Kỷ Dung đứng ngoài cửa thò đầu vào, nhìn thấy nụ cười tươi rói của Giang Nguyên tự dưng thấy hơi đau mắt, nhưng cũng thấy xinh đẹp ghê.
Quen biết Giang Nguyên lâu thế mà trừ lúc thấy Giang Nguyên cười trong giờ học lúc nãy, đây mới là lần thứ hai anh thấy cậu cười tươi như vậy.
Thò đầu vào phòng khiến Kỷ Dung ngửi được mùi pheromone Alpha của Arlos trong phòng càng nồng nặc hơn, anh cau mày, không hiểu vì sao tự nhiên cảm thấy khó chịu.
"Các cậu vừa làm gì trong phòng đấy?"
Giang Nguyên nhìn thấy Kỷ Dung. Bởi vì vừa xác nhận bản thân không phải Omega, cậu thấy Kỷ Dung cũng vừa mắt hơn nhiều. Thấy Kỷ Dung hỏi, Giang Nguyên nghĩ nghĩ rồi trả lời: "Không có gì, chỉ làm một thử nghiệm nhỏ thôi."
"Thử nghiệm? Thử nghiệm gì?" Nghe thấy Giang Nguyên nói là làm thử nghiệm, tâm trạng Kỷ Dung tốt lên trông thấy, giống như bầu trời đầy mây đen đột nhiên trở nên quang đãng hơn, anh đút tay vào túi quần, dựa cửa ngó vào hỏi han.
Giang Nguyên nói: "Liên quan gì đến cậu đâu."
Nghe thấy Giang Nguyên nói thế, thân hình đang tựa cửa lung lay suýt đổ. Đặc biệt là khi ngửi thấy mùi Alpha khác tràn ngập trong phòng Giang Nguyên, Kỷ Dung cảm thấy tức đến nghẹt thở, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn cậu, sau đó quay ngoắt đầu đi thẳng.
Giang Nguyên hơi bối rối khi thấy anh như vậy.
Thái độ tên này như kiểu hơi tức giận ấy nhỉ?
Thôi, quên đi, Giang Nguyên đóng sập cửa lại, xoay người đi vào phòng khách, cầm máy liên lạc trên sofa lên, bấm vào diễn đàn ẩn danh.
Chủ topic: "Tôi vừa tìm một Alpha để xác nhận bằng cách đóng cửa kín lại, bảo cậu ta phóng pheromone trước mặt tôi. Cơ thể tôi không có cảm giác gì lạ, cũng không thấy khó chịu gì cả."
Comment 34: "Ồ, chủ top vẫn online à. Thấy lâu lâu cậu không trả lời tui còn tưởng cậu off rồi. Sao xác nhận lại mà mất thời gian thế?
Nếu không thấy có cảm giác gì lạ thì chắc chắn không có vấn đề gì đâu. Nếu đúng là đang phân hóa, cho dù bất kỳ Alpha nào cũng sẽ khiến cậu thấy người nóng lên đó. Nếu cậu không thấy thế thì trường hợp của cậu là bình thường nha."
Chủ topic: "Cảm ơn cậu."
Comment 38: "Tôi là số 4 đây, hê hê, tôi nghĩ là cậu thấy nóng trong người vì nguyên nhân khác đấy."
Chủ topic: "Gì cơ?"
Comment 40: "Phụt, ha ha. Rõ ràng thế còn gì nữa? Chủ top à, cậu thích Alpha kia đúng không?"
Thích Kỷ Dung á?
Tuyệt đối không thể nào. Cho dù Kỷ Dung có đúng 100% gu của cậu thì anh ta vẫn là một Alpha. Chỉ cần điểm này thôi đã bị loại ngay từ vòng gửi xe rồi. Họ có thể là bạn cùng lớp, bạn thân, đồng chí,... chứ tuyệt đối không thể làm vợ chồng.
Giang Nguyên ngẫm nghĩ, thấy mình với Kỷ Dung quen nhau chưa đến một tuần, chắc chắn không thể nào thích nhau nhanh thế được.
Thế nhưng đúng là lạ thật đấy, mỗi lần ở cùng với Kỷ Dung, người cậu đều nóng lên, mặc dù không có dấu hiệu nào giống Omega nhưng chuyện khác thường xảy ra với cơ thể mình khiến cậu cảm thấy không ổn chút nào, có đúng là vì cậu ấy quá đẹp trai không nhỉ?
Giang Nguyên thầm nghĩ, dù sao thì cậu cũng là thứ đàn ông nông cạn, là con trai, thích con trai, chỉ vì đối phương hợp gu mình mà thấy người nóng lên chắc cũng có khả năng ha.
Phòng 215 bên cạnh, Arlos tóc nâu tội nghiệp đang sợ hãi. Hành động lúc nãy của Giang Nguyên dọa cậu chết khiếp đi được, một Beta mà dán sát vào người cậu như thế!
Cậu là Alpha chân chính, không phịch Beta đâu! Vừa nãy cậu đã nói với Giang Nguyên rồi, chắc là Giang Nguyên sẽ hiểu thôi đúng không? Trời đất ơi! Xin hãy tha cho cậu đi! Nếu Beta như Giang Nguyên mà thật sự theo đuổi cậu, cậu làm sao mà cưỡng lại được!
Chẳng lẽ cậu sẽ ở bên một Beta?
Trong đầu Arlos hiện lên hình ảnh mình bị Beta đẹp trai nọ đè vào tường, tự dưng thấy tò mò, nếu lúc nãy cậu không chạy trốn thì Giang Nguyên sẽ làm gì cậu đây?
Sẽ hong xử cậu tại chỗ luôn đâu đúng hong?
Không, Giang Nguyên là Beta. Có làm gì thì cũng phải là cậu làm mới đúng!
Arlos mông lung suy nghĩ, cậu hít một hơi thật sâu rồi dùng tay vỗ nhẹ vào má.
Đậu móa, cậu hơi có chút mong đợi chuyện sẽ xảy ra là thế quái nào nhỉ?
Không, cậu là Alpha chân chính, không phịch Beta. Đẹp trai đến đâu cũng không!
- ----
Artemiru là tình yêu thầm kín mà khum ai phát hiện ra
- ----
Hôm sau là lễ khai giảng, Giang Nguyên dậy sớm, mặc bộ đồng phục mới.
Đồng phục là một quân phục màu đen thẳm, cậu mặc vào trông gầy hơn so với áo thun quần thể thao trước đó, cũng cao hơn, ngũ quan vốn dĩ đã đẹp nay lại càng cuốn hút khiến người nhìn vào không thể rời ánh mắt. Chiếc quần dài bọc lấy cơ bắp săn chắc khỏe mạnh, xuyên qua những nếp uốn của chiếc quần có thể tưởng tượng đường cong sạch sẽ xinh đẹp của đôi chân dài miên man.
Bên cạnh cậu là Kỷ Dung, cũng đang mặc đồng phục. Kỷ Dung đẹp trai vô cùng, trước đây anh hơi lãng tử, trên mặt lúc nào cũng treo nụ cười lưu manh, thế nhưng hôm nay trông anh thật sự đứng đắn nghiêm túc.
Đôi mắt đen láy của Kỷ Dung như chứa một hồ băng lạnh lẽo, mái tóc đen hơi lộn xộn, khuôn mặt nghiêm trang, chỗ nào anh đi qua nhiệt độ như thể giảm xuống tận 10 độ.
Kỷ Dung liếc nhìn Giang Nguyên, khóe miệng cong lên, ngón tay chạm nhẹ vuốt ve lông mày của mình.
Anh...
Tối qua lại mơ một giấc nữa.
Người trong mơ lại là Giang Nguyên, còn là Giang Nguyên với cái bụng bự, dọa anh sắp suy nhược thần kinh đến nơi rồi.
ANh mơ thấy Giang Nguyên mỉm cười với mình, mơ thấy anh ôm Giang Nguyên vào lòng, phóng pheromone một cách điên cuồng, còn mơ thấy Giang Nguyên thở dốc bên tai anh.
Có lẽ lần đầu còn bỡ ngỡ, lần hai đã quen rồi, lần đầu tiên mơ thấy Giang Nguyên còn hoang mang không tin nổi, lần thứ hai mơ thấy Giang Nguyên đã cảm thấy chẳng có vấn đề gì, chỉ có điều...
Cuối giấc mơ, anh thấy một người đàn ông tên là Tống Di Thụy trông giống hệt Arlos đến gặp anh và tự nhận mình là cha đứa bé trong bụng Giang Nguyên. Anh sợ đến mức giật mình tỉnh lại, tỉnh dậy rồi toàn thân đổ mồ hôi lạnh, sau đó thao thức suốt đêm.
Giang Nguyên chắc chắn chẳng biết gì về mấy giấc mơ của Kỷ Dung. Cậu còn chưa trả lời tin nhắn của Tống Di Thụy.
Lúc này, cậu đang cúi đầu trả lời tin nhắn Tống Di Thụy gửi đến tối qua.
Hôm qua, thấy Giang Nguyên không trả lời tin nhắn cầu hôn của mình, Tống Di Thụy có nhờ bạn bè tư vấn thì thấy mình có thể đã làm sai gì đó, nên buổi tối lại gửi cho Giang Nguyên một tin nhắn khác: "Bé Nguyên, có phải vì anh không nói trực tiếp với em lúc em sắp đi nên em thấy không vui không?"
Giang Nguyên trầm mặc một lát, trả lời: "Không đâu."
Giang Nguyên gửi tin đi xong không thấy Tống Di Thụy trả lời ngay, chắc vẫn đang ngủ, cậu thở phào nhẹ nhõm. Cậu chỉ lo Tống Di Thuy đọc được tin lại tiếp tục nhắn đến nhắc chuyện cưới xin với cậu, may mà anh ta ngủ rồi.
Kỷ Dung thấy vẻ mặt Giang Nguyên nhẹ nhõm hơn, không nhịn được quay lại nhìn vào cậu.
Nhìn kỹ lại thì thấy Giang Nguyên còn xinh đẹp hơn so với trong giấc mơ. Nhớ đến mấy cảnh lộn xộn trong giấc mơ, ánh mắt Kỷ Dung lại không tự chủ lia xuống dưới bụng Giang Nguyên.
Nhận thấy ánh mắt của Kỷ Dung, Giang Nguyên không thể không hỏi lại: "Cậu làm gì đấy?"
Kỷ Dung không vui khi thấy Giang Nguyên cau mày, hầu kết anh di chuyển lên xuống, cần cổ cứng ngắc quay mặt đi. Dù sao thì anh cũng không dám kể lại nội dung giấc mơ khó tả của mình đêm qua được đúng không?
Kỷ Dung chỉ vào đám người phía trước, đánh trống lảng: "Buổi lễ sắp bắt đầu rồi."
Giang Nguyên nhìn theo hướng anh chỉ, ừ nhẹ một tiếng. Hai người có mặt không sớm không muộn, vừa đúng năm phút nữa sẽ bắt đầu lễ khai giảng. Lúc này, gần như toàn bộ tân sinh viên đều đã ngồi vào chỗ của mình.
"Giang Nguyên!" Giang Nguyên vừa ngồi xuống đã nghe thấy một giọng nói dễ nghe gọi cậu từ xa.
Cậu quay đầu lại, thấy Kế Dương dẫn ba người bạn cùng phòng đi tới. Sau đó Kế Dương chỉ vào máy liên lạc trên tay cậu, ra hiệu cậu kiểm tra một chút.
Kế Dương: Sau buổi lễ chúng ta đi ăn tối đi.
Giang Nguyên nghĩ nghĩ rồi trả lời: Ok.
Tiện đi ăn tối với Kế Dương, cậu cũng muốn hỏi Kế Dương có việc gì kiếm tiền được không, chứ xin tiền Phương Thi để mua quà sinh nhật cho em trai nuôi thì cậu hơi xấu hổ.
Lớp 1, 2, 3 của khoa Cơ Giáp đều ngồi ở mấy hàng phía trước, Arlos hơi yếu tim sau chuyện hôm qua, lúc cậu ta đến chỉ còn một chỗ ngồi bên trái Kỷ Dung. Arlos liếc nhìn Giang Nguyên đang ngồi bên phải Kỷ Dung, hít thật sâu, tự trấn an bản thân là không sao đâu rồi bước sang ngồi xuống cạnh Kỷ Dung.
Cậu ta vừa ngồi xuống, những người xung quanh Kỷ Dung chợt thấy áp suất không khí xung quanh đã thấp nay lại càng thấp hơn.
Tiếng chuông vang lên, buổi lễ bắt đầu.Trong suốt buổi lễ, một ông cụ râu tóc bạc phơ đeo kính gọng vàng đang phát biểu, sau khoảng nửa tiếng, một người khác lại bước lên thay thế. Nói thật là nội dung chả khác gì nhau. Giang Nguyên cũng không để ý nghe lắm.
Kỷ Dung ngồi cạnh cũng không tập trung, hai người xuất hiện trong giấc mơ của anh đêm qua hiện đang ngồi hai bên trái phải đây này.
Giang Nguyên ngồi bên phải thì cứ nhìn thẳng như thể đang nghe hiệu trưởng phát biểu, thực tế Kỷ Dung có thể nhìn ra mắt cậu hoàn toàn không có tiêu cự, không biết tâm hồn đã treo ngược ở cành cây nào rồi.
Còn Arlos đang ngồi bên phải thì...
Lúc này, Arlos thấp thỏm ngồi cạnh Kỷ Dung đang cảm thấy may mà Kỷ Dung lại ngồi giữa, ngăn cách cậu và Giang Nguyên.
Tối qua sau khi về phòng, cậu đã phải xem một đống phim thần tượng về các Alpha độc đoán phải lòng Omega xinh đẹp, tẩy đi khuôn mặt đẹp trai của Giang Nguyên trong đầu mình, sau đó mới bình tĩnh lại.
Thế nhưng hôm nay lúc cậu nhìn thấy khuôn mặt của Giang Nguyên, em gái Omega xinh đẹp đêm qua trong phim lại sắp bị đổi mặt mất rồi!
Hu hu hu, tui khổ quá mà!
Beta như Giang Nguyên mà theo đuổi thì cậu đỡ làm sao được?
Nghĩ đến điều này, mặt cậu càng đỏ hơn.
Kỷ Dung ngồi cạnh thấy Arlos đỏ mặt, khóe miệng nhếch lên. Arlos này bị làm sao thế? Sao lúc nào cũng thấy cậu liếc sang Giang Nguyên thế hả?
Mặt tên này vẫn đỏ bừng như đít khỉ, không biết đang tưởng tượng lung tung cái gì trong đầu! Kỷ Dung thấy cực kỳ khó ở.
Hờ hờ.
Thằng nhóc Arlos này có chuyện quái gì thế? Có biết Giang Nguyên đã có bạn trai Alpha rồi không? Nhìn chằm chằm Giang Nguyên thế là có ý đồ gì? Định làm bồ nhí Alpha à? Xin hỏi cậu là sinh viên khoa Cơ Giáp của trường Quân Đội Đệ Nhất, sau này sẽ gia nhập quân đội, cậu thật sự muốn có một lịch sử đen tối như thế à?
Muốn làm bồ nhí Alpha? Với cái nhan sắc kia của cậu có làm nổi không?