Cố Hàn Băng giật đầu ,giọng nói uy nghiêm lạnh lùng
" đều đứng lên đi"
Mọi người nghe lời đều đứng lên nhưng đầu vẫn cúi cung kính ,chờ cô ra lệnh
"Tiêu Tử "
Nam nhân nghe cô gọi tên mình liền ra khỏi hàng xuất hiện trước mặt cô chờ lệnh
"Vâng thưa chủ thượng, tôi xin đợi lệnh của ngài"
Từ nãy một màn này người con trai trong xe đều thu vào mắt ,anh rung động kinh ngạc thầm nghĩ
‘không ngờ cô ấy không phải là 1 cô gái bình thường, hóa ra là người trong bang’
cách ăn mặc của họ anh cũng từng nghe qua giờ nhìn trực tiếp càng khiến anh rung động sâu sắc nhất là không chỉ quần áo mà còn vết bớt trên trán họ cùng khí chất của họ ,
hình như anh còn nghe họ gọi cô là chủ thượng lại càng khiến anh bất ngờ hơn là chủ nhân của bang Hỏa Diễm mà
mọi người đồn đại là người thần bí ấy lại là 1 cô gái xinh đẹp trước mặt này, nói vậy chẳng lẽ cô còn thân phận nào khác nữa sao, cô rốt cuộc là ai mà sao cô trông quen thế…xem ra anh nên tìm hiểu xem sao.
"Cậu dẫn người nằm trong xe tôi vào bang cho tôi"
"Vâng"
cậu ngạc nhiên nhưng không hỏi liền cung kính trả lời mà dẫn nam nhân vào bang
"tất cả các người hãy triệu tập mọi người vào đại sảnh cho tôi"
nói xong cô bước vào trước sau đó mọi người theo sau cô tập họp lại đại sảnh.
Cố Hàn Băng ngồi trên ghế chủ vị ,
người con trai được nâng vào ngồi trên ghế hàng cuối cũng đủ để anh hé mắt nhìn cảnh trước mắt,
"các người hãy nghe lệnh ,bắt đầu từ ngày mai tôi sẽ phân cho các người làm nhiệm vụ ,
lần nhiệm vụ này sẽ khiến các người phải hoàn thành nhưng không cho phép chết ,đã hiểu rõ"
"Chúng tôi hiểu rõ thưa chủ thượng"
mọi người cung kính ,hưng phấn cùng vang lên .
Người con trai cuối hàng nhìn cảnh tưởng này vừa tò mò vừa hứng thú nhìn cô gái có mái tóc bạc cùng dung nhan yêu diễm,
có vết bớt trên trán có hình cánh hoa sen máu giữa cánh hoa sen là ngọn lửa màu máu ,ngọn lủa của lửa u minh hỏa càng tôn lên rất kiều diễm ,cao cao tại thượng không ai xâm phạm ,
‘rốt cuộc là nhiệm vụ gì mà mọi người đều hưng phấn vậy nhỉ nhưng quan trong nhất cô gái đó không ngờ lại tạo ra
thế lực mạnh như vậy,anh rất muốn thử sức với cô ấy như vậy, 1 cô gái thật thú vị’
Sau khi bàn bạc xong mọi người đều tản ra chỉ còn Cố Hàn Băng và nam nhân đang ngất xỉu nhưng
hiện đang thanh tỉnh nhiều và giả vờ tiếp tục ngất xỉu,Cố Hàn Băng nhướng mày nhìn người con trai đó mà than thở mà cười lạnh
"Nếu tỉnh rồi thì lập tức có thể rời khỏi đây được rồi"
"…." Sao cô ấy biết nhỉ
"…." Thằng cha này cố tình đấy à..hừ
"Này..còn không tỉnh sao muốn tiếp tục giả vờ sao,hử"
cô không giận mà cười giảo hoạt
"…"
"không tỉnh phải không ,dường như anh cảm thấy vui lắm nhỉ…"
chưa nói xong thì có 2 giọng nói non nớt vui vẻ gọi cô
"Mẹ,mẹ…người đến rồi "
‘vèo’
‘vèo’
2 bóng nho nhỏ chạy nhanh như chớp bám vào người cô cọ cọ làm nũng, 1 âm thanh bé gái ủy khuất
mái tóc đen tuyền dược thắt bím thành 2 bên ,khuôn mặt non nớt,đôi mắt to tròn chớp chớp tròng mắt màu tím than huyền bí ,
có vết bớt hình ngọn lửa như máu 2 bên có cánh hoa sen máu giống cô, siêu cấp đáng yêu .
"mẹ,người đến rồi sao không vào phòng gặp tụi con chứ ,không lẽ mẹ đi cua trai không thèm nhìn con gái mẹ sao.. "
"....."
con bé này đầu nghĩ gì vậy,cô không biết con bé này giống ai mà cứ bát quái như vậy.
"mẹ không trả lời vậy là con nói đúng rồi…nga~ mẹ thật là hư,
mẹ không thương tụi con nữa, nay ra ngoài kiếm trai rồi huhu…"
Cô:"….."
Con trai:"…."
Người nam nhân giả vờ ngất xỉu:"…."
"mẹ không nên cua trai a~ mẹ nhìn con gái mẹ này,con gái mẹ xinh như hoa,
hoa gặp hoa nở,khiến ai cũng yêu , hắc hắc…cho nên mẹ a….."
cười khanh khách tự tin ,tinh nghịch,vui vẻ nói
"Stop! Mẹ bội phục trí tưởng tượng phong phú của con rồi đấy Cố Tiểu Bối ,con đang nghĩ gì vậy ,
mẹ rất hoài nghi mẹ có phải là người sinh ra con không và con có phải là con gái mẹ không vậy,
nếu đúng vậy sao con lúc nào cũng bát quái , nói tàm phào như vậy "
Đầu cô hắc tuyến ,khóe miệng run rẩy nhìn cô con gái hoài nghi ,giọng trêu tức ,
còn con trai bên cạnh thấy cô chỉ nói chuyện với em gái Tiểu Bối liền ôm cổ cô làm nũng ,
cậu nhóc này là Cố Tiểu Bảo cũng giống em gái nhóc khuôn mặt có nét tương tự giống nhau 3 phần,
đều có đôi mắt tím than lóe lên sự trầm ổn chỉ trừ với mẹ cậu,dáng người nho nhỏ như tiểu chính thái cùng khuôn mặt manh đáng yêu, khí suất,
mái tóc màu bạc giống cô,có vết bớt hình ngọn lửa trên trán mày đỏ như máu 2 bên là cánh sen máu giống cô
nhưng hình dung ra 2 từ ‘yêu nghiệt’,chỉ không biết lớn lên sẽ đến mức nào.
"Mẹ, còn có con nữa nha ..không nên bỏ qua con trai đáng yêu của người a~"
"Nhóc con ,đương nhiên mẹ không bỏ qua cho con con trai "
Cố Hàn Băng xoay người ôm lấy má cưng nựng mà hôn xuống thật vang
‘Bẹp’
Cố Tiểu Bảo cao hứng vui vẻ cũng hôn lại mẹ
‘Bẹp’
Cố Tiểu Bối thấy bị làm bơ mà tức liền nhảy vào ôm lấy cổ Cố Hàn Băng cũng hôn vào má cô
‘Bẹp’
"Còn có con nữa con nữa nha~"
Cố Hàn Băng bất đắc dĩ nhìn 2 bảo bối mà buồn cười
"Được rồi các con không nháo nữa ,các con ở đây mà các con nói mọi việc sao rồi"
2 bảo bối nghe vậy liền vui vẻ bắt được quà cùng vang lên
"mọi thứ đã được xử lí , mà mẹ chú này là ai vậy"
Lúc này cô mới nhớ ra ,còn 1 người nữa đâu ,cô nhìn người đó mà cười giảo hoạt nói với các con
" À..người này..."
"A..con biết rồi chắc là tình nhân của mẹ ,phải không...Ôi chao! mẹ đẹp như vậy có ai không thích chứ..hắc hắc"
Cố Tiểu Bối ngạc nhiên chỉ vào mặt nam nhân giả vờ ngất kia,cười bát quái ,tò mò,liền khẳng định
Cố Hàn Băng đen mặt, miệng co giật vài giây ,vô lực thở dài ,hết nói nổi
"con gái, làm ơn nghe mẹ nói xong đi có được không,con dừng ngay cái ý nghĩ ngu ngốc này đi,có tin mẹ sẽ đem con tiếp tục đi huấn luyện không hả"
Cố Tiểu Bối cười giả vờ ngây thơ, chớp chớp mắt (vô) số tội ,nói
"mẹ, mẹ không cần thẹn thùng đâu nha,con nói vậy chắc chắn như vậy vì trong tiểu thuyết
con nghe nói 1 người con gái mang 1 người con trai về nhà ,thường gọi là gì thì phải..ưm..A phải rồi gọi là tình nhân đó, yêu vụng trộm ấy mà không phải sao"
Cố Hàn Băng mặt càng đen "....." con có thể hay không đừng đọc ba truyện này không
Cố tiểu Bảo cười xấu xa nhìn mẹ lại nhìn nam nhân giả vờ ngất xỉu kia
người con trai giả vờ ngất xỉu nghe Cố Tiểu Bối nói vậy mà nhịn cười,muốn cười còn khó vì đang giả vờ ngất xỉu nên hai vai có chút run run ,sắp chảy cả nước mắt,thầm nghĩ
"Ôi chúa ơi ,cười chết anh rồi,hahaha.. không ngờ 3 mẹ con họ thú vị như vậy anh thật muốn xem 2 đứa bé kia là người thế nào a~,
xem ra anh thật muốn tìm hiểu về bọn họ,coi như cuộc sống của anh không tẻ nhạt rồi,anh còn nhớ vì sao anh ngất xỉu
ừm... cũng chỉ tại làm việc quản lí trong công ty đang chuẩn bị về nhà gặp Cố Tiêu Nhi bàn chuyện để anh tìm hiểu cô gái này là người thế nào mà mấy người bạn yêu thương cưng chiều vậy,
thì đầu anh chóng mặt chịu không nổi nữa mà ngất đi trên đường liền được cô gái xinh đẹp này cứu "
Cố Hàn Băng hết nói với các con rồi liếc nhìn thấy người con trai này đang nhịn cười khiến cô tức ,
không nói nhiều dùng chân đá nhẹ vào ghế khiến người con trai đó té ngã không hiểu chuyện gì xảy làm anh phải mở mắt nhìn cô.
"Hừ..muốn cười thì cười đi ,còn muốn giả vờ ngất nữa sao"
"Khục..khục..cái đó, thật ngại quá ,nếu vậy thì để tôi chịu trách nhiệm lấy cô vậy ,coi như cô không bị con gái cô nói tình nhân nữa "
Anh không thở gấp,không chớp mắt,không xấu hổ khi bị vạch trần, cười vô sỉ, mặt dày đề nghị ,chân thành nhìn cô như thể anh mới là người ủy khuất vậy.
3 mẹ con nhìn anh quái dị ,kinh ngạc, hắc tuyến ngoại trừ 2 bảo bối cười xấu xa
"... ..."
thấy không trả lời anh tiếp tục nói
" Tôi là Phàm Dật Thần , rất vui được biết cô, xin hỏi cô sẽ lấy tôi chứ thanh danh của cô bị con gái cô hủy ,nên...tôi đành ủy khuất chính mình mà lấy cô thôi "
Hai mắt cô mở to trừng mắt đầu sỏ con gái chỉ thấy con gái cười vô tội nhưng đôi mắt thì tỏ ra ngây thơ không hiểu ai biết sâu đôi mắt lại giảo hoạt như vậy,
Cố Tiểu Bảo thì tỏ vẻ mình cái gì không biết giả vờ nhìn đôi giày của mình,Cố Hàn Băng có cảm giác sắp điên lên xoay người trừng mắt nhìn anh đang cười vô sỉ, híp mắt nguy hiểm nói không lạnh không nóng:
"Đầu anh có vấn đề gì không vậy, anh có thể hay không vô sỉ hơn nữa không,tôi cần anh lấy tôi sao, giờ anh tỉnh rồi thì cút ngay cho tôi"
"Sao có thể Bảo bối, như vậy không tốt lắm đâu anh đây đang vì mặt mũ của em mà làm thế nha "
Phàm Dật Thần ủy khuất, thập phần mặt dày bám cô không dứt, thầm nghĩ
"thật thú vị a~ anh định rồi ..em sẽ là của anh chắc rồi ,còn Cố Tiêu Nhi thì bỏ mẹ nó đi, người trước mắt mới là tuyệt phẩm a~"
"mẹ ,chấp nhận lòng thành người ta đi,hắc hắc ..cũng không mất mát gì dù gì tụi con cũng cần papa nha~ coi như tuyển chú này làm papa đi"
cả 2 bảo bối quyết định và liền nói hết sức ngây thơ khiến cô muốn xỉu ,hộc máu.
Cô nếu nhớ không lầm anh ta là 1 trong nam chủ hậu cung của Cố Tiêu Nhi là người làm 'yêu' với cô đây mà ,đúng là duyên phận kì diệu nhỉ,dù gì cũng chưa biết ai là baba của 2 bảo bối cô nữa
nhưng sao cô có cảm giác con gái cô tính cách khá giống hắn (phàm Dật Thần) nhỉ,bậy... bậy..không thể nào,
haiizz thôi được coi như thu thập người làm có mất mát gì ...
"anh là Phàm Dật Thần đúng không, thôi được anh sẽ tạm thời làm papa cho các con của tôi ,nhưng tôi sẽ không lấy anh ,
tôi coi như tuyển anh làm papa cho các con tôi là được,như thế nào,không cần thì anh có thể mời ra khỏi đây"
"Tôi đồng ý ,sao có thể không chứ " không lấy em thì chả sao ,tôi sẽ khiến em lấy tôi hắc hắc..
bản thân anh còn không biết rằng chính câu nói này tương lai anh mới biết được người mà anh làm giải dược 'yêu' đó lại là cô ,khiến anh hết sức vui vẻ.