• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Trạch Dương đến bar cùng mọi người ở đó, tất cả những người ở đó đều biết anh là một tay ăn chơi có tiếng đó nha.

Cầm ly rượu vang nhấp một ngụm, Chu Trạch Dương liền cảm thấy thoải mái mà mỉm cười vui vẻ.

“ Mày không phải thích nó thiệt rồi đấy chứ? Đứng ra bảo vệ làm mất hết cả mặt ” La Đông Phong nói lớn vì tiếng nhạc sập sình.

Tất cả những người ăn chơi ở đó điều tò mò những gì mà La Đông Phong nói, không biết rằng Chu Thiếu nhà bọn bọ để ý ai phải đứng ra bảo vệ đến mất mặt thế nhỉ?

Chu Trạch Dương nhếch mép một cái “ Biết sao giờ? Muốn ăn được người ta phải đánh vào tâm lí chứ mạy ” Chu Trạch Dương anh mà biết thật lòng với ai thì có phải Chu Thiếu của nhà họ Chu nữa không?

Tất cả mọi người nghe xong liền cười như được mùa, ai mà không biết Chu Trạch Dương chỉ thích chơi gái qua đường chứ, gái qua tay Chu Trạch Dương rất nhiều nhưng anh chỉ chơi đùa chứ chưa từng lên giường với họ.


Bọn họ đều muốn lên giường với anh để uy hϊếp anh, nhưng anh là Chu Trạch Dương chứ không phải mấy thằng ngu ngoài kia.

Từ Minh Viễn cầm ly rượu lâc lư nói “ Tao cứ thấy mày có tình cảm với con nhỏ đó rồi đấy chứ ”.

“ Có cái rắm ấy ” Chu Trạch Dương nói xong còn cười vui vẻ đến thế.


Trình Giai Giai chỉ là những cuộc cá cược vui vẻ của bọn họ, Chu Trạch Dương lại là người cầm đầu trò cá cược đó.

Tất cả những con người ở đây đều đợi xem cái kết của cuộc vui này, không biết kết cục của Trình Giai Giai có thảm như những người trước không.

Chu Trạch Dương mở điện thoại thấy Trình Giai Giai đang hoạt động trên wechat liền nhếch mép nhắn tin một cái.

[ Em ngủ chưa ]

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

Trình Giai Giai bên kia nhận được tin nhắn của Chu Trạch Dương liền ngồi bật dậy mở lên xem, cô đã tự hứa với lòng nhất định phải cố gắng để xứng với anh.

[ Em chưa ngủ ]

[ Anh không ngủ sớm đi giờ này còn nhắn cho em ]

Chu Trạch Dương bên kia tay cầm ly rượu lắc lư, tay trả lời tin nhắn của Trình Giai Giai.

[ Nhớ em nên không ngủ được ]

[ Sến súa ] Trình Giai Giai bên kia vừa trả lời tin nhắn vừa cười ngây ngốc một mình.

[ Em ngủ sớm đi thức khuya không tốt, đừng suy nghĩ nhiều ] Chu Trạch Dương nhắn xong liền cất điện thoại.

Nhâm nhi ly rượu thưởng thức, bên cạnh Chu Trạch Dương còn có một cô gái ngồi dựa vào anh, mà Chu Trạch Dương không hề có ý định đuổi đi.

“ Chu Thiếu! Hôm nay em phục vụ anh nhé ” Cô gái đó vuốt ve vòng ngực của Chu Trạch Dương nói giọng điệu như muốn chảy nước.

Chu Trạch Dương đột nhiên cảm thấy chán ghét rút tay lại ngồi nhích ra xa “ Hôm nay không có hứng ”.

Hứa Chí Quân nhìn Chu Trạch Dương phản ứng chỉ yên lặng nhếch mép, anh biết Chu Trạch Dương chỉ trêu đùa Trình Giai Giai nhưng anh làm sao có thể ngăn lại.

Anh không muốn Trình Giai Giai tổn thương theo như Hứa Chí Quân điều tra được, Giai Giai đã trải qua rất nhiều chuyện đau khổ, đến mức anh cảm thấy thương cô gái nhỏ này.



Một thân một mình chóng chọi lại cám dỗ của cuộc sống đầy tàn nhẫn này, lại bị Chu Trạch Dương dắt mũi, nhưng Chu Trạch Dương là anh em tốt anh không thể ngăn cậu ta lại, nhưng dù muốn ngăn cũng không thể ngăn lại.

Chỉ hi vọng tên này biết chừng mực mà buông tha cho Trình Giai Giai vì căn bản sau cả một thời gian điều tra lâu như vậy Hứa Chí Quân anh cũng nhìn chúng Giai Giai rồi vì cô lương thiện tốt bụng, anh không vì nhan sắc cũng không vì cô học có thành tích tốt.

“ Cậu không thích Trình Giai Giai thì nhớ phải chơi rồi giữ cho kĩ, Chí Quân tôi nhìn trúng đồ chơi của cậu rồi ” Hứa Chí Quân nhìn Chu Trạch Dương nghiêm túc nói.
Chẳng hiểu sao khi nghe Chí Quân nói như vậy Chu Trạch Dương lại cảm thấy khó chịu vô cùng nha, cậu ta vậy mà lại muốn tảnh giành với anh.

“ Vậy cậu thử động vào đồ của tôi xem? ” Bầu không khí trở nên căn thẳng khi cuộc đối thoại của Hứa Chí Quân và Chu Trạch Dương vang lên.

Khiến mọi người kiếu kì nhìn hai người họ.

“ Thôi được rồi chỉ là gái thôi không cần phải như thế chứ ” Từ Minh Viễn lên tiếng kéo mọi người thoát khỏi không khí gượng gạo này.

Mọi người cũng theo Minh Viễn mà vui vẻ trở lại, chỉ có Chu Trạch Dương nhận ra được sự nghiêm túc của Hứa Chí Quân thôi, mà Hứa Chí Quân cũng không phải là đang đùa.

Cả hai người tâm tình khó chịu nhìn nhau, cũng không thể vì gái mà trở mặt, nhưng Hứa Chí Quân nhất định không để Chu Trạch Dương tổn hại đến Giai Giai.

Chu Trạch Dương tâm trạng vui vẻ liền trở nên khó chịu, uống hết ly này đến ly khác như là xả giận.


Đến cả La Đông Phong và Từ Minh Viễn cũng ngán ngẫm.


Hứa Chí Quân im lặng xuống buổi tiệc, không hề nói thêm một câu nào nữa.


Trình Giai Giai không biết nếu em ấy biết Chu Trạch Dương lừa dối em ấy, với một người chưa từng têu ai lại bị lừa một lần như vậy, lại bị bởi Chu Trạch Dương nhất định không chịu nổi đả kích.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK