Mục lục
Phúc Tấn Thuần Phu Ký
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thỉnh an ngạch nương, Tứ tẩu an hảo"

Trang Uyển cũng đáp lễ, mặt trên Đức phi nhìn phu thê nhi tử mà mình thương yêu nhất ân ái ngọt ngào, trên mặt thần sắc hết sức vừa lòng.

"Được, biết con đau lòng tức phụ, ngạch nương nơi này không sao. Con nên xử lý chính sự"

Thập tứ a ca tuy rằng là ở trong cung thành hôn, nhưng cũng đã đến tuổi lập phủ, đầu năm đã bị Khang Hi điểm đi Lục bộ khảo sát. Bị Đức phi thúc giục vài câu, sau vài câu nói cũng phải rời khỏi.

"Ngạch nương muốn đuổi, nhi tử tự nhiên chỉ có thể đi rồi."

Dứt lời, lại quay đầu đối với Trang Uyển cười hì hì nói.


" phúc tấn của đệ vào cửa chưa bao lâu, nếu là có gì không thỏa đáng,Còn phiền tứ tẩu hỗ trợ chiếu cố"

Trang Uyển bật cười.

"Sau Đại hôn thật đúng là xoay tính, có thể thấy được đệ muội quả nhiên là cực hảo, đệ cứ yên tâm, ta cùng ngạch nương tất nhiên chiếu cố phúc tấn của đệ"

Nữu Cỗ Lộc thị vẫn luôn thành thành thật thật mà đi theo phía sau Trang Uyển không lên tiếng, chờ khi Thập tứ a ca đi rồi mới dùng dư quang xem xét đi, liếc mắt một cái liền nhìn đến trên người Thập tứ a ca diện áo ngắn hoa văn tường văn thanh vân thoạt nhìn hết sức quen thuộc, trong lòng tức khắc hơi loạn nhảy, lại nhìn hướng Trang Uyển trước mặt miệng cười diễm diễm chỉ cảm thấy trong lòng phảng phất có cổ khia không nín được muốn dâng lên.

Trong cung các quý nhân cao quý, càng sợ va chạm, vải dệt giống chất liệu ắt sẽ không cùng một lúc ban cho số đông. Còn nữa, vị a ca này chính là nhi tử được Khang Hi gia yêu thương nhất, nên thứ được ban cho Thập tứ a ca người bình luận ắt không dám dùng. Có khi kiêng dè còn không kịp!

Nàng đã sớm nhận định ngày ấy trốn sau vách đá chính là Tứ phúc tấn, tưởng tượng đến một nam nhân khác thế nhưng lại là Thập tứ a ca, nàng chỉ cảm thấy lại hoang đường lại khiếp sợ.

Đinh ninh nghĩ trước Tứ phúc tấn còn đem Tứ a ca ngăn ở chính viện độc sủng không muốn đến phòng mình, ai ngờ đến Trang Uyển sau lưng thế nhưng là câu dẫn tiểu thúc... Đúng là dâm phụ!

Nhất định phải tố giác Trang Uyển!



Trang Uyển hiện tại đang ở cung Đức phi, nếu là trực tiếp đem sự tình ngày ấy nhìn thấy nói ra...... Không được, như vậy quá lỗ mãng, vạn nhất truyền ra sẽ không tránh được bị Đức phi ghi hận chết. Nếu là muốn cáo trạng cũng đến tìm thời cơ ổn thỏ....

Bất quá, phúc tấn của A ca Đại Thanh hình như không có tiền lệ bị bỏ, cùng Đức phi cáo trạng bản thân Nữu Cô Lộc thị tựa hồ cũng không có gì tốt, nếu là có thể lấy việc này khiến Tứ phúc tấn đem sủng ái của Tứ gia san sẻ cho mình một chút, những ngày sống kế tiếp chẳng phải là sẽ càng thêm......

"Nữu Cỗ Lộc thị, muội làm sao vậy?"

Bên này không đợi Nữu Cỗ Lộc thị nghĩ ra được nguyên cớ, liền nghe được có người gọi, vừa nhấc đầu, chỉ thấy Trang Uyển chính kỳ quái mà nhìn mình.

"Muội muội có chỗ nào không thoải mái?sao mặt lại đỏ như thế?"

"A? Đa tạ phúc tấn quan tâm, tì thiếp chỉ là ăn mặc nhiều nên hơi nóng...."

Trang Uyển cũng không để ở trong lòng, gật gật đầu.

"Đi ra ngoài dạomột chút sẽ tốt hơn,, Hòa quý nhân còn chờ gặp muội đấy, cũng không nên sững sờ."

Nữu Cỗ Lộc thị vội vàng gật đầu đồng ý, trong lòng như cũ hỗn độn.

****

Đức phi mang theo Trang Uyển đi yến hội ở chỗ Nghi phi, Nữu Cỗ Lộc thị thành thành thật thật mà đi theo phía sau.

Nữu Cỗ Lộc thị vốn chính là do Nghi phi lấy tới chèn ép Đức phi, đợi cho Nghi phi nhìn đến thân ảnh phía sau Đức phi, đã lập tức đem người gọi tiến lên, hà khắc mà đánh giá Nữu Cỗ Lộc thị, trong tối ngoài sáng trên môi chiếm một chút thượng phong, lúc này mới thoải mái mà cho người dẫn Nữu Cô Lộc thị đi gặp Hòa quý nhân đang ốm yếu trên giường.

Giống như vai hề đứng ở giữa đám người làm bia cho bao ánh nhìn, hơn nữa Đức phi thường thường đều lạnh băng ánh mắt, Nữu Cỗ Lộc thị chỉ cảm thấy móng tay đều như đang cào khoét lòng bàn tay.

Chỉ hận Tứ phúc tấn nói dẫn mình tớn cung còn tưởng là chuyện tốt, ai biết lại là muốn vũ nhục chính mình. Lại nhớ đến những gì xảy ra khi mình vào Tứ gia phủ, còn có chuyện vớ vẩn nhập phủ ban đêm, tức khắc cảm thấy ngàn sai vạn sai đều không rời đi kia cái gọi là Tứ phúc tấn "Hiền huệ"



Đột nhiên, nàng xa xa mà nhìn đến phía trước, một dáng người có chút quen thuộc dẫn theo tiểu nha đầu rẽ vào sương phòng cách đó không xa, thoáng suy tư, chỉ cảm thấy kia nhan sắc cùng y phục đúng là giống với đồ Thập tứ phúc tấn mặc hôm nay.

Trong cung nữ nhân quần áo đều dễ chú ý, sẽ không trùng lặp.

Nữu Cô Lộc thị cơ hồ theo bản năng liền gọi lại nha hoàn dẫn đường cho mình.

"Xin hỏi, phía trước chính là nơi thay quần áo?"

Thấy tiểu nha hoàn nghe vậy chần chờ, mỉm cười hái một lá cây thẹn thùng cười nói..

" ta mới vừa rồi dùng một ít rượu, lúc này cảm thấy có chút không khoẻ, sợ đợi thêm một chút đi gặp Hòa quý nhân có chút không khoẻ. Muốn thay đổi quần áo mới đi đễn chỗ Hòa quý nhân "

Nha hoàn dẫn đường cho nàng đại khái là không chớp mắt tân nhân, nắm chặt trong tay bạc lá cây, lại nhìn Nữu Cỗ Lộc thị tươi cười bình thản, liền vui vẻ ra mặt mà đồng ý.

Này chính như ý Nữu Cỗ Lộc thị, nàng cảm tạ tiểu nha hoàn kia, liền bước gấp gáp hướng bên trong đi. Đời này nàng còn không có trải qua chuyện lén lút như vậy, bàn tay che lại ngực, chỉ cảm thấy tâm bang bang loạn nhảy, khắp nơi đánh giá không ai, liền cắn chặt môi, triều mơ hồ truyền đến thanh âm vừa đi gõ gõ cửa, nói ra thân phận.

"Ta có chuyện gấp muốn báo với Thập tứ phúc tấn."

Nghĩ đến việc này não đi ra ngoài, kết cục Trang Uyển làm tâm nàng liền bang bang mà nhảy dựng lên.


"Tất nhiên là đối Thập tứ phúc tấn có chỗ lợi!"


Bên trong an tĩnh một chút, ngay sau đó có nha hoàn bên cạnh Thập tứ phúc ra mở cửa.


"Phúc tấn nhà ta cho mời"


Nữu Cỗ Lộc thị đôi mắt tức khắc sáng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK