Nàng xé xuống vạt áo trắng vòng qua đầu buộc lên đôi mắt đang đổ máu của chính mình. Một khuôn mặt bị máu và bùn đất che lấp không thể nhìn rõ ràng ngũ quan.
Kỷ Tán Cẩm vẫn yên lặng ngồi, dù đôi mắt đã bị một thành viên của tổ chức nhân lúc nàng sơ suất mà đâm hỏng rồi nhưng đó không phải trở ngại lớn đối với nàng. Từ khi bắt đầu, tinh thần lực của nàng vẫn đang dò quét nhất cử nhất động xung quanh.
Nước mưa tích táp từng đợt vang lên, bỗng nhiên trong đầu của Kỷ Tán Cẩm vang lên từng đợt âm thanh hệ thống nhảy loạn:
"Tích...tích...tích........"
Trong thoáng chốc, thân hình Kỷ Tán Cẩm cứng đờ, một giọng nói trong trẻo của một cậu bé vang lên trong đầu nàng:
"Ngài mạnh khỏe Kỷ tiểu thư! Thông qua rà quét, hệ thống đã phán định ngài là một nhân tố nguy hiểm có thể gây ra hiểm họa cho nhân loại. Hệ thống đã tìm được cội nguồn của sự thù hận của ngài đối với thế giới này. Từ đó quyết định tiến hành trói buộc sinh mệnh, sớm đưa ngài trở lại với con đường chính đạo..."
Kỷ Tán Cẩm nhanh chóng cắt đứt cậu bé, lạnh lùng mà nói:
"Ta từ chối!"
"Không được đâu nha kí chủ! Nếu ngài từ bỏ, hệ thống chỉ đành loại trừ ngài. Nhưng nếu kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, ngài sẽ được quay trở về và thực hiện một nguyện ước"
Ngẩn ra một lúc, Kỷ Tán Cẩm chần chừ một hồi lâu, nàng run giọng hỏi:
"Dù là việc...trái với quy luật của tự nhiên?"
"Đúng vậy nha kí chủ."
Cuối cùng, Kỷ Tán Cẩm ngẩng lên đầu, dù không thể nhìn thấy rõ cảm xúc trên khuôn mặt, giọng nói của nàng biểu đạt hết thảy kích động trong nội tâm:
"Được.Ta nguyện ý!"
"Từ nay hân hạnh được đồng hành cùng ngài, kí chủ.Ta gọi Nhất Hào."
Kỷ Tán Cẩm gật đầu.
"Mời kí chủ chuẩn bị, hệ thống sẽ nhanh chóng đưa ngài vào thế giới khác."
Kỷ Tán Cẩm nhấp môi. Trong đầu nặng nề bị đè ép. Thân thể nhanh chóng bị mất trọng lực rơi xuống khoảng không.
Tiếp đó, nàng đã ngã xuống trên một bụi cỏ cao tận đầu người. Nàng ngồi dậy nghi ngờ đỡ lấy eo, chả lẽ hệ thống nào cũng sẽ lấy phương thức thô bạo này thả người xuống sao.
Kỷ Tán Cẩm dùng tinh thần lực quét phạm vi một vòng 10m xung quanh. Nhận thấy không có gì nguy hiểm, nàng tìm đường rẽ luống cỏ ra, xung quanh là những hàng cây cổ thụ cao lớn. Đánh giá một lúc, Kỷ Tán Cẩm phát hiện một số loài cây rất giống với trên Trái Đất, chỉ là kích thước đã sớm vượt rất xa.
Bỗng nhiên từ nơi xa xuất hiện tiếng rào rạt nặng nề dẫm trên mặt đất, Kỷ Tán Cẩm nhanh chóng trèo lên một cành cây bên cạnh, âm thầm quan sát nơi xa, một con to lớn heo thú đang hung ác hướng về phía này xông đến, hiển nhiên nó đã đánh hơi được mùi máu tươi phát ra từ người nàng.
Nó từng bước đến gần gốc cây nơi Kỷ Tán Cẩm đang đứng, dùng sức húc mạnh vào thân cây ý đồ muốn để người trên cây phải rơi xuống. Hình thể to lớn của nó nặng nề đâm vào làm cây rung chuyển giữ dội, ngay cả Kỷ Tán Cẩm đang đứng cũng bị chấn một chút.
Nàng một tay bám sát vào thân cây giữ thăng bằng, một tay nhanh chóng móc trên hông một đồ vật kì lạ nhanh chóng xoay phần đuôi của đồ vật, làm nó đàn hồi dài ra quấn vào cổ tay, nhánh chóng mà chuẩn xác vung tay lên, một đường sắc bén lệ phong phá không mà đến, nhanh như chớp rạch thật sâu qua hai mắt heo thú. Kỷ Tán Cẩm nhẹ nhàng thu hồi lưỡi dao sắc bén, mặt không chút biểu tình nhìn từng đạo máu tươi vẩy ra khắp mặt lợn rừng, nghe nó thê thảm tiếng hét càng thêm điên cuồng. Bên môi xả một cái tươi cười lạnh băng:
"A! Vẫn giãy giụa được nhỉ?"
Không biết từ bao giờ, một bóng đen tàn nhẫn vụt qua, chỉ thấy heo thú bỗng nhiên im bặt, đầu của nó dịch ra khỏi phần cổ rơi xuống đất, tiếp đó là thân hình nặng nề cũng theo đó ngã xuống."