Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đó là những gì đã xảy ra. Church rất bình tĩnh, nhưng ta nghĩ hắn khá là tức giận nên đã bỏ đi mà không nói một lời."

Trong câu lạc bộ Kẻ Bất Tử, Palmer kể lại những gì vừa xảy ra với mấy người trong trạng thái say khướt.

Sau khi Church rời đi, sự hứng thú của cả ba đã biến mất. Huống chi có mỗi ba người thì cũng không thể tiếp tục chơi boardgame, cho nên họ đã dứt khoát rời khỏi Quận Landring để về câu lạc bộ Kẻ Bất Tử, ít nhất còn có thể gọi một vài người tới ở chỗ này.

"Chết tiệt, Palmer, ngươi đã phá hỏng trò chơi tối nay!" ở hét lên và chửi rủa từ bên cạnh.

Sore không quan tâm đến vấn đề tình cảm của Church, hay nói đún ghơn là Sore không quan tâm đến bất cứ điều gì. Quãng đời còn lại của cái tên này là để vui vẻ, mọi thứ đều phải nhường chỗ cho niềm vui.

Palmer đã phá bĩnh “Chuyến hành trình đến Nevernight”, trò chơi của họ chỉ mới bắt đầu.

Bologo không nhiều lời. Hắn cho rằng đây là chuyện giữa Palmer và Church – hai người họ là cộng sự - mặc dù Palmer đã nói với mình về rất nhiều chuyện trong quá khứ nhưng có một số chuyện chỉ Palmer và Church mới biết.

Giống như chuyện Người Không Mặt và Aphia.

"Ngươi nên để Church tự làm điều đó, thay vì thêm dầu vào lửa. "

Sau khi nghe xong những gì đã xảy ra, Weil đi đi lại lại trên bàn cờ, đẩy ngã từng quân cờ một.

"Ta biết, nhưng nếu để Church tự giải quyết thì chẳng biết bao giờ mới có tiến triển."

Palmer đưa tay ra bế Weil khỏi bàn cờ, đặt nó sang một bên. Weil ngoan ngoãn ngồi tại chỗ, quấn đuôi quanh người.

"Kể từ khi ta quen Church, hắn đã theo đuổi Aphia... À, thực ra gọi là theo đuổi không đúng lắm. Hành động của hắn chỉ là đến để mua hoa, việc này đã kéo dài trong vài năm."

Palmer lắc đầu khi nói, không thể chịu được nổi sự chậm chạp của Church.

"Nếu Church cứ mua mãi như vậy thì sẽ mãi chỉ là một khách hàng tương đối giàu có mà thôi!" Palmer vỗ mạnh vào đùi trước sự thất vọng về Church.

“Vậy nên ngươi mới muốn giúp Church?” Bologo mân mê quân cờ.

“Đúng vậy… nếu Church cứ tiếp tục như thế này thì sẽ chỉ vùi bí mật vào trong lòng. Điều này quá tệ."

Palmer bình tĩnh lại, nhìn chằm chằm vào đường ray trên bàn cờ, băng qua núi non trùng điệp, bước qua thế giới phủ đầy tuyết...

"Mọi người có thể là chuyên gia không thể phủ nhận trên phương diện của họ, nhưng ở một số khía cạnh lạ lẫm thì họ không khác nào một lũ ngớ ngẩn."

Bologo nói, "Nghe cứ như thể ngươi hiểu đồng dạng."

Palmer nói, "Ta không thực sự hiểu nó, chỉ là đã từng trải qua."

"Nói một chút?"

Sore bắt đầu trở nên thích thú. Nếu không thể chơi board game thì nghe kể chuyện cũng rất tuyệt. Sore thích tất cả các thể loại truyện, khi còn là lãnh chúa của tộc Bóng Đêm, hắn đã từng thành lập một đội hầu gái trong lâu đài, việc mà những người hầu gái này cần làm hàng ngày là ru Sore đi ngủ bằng cách kể chuyện cho hắn nghe.

Khi nghe đến đây, cả Bologo và Palmer đều có biểu cảm phức tạp, chỉ có Sore là đắm chìm trong quá khứ đẹp đẽ.

"Đó là khi ta sắp gia nhập Cục Trật tự."

Palmer nhớ lại khi ấy. Kỳ thật không đến nỗi quá lâu, Palmer gia nhập Cục Trật tự đây đấy mới chỉ hai ba năm mà thôi.

"Là người thừa kế của gia tộc Krex, Cục Trật tự không chỉ là tập hợp của một liên minh đối với bọn ta, mà còn là nơi mà quyền lực của nhà Krex mở rộng. Vì lý do này, mỗi thế hệ của nhà Krex đều có người gia nhập Cục Trật tự và nắm giữ các chức vụ quan trọng, ta cũng không ngoại lệ.

Khi ấy ta không có bất kỳ suy nghĩ phức tạp nào, chỉ coi đó là đi làm ở một nơi xa lạ mà thôi. Bởi dù sao cũng đã lớn đến từng này rồi, rời nhà đi làm là việc hợp lý. Thế là ta thu dọn hành lý chuẩn bị rời đi. Đúng vào đêm trước ngày khởi hành, Worthylin đã đến tìm ta."

Palmer im lặng một lúc rồi đột ngột không nói câu nào.

Sore hô, "Nói tiếp a!"

"Không... Ta chợt nhận ra rằng kể câu chuyện này có thể ảnh hưởng đến hình tượng oai hùng của mình..."

"Ngươi có hình tượng cái rắm ấy, nói mau!"

Weil giơ chân mèo lên, những móng vuốt sắc lạnh trên đó không ngừng lóe sáng.

“Được, được rồi!” Palmer giơ tay đầu hàng, hắn bắt đầu hối hận khi nhắc tới những chuyện này.

"Vào thời điểm đó, mối quan hệ giữa ta và Worthylin chỉ là tình bạn thời thơ ấu. Ta thừa nhận rằng có cảm tình với nàng ấy, nhưng cũng giống như Church, ta không dám thổ lộ một lời nào."

Weil thì thầm: "Ngay cả người thừa kế của gia tộc Krex cũng sẽ biến thành một kẻ ngốc khi gặp phải chuyện như này."

"Này! Ta nghe thấy rồi đấy!" Palmer vội lên tiếng.

Ngay khi Palmer sắp lên cơn, thì lại thở dài ra như quả bóng xì hơi và lẩm bẩm.

"Ngay khi nghe tin ta sắp rời nhà đi làm, Worthylin đã đến gặp ta. Ta cứ nghĩ sẽ có một cốt truyện chia ly đẫm nước mắt nào đó, nhưng thực ra... ừm...

Nàng ấy hỏi ta có phải sắp làm việc ở Cục trật tự không, ta gật đầu khẳng định. Nàng nói Cục trật tự rất nguy hiểm, liệu ta có gặp phải nhiều kẻ địch khủng khiếp không, ta cũng gật đầu thừa nhận. Ta an ủi Worthylin bằng cách nói rằng mình đã chuẩn bị tâm lý cho việc này rồi, nên đừng quá lo lắng.

Đúng vậy, ngay từ lễ thành niên, ta đã bị ông bố chết tiệt của mình nhồi sọ những kiến thức khủng khiếp như vậy, làm sao mà ta không chuẩn bị tâm lý được cơ chứ!"

Mỗi khi nhắc đến người cha tuyệt vời và buổi lễ thành niên kỳ lạ ấy là Palmer lại trở nên tức giận.

Bologo vẫn còn nhớ về buổi lễ thành niên của Palmer, mỗi khi nghĩ về nó, ngay cả một người nghiêm túc như Bologo cũng không thể nhịn được cười.

"Con trai, chào mừng đến với thế giới mới!"

Đi kèm với lời nói ân cần của người cha già là một thế giới điên rồ và kỳ lạ được mở ra trước mặt đứa trẻ, khiến Palmer bị dọa cho đến mức lê hoa đái vũ.

Ôi trời ơi, quá khủng khiếp, năng khiếu hài hước của Palmer không phải đến từ trải nghiệm của chính bản thân mà đến từ người cha của hắn, là năng khiếu của nhà Krex hay sao?

"Ta đã giải thích rất nhiều với Worthylin, bảo nàng ấy đừng lo lắng, vân vân, nhưng nàng ấy hoàn toàn không nghe mà còn nghiêm mặt nói với ta..."

Palmer bắt chước giọng điệu nghiêm túc của Worthylin khi ấy.

"Palmer a, ngươi là một con quỷ xui xẻo..."

"Dừng lại! Con quỷ xui xẻo?" Sore giơ tay lên ngắt lời Palmer, "Ngươi đã là một người đi vay kể từ đó? "

"Hả? Không, là do ta đã khá xui xẻo kể từ khi còn nhỏ.” Nhắc tới chuyện này, Palmer lộ vẻ xấu hổ, "Sau khi trở thành người đi vay thì vận rủi càng ngày càng lộ rõ."

Bologo cố nhịn cười.

Hahaha!

"Quay lại chủ đề chính."

Palmer thuật lại những gì Worthylin đã nói với hắn vào thời điểm đó. Hiếm khi hắn nhớ một điều gì đó rõ ràng như vậy chứ đừng nói là nhớ nguyên văn lời nói của một người.

Palmer nhớ mãi cuộc trò chuyện đêm đó, nó khắc sâu vào trái tim hắn như một thanh gươm.

"Palmer, một con quỷ xui xẻo như ngươi đi tới nơi nguy hiểm như vậy, có thể một ngày nào đó sẽ chết, rồi biến mất với bao bí mật chôn chặt trong tim... điều này thật quá đáng thương. "

Palmer nở một nụ cười vô thức trên mặt, "Thật ra lúc đó ta không hiểu lắm ý của nàng."

Sore hỏi, "Sau đó thì sao?"

"Sau đó Worthylin cưỡng hôn ta."

"A?"

"A?"

"Meo?"

Biểu cảm của Palmer hiện giờ phần xấu hổ và tức giận, "Ta có thể làm gì đây! Ta căn bản không thể chống lại nàng a! Từ nhỏ đến giờ ta chưa từng đánh bại tên khốn đó!"

"Ta bị nàng ép vào tường và cưỡng hôn, sau đó nàng mỉm cười với ta rồi rời đi. Ta bị sốc đến mức mất ngủ cả đêm."

"Ngày hôm sau, khi nhìn thấy khuôn mặt ủ rũ của ta, cha ta còn cười khúc khích và nói đùa," Palmer nói ra thêm những lời còn thái quá hơn, "Quả không hổ là con trai của ta, biết sắp đi chống lại cái ác nên hưng phấn đến mức mất ngủ luôn!"

Serley không còn biết phải để lộ biểu cảm ra sao nữa.

Vừa nghĩ tới tộc Bóng Đêm vĩ đại, đế quốc Đêm Tối Vĩnh Hằng sắp quật khởi lại bị phá hủy bởi nhà Krex, sau đó hiện tại gia tộc siêu phàm cổ xưa và hùng mạnh này lại có một họa phong quái dị như thế...

Đám người này có thật là những kẻ đã chiến đấu đến chết với chúng ta trong cuộc chiến Hừng Đông không?

Sore ôm trán. Ngay cả lãnh chúa của tộc Bóng Đêm vào giờ phút này cũng phải nghi ngờ về cuộc sống.

“Sau khi đến Cục Trật tự, ta phải mất vài tuần mới từ từ hiểu những gì Worthylin nói,” Palmer buồn bã nói, “Nàng biết ta thích nàng, và nàng cũng biết rằng ta không dám nói ra. Nếu ta chết ở bên ngoài thì những tình cảm ấy sẽ không bao giờ có thể thấy ánh mặt trời nữa. "

"Thay vì đợi ngươi hiểu ra thì Worthylin lựa chọn tự tay xé rách lớp rào chắn ấy?” Bologo nói.

"Có thể nói là vậy, đó là lúc ta muộn màng nhận ra rằng mình đã có bạn gái, ta đã hạnh phúc trong một thời gian dài."

"Không phải là vị hôn thê sao?"

Bologo tinh ý nhận ra cách dùng từ của Palmer. Khi nhắc tới từ "Vị hôn thê", sắc mặt của Palmer thay đổi, không rõ là vui mừng hay đau khổ, nhưng nói chung là rất phức tạp.

"Nói thế nào đây? Ta còn tưởng rằng mình đã có bạn gái nên cao hứng đi khoe với người khác. Làm việc được hơn một năm thì cha ta đến Cục Trật tự thăm ta, hỏi công việc của ta có ổn không, sau đó..."

Palmer nhớ lại cảnh tượng lúc trước.

"Yo! Con trai, vẫn còn sống cơ à!"

"Yo! Cha, trông vẫn khỏe mạnh đấy!"

Hai người gặp nhau tại Cục Trật tự, sau đó Palmer nói về trải nghiệm khi làm việc của mình. Dù gặp phải rất nhiều vấn đề, nhưng may thay, Palmer đã được đào tạo cực kỳ bài bản khi còn ở nhà nên đã xử lý chúng một cách hoàn hảo.

Cha của Palmer thì kể về những gì đã xảy ra ở cao nguyên Nguồn Gió sau khi Palmer rời đi.

"Đúng rồi, Worthylin..."

Khi vừa đề cập đến Woxilin, Palmer đã vội khoe khoang, "Ta đã theo đuổi Worthylin thành công, nàng ấy hiện là bạn gái của ta."

Palmer tí tởn, trước đây cha hắn luôn trêu chọc hắn về Worthylin, bây giờ Palmer cuối cùng đã thắng một hiệp, nhưng cha hắn lại không tỏ vẻ ngạc nhiên mà ngược lại còn gật đầu sửa sai.

"Sao lại nói là bạn gái?"

"Nếu không thì?"

"Nàng đã là vị hôn thê của ngươi rồi, không thể gọi là bạn gái nữa."

"Ồ, đã hiểu," Palmer chợt nhận ra có gì đó không ổn, "Dừng lại... ngươi nói gì vậy?"

"Vị hôn thê?"

"Vị hôn thê... Vị hôn thê!"

Tiếng hét của Palmer vang vọng khắp Cục Trật tự.

...

"Hóa ra là sau khi ta rời cao nguyên Nguồn Gió, Worthylin đã đến gặp cha ta, kể cho ông nghe chi tiết những gì đã xảy ra vào đêm hôm đó, thậm chí còn thêm mắm thêm muối vào."

Trở lại hiện tại, Palmer thuật lại với vẻ mặt trống rỗng.

" Worthylin sợ ta chết bên ngoài sẽ khiến đoạn tình cảm này bị chôn vùi. Nhưng nàng cũng sợ ta ra khỏi Nguồn Gió đi hái hoa ngắt cỏ."

Palmer véo cằm khi nói, "Dù sao thì ta cũng có chút quyến rũ, nên Worthylin lo lắng cũng là điều dễ hiểu."

Mặc dù nói thế nhưng sắc mặt của Palmer lại tái nhợt, giống như đang kể một câu chuyện cười không vui.

“Vì thế Worthylin đã quyết định không làm thì thôi, còn làm thì phải cho ra nhẽ, thế là nàng đến gặp cha ta và cầu hôn.

Chà, các ngươi không nghe nhầm đâu, ta là người được cầu hôn, cha ta thế mà cũng đồng ý, thậm chí còn hoàn thành tiệc đính hôn.

Tất nhiên là không có ai thông báo cho ta, không một ai... "

Palmer ngả người ra sau ghế một cách yếu ớt và bắt đầu trượt về phía cuối bàn.

"Họ đưa ra lời giải thích là lúc đó ta đang làm nhiệm vụ của Cục Trật tự nên sợ khiến ta mất tập trung, hơn nữa ta cũng thích Worthylin nên nhất định sẽ đồng ý...

Theo cách ấy, ta đã có vị hôn thê."

Palmer trượt xuống cuối bàn như một cái vỏ rỗng đã mất linh hồn. Bologo thì nằm sấp nửa người trên bàn. Thật lâu sau, tiếng cười khó mà nhịn nổi dần vang lên, cuối cùng mọi người không giả vờ được nữa, đủ loại tiếng cười vang lên không ngớt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
philipkaka
10 Tháng bảy, 2023 19:14
làm đi bro. bộ này hay mà ko ai làm
Hunghpll
08 Tháng bảy, 2023 23:39
bọn trung cẩu này tư tưởng nô lệ mà bạn . ko như việt nam mình đâu :))
Nghiant
08 Tháng bảy, 2023 07:42
Đọc đến chương 378 chưa b, có lý do cả đấy
nhin j
08 Tháng bảy, 2023 05:29
y chang bộ á Nhân của tụi Nhật viết, 1 đám nhà khoa học thí nghiệm mổ sẻ mình nhưng vẫn chấp nhận làm chó, đúng là 1 đám nô lệ
nhin j
08 Tháng bảy, 2023 05:26
truyện rất hay, nhưng có tư tưởng nô lệ, main là thằng nô lệ, có ng bị bắt làm nô lệ họ ko phản phán ko có nghĩa là họ ko có suy nghĩ phản kháng, còn thằng main tư tưởng nô lệ
RyuYamada
07 Tháng bảy, 2023 02:06
Bận quá để mai đky nhé
soccerrec28
05 Tháng bảy, 2023 21:06
Mới đọc tới chương 10 thôi nhưng mà phải nói là hay quá hay. Tình tiết chậm rãi nhưng nuốt từng chữ =))
Phương Nam
05 Tháng bảy, 2023 03:42
tự nhiên hôm nay xem lại phim constantine, thì nhớ đến bộ truyện này, bộ này mà dựng làm phim bộ như harry potte thì đúng đỉnh.
Nhã Nguyễn Kts
04 Tháng bảy, 2023 18:33
Làm đi người ae ơi
cuongcon234
03 Tháng bảy, 2023 06:45
Thanks bác
RyuYamada
01 Tháng bảy, 2023 12:37
Để tui đky làm
Phương Nam
17 Tháng sáu, 2023 17:30
kinh thật, truyện hay ntn ko ông nào nhận cv, ko làm gần dịch đc như ông cvt đầu thì cv bình thường thôi là được mà, anh em đọc cv cũng quen rồi ko cần phải kĩ quá đâu.
Phuc9177
14 Tháng sáu, 2023 08:42
cho ai đói chương lên reawn.com ghi endless debt hơn 700 chưởng rồi
Phuc9177
30 Tháng tư, 2023 10:56
sao lại drop rồi ai có link raw ko
Nhã Nguyễn Kts
26 Tháng tư, 2023 21:19
Dịch tiếp đi bác cvt ơi :(((
hasting61993
17 Tháng tư, 2023 14:53
đói thuốc, kíuuuuuu
Nhã Nguyễn Kts
17 Tháng tư, 2023 13:09
Làm tiếp đi đh ơi
Thích Vặn Vẹo
19 Tháng ba, 2023 17:18
Bận quá mấy lão. Để tối ta quăng 1 bản convert lên, lão nào thấy đọc như thế cũng được thì để lại 1 tim ha.
Nhã Nguyễn Kts
19 Tháng ba, 2023 15:51
Truyện hay mà ko ai cv à :(
Long Nguyen
19 Tháng ba, 2023 12:42
tưởng mấy lão bỏ cơ
Spamgod
18 Tháng ba, 2023 12:22
đói chương quá
kicakicuc
09 Tháng ba, 2023 11:11
Móa, làm như truyện khác main chết á. Main khác cũng bất tử mà. Bl tào lao....
lolqwer12
05 Tháng ba, 2023 23:57
Web nào?
cyv97
04 Tháng ba, 2023 13:33
Hix con mực ra đều lắm ngày 2 bi không có sức lão ạ, đợi xong bộ quỷ bí đó chắc ta mới quay về làm tiếp đc @@
Thích Vặn Vẹo
03 Tháng ba, 2023 12:57
về dịch free lại truyện này đi lão :((
BÌNH LUẬN FACEBOOK