• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, trên đỉnh núi Lương Sơn, một ngọn núi lớn nằm trong dãy Phượng Hoàng lĩnh. Trong một tòa phòng ốc nguy nga, tráng lệ nào đó, có một nhóm thiếu nữ đang cùng ngồi lại với nhau, sắc mặt các nàng đều trở nên vô cùng khó coi.



“Thủ lĩnh, Lý Đại Tỷ đã bị bắt, hơn trăm người của chúng ta cũng không thấy quay về. Mà bọn người phía bên kia cũng không thấy có động tĩnh gì, có phải các nàng đã gặp nguy hiểm gì rồi không?” Một nữ sơn tặc có tính nóng nảy lên tiếng, nói.



“Võ Tam Nương, ngươi vội cái gì? Lý Đại Tỷ dù có bị bắt, đám người đó cũng không dám làm gì các nàng. Ngươi không thấy là nàng vừa mập vừa xấu như vậy, bọn họ có thể xuống tay với nàng được ư? Ta chỉ đang lo lắng cho đám thủ hạ của nàng, trong đó có mấy người da vừa trắng thịt lại mềm, thật sự không biết các nàng có bị đám nam nhân thối tha kia khi dễ hay không? Cả một đám nam nhân thối, đều không có tên nào là tốt lành cả!” Lại một nữ sơn tặc nữa nóng giận lên tiếng nói chuyện.



Mà nữ sơn tặc tên là Võ Tam Nương kia nghe xong lập tức trừng mắt tới: “Cố Đại Tẩu, Lý Đại Tỷ dù như thế nào cũng là chị em tốt của chúng ta, ngươi lại dám nói nàng như vậy sao? Ngươi đừng tưởng là ta không biết gì, trong đám thuộc hạ của nàng, có phải là có nữ nhân ngươi để ý rồi không?”



“Hừ hừ, Võ Tam Nương, ngươi đang ăn nói bậy bạ gì đó? Cái gì mà để ý với không để ý đến hả? Là các nàng ưa thích ta có được hay không?” Cố Đại Tẩu lại một phen mắt lớn trừng mắt nhỏ mà nhìn lấy Võ Tam Nương nói.



“Hừ, ở đây ai mà không biết ngươi có loại ưa thích này, nếu không thì ngươi làm sao lại bị người ta truy giết tới tận đây!” Võ Tam Nương một bộ cười khẩy đáp lại.



“Ngươi… ngươi nói cái gì…”



Nhìn thấy hai người này sắp phải ẩu đả với nhau, rốt cuộc thiếu nữ thủ lĩnh cũng nhịn không được mà lên tiếng nói: “Hai người các ngươi lộn xộn cái gì? Không thấy chúng ta đang bàn đối sách cứu người hay sao?”



Thiếu nữ thủ lĩnh vừa nói vừa thả ra khí tức cường đại của mình, làm cho hai người Võ Tam Nương và Cố Đại Tẩu đều phải dừng tay lại, ngoan ngoãn mà ngồi xuống vị trí ban đầu. Thiếu nữ thủ lĩnh chỉ hơi liếc mắt nhìn các nàng một cái, sau đó mới quay sang nhìn nữ nhân đeo khăn che mặt ngồi ngay bên cạnh mình.



Phải biết là, đám thiếu nữ sơn tặc này, bình thường chỉ đeo khăn che mặt khi có việc cần thiết đi ra ngoài. Còn lúc ở trong sơn trại, các nàng đều tùy ý đem khăn che mặt tháo ra. Chỉ riêng có nữ nhân này là hoàn toàn ngoại lệ, cho dù là nàng ở đâu hay làm gì, đều mang theo mạng che mặt như vậy, cho nên toàn bộ người của sơn trại, chưa từng có ai thấy qua được gương mặt thật của nàng.



“Quân sư, theo ngươi thấy thì chuyện này nên xử lý như thế nào?” Rốt cuộc thiếu nữ thủ lĩnh cũng hướng về phía nữ nhân thần bí hỏi thăm.



“Chuyện này sao?” Nữ nhân thần bí từ đầu đến cuối đều không nói câu nào, lúc này lại gõ gõ tay xuống mặt bàn, dáng vẻ hơi có chút trầm ngâm, nói: “Không cần phải vội, các ngươi chờ thêm một chút nữa, ắt hẳn sẽ có người tự đi đến cửa!”



Nghe xong lời này của nàng, tất cả mọi người đều không khỏi đưa mắt nhìn sang. Mà thiếu nữ thủ lĩnh thì nửa tin nửa ngờ nói: “Ý ngươi là… bọn họ sẽ đi đến đây?”



Nữ nhân thần bí không có lập tức đáp lời, chỉ lạnh nhạt cười nhẹ một tiếng, sau đó mới úp úp mở mở đáp: “Phải mà cũng không phải, lát nữa các ngươi sẽ biết đáp án!”



Ngay khi nàng nói xong lời này, từ phía bên ngoài đã có nữ sơn tặc chạy vào hô: “Thủ lĩnh ơi thủ lĩnh, Lý Đại Tỷ trở về rồi!”



“Hả, cái gì?” Tất cả mọi người đều vì câu nói này của nàng mà giật mình nhảy dựng lên. Duy chỉ có nữ nhân thần bí kia là một bộ tươi cười vô cùng bí hiểm.



“Đến, mau dẫn nàng vào trong này!” Thiếu nữ thủ lĩnh lúc này cũng không nghĩ nhiều như vậy, nàng lập tức ra lệnh cho người bên dưới để cho Lý Đại Tỷ nhanh chóng đi vào trong đại sảnh.



Cũng không lâu lắm, thân hình mập mạp đã có mấy phần tiều tụy của Lý Đại Tỷ từ bên ngoài đi vào trong đại sảnh. Theo bên cạnh nàng còn có một thiếu nữ sơn tặc, bộ dáng có mấy phần chật vật. Mà đám thiếu nữ ở trong đại sảnh nhìn thấy Lý Đại Tỷ trở về đều tiến lên ríu rít hỏi thăm, xem nàng có bị đánh đập hay hành hạ gì không. Đặc biệt là bạn tốt của nàng, nữ tu sĩ Liễu Thị lại càng ra sức ân cần, hỏi hang nàng đủ các kiểu, trong miệng còn không ngừng oán hận mà kêu lên, muốn tìm cơ hội đem tên khốn kiếp kia đánh cho một trận đẹp mặt.



Sau khi hỏi thăm Lý Đại Tỷ một hồi, đám thiếu nữ lại quay sang nhìn thiếu nữ đi bên cạnh nàng. Nhìn thấy ánh mắt của nhiều người như vậy nhìn đến, thiếu nữ bên cạnh Lý Đại Tỷ có mấy phần rụt rè, sợ hãi, nàng không tự chủ được mà bắt đầu nhích dần về phía sau lưng Lý Đại Tỷ đứng.



Lúc này, Lý Đại Tỷ nhìn thấy một màng như vậy, nàng mới lên tiếng nói: “Các chị em, đây là một tên thủ hạ của ta, chính nàng đã liều mạng đem ta giải cứu ra ngoài! Nhưng đáng tiếc là ta không có đủ thực lực, không thể đem toàn bộ mọi người cứu ra hết được! Ta thật sự là cảm thấy hổ thẹn vô cùng!”



“Lý Đại Tỷ, ngươi nói cái gì vậy! Tất cả những chuyện này đều là do đám người khốn kiếp kia gây nên. Nhất là cái tên oắt con kia, nếu như không phải trên người của hắn có một đầu sủng vật mạnh mẽ như vậy, ta liền đi xuống đem tên khốn kiếp đó treo lên đánh ba ngày ba đêm mới thôi! Hừ, hắn là cái thá gì, lại dám đụng tới chị em của chúng ta, đúng là chán sống rồi mà!” Người lần này lên tiếng nói chuyện là một thiếu nữ chỉ tầm mười lăm, mười sáu tuổi. Dáng người của nàng tuy rất nhỏ nhắn và lanh lợi. Nhưng lời nói và khí chất trên người của nàng lại mang theo một cỗ bá đạo, không ai có thể sánh bằng.



Nghe thiếu nữ này nói chuyện không chút kiêng dè nào, các thiếu nữ ở đây đều không có lấy làm lạ. Bởi vì nàng vốn dĩ là một mãnh tướng, trên tay của nàng cầm là Đại Đao, ai cũng không thể ngăn cản được.



“Được rồi, nếu Lý Đại Tỷ đã trở về, vậy thì chúng ta cũng nên thay đổi đối sách một chút. Hiện tại trong tay bọn người kia vẫn còn nắm giữ rất nhiều chị em của chúng ta, các nàng vốn dĩ là người cơ khổ, mới chạy đến đây nương tựa vào chúng ta, chúng ta không thể để cho các nàng bị người khác ức hiếp được. Chính vì vậy, ta muốn mọi người cùng nhau nghĩ ra kế sách, thử xem làm cách nào mới có thể đem các nàng an toàn cứu ra ngoài.” Lúc này, thiếu nữ thủ lĩnh sau một hồi nhìn đám chị em ồn ào náo chuyện, rốt cuộc cũng lên tiếng nói.



“Chuyện này có gì phải nghĩ, Lý Đại Tỷ đã có thể thoát ra được, vậy thì chúng ta cứ kéo người xuống đánh, đánh cho chúng chừng nào chịu thả người mới thôi! Ta không tin, chỉ bằng vào mấy người bọn họ lại có thể cản được mấy trăm người chúng ta. Chỉ cần chúng ta bí mật ban đêm lẻn vào, đánh cho chúng không kịp trở tay, liền chẳng phải xong hay sao?” Một thiếu nữ đầu lĩnh đưa ra ý kiến.



Mấy thiếu nữ bên cạnh cũng cảm thấy lời này rất hợp lý, liền bắt đầu gật đầu hùa theo.



“Phải đấy, phải đấy! Chúng ta người đông thế mạnh, lại nhân lúc nửa đêm đánh lén, không lý nào lại đánh không lại bọn họ!”



“Ta cũng nghĩ giống như vậy, chúng ta nhân lúc này, đem người của bọn họ cầm xuống, sau đó trao đổi con tin cũng không phải là không thể!”



“…”



Trong lúc nhất thời, bầu không khí ở trong đại sảnh liền trở nên sôi động lên. Nhưng nghe một hồi, đầu lông mày của thiếu nữ thủ lĩnh không khỏi nhăn lại, nàng khó chịu nói: “Im lặng, các ngươi đều im lặng hết cho ta!”



Thấy thiếu nữ thủ lĩnh tỏ ra khó chịu, các nàng đều không tự giác được mà ngồi ngay ngắn trở xuống. Thiếu nữ thủ lĩnh khe khẽ lắc đầu một cái, nàng thật sự là không hiểu nổi, trong đầu của đám nữ nhân này chứa cái gì, làm sao lại nghĩ ra những chủ ý ngu ngốc như vậy. Nếu mọi việc đơn giản như các nàng nói, nàng cần phải hỏi ý kiến mọi người hay sao.



“Quân sư, ngươi thấy chuyện này như thế nào?” Thiếu nữ thủ lĩnh lần nữa quay sang nhìn nữ nhân thần bí nói.



“Cái gì là thế nào? Chẳng phải người cũng đã đến rồi hay sao?” Nữ nhân thần bí một bộ cười cười nhìn lấy Lý Đại Tỷ và thiếu nữ sơn tặc đứng ở bên cạnh nàng nói.



“Ý ngươi là sao?” Lúc này thiếu nữ thủ lĩnh cũng bị câu nói và ánh mắt của nữ nhân thần bí làm cho chú ý đến.



“Không cần phải hỏi ta, ngươi đi hỏi hai người bọn họ là biết rồi!” Nữ nhân thần bí chỉ cười đáp, sau đó không có lên tiếng nói chuyện nữa.



Mà lúc này, toàn thân Lý Đại Tỷ có chút run lên. Nàng có cảm giác như toàn bộ bí mật trên người mình, đều bị nữ nhân trước mặt nhìn cho thấu hết.



“Lý đầu lĩnh, ngươi nói đi, rốt cuộc là ngươi làm sao có thể chạy thoát ra ngoài?” Thiếu nữ thủ lĩnh cũng không phải là kẻ ngốc, ban đầu nàng còn không hiểu được dụng ý bên trong lời nói của nữ nhân thần bí kia. Nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận một hồi, nàng cũng cảm thấy chuyện này thật sự là rất không thích hợp.



Lý Đại Tỷ mặc dù làm người rất thật thà, chưa bao giờ nói dối qua lần nào. Nhưng chuyện này không thể không đề phòng, dù sao đối với một số người mà nói, dùng ra vài loại thủ đoạn liền có thể dễ dàng khống chế được người khác. Mà theo nàng thấy, cái tên kia nhất định có đầy đủ thủ đoạn như vậy. Huống hồ, nếu như nói Lý Đại Tỷ có thể tự mình thoát ra ngoài, vậy tại sao nàng chỉ chạy đi một mình, mà không cứu theo chị em của mình.



Phải biết, Lý Đại Tỷ là người rất trọng nghĩa khí, nếu như nàng có thể dễ dàng chạy ra ngoài, vậy thì không thể nào chỉ mang theo một người rời đi. Trừ phi trong chuyện này còn có nguyên nhân nào khác. Mà rất có thể, tên kia đã dùng thủ đoạn xấu xa nào đó để ép nàng chạy ra một mình, sau đó theo chân của nàng đi đến chỗ này, rồi tiến hành tập kích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK