Chương 13: Cứ chờ bị đuổi ra khỏi cửa đi
Tôn Hàn bật cười.
Bất kể dùng cách thức gì, cuối cùng cũng đã tiến được một bước.
“Cô muốn sự bù đắp như thế nào?”
Tôn Hàn nhún vai, nhìn quanh phòng làm việc, không hề khách sáo: “Bất kể cô muốn thừa nhận hay không, sau khi ra tù, cuộc sống của tôi tốt hơn tưởng tượng của cô rất nhiều”.
“Ví dụ như vị trí tổng giám đốc của công ty này, không tốn một tí sức lực nào đã lấy được rồi. Nếu tôi muốn, mua cả công ty này cũng không thành vấn đề”.
“Chỉ cần cô đưa ra phương thức bù đắp, tôi có thể làm được hết!”
Giọng điệu của Tôn Hàn rất thong dong và tự tin khiến người ta không nghe ra được một chút khoác lác nào.
“Thật sao? Bù đắp thế nào cũng có thể làm được?”, Liễu Y Y bắt đầu nhìn nhận vấn đề này một cách nghiêm túc, cô hỏi với vẻ bán tín bán nghi.
“Chí ít thì ở Giang Châu này, chuyện gì tôi không làm được, người khác cũng không làm được!”
Do dự hồi lâu, Liễu Y Y mới cất giọng đầy kiên định: “Được, tôi có một cô con gái, khi con bé mới đầy tháng đã bị đám buôn người bắt cóc mất. Chỉ cần anh có cách giúp tôi tìm được con gái về, tôi sẽ tha thứ cho anh!”
Chuyện của con gái vẫn là khúc mắc trong lòng Liễu Y Y, nhưng giữa biển người mênh mang, chỉ dựa vào sức lực của mình cô, làm sao tìm được con gái về?
“Cô kết hôn rồi?”, Tôn Hàn im lặng trong chốc lát rồi mới hỏi.
Những tin tức này, Từ Khang Niên không nói với anh.
Giọng nói của Liễu Y Y trở nên lạnh nhạt: “Việc này không liên quan gì đến anh, anh cứ trả lời đi, có thể giúp tôi tìm con gái hay không?”
“Bao nhiêu tuổi rồi?”, Tôn Hàn không trả lời thẳng vào vấn đề.
Liễu Y Y suy ngẫm trong chốc lát rồi nói: “Mới được năm tuổi!”
Tôn Hàn lẩm nhẩm trong lòng, năm tuổi chắc không có quan hệ quá nhiều với mình, chắc hẳn là đứa trẻ của Liễu Y Y với người khác.
“Chuyện này tôi sẽ cố gắng, việc khác thì sao? Ví dụ như cứu mẹ cô?”
“Cứ làm xong chuyện thứ nhất đi rồi hẵng nói”.
Giọng điệu của Liễu Y Y rất lạnh lùng. Nhờ Tôn Hàn giúp cô tìm con gái cũng coi như ôm lấy hi vọng cuối cùng.
Vả lại, anh có trách nhiệm phải đi tìm!
Tôn Hàn gật đầu, bưng tách trà lên nhấp một ngụm: “Chuyện bù đắp tạm thời đến đây đã, bây giờ tôi sẽ nói đến yêu cầu của tôi với cô”.
“Anh còn có yêu cầu?”
Tôn Hàn đáp: “Tất nhiên là phải có rồi. Bất kể năm đó tôi gây ra tổn thương lớn đến đâu cho cô thì xét từ góc độ pháp luật, tôi đã thi hành án sáu năm rưỡi, không cần bồi thường gì nữa. Tôi muốn bù đắp cho lỗi lầm đã qua coi như xuất phát từ lương tâm. Vậy thì, tôi đưa ra một chút yêu cầu với cô cũng không quá đáng chứ?”
Nụ cười của Liễu Y Y càng thêm lạnh lùng vì tưởng rằng Tôn Hàn có mưu đồ gì đó với cô: “Cuối cùng cũng lòi đuôi cáo rồi! Hờ, tôi nói cho anh biết, đừng hòng tôi đồng ý với đòi hỏi quá đáng gì của anh!”
Tôn Hàn lắc đầu: “Không thể tính là đòi hỏi gì quá đáng được, cũng chỉ là hai yêu cầu liên quan đến công việc của cô”.
“Thứ nhất, cô cần phải đi làm ở công ty thời trang Sâm Uy, nhưng không phải là chuyên viên thiết kế thời trang mà là một nhân viên nghiệp vụ. Chỉ cần cô trở thành nhân viên kinh doanh với sản lượng đứng đầu trong ba tháng, tôi sẽ đồng ý với bất kỳ yêu cầu nào mà cô đưa ra”.
“Bao gồm cả việc yêu cầu tôi rời khỏi thành phố này!”
“Anh đang làm khó tôi đấy à? Tôi học thiết kế thời trang, không phải là bán hàng! Bộ phận bán lẻ của thời trang Sâm Uy toàn là tinh anh được chọn tới chọn lui, tôi dùng cái gì để cạnh tranh với người ta?”
Bảo cô làm nhân viên kinh doanh giỏi nhất trong ba tháng, đúng là chuyện mơ tưởng hão huyền!
Trên gương mặt Tôn Hàn lộ ra vẻ khinh thường: “Đó là cô không tự tin thôi. Thời đại nào cũng không thiếu những người trẻ tuổi tài giỏi khiến người ta phải bất ngờ. Chỉ cần cô có lòng, chưa chắc không làm được! Sao hả, chỉ một yêu cầu nhỏ như thế cô đã sợ sao?”
“Hay là, cô bán cá ở chợ đến mức nghiện luôn cảm giác ấy rồi?”
Thỉnh tướng không bằng khích tướng!
Liễu Y Y ghét nhất là giọng điệu cao cao tại thượng này của Tôn Hàn, bèn hạ quyết tâm: “Được, tôi đồng ý với anh. Nếu tôi đạt thành tích kinh doanh đứng đầu trong ba tháng, cảm phiền anh cút hẳn ra khỏi thành phố này!”
Bây giờ cô đã đủ hèn mọn lắm rồi, còn sợ thua thê thảm hơn nữa sao?
Tôn Hàn gật đầu với vẻ hờ hững: “Chỉ cần cô làm được, tôi cũng có thể làm được. Việc thứ hai, để báo đáp tôi vì đã cho cô công việc này, kể từ ngày hôm nay, cô cần phải đưa đón con gái tôi đi học không công, đồng thời phải hướng dẫn bài vở cho nó!”
“Cô phải biết rằng, học sinh bây giờ khác xưa nhiều lắm, nhất là khi con gái tôi đã lên lớp lớn ở trường mẫu giáo, sắp vào lớp một rồi. Nếu không chuẩn bị tốt căn bản thì sau này khó lòng theo kịp”.
“Tôi cũng đang phiền lo lắm, không tìm được giáo viên hướng dẫn tốt. Tất nhiên, nói cho dễ nghe là giáo viên hướng dẫn, nói khó nghe một tí thì là bảo mẫu”.
Nghe thấy câu này, Liễu Y Y tức hộc máu: “Anh nói gì cơ? Bắt tôi đưa đón con gái anh đi học, làm giáo viên hướng dẫn kiêm bảo mẫu?”
“Có vấn đề gì sao?”, Tôn Hàn mỉm cười hỏi lại.
“Tôi không đồng ý!”
Liễu Y Y chẳng buồn nghĩ ngợi gì đã từ chối. Bảo cô chăm sóc con gái của kẻ thù, chuyện này cô không làm được!
“Không sao, nếu cô không đồng ý chuyện này thì bất kỳ chuyện gì mà tôi đã hứa với cô trước đó, tôi cũng không đồng ý, bao gồm cả việc giúp cô tìm con gái”.
Tôn Hàn lạnh lùng nói, đột nhiên vỗ đầu một cái: “Ồ, còn cả tờ giấy vay nợ hai trăm nghìn tệ với lãi suất cao đang ở trong tay tôi nữa. Nếu cô không đồng ý, tin tôi đi, tờ giấy này sẽ biến thành cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà”.
“Cô sẽ rất tuyệt vọng đấy!”
Cảm giác bị sỉ nhục mãnh liệt bỗng chốc trào lên trong lòng, Liễu Y Y giận dữ nhìn chằm chằm vào người đàn ông này, chỉ muốn ăn tươi nuốt sống anh.
“Tên ác ma này!”
Cô bị Tôn Hàn hại thành thế này, anh còn không chịu buông tha!
Trên gương mặt Tôn Hàn không có bất kỳ biểu cảm nào, lặng lẽ chờ đợi đáp án từ Liễu Y Y.
“Tôi, tôi đồng ý với anh!”, cuối cùng, Liễu Y Y đành đồng ý trong khuất nhục.
Cô đâu còn sự lựa chọn!
Tôn Hàn lãnh đạm: “Tới bộ phận kinh doanh báo danh đi, ba giờ chiều tan ca sớm, cùng tôi đi đón con gái tôi”.
Đùng!
Cánh cửa phòng làm việc bị đóng rất mạnh, Tôn Hàn cảm nhận được sự giận dữ từ Liễu Y Y.
Anh cũng cảm thấy mình làm hơi quá đà, nhưng biết làm sao được?
Anh hi vọng sự bù đắp cho Liễu Y Y không chỉ dừng lại ở mặt vật chất.
Anh càng hi vọng rằng, cô gái này có thể một lần nữa bước lên sân khấu thuộc về cô ấy, bung tỏa thứ hào quang của riêng cô ấy.
“Con gái?”
Tôn hàn sững người hồi lâu, lấy điện thoại ra gọi cho Từ Khang Niên, nhờ Từ Khang Niên điều tra chuyện về con gái của Liễu Y Y.
Sau khi cúp máy, Tôn Hàn tới phòng họp, mở cuộc họp bất thường với các lãnh đạo cấp cao của công ty thời trang Sâm Uy, nội dung cuộc họp tất nhiên là về vấn đề thay đổi của vị trí tổng giám đốc.
“Tổng giám đốc Tôn, đợt này sức khỏe của tôi không tốt lắm, cần phải xin nghỉ mấy ngày. Ban nãy tôi đã báo cáo với tổng giám đốc Lý rồi, anh sẽ không đến mức không đồng ý chứ?”
Sau khi hai đời tổng giám đốc tiến hành bàn giao xong, Vương Bách Xuyên bỗng đứng lên, tỏ thái độ bỡn cợt.
Tuy những người khác không biết Vương Bách Xuyên đang nghĩ cái gì mà lại xin nghỉ vào lúc này, nhưng có thể đoán ra được, với “cá tính” của Vương Bách Xuyên, chắc chắn không phải chuyện gì tốt lành.
“Tổng giám đốc Tôn, hai ngày trước phó giám đốc Vương đã nói với tôi về chuyện sức khỏe rồi, bị ốm thật, cậu không cần cả nghĩ!”, Lý Tông Đạo cũng đứng lên nói đỡ cho Vương Bách Xuyên.
Tôn Hàn cười cười, trong giọng nói phảng phất thâm ý: “Được thôi, giám đốc Vương muốn nghỉ ngơi bao lâu thì cứ nghỉ bấy lâu”.
Có bị ốm hay không, Tôn Hàn phân biệt được chứ, chỉ không muốn để tâm thôi.
“Thế thì tôi yên tâm dưỡng bệnh được rồi, nhưng mà Tôn Hàn, vận hành công ty không phải trò chơi con nít, đừng để mới vài ngày đã cầu xin tôi quay về nhé!”
Vương Bách Xuyên không ngừng cười khẩy, hắn ta đã nghĩ tới viễn cảnh Tôn Hàn bị đuổi khỏi công ty rồi.
Ra khỏi tòa nhà công ty, Vương Bách Xuyên lập tức gọi điện thoại cho Châu Kỳ Hoa, cười ha hả nói: “Giám đốc Châu, tối nay không có việc gì chứ, tôi mời anh đi massage tí được không?”
“Được, không gặp không về nhé!”
Cúp điện thoại, Vương Bách Xuyên mỉm cười dữ tợn, lầm bầm: “Tôn Hàn, cái thằng nhãi vừa mới mọc lông này, dựa vào cái gì mà đòi tranh chức tổng giám đốc với tao? Cứ chờ bị đuổi ra khỏi cửa đi!”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK