Ngay khi người dẫn chương trình vừa nói xong, bầu không khí trong hội trường đột nhiên trở nên yên tĩnh, có lẽ mọi người đều không ngờ người dẫn chương trình lại hỏi một câu như vậy.
Vốn nghĩ rằng Hoắc Thiên Kình sẽ không trả lời một câu hỏi nhàm chán như vậy.
Nhưng không ngờ anh lại đột nhiên mở lời.
"Không phải bây giờ
Câu này có chút không đầu không đuôi, nhưng người dẫn chương trình chỉ sững sờ một lúc, sau đó lập tức phản ứng lại, phấn khích hỏi: "Có nghĩa là anh Hoắc đã thích ai đó từ lâu rồi, vậy bây giờ có ở bên nhau không? Theo như tôi biết thì hiện tại anh Hoắc vẫn còn độc thân, vậy có phải anh Hoắc đang yêu thầm không?"
Hoắc Thiên Kình nheo mắt không trả lời câu hỏi này, nhưng hầu như tất cả mọi người đều đã biết đáp án.
Người dẫn chương trình vẫn muốn hỏi nữa, nhưng lúc này một đoạn quảng cáo được chèn vào, sau khi quảng cáo kết thúc thì đến phần lời kết của cuộc phỏng vấn.
Tổng Diếu tắt video đi, cũng hơi kinh ngạc, không ngờ một người đàn ông như Hoắc Thiên Kình lại yêu thầm một người phụ nữ. Nhưng mà cũng không biết người phụ nữ như thế nào mới xứng với một người đàn ông như vậy.
Rất nhanh sau đó, vấn đề này đã bị cô vứt ra sau đầu, Tống Diểu tiếp tục sửa lại bản vẽ.
Điện thoại lại đổ chuông, Tống Diểu liếc nhìn tên người gọi, trong lòng trở nên có chút bực bội, chặn luôn số điện thoại đó.
Một lúc sau, điện thoại lại đổ chuông lần nữa, lần này cô thở phào nhẹ nhõm nhấc máy.
"Diểu Diểu!"
Giọng nói có phần phấn khích của Nguyễn Khanh truyền tới từ đầu dây bên kia.
Câu lạc bộ Quân Đỉnh.
Nhờ sự giúp đỡ của nhân viên phục vụ, Tổng Diểu cuối cùng cũng tìm thấy Nguyễn Khanh đang lẩm la lấm lét ở một góc của sảnh chính.
Khi cô đi tới, Nguyễn Khanh đang buồn chán đổ nước chanh vào ly sâm panh trước mặt, liên tục ngẩng đầu nhìn về phía hành lang trong góc.
"Nhìn gì vậy?"
Tổng Diểu kéo chiếc ghế đối diện cô ấy rồi ngồi xuống, lúc này mới cảm thấy đầu óc đang choáng váng tỉnh táo lại một chút.
Nguyễn Khanh thấy cô đi tới, hai mắt lập tức sáng lên, cô ấy vẫy tay với Tổng Diểu, có chút phấn khích thấp giọng hỏi: "Cậu có biết cậu ba nhà họ Hoắc không?"
Tống Diểu biết câu này của cô ấy có ý gì, chỉ là hôm nay cô không khỏe, không có chút tinh thần nào cả, cô bèn nhắc nhở, "Nguyễn Khanh, bạn trai trước của cậu vừa mới chia tay chưa được một tuần"
“Nhưng cũng là chia tay rồi!” Nguyễn Khanh vỗ đùi, cảm thấy có chút không thoải mái với lời nói của Tống Diểu, trợn mắt liếc nhìn cô một cái, sau đó không nhịn được mà nói: “Tớ nói cho cậu. biết, lần này tớ rất nghiêm túc! Hôm đó tớ vừa liếc nhìn đã thấy anh ấy đứng ở cổng ủy ban nhân dân thành phố... áo sơ mi trắng vest đen, rõ ràng là màu sắc rất trầm nhưng anh ấy mặc lên thì lại nho nhã, quý phái đến mức... thật sự giống như một thiên sứ ấy! Một quý ông chuẩn chỉnh luôn! Mọi cử chỉ đều khiến tỷ mê mẩn.... Diểu Diểu, tớ nhất định phải cưa đổ được anh ấy!"
“Những người đàn ông mà cậu nói là muốn kết hôn có thể xếp hàng dài từ đây đến nhà bà rồi.” Tống Diểu uống một ngụm nước chanh, không quan tâm lắm đến lời nói của Nguyễn Khanh.
Nguyễn Khanh là bạn từ bé của Tống Diểu, là nữ hoàng tin đồn nổi tiếng trong làng giải trí, điển hình của người coi đàn ông như quần áo, có trải nghiệm tình yêu hoàn toàn trái ngược với Tống Diểu. Chỉ là mỗi lần theo đuổi một người đàn ông, cô ấy luôn ôm ý nghĩ kết hôn với anh ta, nhưng rất rõ ràng, cho đến bây giờ cô ấy vẫn độc thân...
“Diểu Diểu, lần nào cậu cũng đả kích tớ thế, chẳng trách lần hẹn hò nào của tớ cũng không suôn sẻ" Mặt Nguyễn Khanh lập tức trầm xuống, diễn xuất của Ảnh hậu bùng lên, hốc mắt đỏ hoe, nước mắt cũng sắp tuôn ra đến nơi. Tống Diểu đau đầu bóp trán, "Được rồi được rồi, tớ ủng hộ cậu theo đuổi, cố lên, tớ tin ở cậu."