Trên đường đi,ngồi trong xe không khí yên ắng, 2 người cũng không nói gì.
Tới nhà.
Cửa tự động mở, Lâm Vĩ Hàn chạy xe vào.
Dừng xe lại, anh mở cửa đi ra, cô cũng vậy cũng mở cửa mà đi ra.
Vĩ Hàn lên tiếng " Em vào nhà đi, anh sẽ nói với bố mẹ ".
?? - cái tình huống này sau giống em gái làm chuyện xấu, anh trai đi mách lẻo vậy - cô nghĩ.
Nuốt nước bọt, cô ho vài tiếng, nói: " Khụ, anh à em đã xin mẹ rồi, có cần anh phải nói không?"
Anh cười nhạt " Vậy em có cho mẹ biết là em tới bar không, em có biết chỗ đó nguy hiểm thế nào không?"
Cô đứng hình --- cô không phục, phản bác lại " Nếu như lời anh nói, thì sao anh lại đến chỗ nguy hiểm như thế" Cô khoanh tay, vẻ mặt đắc ý.
Hừ, Vĩ Hàn cười lạnh " Em nghĩ thử xem ".
Ách, cô quên mất, người ta là người làm ăn, giám đốc 1 tập đoàn hùng mạnh tới chỗ đó là chuyện bình thường.Aiz thiệt tình. Nhưng cô vẫn trưng vẻ mặt ngây thơ " Em nghĩ không ra " nói.
Vĩ Hàn không tiếp tục nói nữa kéo cô 1 mạch vào nhà.
Lại kéo, cái tên này. Cô thầm rủa
Vào trong nhà, không khí tĩnh mịch chỉ có ba mẹ cô đang ngồi trên bàn ăn, còn người giúp việc thì bưng đồ lên hay dọn dẹp.
Anh kéo tay cô tới chỗ ngồi, mẹ cô thấy cô ngạc nhiên hỏi " Tiểu Ly, con về sớm vậy à?"
" a, dạ.." Tại tên này, cô còn chơi chưa đủ đâu, " Nó đi bar, mẹ không biết sao " Vĩ Hàn vẻ mặt điềm tĩnh trả lời.
Nhắc tới 'bar' mặt của Lam Vĩ Hùng đột nhiên đen lại, còn mẹ cô thì khó chịu.
"Con nói gì " Vẻ mặt ông nghiêm lên " Tiểu Ly con vẫn chứng nào tật nấy sao?"
" Con chỉ đi xả stress thôi mà, vả lại con cũng không làm chuyện phi pháp chỉ đi bar thôi, con làm gì phạm tội sao?" cô giải thích
" Hờ, vậy sao chẳng lẽ em không nhớ những chuyện trước kia à, vậy thì để anh nhắc lại em đập phá, uống thuốc., giựt bồ người khác.............." Cứ thế Lâm Vĩ Hàn nói quyên 1 mạch ra. Cô đứng hình, Mẹ cô và ba cô mặt trở nên khó coi, những người giúp việc nghe vậy thở dài.
Nói thiệt cô cũng cạn lời rồi thôi thì nhận đại đi.
" Con xin lỗi, những chuyện trước kia cũng là lỗi của con, con rất rất chân chân thành thành thật thật xin lỗi, con hứa lần sau sẽ không tái phạm " Vẻ mặt ăn năn hối lỗi của mình cô nói.
" Hừ còn có lần sau nữa à" Ông nói vẻ mặt cũng bình tĩnh hơn.
" A, không dám, không có tuyệt đối không có lần sau" có lắc đầu dơ tay lên đảm bảo.
--------------------------------------
Hết chương 14