Editor: Mướp Beta: TáoSau khi tiễn Ngưu Lâm đi Khương Nhan xoay người đóng cửa.
Đập vào mắt cô là hình ảnh thân thể đoan chính của Giang Dịch Hành và chiếc đĩa trống trơn, thêm vào đó là ánh mắt giả bộ của người nọ.
Sau khi thu dọn chén đĩa, Khương Nhang ngồi đối diện với Giang Dịch Hành: “Ăn no rồi?”
Giang Dịch Hành dù không muốn nhưng vẫn phải gật đầu.
“Ăn no rồi vậy chúng ta làm chút chuyện có ý nghĩa.”
Giang Dịch Hành nghe xong những lời này, cảm giác có gì đó không đúng, khi ngoảnh lại đã thấy đối phương tiến tới ngày càng gần.
Lúc này, hai má anh đã nổi lên một vầng hồng đỏ ửng không tự nhiên, anh ngoảnh sang một bên: “Chuyện này không tốt lắm”.
Khương Nhan không hề chú ý tới khuôn mặt đang đỏ hồng của người kia: “Anh đã gây ra rắc rối, tất nhiên anh phải là người đi thu dọn.”
“Ừ…?”
Giang Dịch Hành chỉ ừ một tiếng, sau đó đã thấy Khương Nhan lấy điện thoại di động ra, chụp một tấm ảnh chung của hai người.
“Cô muốn làm gì?” Giang Dịch Hành không hiểu, nếu đã khiến người khác hiểu lầm, sao còn phải chụp ảnh hai người, đây không phải là càng tô càng đen hay sao?
“Giúp anh nổi tiếng.” Khương Nhan vừa nói vừa đưa tay về phía Giang Dịch Hành: “Điện thoại di động.”
Giang Dịch Hành ngoan ngoãn đưa điện thoại di động của mình cho cô, Khương Nhan cầm điện thoại trực tiếp đăng ký một tài khoản weibo cho anh.
“Mặc dù cần phải che giấu nhưng để chặn miệng lưỡi thiên hạ thì dùng chính cái miệng của họ là tốt nhất”.
Khương Nhan trực tiếp đăng ảnh lên weibo của mình, sau đó tag tài khoản vừa đăng ký cho Giang Dịch Hành vào.
Bài đăng của Khương Nhan sau khi được đăng lên khiến cho cả cộng đồng mạng bùng nổ.
Mọi người không rõ chân tướng ra sao, còn cho rằng Khương Nhan thật sự công khai tình yêu, nhưng mà weibo của đối phương trống trơn, cái gì cũng không có.
Trên mạng, khi mọi người đang bận bịu buôn chuyện thì Khương Nhan lại đăng thêm một bài viết thứ hai trên weibo.
Khương Nhan: Thiên hạ bổn vô sự, dung nhân tự nhiễu chi vi phiền nhĩ*, Giang tiên sinh – trợ lý, cũng là bạn tốt của tôi, nếu như có người chụp lén, suy đoán ác ý, biên soạn ra những tin tức không đúng sự thật thì chúng tôi không ngại việc giải quyết vấn đề này bằng pháp luật.
* Thiên hạ vốn là không có chuyện gì, người thường tự sinh ra chuyện, từ đó tự chuốc lấy ưu phiền
Tuy weibo của Khương Nhan không chỉ đích danh danh tính của ai nhưng người sáng suốt vừa nhìn đã biết là ai.
Thật ra, mọi người đều biết những tin tức của chó săn tung ra chỉ là chuyện hài, những tấm hình kia có chân thực hay không thì phải bàn riêng.
Blogger, paparazzi dựa vào những tin tức này để kiếm sống, cộng đồng mạng dựa vào những tin này để giải trí.
Đối với những minh tinh, đặc biệt là những người ít nổi được paparazzi tung tin đồn vô hại cũng có thể cải thiện hình ảnh trong mắt dân chúng.
Nhưng Khương Nhan xưa nay chán ghét nhất là những người này, động một ngón tay cũng có thể viết ra một loạt các bài báo lá cải, huống hồ hiện tại cô không cần dựa vào những thứ này để nổi tiếng.
Cho nên hành động lần này của cô đánh trực tiếp vào mặt “phóng viên nổi tiếng trong giới giải trí” kia.
Mọi người đều cảm thấy Khương Nhan hơi thật thà, tiện thể còn cảm thấy rất thực sự rất hài lòng với những gì cô làm lần này.
Bình thường những tên chó săn này cảm thấy không có ai quản bọn họ nên muốn viết gì thì viết, muốn chụp gì thì chụp, hắt nước bẩn vào không ít nghệ sĩ.
Hành động của Khương Nhan lần này coi như là một lời nhắc nhở họ đừng mang miệng đi chơi quá xa.
Ngưu Lâm hài lòng đọc bài đăng và bình luận trên weibo của Khương Nhan, loại chuyện này hoàn toàn không cần bộ phận quan hệ công chúng của công ty lộ diện.
Ngưu Lâm xem weibo của Khương Nhan, đồng thời tay chạm vào cái tên được Khương Nhan tag tên rồi ấn theo dõi.
Đây rõ ràng là một tài khoản mới, danh sách theo dõi chỉ mới có một người chính là Khương Nhan, bởi vì tài khoản này được Khương Nhan tag tên nên lượng fan hâm mộ đã tăng lên được một ít khoảng vài trăm người, phần lớn đều là người qua đường ăn dưa.
Khương Nhan nhàm chán vừa làm ổ ở trên ghế sô pha vừa lướt weibo thì nhận được thông báo Tô Lục share bài viết của mình.
Tô Lục: Ủng hộ chị Nhan “Khương Nhan: Thiên hạ bổn vô sự, dung nhân tự nhiễu chi vi phiền nhĩ, Giang tiên sinh – trợ lý, cũng là bạn tốt của tôi, nếu như có người chụp lén, suy đoán ác ý, biên soạn ra những tin tức không đúng sự thật thì chúng tôi không ngại việc giải quyết vấn đề bằng pháp luật.”
Khương Nhan nhìn bài đăng ngắn gọn chỉ có bốn chữ này trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác vi diệu.
Giang Dịch Hành nhìn sắc mặt Khương Nhan thay đổi liên tục, thầm nghĩ tâm trạng của người phụ nữ này quả là biến đổi không ngừng.
Khương Nhan trả điện thoại di động cho Giang Dịch Hành, đồng thời nói cho anh biết: “Đăng ký cho anh một tài khoản weibo, không có việc gì thì có thể lướt weibo, tìm hiểu về thế giới này một chút, đừng cứ mãi cổ lỗ sĩ như vậy.”
Giang Dịch Hành lại bị chê tơi tả, nội tâm vô cùng buồn bực, bát tự của người phụ nữ này và anh dường như không hợp nhau cho lắm.
Tóm lại, sự việc đã được giải quyết hoàn mỹ, thậm chí buổi tối, tên lều báo đó còn đăng một bài viết đặc biệt trên weibo.
Mr** Famous Entertainment Record: Bản thân tôi muốn gửi lời xin lỗi chân thành và sâu sắc nhất về những bức ảnh mà tôi đã chụp trước đây, cùng với việc đưa tin đồn vô căn cứ gây ra tranh cãi lớn cho cô Khương Nhan.
Khương Nhan cười mỉa mai, đọc bài xin lỗi không có một chút thành ý nào trên weibo xong thì lập tức tắt điện thoại.
Ngày hôm đó, trong vòng một ngày Khương Nhan nhận được hai tin từ đại diện.
Một thông báo là cho cô, mấy bộ phim thảo luận trước đó đã được quyết định, bốn ngày nữa nhập đoàn.
Một tin về bộ phim , đoàn phim muốn tham gia một chương trình phỏng vấn, được phát sóng ngay sau khi bộ phim lên sóng, một một chương trình uy tín lâu năm của đài truyền hình đã mua bản quyền phim.
Khương Nhan nhìn lịch trình, tối mai ghi hình, những người tham gia ngoại trừ nam nữ chính còn có cả nữ phụ – Tô Lục.
Khương Nhan không có hứng thú với những chương trình ấu trĩ trên sân khấu, nhưng cô cũng không ghét những chương trình phỏng vấn.
Cô cũng biết quảng cáo đã bỏ, chương trình lại không đi quay thì thực sự không hợp lý.
Chạng vạng tối ngày thứ hai, Khương Nhan đến trường quay, trước đây cô tưởng mình tới sớm nhưng trong phòng hóa trang thì còn có một người tới sớm hơn cả cô.
Tô Lục mặc một chiếc váy ngắn màu xanh, dịu dàng điềm đạm, nhìn thấy Khương Nhan đến ngay lập tức chào hỏi: “Chị Nhan, chị đến rồi.”
Khương Nhan cười gật đầu, không nhiều lời, cô ngồi xuống chiếc ghế dán tên mình, ngay lập tức có chuyên gia trang điểm đến giúp cô trang điểm.
Chương trình này coi như là bán trực tiếp, chỉ dựa theo quy trình diễn tập một lần, ghi hình trực tiếp còn phải xem khả năng phát huy năng lực vốn có của diễn viên tại trường quay.
Chương trình chỉ đơn giản là giới thiệu sơ qua về bản thân, hỏi vài vấn đề xoay quanh bộ phim.
Người dẫn chương trình ngồi một mình trên ghế sô pha, đối diện là đoàn phim bao gồm nữ chính Khương Nhan, nam chính Phó Thần và Tô Lục, còn có cả đạo diễn Trương Thừa.
“Xin chào tất cả mọi người, chào mừng bạn đến xem chương trình này, khách mời hôm nay của chúng ta là người sản xuất chính của đoàn làm phim tôi tin rằng tất cả mọi người đặc biệt mong đợi bộ phim truyền hình dân quốc được sản xuất vô cùng hoàn mỹ, bản thân tôi vô cùng thích thể loại phim điện ảnh như vậy, vì vậy tiếp theo, mọi người nên…”
Giọng nói của người dẫn chương trình dịu dàng êm tai, nhưng lẩm bẩm như là một khúc thôi miên, Khương Nhan nghe có hơi buồn ngủ, mặt cô không chút biểu cảm nào, tự nhéo bắp đùi mình một cái.
Cơn đau trên đùi truyền lên não khiến Khương Nhan đau muốn khóc, đồng thời giúp cô tỉnh táo lại không ít, đúng lúc nghe được giọng dẫn chương trình đang hỏi vấn đề của chính mình.
“Vậy tôi sẽ hỏi nữ chính của chúng ta một chút, chị Khương nghĩ sao về nhân vật Cố Lam trong bộ phim này?”
Khương Nhan hơi trầm tư, nhận lấy micro rồi trả lời: “Nhân vật Cố Lam này giai đoạn trước và sau khi trưởng thành thay đổi khá lớn.
Giai đoạn đầu, cô ấy chính là một tiểu thư con nhà giàu thời dân quốc bình thường, được cha mẹ cưng chiều nên có hơi ngổ ngáo và tùy hứng, nhưng sau đó vì cái gọi là lợi ích gia tộc mà cô phải gả cho một người mà bản thân không thích, đồng thời dần dần trở nên kiên cường, ẩn nhẫn, nhưng loại kiên cường cùng ẩn nhẫn này mang theo một vẻ bi thương, cộng thêm nguyên nhân của thời đại đó, khiến cho nhân vật Cố Lam lâm vào bi kịch cuộc đời không lối thoát”.
“Vậy cô cảm thấy bản thân mình diễn nhân vật này như thế nào?” Ngay sau đó người dẫn chương trình đưa ra câu hỏi thứ hai.
Lần này Khương Nhan không cân nhắc mà nói thẳng: “Diễn hay hay dở là điều diễn viên không định đoạt được mà do khán giả định đoạt, tôi nghĩ bộ phim này sẽ không khiến khán giả thất vọng.”.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK