Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chạy nhanh vậy làm gì”

Niên Bạch Hiên liền giựt tay ra khỏi tay của Mạc Vỹ

“Tôi chạy khi nào, chỉ là Tư Ái Lạc đang tìm tôi, không tiện ở lại đây”

“Thật sao”

Mạc Vỹ nhìn cậu, Niên Bạch Hiên nói thật chỉ có điều cậu cũng muốn chạy thật, cậu là Omega, ở chung phòng với một Alpha trội không thích hợp chút nào đâu

“Cậu không tin thì mở máy giám sát bên ngoài mà xem, Tư Ái Lạc đang ở bên ngoài, nếu tôi còn không đi ra cậu ta sẽ đạp cửa nơi này đấy”

Niên Bạch Hiên biết Tư Ái Lạc lo lắng cho cậu, mỗi khi Tư Ái Lạc nổi giận thật đáng sợ a, cậu càng không muốn cùng lúc chịu áp bức của hai Alpha, đáng sợ a, cầu từng chứng kiến cảnh một Omega đứng giữa hai Alpha đang nỗi giận như hai con thú mất kiểm soát, pheromone thả ra khiến vị Omega kia đau đớn vô cùng

“Tôi đưa cậu ra ngoài”

Lúc cảnh cửa mỡ ra, cũng may Tư Ái Lạc vẫn còn chưa động thủ, Niên Bạch Hiên mỉm cười cứng nhắt nhìn Tư Ái Lạc đang đen mặt

“Niên Bạch Hiên cậu chết với tôi”

Tư Ái Lạc nói rồi kéo Niên Bạch Hiên đi còn không quên lườm Mạc Vỹ một cái

Trở về phòng của Niên Bạch Hiên, Tư Ái Lạc mặt không chút thay đổi, hắn vẫn đang rất giận, lo lắng cho Niên Bạch Hiên suốt thời gian qua thế mà cậu cứ lao đầu vào cái tên Mạc Vỹ kia, nếu tên Mạc Vỹ kia biết bí mật Omega của cậu, cậu chắc chắn sẽ bị đuổi khỏi trường, đến lúc đó Tư Ái Lạc cũng không cứu được cậu

Niên Bạch Hiên biết Tư Ái Lạc muốn mắng mình liền nhanh chóng lên tiếng trước



“Tôi biết cậu lo lắng cho tôi, nhưng mà an tâm Mạc Vỹ không có ý xấu với tôi càng không cần lo lắng”

“Cậu làm sao biết cái tên đó không có ý xấu với cậu, Niên Bạch Hiên cậu ngây thơ quá đấy biết không”

Tư Ái Lạc tức giận mắng người, hắn là vì muốn bảo vệ cậu cho nên mới như vậy, nếu như không để cậu cách xa đám Alpha sớm muộn gì cũng sẽ có người nhận ra Niên Bạch Hiên là Omega mất thôi, đến lúc đó Tư Ái Lạc không dám tưởng tượng

Niên Bạch Hiên không biết giải thích như thế nào, cậu lấy kinh nghiệm tiếp xúc với Mạc Vỹ ở cả hau kiếp, Mạc Vỹ chưa bao giờ là người lợi dụng điểm yếu người khác mà hãm hại cả

Tư Ái Lạc muốn mắng nhưng nghĩ đến bộ dạng sáng nay của Niên Bạch Hiên lại không nỡ mắng chỉ thở dài một hơi rồi đưa ra một lọ thuốc

“Cầm lấy, nếu không ngủ được thì uống một viên, tôi xin ở chỗ Phàm Ân đấy, nhớ là chỉ một viên có biết không”

Niên Bạch Hiên vui vẻ nhận lấy sau đó cũng nhanh chóng đuổi Tư Ái Lạc ra khỏi phòng

Đêm hôm ấy cậu lại lần nữa như rơi vào một chiều không gian khác. Cậu thấy được hình ảnh Mạc Vỹ, Mạc Vỹ của lúc này không còn vẻ thiếu niên ngày nào nữa. Trước ngực đeo uy hiệu đại tướng nhưng trên mặt biểu tình không hề vui vẻ một tí nào, dường như chất chứa nỗi buồn thì phải

Cậu muốn bước đến nhưng lại lần nữa rơi đến một nơi khác, nơi này chính là nhà của bọn họ, căn nhà trước đây, trong nhà là hình ảnh hai người đang cự cãi vô cùng lớn tiếng

Niên Bạch Hiên nhớ, đây là lần hai người cãi nhau đến mức đường ai nấy đi, cậu còn ném nhẫn trả lại cho Mạc Vỹ, Niên Bạch Hiên bước từng bước đến bên trong nhà hai người người đàn ông đang trưởng thành lại cãi nhau một cách trẻ con

“Bạch Hiên cậu đừng có quá đáng như vậy, tôi đã nói tôi không hề có gì cả, rốt cuộc có nghe tôi giải thích không”

“Tôi chính là không nghe, cậu muốn tôi nghe điều gì, tại sao rõ ràng cậu biết Tư Ái Lạc chết như thế nào lại giấu tôi, rốt cuộc cậu có liên quan đến cái chết của Tư Ái Lạc không”



“Niên Bạch Hiên cậu tạu sao cứ nhắc đi nhắc lại chuyện của Tư Ái Lạc, cậu là thích hắn ta có đúng không, một mình tôi chưa đủ với cậu sao còn có Tư Ái Lạc”

Người nam nhân kia tức giận đến mức đập bể cái ly trên bàn, mãnh thuỷ tinh vô tình làm bị thương chân của người nam nhân còn lại

“Mạc Vỹ cậu thay đổi rồi, cậu không phải Mạc Vỹ mà tôi biết, cậu về Mạc gia của cậu đi tôi không thể tiếp tục sống chung với cậu nữa”

“Cậu đuổi tôi về Mạc gia là muốn tôi đi cưới Omega khác sau, Niên Bạch Hiên cậu nghĩ kĩ chưa, cậu vì chuyện của Tư Ái Lạc khiến chúng ta tranh cãi, bây giờ cậu còn muốn tôi cưới người khác sao”

“Đúng vậy, tôi mệt mỏi lắm rồi, Mạc Vỹ hai Alpha thật sự rất khó, tôi cũng mệt rồi, chúng ta buông tha cho nhau đi, vốn dĩ chúng ta không chung một thế giới, cậu trở về làm Mạc tướng của cậu, còn tôi thì cứ mặc kệ tôi đi”

Người kia tức giận

“Niên Bạch Hiên cậu chắc chắn những điều cậu nói đúng không, được, cậu cút khỏi nơi này, đây là nhà của tôi, cậu cút ra khỏi đây từ bây giờ chúng ta không còn bất cứ liên hệ gì nữa, tôi không muốn nhìn thấy cậu thêm một lần nào nữa, đi mà tìm người bạn đã chết của cậu, đi mà tự sinh tự diệt. Tôi hối hận thật đấy Niên Bạch Hiên tôi vì cậu không cần bất cứ thứ gì bỏ mặc tất cả chỉ ở bên cậu, còn cậu có bao giờ nghĩ đến tôi hay chưa, chưa một lần nào cả, cậu chỉ biết bản thân cậu”

Người kia liền không ngần ngại tháo nhẫn trên tay ném xuống rồi bỏ đi

Niên Bạch Hiên ở bên ngoài đang ngăn bản thân không được rơi nước mắt, cậu thầm xin lỗi Mạc Vỹ, cậu xin lỗi, xin lỗi vì bỏ hắn mà đi, cậu xin lỗi nhưng lúc đó cậu không có lựa chọn, nếu cậu không bỏ đi Mạc Vỹ nhất định sẽ chết, cậu không có lựa chọn, cậu liên luỵ Mạc Vỹ nhiều như vậy cậu không muốn tiếp tục liên luỵ hắn, cậu có lỗi với hắn

Nhìn người bên trong điên cuồng đập bỏ mọi thứ sau đó ngồi gục xuống mà khóc cậu cũng đau đớn lắm, ngày hôm đó khi cậu bước ra khỏi nhà cậu cũng đau vô cùng nhưng chỉ có như vậy hai người họ đều có thể sống mà thôi

Niên Bạch Hiên không biết bản thân đã đứng ở đó trong bao lâu nhìn Mạc Vỹ bên trong nhà đang khóc, đến khi cậu nghe âm thanh bên ngoài gọi lớn tên cậu cậu mới tỉnh dậy

Là Tư Ái Lạc, Tư Ái Lạc lúc đến phòng cậu liền thấy cậu co ro trên giường tình trạng không hề ổn chút nào lại liên tục khóc. Hắn lập tức truyền tin cho Phàm Ân, Phàm Ân bảo hắn nhanh chóng đánh thức cậu vậy sau đó đợi hắn đến kiểm tra

Niên Bạch Hiên mơ màng tỉnh dậy, Tư Ái Lạc ôm lấy cậu vào lòng, Niên Bạch Hiên vẫn không ngừng rơi nước mắt, đó không phải ác mộng mà đó là hiện thực, hiện thực ngày mà cậu cùng Mạc Vỹ cắt đứt quan hệ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK