Đáng lẽ ra cậu đã có một cuộc sống hạnh phúc bên gia đình của mình ở thành phố Hoa Sơn. Cậu là Ái Tử Lạp nổi tiếng với sự thông minh, tài giỏi, và xinh đẹp.Tưởng chừng cuộc sống hạnh phúc đó của cậu sẽ được ấn định mãi mãi nhưng không, vào năm cậu 18 tuổi là tuổi đẹp nhất của đời người thì gia đình cậu không may phá sản, nổi đau chồng chất lên đôi vai khi bố mẹ cậu không may qua đời vì tai nạn giao thông.
Có lẽ đây chính là ngày sinh nhật mà cậu không thể nào quên được trong cuộc đời của mình.
Không dừng lại ở đó bi kịch nối tiếp bi kịch, khi cậu phát hiện người bạn trai mà cậu yêu thương nhất phản bội cậu. Không chịu được cú sốc, nên cậu đã quyết định chia tay với anh ta.
Nỗi đau mất gia đình là quá lớn đối với cậu, hiện tại cậu phải sống như thế nào đây khi không còn một ai bên cạnh.
Hơn ba tháng trôi qua, cậu bương chãi với cuộc sống chẳng hề dễ dàng với cậu chút nào cả. Cậu làm rất nhiều công việc chỉ để kiếm thật nhiều tiền như lao công, phát tờ rơi, nhân viên quán nước, thậm chí là phục vụ trong quán bar, nhưng những số tiền mà cậu kiếm được nó điều không đủ đối với cuộc sống của cậu.
Ái Tử Lạp vừa đi làm về, một ngày ở chỗ làm thực sự khiến cậu như bị một ai đó hành hạ lên cơ thể vậy, cậu mệt mỏi mà nằm lăn ra giường, vắt tay lên trán suy nghĩ làm sao để có thể kiếm thật nhiều tiền. Khoảng 15 phút sau, cơ thể cậu cũng đã thoải mái hơn nhiều, cậu ngồi dậy với cơ thể mệt mỏi đi vào phòng tắm.
Thời tiết mấy hôm nay cũng không được tốt cho lắm, trời chuyển dần vào đông, thời tiết cũng đã se se lạnh. Cậu từ phòng tắm bước ra rồi nhảy vọt lên giường tìm chiếc điện thoại của mình.
Nằm lướt điện thoại một lát thì cậu đọc được dòng chữ "Tìm người giúp việc, lương 10triệu/1 tháng".
Có phần hơi hoang mang vì cậu không thể tin được rằng làm giúp việc, người hầu mà lương lại cao bằng lương của một doanh nhân thành đạt. Nhất thời không dám tin sự thật trước mắt mình, cậu lấy tay dụi dụi mắt mấy lần để khẳng định rằng cậu có nhìn lầm hay không.
" Alo, ai đấy? "Một giọng nói từ đầu dây bên kia phát ra. Cậu bình tĩnh đáp lại đầu dây bên kia " Tôi là Ái Tử Lạp, có phải bà đang cần tìm người giúp việc không ạ?".
"Phải, gia đình chúng tôi đang cần người giúp việc".
Cậu bình tĩnh hỏi lại một lần nữa để khẳng định rằng mình không nhìn lầm "Lương 10triệu/1 tháng là thật không ạ?"
"Chắc chắn là thật rồi, cậu không nhìn lầm đâu"
Lúc này Ái Tử Lạp vui vẻ khôn xiết "Vậy ngày mai tôi có thể đến thử việc không ạ?".
Chỉ là nói chuyện qua điện thoại thôi, nhưng Ái Tử Lạp vô cùng căng thẳng, cậu còn tưởng rằng là mình đang phỏng vấn.
"Như vậy thì quá tốt rồi, ngày mai cậu có thể qua thử việc".
Cậu vui mà nhảy cẫng lên sau khi tắt máy. Tia hy vọng lóe lên như giúp cậu thoát khỏi cuộc sống túng thiếu này.
"Mấy giờ tôi có thể qua nhận việc ạ?"
"7 giờ cậu có thể qua".
"Được 7 giờ tôi sẽ qua, sẽ không trễ đâu ạ".
Niềm vui khôn xiết, sau khi tắt máy, cậu nhanh chóng cài báo thức và chìm vào giấc ngủ để mong trời có thể mau sáng.
Đúng 6 giờ báo thức vang lên, cậu mơ màng rời khỏi chăn, vệ sinh cá nhân xong cậu bắt đầu qua chỗ làm mới của mình. Ngày đầu thử việc nên tâm trạng của cậu có phần lo lắng và hồi hộp.
Đứng trước căn dinh thự xa hoa, tráng lệ và trang nghiêm. Nỗi lo lắng của cậu dường như tăng lên gấp bội.
Ding~~Dong~
Cửa mở, một người phụ nữ tuổi đã ngoài bốn mươi, có gương mặt thanh tú, mái tóc xoăn dài, trên mặt hiện lên những nếp nhắn không ai khác đó chính là Tuyết Mai vị phu nhân của Cảnh gia.
"Cậu đến rồi à, mau vào trong đi".
"Vâng".
Có lẽ đây chính là ngày sinh nhật mà cậu không thể nào quên được trong cuộc đời của mình.
Không dừng lại ở đó bi kịch nối tiếp bi kịch, khi cậu phát hiện người bạn trai mà cậu yêu thương nhất phản bội cậu. Không chịu được cú sốc, nên cậu đã quyết định chia tay với anh ta.
Nỗi đau mất gia đình là quá lớn đối với cậu, hiện tại cậu phải sống như thế nào đây khi không còn một ai bên cạnh.
Hơn ba tháng trôi qua, cậu bương chãi với cuộc sống chẳng hề dễ dàng với cậu chút nào cả. Cậu làm rất nhiều công việc chỉ để kiếm thật nhiều tiền như lao công, phát tờ rơi, nhân viên quán nước, thậm chí là phục vụ trong quán bar, nhưng những số tiền mà cậu kiếm được nó điều không đủ đối với cuộc sống của cậu.
Ái Tử Lạp vừa đi làm về, một ngày ở chỗ làm thực sự khiến cậu như bị một ai đó hành hạ lên cơ thể vậy, cậu mệt mỏi mà nằm lăn ra giường, vắt tay lên trán suy nghĩ làm sao để có thể kiếm thật nhiều tiền. Khoảng 15 phút sau, cơ thể cậu cũng đã thoải mái hơn nhiều, cậu ngồi dậy với cơ thể mệt mỏi đi vào phòng tắm.
Thời tiết mấy hôm nay cũng không được tốt cho lắm, trời chuyển dần vào đông, thời tiết cũng đã se se lạnh. Cậu từ phòng tắm bước ra rồi nhảy vọt lên giường tìm chiếc điện thoại của mình.
Nằm lướt điện thoại một lát thì cậu đọc được dòng chữ "Tìm người giúp việc, lương 10triệu/1 tháng".
Có phần hơi hoang mang vì cậu không thể tin được rằng làm giúp việc, người hầu mà lương lại cao bằng lương của một doanh nhân thành đạt. Nhất thời không dám tin sự thật trước mắt mình, cậu lấy tay dụi dụi mắt mấy lần để khẳng định rằng cậu có nhìn lầm hay không.
" Alo, ai đấy? "Một giọng nói từ đầu dây bên kia phát ra. Cậu bình tĩnh đáp lại đầu dây bên kia " Tôi là Ái Tử Lạp, có phải bà đang cần tìm người giúp việc không ạ?".
"Phải, gia đình chúng tôi đang cần người giúp việc".
Cậu bình tĩnh hỏi lại một lần nữa để khẳng định rằng mình không nhìn lầm "Lương 10triệu/1 tháng là thật không ạ?"
"Chắc chắn là thật rồi, cậu không nhìn lầm đâu"
Lúc này Ái Tử Lạp vui vẻ khôn xiết "Vậy ngày mai tôi có thể đến thử việc không ạ?".
Chỉ là nói chuyện qua điện thoại thôi, nhưng Ái Tử Lạp vô cùng căng thẳng, cậu còn tưởng rằng là mình đang phỏng vấn.
"Như vậy thì quá tốt rồi, ngày mai cậu có thể qua thử việc".
Cậu vui mà nhảy cẫng lên sau khi tắt máy. Tia hy vọng lóe lên như giúp cậu thoát khỏi cuộc sống túng thiếu này.
"Mấy giờ tôi có thể qua nhận việc ạ?"
"7 giờ cậu có thể qua".
"Được 7 giờ tôi sẽ qua, sẽ không trễ đâu ạ".
Niềm vui khôn xiết, sau khi tắt máy, cậu nhanh chóng cài báo thức và chìm vào giấc ngủ để mong trời có thể mau sáng.
Đúng 6 giờ báo thức vang lên, cậu mơ màng rời khỏi chăn, vệ sinh cá nhân xong cậu bắt đầu qua chỗ làm mới của mình. Ngày đầu thử việc nên tâm trạng của cậu có phần lo lắng và hồi hộp.
Đứng trước căn dinh thự xa hoa, tráng lệ và trang nghiêm. Nỗi lo lắng của cậu dường như tăng lên gấp bội.
Ding~~Dong~
Cửa mở, một người phụ nữ tuổi đã ngoài bốn mươi, có gương mặt thanh tú, mái tóc xoăn dài, trên mặt hiện lên những nếp nhắn không ai khác đó chính là Tuyết Mai vị phu nhân của Cảnh gia.
"Cậu đến rồi à, mau vào trong đi".
"Vâng".