"Chị Thiến Thiến cũng từng bán hàng, thích hợp bán quần áo." Diệp Tinh gật đầu.
Diệp Thiến Thiến là con của chú út, cùng tuổi với Diệp Tinh, nhưng đi học đến lớp ba thì không học nữa, một là thành tích không tốt, hai là nhà nghèo, hiện tại đang làm việc trong nhà máy, lương một tháng ba ngàn.
Diệp Thiến Thiến còn có một người em trai tên là Diệp Phong, vừa vào học lớp 11.
"Tiểu Tinh, đợi lát nữa cơm nước xong con đến nhà chú út xem một chuyến, ba ở nơi này có một vài thứ muốn cho chú ý." Diệp Kiến An nói.
"Chị Thiến Thiến con còn chưa trở về thì con cũng cùng chú út con nói chuyện một chút."
"Con biết rồi thưa ba." Diệp Tinh gật đầu.
Nhà chú út của Diệp Tinh cũng ở trong tiểu khu này, khoảng cách cũng không phải rất xa, đi vài phút là tới.
Cả nhà ăn một bữa cơm ngon, sau đó Diệp Tinh mang theo một ít đồ đi về phía nhà chú út.
Rất nhanh hắn đi tới một chỗ, lúc này cửa nơi này lại có sáu người, trong đó có bốn nam sinh, hai nữ sinh, nhìn qua tuổi tác cũng không lớn, bộ dáng chừng mười sáu tuổi.
Khi Diệp Tinh đi tới, ánh mắt những người này đều nhìn về phía hắn.
"Ai đây?" Một nam sinh thì thầm.
Về phần một nam sinh trên mặt có mụn trên mặt thì nhìn Diệp Tinh, lập tức đứng dậy, trên mặt lộ ra vẻ kinh hỉ, nói: "Anh là anh Diệp Tinh?"
"Tiểu Phong, hiếm khi được em lập tức nhận ra anh nha." Diệp Tinh cười nói.
"Thật sự là anh a, anh, nửa năm không gặp, hình như anh đẹp trai hơn rất nhiều." Diệp Phong ngạc nhiên nói.
Dáng vẻ cậu ta nhìn Diệp Tinh không thay đổi, nhưng dường như rất nhiều chỗ đã xảy ra biến hóa.
"Ba, anh Diệp Tinh tới rồi." Nói xong, Diệp Phong lại hướng trong nhà lớn tiếng hô. Rất nhanh trong nhà có một người đàn ông trung niên hơi gầy đi ra.
"Chú út." Diệp Tinh cười hô to.
Người đàn ông trước mắt tên là Diệp Kiến Lâm, em trai của ba hắn.
Kiếp trước mẹ Diệp Tinh sinh bệnh, Diệp Kiến Lâm tổng cộng vay hai mươi mấy vạn, số tiền này không chỉ bao gồm tiền của nhà Diệp Kiến Lâm, mà bọn họ còn mượn một ít từ những người khác.
Nhà Diệp Kiến Lâm cũng không giàu có, Diệp Tinh trong lòng rất cảm kích.
"Tiểu Tinh đã về rồi sao?" Diệp Kiến Lâm đi tới, vỗ vỗ bả vai Diệp Tinh nói: "Không tồi nha, nhìn qua rất có tinh thần."
"Chú út, mấy thứ này ba bảo cháu đưa cho chú út." Diệp Tinh đem đồ vật trong tay đưa qua.
"Vào đi." Diệp Kiến Lâm cười nói.
Thấy Diệp Tinh đi vào, có một nam sinh nhỏ giọng hỏi Diệp Phong: "Diệp Phong! Vừa rồi đây là anh trai cậu à? Trông rất đẹp trai nha, cảm giác so với các ngôi sao trên TV không hề thua kém.
- Hai nữ sinh trong mấy người thỉnh thoảng liếc mắt nhìn vào trong phòng một cái.
"Đương nhiên, Diệp gia tớ đều là đại soái ca." Diệp Phong tự hào nói.
"Cậu cũng không đẹp trai tý nào." Một nam sinh bĩu môi nói.
"Đó là bởi vì trên mặt của tớ có mụn được không, chỉ cần lớn lên một chút, những mụn này tự nhiên sẽ biến mất." Diệp Phong không phục nói.
Vóc dáng cậu ta rất cao, chính là tại khuôn mặt mụn lại làm cậu ta rất phiền não.
......
"Chú út, ba mẹ cháu mở một cửa hàng quần áo trên trấn, chuẩn bị để chị Thiến Thiến đi qua hỗ trợ." Diệp Tinh trong phòng nhìn Diệp Kiến Lâm nói.
Diệp Kiến Lâm cười gật đầu: "Chuyện của cháu chú đều nghe nói rồi, làm ăn không tệ nha, lão Diệp gia chúng ta phỏng chừng là chỉ có cháu có tiền đồ nhất."
Ông ta biết chuyện Diệp Tinh mở cửa hàng thú cưng.
"Trước khi nói chuyện của Thiến Thiến, ba cháu cũng nói với chú, mấy ngày nữa Thiến Thiến sẽ từ chức trở về, kịp lúc cửa hàng khai trương cho mẹ cháu." Diệp Kiến Lâm nói.
Ở nhà chú út một lúc, Diệp Tinh liền rời đi.
......
Thời gian trôi qua rất nhanh, Diệp Tinh ở trong phòng mình trong tay nắm một gốc cây Linh Huyền Thảo, yên lặng tu luyện.
Linh Huyền Thảo này ở trong tay hắn dần dần trở nên khô héo, linh lực toàn bộ mất đi.
- Còn thiếu chút nữa là có thể hoàn thành luyện thể! Diệp Tinh đứng lên, thở phào nhẹ nhõm.
Ba ngày thời gian đã trôi qua, thực lực của hắn lại tiến bộ một chút.
Cảnh giới luyện thể có năm giai đoạn lớn, lục phủ ngũ tạng, xương, kinh mạch, huyết dịch, da thịt, hắn chỉ còn lại một điểm cuối cùng.
* Huyết dịch: máu (ở đây là giai đoạn luyện máu)
* Huyết dịch: máu (ở đây là giai đoạn luyện máu)
" Nếu không phải Linh Huyền Thảo đã dùng hết, ngày mai có thể chấm dứt luyện thể." Lắc đầu, Linh Huyền Thảo trong tay hắn đã hoàn toàn dùng hết.
Nhưng mà Diệp Tinh cũng không có cảm thấy cái gì, ngược lại trong lòng có chút chờ mong.
Sau cảnh giới luyện thể chính là cảnh giới thức tỉnh, thức tỉnh mới có thể nói là có được năng lực không thể tưởng tượng nổi!
"Tiểu Tinh, mau xuống đây, chú và cậu con tới rồi." m thanh Lưu Mai ở lầu một hô lên.
Diệp Tinh nhanh chóng đi xuống.
Lúc này trong nhà có vài người, chú út Diệp Kiến Lâm, thím út Trương Lan, bên cạnh bọn họ còn có Diệp Phong và một cô gái có làn da hơi đen, cô gái kia chính là Diệp Thiến Thiến, nhìn dáng vẻ của cô rõ ràng có chút câu nệ.
Ngoài ra bên kia có một người đàn ông cường tráng, nhìn qua có chút hàm hậu, ông ấy là em trai của Lưu Mai, cậu út Lưu Hoành của Diệp Tinh, bên cạnh ông ấy là mợ út của Diệp Tinh, Lý Quế Phương, còn có em họ của Diệp Tinh, Lưu Tiểu An.
"Chú út, cậu út."
"Chị, đã lâu không gặp."