh không đi xem, cái này Tinh Thần bên trên tựa như đại địa bốc lên, dần dần xuất hiện một đạo khe nứt to lớn. Này vết nứt càng lúc càng lớn, cuối cùng bỗng nhiên đóng mở! Như mở mắt ra! Hoặc là chuẩn xác mà nói, kia căn bản cũng không phải là cái gì Tinh Thần, cái kia chính là một viên ngụy trang thành Tinh Thần Thần Linh chi nhãn, bây giờ, Thần mở mắt! Con ngươi màu vàng óng bên trong, thình lình có một chi số lượng không ít hơn hơn vạn Thần Linh đại quân! Thần bọn họ, có lẽ là sớm ngay ở chỗ này, cũng có lẽ là lợi dụng phương pháp đặc thù truyền tống mà đến, nhưng vô luận như thế nào, này nhất khắc, Thần bọn họ xuất hiện. Trong đó tất cả, đều rõ ràng là Thần Hỏa Thượng Thần cảnh, thần đài cũng là số lượng kinh người, đỉnh phong người cũng đông đảo, mà xem như này Thần Linh đại quân Thống soái... Kia là ba tôn Chân Thần! Một tôn như sương, thấy không rõ cụ thể hình thái, nhưng đến từ Thần trên người thần uy làm cho tinh không đều đang vặn vẹo. Một tôn toàn thân trên dưới vờn quanh kim sắc hỏa diễm, bộc phát ra vô cùng thần thánh chi ý, tựa như thiên thần. Cuối cùng một tôn, nhìn cùng Nhân tộc thân cao nhất trí, mặc Hắc Bào, phủ lên đầu, vô tận thần bí chi ý, tại Thần trên thân tràn ngập. Mà tại Thần bọn họ chi này Thần Linh đại quân hàng lâm sát na... Toàn bộ chiến trường, dị biến đột khởi! Đệ Tứ Tinh Hoàn cùng Đệ Ngũ Tinh Hoàn chiến trường, là thế chi tranh, biểu hiện tại phạm vi bên trên, là trắng hay đen nước Mặc Họa, trong đó màu đen chảy xuôi, màu trắng bốc lên. Tương hỗ thôn phệ, tương hỗ bài xích. Nguyên bản, ở cánh trái chiến khu trung bộ mảnh này Hạo Miểu khu vực bên trong, cho tới chỗ cao đi xem, có thể nhìn thấy kia là màu trắng tiên linh chi khí tràn ngập chỗ. Nhưng hôm nay, theo trong hư vô, đến từ Thần Chủ cùng Tiên Chủ hai vị này tồn tại bố cục cùng vô pháp bị không phải Tiên Chủ tầng thứ lý giải giao thủ, làm cho song phương tại thế bên trên xuất hiện cải biến. Một chỗ phạm vi không nhỏ Thần Linh hắc khí bao phủ chiến trường, chớp mắt xuất hiện mỏng manh, Dị chất tiêu tán, có màu trắng Tiên Linh khí tức ở bên trong như lạc tử, ầm vang bộc phát. Đồng dạng một chỗ vốn là Tiên Linh khí tức bao phủ màu trắng phạm vi bên trong, cũng có một chỗ khu vực, tiên linh chi khí trong khoảnh khắc bị đuổi tản ra, thay vào đó, là đột nhiên hiện ra ra nồng đậm Dị chất biến thành hắc khí. Cái này chỗ ngồi, chính là... Cánh trái chiến khu trung bộ! Cái này, liền là dị biến! Tùy theo mang tới ảnh hưởng, là toàn bộ cánh trái chiến khu trung bộ bên trong, Dị chất sát na thao thiên, vô số tu sĩ đại quân, chớp mắt rung chuyển, thậm chí tu vi yếu ớt, phi tốc bị ô nhiễm. Mà hắc khí hiện lên, Thần Tức bộc phát, Dị chất lan tràn quét ngang bên trong, toàn bộ cánh trái trong đại quân bộ tất cả trong vũ trụ đạo cờ tế đàn, đều truyền đến lay động kịch liệt. Ken két âm thanh quanh quẩn ở giữa, như muốn sụp đổ. Mà một khi sụp đổ, tựu đại biểu tu sĩ trận doanh ở nơi này đã mất đi chưởng khống. Cánh trái chiến khu sẽ bị cắt đứt, tiền tuyến sắp thành một mình. Vì vậy tu sĩ nhất phương, lập tức phấn khởi, toàn lực thủ hộ tế đàn đạo cờ, ý đồ kéo dài thời gian. Đồng thời những cái kia tập kích chuyển vận tiểu đội Thần Linh, cũng không còn ẩn nấp, riêng phần mình hiện ra, mượn nhờ nơi này Dị chất, bộc phát ra mạnh hơn thần uy, nhấc lên Thần Tức phong bạo. Hướng về lẫn nhau gần nhất đạo cờ tế đàn, gào thét mà đi. Mặt khác, nhiều cái trong vũ trụ, đều thình lình có tương tự viên kia thổ hoàng Tinh Thần tồn tại, bây giờ cũng đều từng cái trợn Khai nhãn, trong đó hiển hiện Thần Linh đại quân. Chiến tranh, toàn diện bộc phát. Những này Thần Linh đại quân, cũng không biết là đã sớm tồn tại, vẫn là mượn trước đó phân loạn, chuyển di tu sĩ đại quân chú ý phương hướng, từ đó ẩn nấp hàng lâm. Nhưng theo chuyển vận đội ngũ bị tập kích phán đoán, cái sau khả năng lớn nhất. Mà vô luận như thế nào, theo Thần bọn họ phát động thời cơ có thể thấy được, đây là một tràng Thần Linh phương diện có chuẩn xác lại chủ động xuất kích! Không phải vậy, Thần bọn họ không thể lại tại Thần Chủ cùng Tiên Chủ chi thế cải biến trước tiên, đi nhanh chóng lại tinh chuẩn xuất hiện, cái này rõ ràng là nắm giữ chủ động. Nó mục đích, tự nhiên là muốn đem cái này cánh trái chiến khu trung bộ tất cả vũ trụ đạo cờ, toàn bộ diệt đi. Làm nơi này trở thành Thần Linh chi thổ! Cùng này đồng thời, tại cái này cánh trái chiến khu trung bộ, Thần Linh mở hoa, lần lượt hiển hiện, toàn diện bộc phát một khắc. Ở vào trung bộ hạch tâm, tên là mây xem trong vũ trụ, nơi đó... Tu sĩ đại quân đông đảo, trải rộng tám phương. Trong đó mỗi một cái tinh hệ, đều như một nhánh đại quân. Mỗi một cái Tinh Thần, đều như một cái quân trướng. Bây giờ, khắc nghiệt chi ý mãnh liệt. Nơi này, chính là cánh trái chiến khu trung tâm chỗ, cũng là Soái trướng chỗ! Tất cả cánh trái chiến khu chiến lệnh, đều là từ đó chỗ truyền ra. Giờ phút này chính giữa, trong tinh không, nâng một tòa lấp lánh vô tận tiên quang cự đại Tiên Đài, nơi đó... Khoanh chân ngồi một tôn có thể xưng Hạo Miểu tồn tại. Hắn, liền là cánh trái chiến khu đệ nhất Thống soái, tại Đệ Ngũ Tinh Hoàn nổi danh hiển hách tịch Đạo Tiên quân! Là Trạm Lư Tiên Chủ thủ đồ! Tu vi, Hạ Tiên đỉnh phong! Lại thiện sát lục, tại Hạ Tiên đỉnh phong bên trong, cũng là tuyệt đối cường giả. Lại đem tự thân đạo, đi tới gần như đại viên mãn. Giờ phút này, hắn có chút mở mắt, trong mắt mang theo nồng đậm sát ý, nhẹ giọng mở miệng. "Mắc câu rồi." Đây là một tràng, Thần Linh cùng tu sĩ, riêng phần mình khác biệt bàng đại bố cục! Không chỉ chuyển vận tiểu đội là mồi câu, những cái kia đạo cờ, cùng thủ hộ tại đạo cờ bốn phía tu sĩ, thậm chí cái này toàn bộ cánh trái chiến khu trung bộ... Thậm chí hắn tự thân, đều là mồi câu! Mục đích, là muốn để cái này cánh trái chiến khu trung bộ, thành làm một cái cự đại huyết nhục vòng xoáy. Như trong đêm tối đèn sáng, đem Thần Linh đại quân trình độ lớn nhất hấp dẫn tới. Từ đó che lấp chân chính kế hoạch... Một vị lai lịch bí ẩn chi tu, là thích khách, theo Đệ Tứ Tinh Hoàn phương hướng tiếp cận chiến trường, á·m s·át Thần Linh cánh phải trong đại quân chủ soái, một vị Chân Thần đỉnh phong Thần Linh. "Tựu xem, là ngươi phương trước ngăn cách ta khu, đem bổn quân chém g·iết, vẫn là... Ta phương vị kia thần bí chi tu, thành công á·m s·át!" Tịch đạo nheo lại mắt, ngóng nhìn xa phương. "Vị kia thần bí chi tu, là ai đâu... Có thể để Sư tôn lựa chọn tín nhiệm cùng phối hợp, có thể có á·m s·át Chân Thần đỉnh phong chi năng, dạng này tồn tại, không phải rất nhiều..." Cánh trái chiến khu trung bộ, Dị chất thao thiên, ở khắp mọi nơi, lại càng phát ra nồng đậm. Thân ở trong đó chuyển vận tiểu đội, đột nhiên bị việc này, riêng phần mình tâm thần oanh minh, trên trăm đội ngũ, riêng phần mình thảm liệt. "Căn cứ phán đoán của ta, trong đó chí ít bảy thành... Hẳn phải c·hết!" "Còn lại những cái kia, hẳn là lựa chọn tiến về gần nhất đạo cờ chỗ chi địa, nhưng tiếp xuống cũng phải đối mặt Thần Linh chi chiến." Tinh không bên trong, Dị chất bên trong, Hứa Thanh tiểu đội mọi người thần sắc đều vô cùng ngưng trọng, Chu Chính Lập trầm thấp mở miệng. "Sở dĩ bây giờ chúng ta, cũng phải đối mặt một lựa chọn." "Là đi tìm gần nhất đạo cờ tế đàn, vẫn là... Tiếp tục tiến lên?" Chu Chính Lập nhìn về phía Hứa Thanh. Không chỉ có là hắn, nơi đây tất cả phi thăng giả, đều nhìn về Hứa Thanh. Hứa Thanh trầm mặc, nhìn qua bốn phía. Trước đó đột nhiên xuất hiện biến hóa, nếu là hắn cũng đều trở tay không kịp. Trong nháy mắt, tinh không nghịch chuyển. Tiên Linh khí tức biến mất, Dị chất toàn diện bộc phát. Loại cảm giác này, để Hứa Thanh tại kia một sát na, có chút hoảng hốt. Giờ phút này, cảm giác nơi này Dị chất. Hoàn cảnh này, hắn không xa lạ gì, loại kia Dị chất tràn ngập cảm giác, hắn cũng quen thuộc. Cùng Vọng Cổ đại lục đồng dạng. Hắn minh bạch, cho dù là tu sĩ nhất phương bởi vì tu vi cường hãn, có thể chống cự Dị chất, nhưng trường kỳ tồn tại cái này hoàn cảnh bên trong, cuối cùng cũng sẽ thay đổi một cách vô tri vô giác dưới, bị dần dần xâm nhập. Nhất là... Tu vi vận chuyển về sau, cần bổ sung thời điểm. Hấp thu thiên địa chi lực, Dị chất đem chiếm cứ toàn bộ. Đến lúc kia, dị hoá cũng đem xuất hiện. Cũng chính là bởi vì biết được những này, sở dĩ Hứa Thanh rất rõ ràng, tìm kiếm đạo cờ chi địa, cũng không ổn thỏa, lại một khi thất bại, sinh tử cũng đem không nhận nắm giữ. Về phần tiếp tục tiến lên... Xuyên việt chiến khu, ly khai cái phạm vi này, tiến vào tiền tuyến chiến trường, cái này đồng dạng cũng là không biết. Một phương diện trên đường tình huống không biết, khác một phương diện tiền tuyến chiến khu có phải hay không cũng bị Dị chất bao phủ, phải chăng mất mất, cũng là không biết. "Nhưng cũng nguyên nhân chính là không biết, sở dĩ tồn tại sống khả năng, lại có thể trình độ nhất định bản thân đem khống!" "Mà lưu tại nơi này, tìm kiếm đạo cờ, nhập vào tiến vào, như bị tỏa c·hết ở nơi đó, hết thảy đều đem lâm vào bị động." Vì vậy, sau một lúc lâu, Hứa Thanh trong mắt lộ ra quả quyết. Hắn âm thanh quanh quẩn. "Ta muốn chọn tiếp tục tiến lên, xuyên việt chiến khu, tiến vào cánh trái tiền tuyến!" "Các ngươi... Như có cái khác lựa chọn, Hứa mỗ không ngăn trở." Hứa Thanh nói, thân thể nhoáng một cái, thẳng đến tiền phương mà đi. Lý Mộng Thổ cùng Chu Chính Lập, trước tiên đi theo, Tà Linh Tử cùng Viễn Sơn Tố, có chỗ chần chờ lúc, Tinh Hoàn Tử một bước đi đến, cùng Hứa Thanh đồng hành. Thiên Quân Tích Dịch cắn răng, đồng dạng đi theo. Gặp đây, Viễn Sơn Tố nhoáng một cái đi theo. Tà Linh Tử thầm than, cũng lựa chọn cùng nhau. Về phần cái khác phi thăng giả, giờ phút này cũng đều tâm bên trong phi tốc phán đoán, sau đó hơn phân nửa, đều lựa chọn tiếp tục, nhưng cũng có một chút, có khác biệt phán đoán, lựa chọn ly khai. Cứ như vậy, hơn tám mươi người, tại kinh lịch đủ loại sự tình về sau, tại nơi này lần đầu tiên phân liệt. Tiến lên người hơn năm mươi. Rời đi người hơn ba mươi. Không phân rõ đúng sai. Tấu chương nói đồng nhân sáng tác 18 đầu bình luận > Xem hết chương này, cho mời đại lão phát biểu. . .
Thanh Hưng
23 Tháng mười hai, 2024 21:05
Có 2 chương rồi, đâu đó cỡ 22h lên nha mn
Thanh Hưng
23 Tháng mười hai, 2024 20:26
Anh em thông cảm, hôm nay mình lên trễ một chút nhé. Vì mình vừa đi làm vừa học thêm, nên thời gian hơi eo hẹp. (Khoảng 21-22h trở đi mình mới có thời gian) Một phần nữa là lão Nhĩ ra trong giờ mình đang làm, lại không theo lịch cố định, nên khó ra kịp tác như hồi xưa. Mong mọi người hiểu và thông cảm ạ!
MaLinhYêuNữ
23 Tháng mười hai, 2024 19:25
Hưng lão bảo bên MTC giúp với là phần nghe truyện bị bug rồi. qua chương là bị bug
JLlJh74465
23 Tháng mười hai, 2024 18:53
vẫn chưa có chương ạ
Thanh Hưng
23 Tháng mười hai, 2024 17:58
Có chương rồi nhưng chắc khoảng 22-21h mới ra nha ae
SunderedNight
23 Tháng mười hai, 2024 17:25
phần Hồng Nguyệt lão tác viết hay mà phần Phong Hải quận viết lại hơi chán.
Kiêu Hoàng Tiên Đế
23 Tháng mười hai, 2024 05:05
tích dc vài trăm chương đọc vài ngày lại đói
Thanh Hưng
22 Tháng mười hai, 2024 23:41
Nay k chương nha Mình có thông báo 5 tiếng trước ở bên dưới á
Pocket monter
22 Tháng mười hai, 2024 23:35
Có đạo hữu cho mình xin bộ tâm đắc,full hay chưa full điều được, giờ đọc bộ nào cũng 1 chap chả bao nhiêu nội dung chán quá,thanks
BÌNH LUẬN FACEBOOK