Bologo cuối cùng đã ngã xuống. Trái tim đang treo lơ lửng của Zephyrin đã dịu đi rất nhiều.
"Thật gặp quỷ, cái tên này không biết chui ở đâu ra?"
Hatch đi tới, đá mạnh vào cái xác lạnh buốt đó, hắn vẫn còn đang khá sốc, "Không có kẻ nào như vậy trong danh sách."
Nếu không phải bọn họ là kẻ bất tử thì Hatch quả thực không có can đảm đối mặt với Bologo, rõ ràng đều là Nguyện Cầu Giả giai đoạn hai, nhưng không thể nghi ngờ cái tên này có hơi quá đà.
Toàn bộ khu vực này đã bị xáo trộn bởi Bologo. Ngay cả bốn người hợp sức nhưng vẫn bị Bologo xử lý mất hai người một cách dễ dàng. Nếu không phải Phá Hồn Chi Độc của Zephyrin đủ mạnh, kết hợp với Năng lượng bí mật của Hatch và Phá Hồn Giả thì chưa chắc họ đã đánh bại Bologo thành công.
Đây không phải là một cuộc quyết đấu công bằng mà là một đám người vây công một người, mà ngay cả như vậy thì giờ họ cũng đã kiệt sức.
Hatch sờ vào bộ giáp, nhiệt độ cực thấp đã khiến lớp kim loại giòn tan, Zephyrin dùng bộ găng sắt đấm vỡ lớp vỏ rắn bên ngoài.
Khi Zephyrin lôi Bologo ra, Hatch vẫn giữ cảnh giác cao độ.
Trong đòn tấn công cuối cùng, Hatch đã sử dụng không khí lạnh để đóng băng đôi mắt của Bologo, nhờ đó để Zephyrin tiêm chất độc vào, nhưng hắn luôn cảm thấy chuyện này sẽ không kết thúc dễ dàng như vậy.
"Tên này chết rồi."
Zephyrin nhấc đầu của Bologo lên, phần cổ họng có một vết cắt, khi bị Zephyrin tiêm chất độc vào người, Bologo đã chọn tự sát.
Vẻ mặt của Zephyrin trở nên phức tạp, thở dài, "Thật quyết đoán."
"Một đối thủ đáng kính."
Hatch kiểm tra vết thương, Bologo đã chết đến mức không thể chết thêm được nữa. Vết thương ăn sâu vào sống lưng, không rõ là muốn giữ bí mật, hay không muốn bị ô nhiễm bởi máu của tộc Bóng Đêm, tóm lại, hắn cứ như vậy mà chết đi.
Zephyrin ném Bologo về lại bộ giáp tàn tạ, đó là một nấm mồ khá đẹp cho Bologo.
Vô số âm thanh phát ra từ chiếc quan tài bị niêm phong, sau cái chết của Bologo, tất cả vật chất bị điều khiển đã mất đi sự hỗ trợ của Aether và biến thành vật chất bình thường.
Tên người hầu nam đẫm máu bò ra khỏi quan tài một cách khó khăn. Do độ thuần khiết trong máu không cao nên tốc độ khôi phục của hắn chậm hơn rất nhiều so với Zephyrin, tuy nhiên hắn còn may chán so với người hầu nữ. Lúc này nàng còn đang ở trong trạng thái không đầu, hơn nữa mấy tảng thịt ở khắp nơi giờ mới dần tụ lại.
Zephyrin bước đến chỗ thịt băm, cắt cổ tay ra và rưới máu lên mặt cắt. Ngay sau đó, đầu của nữ người hầu bắt đầu tự lành với tốc độ cực nhanh, qua một lúc đã nối lại thành hình của một cái đầu.
Nàng vẫn cần thêm một lúc để hồi sinh, Zephyrin và Hatch cũng cần một khoảng thời gian để nghỉ ngơi, cuộc chiến với Bologo đã khiến tất cả bọn họ kiệt sức.
"Cảm ơn rất nhiều, Hatch."
Zephyrin cảm ơn. Nàng có một linh cảm kỳ lạ rằng nếu không có Hatch, nàng thực sự sẽ chết dưới tay Bologo, mặc dù bản thân Zephyrin là một kẻ bất tử.
"Không có gì, ta..."
Hatch định đáp lại bằng một nụ cười, nhưng hắn nói được một nửa thì đã đổi sang tiếng rên rỉ méo mó.
Zephyrin nghi ngờ nhìn Hatch, tự hỏi tại sao hắn lại nói nửa chừng.
Sau đó, Zephyrin nhìn thấy một cảnh tượng mà nàng sẽ không có thể quên trong cuộc đời này, ngay cả một kẻ bất tử đã rời xa cái chết thì nó vẫn đánh thức nỗi sợ thuần túy và kinh khủng nhất trong trái tim nàng.
Hatch há miệng ra, có thứ gì đó ngọ nguậy trong cổ họng của hắn. Nó từ từ chui ra khỏi miệng, cứa vào lớp thịt mềm mại bằng vô số cành cây màu trắng bạc dính máu phủ đầy gai. Một bông hồng đẫm máu đã nở trong miệng Hatch.
Thịt và máu từ cánh tay trái đến bụng của Hatch rơi lả tả, như một con dao nóng cắt vào bơ, ruột và nội tạng trong nửa khoang bụng văng ra khắp nơi.
"Trốn... mau…"
Đây là lời cuối cùng mà Hatch nói.
Đôi mắt đỏ tươi tràn đầy vẻ hoang mang trở nên đục ngầu. Sự sống đang rời xa khỏi Hatch. Ngay sau đó, mặc dù cả hai chân đã bị cắt cụt nhưng Hatch không ngã xuống, những cây gai sắt lạnh lẽo đã xoắn lại để đỡ cơ thể của hắn.
Sau vài ánh chớp bạc chớp nhoáng, cơ thể của Hatch đã tan nát thành vô số miếng thịt, treo lơ lửng trên bụi cây sắt man rợ.
Bologo từ từ đứng dậy khỏi bộ giáp vỡ nát, trong đôi mắt màu lam đã không còn chút ấm áp.
Những cây gai và cành sắt đang mọc dài ra nhanh chóng quấn lại, kéo theo đống thịt băm của Hatch ghép lại thành một tấm bia mộ bằng sắt. Thủy ngân đỏ bốc cháy, ngọn lửa thiêu rụi bia mộ, đốt cháy máu thịt, liên tục gây tổn thương cho Hatch, khiến tốc độ phục sinh và chết đi ngang nhau.
"Ta rất giỏi đối phó với kẻ bất tử."
Bologo lắc cổ, vết rách trên đó đã biến mất từ lâu.
Trong báo cáo về Trục Thời Gian Ngược Dòng, Bologo đã nhìn thấy rất nhiều kiểu chết kỳ diệu của mình, đồng thời còn biết được tác động của những kiểu chết này đối với cơ thể bất tử.
Chia thịt càng nhiều càng tốt, giữ khoảng cách giữa các miếng riêng lẻ. Bologo thấy cách này rất hợp với tộc Bóng Đêm.
Zephyrin ngây người nhìn. Nỗi bất an lớn nhất trong lòng cuối cùng đã trở thành hiện thực.
Thứ mà Bologo sử dụng không phải là một loại thuốc giả kim công dụng mạnh nào đó, mà bản thân hắn cũng là một kẻ bất tử.
"Không... sao có thể?"
Điều mà Zephyrin khó hiểu hơn là ngay cả khi hắn là một kẻ bất tử, thì chất độc vẫn còn trong cơ thể của Bologo. Sao hắn có thể quay về trạng thái bình thường nhanh như vậy? Để có được một cơ thể bất tử mạnh mẽ như thế thì ít nhất phải ở cấp độ của lãnh chúa Bóng Đêm.
Sore Villelis.
Zephyrin chợt nhớ tới Huyết Minh trên người Bologo, chết tiệt, làm sao mình có thể quên điều này, nào có kẻ nào nhận được Huyết Minh của Sore mà lại đơn giản.
Đúng vậy, quả thực không hề đơn giản. Bốn người họ hợp sức, miễn cưỡng lắm mới giết được hắn, nhưng rõ ràng, ngay cả như vậy, họ vẫn đánh giá thấp sự đáng sợ của Bologo.
"Rút lui!"
Zephyrin gắng sức phá vỡ xiềng xích của nỗi sợ hãi, gọi hai người hầu mới hồi sinh, quay đầu bỏ chạy về phía bức tường cao, Bologo không vội đuổi theo mà vô cùng thích thú quan sát cuộc chạy trốn của họ.
Một phản ứng Aether rõ ràng truyền lại từ đằng xa, kèm với tiếng gió hú phi nước đại.
Nữ người hầu vừa mới hồi sinh, trên đầu vẫn còn vết thương khủng khiếp. Đột nhiên có một tia sáng lóe lên, sau đó kim loại gào thét dưới sự thúc đẩy của áp suất không khí đã xuyên thủng xương sống của nàng.
Lại chết một lần mà thôi.
Nữ người hầu tự an ủi mình như thế, nhưng lần này, nàng không cảm nhận được sức mạnh mang tên phục sinh dâng trào trong máu mình, mà là một cái chết chân thật không gì sánh được.
Tại khu vực bị kim loại đâm trúng, máu thịt bắt đầu thối rữa, chuyển sang màu đen, sau đó hóa thành than như củi cháy hết. Đi kèm với chuyển động dữ dội của cơ thể, phần biến thành than vỡ vụn thành tro bay tứ tung.
Cột sống bị gãy, dây thần kinh bị cắt đứt, cái xác ngã xuống không gượng dậy nổi, lần này nàng đã không còn có thể tự chữa lành vết thương. Mặc cho máu thịt ngọ ngoạy ra sao, mãi mà chúng vẫn không thể ghép lại với nhau.
Nghiêng đầu, nàng nhìn thấy miếng kim loại đã đâm xuyên qua sống lưng của mình và găm xuống đất.
Một con dao bạc bị xoắn lại do tác động của cú va chạm.
"Không..."
Những giọt nước mắt sợ hãi trào ra từ đôi mắt của nàng, nàng dùng tay cào xuống đất trong vô vọng, cố gắng dịch cơ thể của mình vào chỗ nấp.
Nàng, kẻ được che chở bởi sự bất tử, giờ đã cảm nhận được cái chết, nó thật khủng khiếp, nó khiến trái tim nàng đau nhói.
May thay, nỗi sợ hãi của nàng không kéo dài lâu. Một con dao bạc khác lao vút tới, đục vỡ đầu nàng thành một đám mây máu, lần này nàng đã không bao giờ có thể sống lại.
Palmer đứng trên khoảng trống trên bức tường cao, khuôn mặt lấm tấm mồ hôi, không giống như Bologo, có thể khôi phục trạng thái tốt nhất sau khi chết, Palmer cần phải từ từ giải phóng chất độc trong cơ thể.
Sau khi nghỉ ngơi chốc lát, Palmer đã lấy lại chút sức lực, nhân tiện còn đào ra một đống dao ăn bằng bạc từ trong phế tích, thân là giới quý tộc siêu phàm cổ xưa, bộ đồ ăn của gia tộc Krex luôn làm từ chất liệu bạc xa hoa.
"Các ngươi mấy tên khốn kiếp này!"
Palmer lại chộp lấy con dao ăn bạc khác, rồi bắn nó ra như một viên đạn đại bác bằng Súng Gió.
Trong màn đêm đen này, đồ bạc là vũ khí duy nhất có thể gây sát thương mạnh cho tộc Bóng Đêm.
Lần này Palmer nhắm vào người hầu nam. Nhờ năng lượng bí mật thuộc học phái Thăng Thiên, hắn lao đi rất nhanh, né phát bắn của Palmer, nhưng trước khi hắn kịp chạy trốn, vô số tiếng gió rít đã vụt tới từ bầu trời.
Hết con dao này đến con dao khác được phóng đi. Dựa vào ưu thế về khoảng cách, Palmer không ngừng khai hỏa Súng Gió như một khẩu pháo phòng thủ bờ biển cuồng nộ.
Con dao bạc đang bay với tốc độ cao cắm xuống đất, phát ra một tiếng nổ lớn, đào thành hàng loạt các hố sâu.
Bất kể người hầu nam có linh hoạt đến đâu thì vẫn bị cứa trúng trong làn mưa đạn dày đặc. Đồ dùng bằng bạc có thể nói là cực độ với tộc Bóng Đêm, cơ thể của hắn còn chưa kịp lành lại thì héo đi, chuyển sang màu xám đen.
Tốc độ chậm lại, cho đến khi một viên đạn của Súng Gió khác bắn trúng ngực, bước chân của hắn dừng hẳn lại, sau đó hàng loạt viên đạn khác trúng đích, xé xác hắn ra thành nhiều mảnh.
Palmer ôm ngực, chất độc của Zephyrin khiến hắn khó thở, hắn nhặt một con dao ăn bạc khác lên, chuẩn bị oanh tạc Zephyrin, nhưng lúc này Palmer mới nhận ra mình đã mất dấu Zephyrin.
Dựa vào Aether Ẩn Nấp, Zephyrin băng qua chiến trường như một bóng ma, nhưng Palmer không vội, hắn biết mình sẽ gặp nàng ở đâu.
Nhìn chiến trường đang bốc cháy, Palmer hiếm khi tức giận như vậy, hắn thề sẽ khiến những kẻ xâm nhập này phải trả giá đắt.
Giữ chặt con dao ăn bằng bạc, Palmer lên kế hoạch trả thù.
(Chúc mừng năm mới toàn thể ae, hẹn ae mùng 3 hoặc 4 gặp lại ^^)
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
08 Tháng mười một, 2023 10:11
Tưởng truyện thường thôi, ai dè cuốn thế, tác giả chắc tay phết đấy. Bologo bạo lực cực độ nhưng có mục đích rõ ràng
04 Tháng mười một, 2023 23:02
lắm quảng cáo thặc
01 Tháng mười một, 2023 14:26
Nghị Trưởng nhọ thật,đinh ám toán cục trật tự rồi cuối cùng bị Bologo với Holt đánh gần chết rồi bị bọn nó rút xương sống ra làm trò đùa.Cạn lời
28 Tháng mười, 2023 16:11
chương sau sẽ là: 2 người trẻ tuổi bắt nạt 2 người già :)
25 Tháng mười, 2023 23:43
Đọc tiếp đi, về sau mới thú zị
25 Tháng mười, 2023 12:20
Đọc tới chương 300 liên quan con Army thấy khúc này hơi xàm nhỉ. Main làm mọi thứ cho con nhỏ này nhưng nhỏ này ngu không thể tả nỗi, mặc dù đúng là do con nhỏ này là người máy nhưng tình huôngz thấy nó gượng gạo sao đó.
18 Tháng mười, 2023 07:59
Bộ này văn phong hơn bộ trước. Trước này đánh nhau tả súc tích ngắn ngọn. Nay tả gì cũng thêm vài dòng mĩ miều: như cây giáo là hiệu lệnh binh lính, như rừng mừa khúc đọc càng khó hình dung.
17 Tháng mười, 2023 20:15
Thích cái cách mà tác giả khắc hoạ các nhân vật phụ, thậm chí nhân vật phụ chưa bao giờ xuất hiện như Adele nhưng tác giả viết quá xuất sắc. Các nv phụ khác chỉ vài câu hội thoại nhưng đều toác lên vẻ riêng của từng nv. Phải nói truyện này quá đỉnh.
17 Tháng mười, 2023 00:40
Năng lực như full metal alchemist
16 Tháng mười, 2023 22:07
lão này mới gì nữa
16 Tháng mười, 2023 12:06
Truyện này có khi nào của lão Mực dùng clone viết không nhỉ, mình không nghĩ tác giả mới mà lại viết được vậy.
09 Tháng mười, 2023 23:03
911-914 k tìm được text đẹp nhé, có lỗi gì thì anh em báo mình
28 Tháng chín, 2023 21:57
có khi main nó là vua solomon sống lại :))
27 Tháng chín, 2023 19:48
đọc tới chương 365 cảm giác thời gian dành cho bộ truyện này quá đáng giá, thật sự là tác viết quá hay, convert cũng làm quá xuất sắc. đáng giá 10đ
26 Tháng chín, 2023 23:29
bên trung đến 94x rồi
26 Tháng chín, 2023 23:29
sắp r bác tầm hơn 100c nữa
26 Tháng chín, 2023 16:19
cvt cho hỏi là kịp tác chưa bác
25 Tháng chín, 2023 16:15
Con quái vật dưới khe nức lớn có khi nào là 1 phần của main k?
23 Tháng chín, 2023 20:44
học phái huyễn tạp có thể tạo ra trong trí tưởng tượng tạo vật, nghe giống kiểu năng lực của Sáng Thế Thần phiên bản yếu hoá nhể? k biết mấy con đường này đi đến cuối có thành thần đc k?
22 Tháng chín, 2023 10:27
Tác giả như là thằng cuồng bạo lực, chương nào cũng đầy máu tươi với thịt nát nhưng thỉnh thoảng có mấy chương ngôn tình phết
19 Tháng chín, 2023 13:01
t đoán tk main đã bán 1 thế giới để có sự bất tử gần với hoàn mỹ và cũng là lí do vì sao ác ma mặc bộ đồ phi hành gia
01 Tháng chín, 2023 23:37
Có cả vua Solomon thì biết ngay
01 Tháng chín, 2023 23:37
thì rõ ràng là thất đại tội r mà ông
01 Tháng chín, 2023 23:37
cái đó ông tác nói rõ là viết đoạn mở đầu của 1 chương khoa huyễn ổng viết ,mà. T post cho mn đọc chơi thôi
01 Tháng chín, 2023 18:29
phi hành gia là leviathan
BÌNH LUẬN FACEBOOK